Bỗng nhiên Liễu Bạc Hoài mở miệng nói: "Gần đầy cậu có liên hệ đến phòng làm việc kỳ lạ sao?"
Lê Khinh Chu hoàn hồn, gật đầu: "Có, đúng là tôi có ý muốn cùng hợp tác với công ty Dữu Triết, có điều bây giờ đang chờ anh ta suy nghĩ kỹ càng."
[Thực lực phòng làm việc kỳ lạ rất tốt hơn nữa có một mối liên hệ Kiều Hoán Minh ở đấy.
Nói vậy sự việc có thể thành công, hơn nữa Lữ Mi San...]
Cậu còn muốn tiếp xúc nhiều hơn, nhỡ vị cô nương này cùng tam gia có thể thành đôi.
Cậu thành công mai mối, chữa chân tàn tật không phải nắm trong tầm tay sao!
Nghĩ đến đây, trên mặt Lê Khinh Chu không khỏi lộ ra vẻ cao hứng.
Nhưng, xem trong mắt Liễu Bạc Hoài ——chính là trong lòng Lê Khinh Chu nghĩ đến Lữ Mi San, biểu cảm mới hơi biến đổi.
Phát hiện này khiến sắc mặt hắn trầm xuống.
"Khinh Chu..."
Giọng nói Liễu Bạc Hoài hơi trì hoãn nói: "Cậu có nghĩ sau này sẽ kiếm bạn gái như thế nào không?"
[Bạn gái? Đột nhiên tam gia lại hỏi vấn đề này?]
——Người tí hon trong bong bóng ngẩn ngơ, sửng sốt, lập tức bày ra một tư thế suy nghĩ.
Lê Khinh Chu: "Chuyện này chưa nghĩ tới."
Liễu Bạc Hoài: "Không bằng bây giờ suy nghĩ một chút...!Có ai xung quanh khiến cậu rung động không?"
[Không có.]
——Người tí hon trong bong bóng vẫy vẫy tay, vẻ mặt cực kỳ tự nhiên.
Lê Khinh Chu lắc đầu: "Không có."
Tiếng tim đập nhất trí với lời nói.
Vẻ mặt Liễu Bạc Hoài không khỏi buông lỏng nhưng lập tức bắt đầu nghi ngờ.
——Nếu không có cảm giác rung động vậy vì sao cậu ấy lại chú ý đến dáng vẻ Lữ Mi San?
Liễu Bạc Hoài chuyển động phật châu trầm tư.
Vừa đúng lúc này, cuối cùng Hạ Dịch Quân cũng thoát ra khỏi tâm trạng bi thương.
Cậu bám vào quần áo chú họ, ngẩng đầu lên nói: "Cháu muốn mời Sanh Sanh đến nhà làm khách."
Thật ra nhà họ Hạ muốn mời Lê Húc Sanh.
Người nhà họ Hạ không nghĩ tới vì một đứa bé, Hạ Dịch Quân sẽ đồng ý học tập, học hết kỳ nghỉ hè không nói.
(App TYT & Cơm Cháy editor)
Không chỉ không thiếu kiên nhân trái lại còn chủ động mới thầy giáo đến dạy kèm tại nhà.
Người nhà họ Hạ, đặc biệt là bố mẹ Hạ Dịch Quân không thể tin được đây là con trai của họ.
Ngày xưa nói đến Hạ Dịch Quân không ngoài nghịch ngợm gây sự, không nghe lời.
Lúc này có thế được khen ngợi, liên tục học vượt hai cấp, học tiểu học năm ba.
Bố mẹ Hạ rất vui mừng.
Về tình về lý, bọn họ phải mời bạn của Hạ Dịch Quân với phụ huynh.
Hơn nữa vị phu huynh này còn biết bọn họ, là người hợp tác với Liễu Bạc Hoài.
