Lúc này, nghe Vu Khôn nói anh ta là thật lòng yêu con gái mình, Lưu Kỷ Trân cười lạnh, trong lòng đột nhiên dâng lên một suy nghĩ âm u.
Suy nghĩ này không vứt đi được, như dòi trong xương.
Bà ta nói như bị bỏ bùa: "Đừng nói với tôi là tình yêu đích thực gì đó, đơn giản là cậu cùng đường, muốn mượn con gái tôi, mượn nhà chúng tôi để nghĩ cách xoay người.
"
"Vậy được, tôi nói cho cậu một cách.
"
"Angie Casper vẫn chưa về nước, đang sống ở! "
"Nếu cậu có thể nghĩ cách khiến Angie Casper trở thành người phụ nữ của cậu, mang thai con của cậu, thì tất cả khó khăn hiện tại của cậu đều có thể giải quyết một cách dễ dàng rồi.
"
"Có được gia tộc Casper không hấp dẫn sao?"
"Nếu cậu muốn, tôi có thể giúp cậu, chỉ cần cậu đừng quấn lấy Vân Phỉ, thế nào?"
Vẻ mặt Vu Khôn u ám không rõ, hồi lâu sau anh ta mới hỏi: "Dì nói thật sao?"
"Không sai.
"
Nhìn ra Vu Khôn động tâm, Lưu Kỷ Trân âm thầm cười châm biếm.
Bà ta nói tiếp: "Sở dĩ nhà họ Vu các cậu rơi vào kết cục như ngày hôm nay, hoàn toàn là do Lê Khinh Chu và Liễu Bạc Hoài ban tăng, cậu không muốn trả thù sao?"
"Anh trai cùng mẹ khác cha của cậu tương lai sẽ thừa kế nhà họ Liễu, mà cậu hiện tại còn không có chỗ ở, dựa vào con gái tôi tiếp tế mới có thể sống qua ngày, chênh lệch như vậy! A"
Thái dương Vu Khôn bỗng nhiên giật giật: "Tôi muốn trả thù như thế nào, không quyền không thế, chẳng lẽ đi gϊếŧ bọn họ?!"
Lưu Kỷ Trân nhìn anh ta.
Vu Khôn ngẩn ra, ngay sau đó chậm rãi trừng mắt: “Dì, dì……”
Lưu Kỷ Trân: "Tôi chưa nói gì nhé, khi nào cậu nghĩ kỹ thì gọi cho tôi.
"
Bà ta nói xong, xoay người định rời khỏi, ai ngờ mới đi được hai bước đã bị Vu Khôn gọi lại.
"Đợi đã, giúp tôi có được Angie, tôi sẽ không bao giờ quấn lấy con gái dì nữa.
"
Lưu Kỷ Trân cong môi cười, xoay người: "Được, chúng ta vào rồi nói.
"
Hai người đi vào phòng, đóng cửa.
Chỉ chốc lát sau, có hai người đi ra từ chỗ rẽ.
Liễu Nhạc Thừa bỏ tay xuống, vừa rồi anh liều mạng che miệng em gái, túm cô ta phí không ít sức lực.
Liễu Vân Phỉ sắc mặt tái nhợt, khó coi vô cùng.
Liễu Nhạc Thừa chế nhạo: "Đây là tình yêu đích thực mà em nói à?"
"Mau thôi đi, rõ ràng là chó má, bình thường em thông minh vậy, thế mà bây giờ giống như đứa thiểu năng trí tuệ.
"
"Ơ, sao không nói gì thế?"
Liễu Nhạc Thừa đẩy Liễu Vân Phỉ một cái, Liễu Vân Phỉ không nói gì, xoay người rời đi.
"Mẹ kiếp, đúng là kiêu ngạo.
" Liễu Nhạc Thừa nói thầm, đi theo.
!.
Game thực tế ảo《Sky Boy》nổi tiếng, hoàn toàn áp chế game thực tế ảo có bối cảnh tương tự là《Mechanical Warfare》.
Tập đoàn Lưu thị không những không đi lên nhờ game thực tế ảo này, ngược lại thị trường và lợi ích càng thêm ế ẩm.
Lưu Kỷ Trân trở thành kẻ có tội, gần như không còn quyền phát ngôn ở công ty.
So với đám người Lưu Kỷ Trân trải qua không tốt, gần đây Lê Khinh Chu rất vui vẻ.
Liễu Bạc Hoài đã cầu hôn Lê Khinh Chu dưới sự chứng kiến của Hạ Thanh Uyển.
Sau đó, Hạ Thanh Uyển và ông cụ Lê chính thức gặp mặt, thương lượng ngày tổ chức hôn lễ.
Mặc dù hôn nhân đồng giới ở Hoa Quốc không có hiệu lực pháp luật, nhưng vẫn có thể tổ chức hôn lễ.
Hạ Thanh Uyển muốn ở lại Hoa Quốc đến khi hôn lễ của bọn họ được tổ chức xong mới quay về.
Bà không ở lại nhà họ Liễu mà chọn một căn biệt thự dưới danh nghĩa nhà họ Liễu.
Hôm nay, Liễu Bạc Hoài lái motor đưa Lê Khinh Chu về.
Vẻ ngoài của xe motor rất ngầu, toàn thân được làm từ kim loại đen nhánh, cấu hình cao cấp, chân dài, đội mũ bảo hiểm lên, lại xứng với quần áo lái xe, quả thật!
Dù sao khi Lê Khinh Chu nhìn thấy Liễu Bạc Hoài mặc bộ này, tiểu bọt khí trong lòng lập tức lau lau chất lỏng khả nghi bên miệng.
[Đẹp trai quá! A Hoài đẹp trai quá! Hu hu, người đàn ông đẹp trai này là của mình, mình muốn sờ là sờ, muốn ôm là ôm, muốn ứ ừ là ứ ừ.
]
——Tiểu bọt khí ôm gương mặt nhỏ, nghiêng đầu hạnh phúc say mê.
Ứ ừ?
Khóe miệng Liễu Bạc Hoài cong lên, nhịn không được ý cười.
Hắn ôm mũ bảo hiểm đến bên cạnh Lê Khinh Chu, nhéo mặt cậu, thấp giọng nói: "Còn nhìn nữa, không phải em đòi đi motor sao?"
"Đi chứ.
"
Lê Khinh Chu túm chặt tay Liễu Bạc Hoài cắn nhẹ một cái, nhận lấy mũ bảo hiểm.
[Mình cũng muốn đi xe motor! ] chờ về sau chân mình khỏi, sẽ lái xe chở A Hoài đi hóng gió, he he.
——Tiểu bọt khí ngồi xếp bằng, đôi tay tạo thành hình chữ thập trước ngực, hơi ngẩng đầu nhỏ thỏa sức tưởng tượng tương lai.
Mặc khung chống đỡ có thể đi bộ nhưng không có nghĩa là có thể lái xe motor.
Liễu Bạc Hoài đau lòng ôm lấy Lê Khinh Chu hôn hôn.
Bỗng nhiên bị hôn, Lê Khinh Chu sửng sốt, ngay sau đó cười ha ha đáp lại ——[ A Hoài đúng là quá yêu mình, thật dính người.
]
Liễu Bạc Hoài cười khẽ: Đúng, rất yêu, cực kỳ yêu.
.