Trương Mạn Đường nhận được tin nhắn kia của Trương Dạng cũng phải bất ngờ, bởi vì bình thường hắn sẽ không tan làm sớm như vậy, hắn là một người rất nghiêm túc trong công việc.
Có lẽ rằng bởi vì hôm nay Trương Tu đến đây quay hình cho nên hắn mới phá lệ tan làm sớm để đến đón nhóc con, dù sao thì nhóc con cũng rất được người đàn ông này quan tâm cưng chiều.
Trương Mạn Đường nhắn lại một tin cho Trương Dạng rồi cũng nhanh chóng ôm Trương Tu bước nhanh ra bên ngoài.
Cậu biết người đàn ông kia không thích chờ đợi, nếu như để hắn chờ lâu một chút thì có lẽ hắn sẽ mất kiên nhẫn không vui.
Trương Dạng vẫn sử dụng chiếc limousine sang trọng đắt tiền và nổi bật, hắn rất ít khi tự mình lái xe, đa số đi làm đều có tài xế riêng đưa đón.
Một chiếc xe bóng bẩy như vậy vốn dĩ đã rất thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người, huống chi một người đàn ông cao lớn điển trai như hắn đang đứng bên cạnh, tựa lưng vào chiếc xe kia.
Trương Mạn Đường vừa nhìn thấy hình ảnh kia cũng phải giật mình, không phải giật mình vì sự đẹp trai chói mắt của hắn, mà là bởi vì đây là địa điểm quay hình của chương trình, xung quanh vẫn còn có một vài fan hâm mộ và nhà báo, Trương Dạng đột nhiên lộ diện như vậy sẽ gây phiền phức cho hắn.
Trương Mạn Đường cũng không biết Trương Dạng đang nghĩ cái gì nữa, chẳng lẽ hắn không nhìn thấy xung quanh có rất nhiều người hay sao.
Hắn để cho Trương Tu đến ghi hình, còn xuất hiện công khai ở chỗ này, người đàn ông này rốt cuộc là cố tình hay chỉ vô ý đây.
Trương Mạn Đường không dám trì hoãn nữa, cậu không muốn ánh mắt của mọi người soi mói, bàn tán hai người quan trọng nhất với cậu.
Cậu bước thật nhanh về phía trước, cả gương mặt thoáng ửng hồng không rõ vì xấu hổ hay là vì đi quá nhanh, Trương Dạng lùi lại một bước mở cửa xe giúp cho cậu, trong khoảng thời gian đó cậu thấy được nụ cười khẽ nhếch kia của hắn cùng tiếng hò reo xung quanh.
Trương Mạn Đường ngồi vào trong xe, vài giây sau người đàn ông kia cũng xoay người đi về phía cánh cửa bên cạnh mở ra rồi ngồi bên cạnh cậu.
Chiếc xe chậm rãi di chuyển, biến mất khỏi những ánh nhìn chằm chằm của rất nhiều người.
Trương Mạn Đường đặt Trương Tu nằm xuống ghế, để nhóc con gối đầu lên đùi mình, hôm nay nhóc con đã hoạt động rất nhiều cho nên bây giờ ngủ rất say, ngay cả một cái nhíu mày cũng không có.
"Hôm nay đáng yêu lắm."
Một tiếng nói trầm thấp nam tính truyền tới bên tai của cậu, Trương Mạn Đường tự động cảm thấy hơi nóng và ngượng ngùng, đối diện với người đàn ông này cậu chưa khi nào có thể bình tĩnh được.
"Hôm nay tôi có xem livestream, nhìn thấy đáng yêu lắm."
Câu nói đầu tiên của Trương Dạng, cậu không nghe rõ, mãi cho đến câu nói thứ hai này cậu mới nghe được hắn đang nói gì.
Trương Dạng cũng xem livestream ngày hôm nay sao, bình thường hắn sẽ không thích lên mạng xã hội cho lắm, hẳn là bởi vì có Trương Tu cho nên hắn mới phá lệ xem thử.
"Vâng, Tiểu Tu rất đáng yêu."
Trương Dạng cười cười, đột nhiên vòng tay qua vai của cậu, hơi thở nam tính quen thuộc bắt đầu bao phủ lên cơ thể cậu, khiến cho trái tim này cũng đập thình thịch một phen.
"Đáng yêu như vậy chẳng trách livestream lại bị sập mấy lần liền."