Liễu Bạc Hoài xoa đầu nhỏ của Hạ Dịch Quân, hắn ngẩng đầu nhìn Lê Khinh Chu nói: "Việc này phải được anh Lê đồng ý mới được."
Hạ Dịch Quân lại chạy đến bên người Lê Khinh Chu làm nũng, ánh mắt Lê Húc Sanh cũng không khỏi mong chờ.
Lê Khinh Chu: "Đương nhiên là có thể."
"Anh thật tốt." Lê Húc Sanh với Hạ Dịch Quân đồng thời ôm Lê Khinh Chu.
[Hai tiểu đáng yêu, tôi cũng biết tôi rất khỏe.]
——Người tí hon trong bong bóng vươn tay xoa tim, đồng thời hôn nhẹ hai cái.
Đến nhà họ Hạ làm khách là buổi trưa.
Lê Hạm Ngữ đã nhập học đại học Yến Kinh, cô không có thời gian, cũng chỉ có Lê Khinh Chu đưa em trai đến.
Nhà họ Hạ tổng cộng có năm người.
Cậu Liễu Bạc Hoài cũng chính là mẹ hắn Hạ Uyển Thanh, em trai Hạ Tâm Kiến, hiện tại là tư lệnh quân khu.
Vợ Hạ Tân Kiến là Chung Lan, con hai người Hạ Sầm Trạch con dâu Từ San, bé nhất là cháu trai Hạ Dịch Quân.
Hạ Tân Kiến với Hạ Sầm Trách có tướng mạo giống nhau, tính cách cũng mười phần như mười, nghiêm túc thận trọng.
Nhưng đối với Lê Khinh Chu và Lê Húc Sanh cũng rất ôn hòa.
Chung Lan với con dâu Từ Lan lại càng nhiệt tình chu đáo.
Sau bữa cơm, Lê Húc Sanh được bạn đưa lên tầng chơi.
Lê Khinh Chu chờ người ngồi ở phòng khách nói chuyện.
Nhưng không lâu lắm, bảo mẫu nhà họ Hạ đi vào nói có người đến thăm là gia đình Liễu Cảnh Nguyên.
Vừa nói, ngoài trừ Lê Khinh Chu, những người khác ít nhiều cũng toát ra vẻ kinh ngạc.
Chung Lan nghi hoặc nhìn Liễu Bạc Hoài, hỏi: "Bạc Hoài, nhà anh hai từ nước M về bao giờ? Sao không nói trước một tiếng?"
Liễu Bạc Hoài thoáng nhíu mày: "Em cũng không biết nhà anh hai về nước."
Chung Lan nghe vậy liếc nhìn Hạ Tân Kiến, nói: "...Chắc anh hai muốn mọi người có niềm vui bất ngờ, trước tiên để nhà Cảnh Nguyên đi vào."
"Vâng, phu nhân." Bảo mẫu đi ra ngoài.
[Ký quái, cảm giác là lạ....!Lẽ nào quan hệ tam gia với anh hai hắn không tốt?]
——Người tí hon trong bong bóng gãi gãi đầu nhỏ.
Không lâu sau, một nhà Liễu Cảnh Nguyên đi vào.
Vợ Liễu Cảnh Nguyên là Lưu Kỷ Trân, con gái nhà họ Lưu Yến Kinh.
Năm đó cô kết hôn với Liễu Cảnh Nguyên coi như là hai nhà là nhà họ Liễu và nhà họ Lưu cường cường liên hợp.
Hiện tại nhà họ Lưu không bằng trước nữa.
Hai người kết hôn sinh ra một trai một gái ——con trai Liễu Nhạc Thừa năm nay là sinh viên năm nhất, con gái Liễn Vân Phỉ năm nay lớp 11.
Lê Khinh Chu không khỏi sinh ra hiếu kỳ với người nhà Liễu Bạc Hoài, lúc bọn họ đi vào phòng khách thì cậu yên lặng đánh giá..