Trương Dạng cúi đầu rất thấp, hai người song song đối diện nhau.
Trương Mạn Đường giật mình hơi rụt cổ lại một chút, cậu cũng không dám thở mạnh vì lúc này trong xe còn có cả Trương Tu.
"Tiểu Đường Tử cứ đỏ mặt, luống cuống khi nghe thấy người khác nhắc đến tôi là sao nhỉ?"
Trương Dạng thật sự đã xem buổi livestream hôm nay, hơn nữa hắn còn nhìn thấy cậu đỏ mặt luống cuống hay sao, có lẽ người đàn ông này xem con trai của hắn là chính, nhân tiện nhìn xem cậu lại trùng hợp đúng cảnh đó mà thôi.
"Tiểu Đường Tử cứ hay ngại ngùng, lúc ngại ngùng lại cứ đỏ mặt lúng túng, dáng vẻ đáng yêu như vậy chẳng trách bọn họ lại thích trêu chọc em."
Trương Mạn Đường nghe thấy giọng nói trầm ấm của Trương Dạng ở bên tai mình, hơn nữa mùi hương nam tính quen thuộc của hắn cứ vờn quanh chóp mũi cậu.
"Ưm..."
Trương Dạng cúi đầu hôn lên đôi môi cậu, cái hôn dịu dàng sâu lắng, đầu lưỡi điêu luyện của hắn chẳng mấy chốc đã tiến được vào bên trong khoang miệng cậu triền miên dây dưa.
Trương Mạn Đường giống như bị rơi vào khoảng không vô tận, cứ như vậy bị người đàn ông này thôi miên mất hết lý trí, mãi cho đến khi cậu phát hiện ra trước ngực mình đã có một bàn tay to lớn xoa nắn.
"Đừng mà Trương Dạng...!còn có Tiểu Tu."
Trương Dạng cũng theo thói quen khi hôn sẽ động chạm một chút, bàn tay của hắn tự động mở vài nút áo sơ mi của Trương Mạn Đường, đặt ở nơi mềm mại trước ngực cậu mà nắn bóp thỏa thích.
Trương Dạng dừng lại động tác, hắn cũng không muốn bị con trai phát hiện ra bản thân mình đang làm những chuyện người lớn cho nên hơi tách khỏi Trương Mạn Đường, nhưng mà khi nhìn thấy gương mặt đỏ bừng cùng hô hấp hỗn loạn kia của cậu thì hắn lại càng muốn trêu chọc cậu hơn.
Hắn ghé sát bên tai cậu nói nhỏ: "Em khó chịu rồi sao?"
Thật ra Trương Mạn Đường rất nhạy cảm, hoặc có thể nói từ sau khi quen biết Trương Dạng, người đàn ông này đã ép buộc cậu phải nhạy cảm.
Mỗi lần chạm vào hắn, mỗi lần nghe thấy giọng nói của hắn ở bên tai là cơ thể cậu sẽ tự động sinh ra một loại phản ứng ham muốn, rất muốn Trương Dạng mạnh tay thô bạo với mình.
Trương Mạnh Đường khẽ cắn môi dưới, cúi đầu nhìn xuống dưới Trương Tu đang ngủ say.
Nhóc con còn ở chỗ này, cậu không thể nào làm chuyện khó nói với ba của nhóc con được.
Chỉ là người đàn ông kia hôm nay thật khác với ngày thường, cứ liên tục trêu đùa cậu giống như là những fan hâm mộ hôm nay vậy.
"Hôm nay em rất đáng yêu, mấy người hôm nay đúng là quá tiện nghi rồi, dáng vẻ chỉ có tôi được thấy lại bị bọn họ nhìn ké."
Trương Mạn Đường vừa trải qua một hồi bị dày vò.
Trương Dạng rất biết cách dày vò cậu, chỉ cần một câu nói, một hành động của hắn cũng đủ làm cho cậu nhộn nhạo khó khống chế rồi.
Địa điểm quay hình lần này không cách quá xa căn biệt thự của Trương Dạng, khi chiếc xe dừng lại trước cửa nhà cũng là lúc cậu có thể tạm thoát ra được sự cám dỗ khó thở kia của Trương Dạng.
Trượng Mạn Đường ôm Trương Tu bước xuống xe, quản gia nhanh chóng đi ra bên ngoài đón hai người.
Trương Dạng xuống xe ở phía sau, lên tiếng phân phó quản gia.
"Đưa Tiểu Tu về phòng ngủ giúp tôi."
Quản gia nhân lệnh, nhanh chóng đi về phía Trương Mạn Đường ôm lấy Trương Tu trên tay cậu đi vào bên trong.
Hôm nay Trương Dạng vẫn mặc loại trang phục giống như thường ngày, quần âu đen cùng áo sơ mi trắng.
Kiểu trang phục bình thường này lại chính là kiểu tôn lên hết được ưu điểm cơ thể của hắn, người này vai rộng, eo nhỏ, đôi chân thẳng tắp như nam người mẫu, chỉ cần nhìn thấy bóng lưng phía sau của hắn thôi đã có thể chìm vào mê đắm rồi.
Trương Mạn Đường đi ở phía sau lưng Trương Dạng, rõ ràng lúc ở trên xe hắn còn nói rất nhiều nhưng khi về nhà lại không nói lời nào với cậu nữa cả, chuyện này khiến cho cậu cũng hơi buồn bực.
Khi vào trong phòng ngủ rồi, Trương Mạn Đường chủ động đi tới giúp hắn cởi cà vạt.
"Hôm nay anh về sớm vậy sao?"
Trương Dạng ừ một tiếng.
"Em không thích tôi về sớm sao?"
Trương Mạn Đường cúi đầu nhẹ giọng đáp: "Đương nhiên là rất thích, chỉ là em không ngờ rằng anh sẽ đứng ở bên ngoài xe để đợi em."
Trương Dạng cười tà.
"Tôi đến đón con trai của tôi."
Trương Mạn Đường nghe thấy thế thì hơi thất vọng, cũng phải thôi, hôm nay Trương Dạng phá lệ nhiều như vậy là vì nhóc con, vì nhóc con quay hình nên là hắn mới nghỉ làm sớm, vì nhóc con nên hắn mới nôn nóng đứng ở bên ngoài xe đợi như vậy.
"À..."
Trương Dạng đưa tay nâng cằm của Trương Mạn Đường lên đối diện mình, ngón tay to lớn của hắn khẽ miết nhẹ đôi môi cậu, sau đó lại khẽ gãi gãi cằm cậu.
"Gọi tôi là daddy."
Trương Mạn Đường ngoan ngoãn lặp lại.
"Daddy."
Trương Dạng hài lòng ôm lấy eo của của Trương Mạn Đường, dùng lực kéo sát về phía mình, bàn tay to lớn di chuyển xuống dưới hai mông cậu thỏa thích xoa nắn.
"Daddy đứng ở ngoài đợi em, để cho người khác biết được em thuộc về ai."
Trương Mạn Đường đặt hai tay ở trước ngực của Trương Dạng, hôm nay cậu có rất nhiều câu hỏi muốn hỏi hắn.
"Anh đồng ý để cho Tiểu Tu quay hình cho chương trình, còn cố ý phô trương như vậy, có lẽ bây giờ trên mạng sẽ có rất nhiều bài viết nhắc đến mối quan hệ của hai chúng ta."
Trương Dạng khàn giọng hỏi: "Người khác đều muốn tất cả mọi người nghĩ rằng họ có mối quan hệ mờ ám với tôi, còn em thì lại muốn che giấu?"
Trương Mạn Đường thành thật trả lời: "Em không muốn có rủi ro, mối quan hệ của chúng ta nếu như không có nhiều người biết thì sẽ càng an toàn."
Trương Dạng cầm lấy tay của Trương Mạn Đường đưa lên miệng khẽ hôn nhẹ.
"Mối quan hệ của chúng ta có an toàn hay không không phải do người khác quyết định, nếu tôi nói nó an toàn thì nó an toàn, nếu tôi muốn nó nguy hiểm thì nó sẽ nguy hiểm, em hiểu không?"
Trương Mạn Đường giật mình nhìn về phía Trương Dạng, người đàn ông này vẫn dùng giọng nói dịu dàng để nói chuyện với cậu nhưng chẳng hiểu sao cậu đột nhiên lại cảm thấy chột dạ lo lắng.
Trương Dạng nói đúng, nguy hiểm hay an toàn đều phụ thuộc vào ý muốn của người đàn ông này, lúc bắt đầu đã là như vậy, đến tận bây giờ vẫn sẽ không thay đổi.
"Vâng...".