Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Hoàn cảnh bên người nhanh chóng thay đổi, Đường Á cảm thấy hơi nóng lập tức ngửa ra sau, kết quả “Ùm” ngã vào trong sông —- cậu đã quên mỗi lần vào không gian đều là xuất hiện tại bờ sông.

Trán và bụng cảm thấy ngứa, Đường Á biết miệng vết thương đang nhanh chóng khép lại, thân thể ngâm trong sông băng sương khói lượn lờ cũng không cảm thấy lạnh, ngược lại thấy ấm áp, vì thế cậu không vội ra ngoài. Lại nói miệng vết thương không được xử lý, mùi máu sẽ hấp dẫn rất nhiều tang thi.

Có điều nói đến tang thi… Đường Á ngẩng đầu, nhất thời cả kinh: Tang thi! Tang thi kia làm cách nào theo cậu vào không gian?!

Bởi vì trong tiềm thức luôn nghĩ rằng không gian sẽ ngăn người khác tiến vào, nên Đường Á vừa vào liền buông lỏng đề phòng, cũng không chú ý tới tang thi lại có thể vào không gian cùng mình, nhưng cậu xuất hiện ở bờ sông, nó thì xuất hiện tại vị trí trung tâm không gian.

Đường Á hạ quyết tâm đem một ít thực phẩm tất yếu, vũ khí, xăng đều chuyển lên trên xe, có thể dùng bất cứ lúc nào, từ lúc đó đến giờ cậu chưa trở vào không gian lần nào. Lúc này phát hiện không gian đã hạ xuống bằng chiều cao của cậu, con tang thi kia cũng cao tầm 1m80, da đầu chạm đến trần không gian, nơi tiếp xúc toả khói nhè nhẹ. Đường Á cơ hồ ngửi được mùi thịt nướng.

Tang thi không có cảm giác đau, nó hoàn toàn không biết da đầu nó đã bị nướng chín, chỉ thấy được Đường Á rồi thực hưng phấn muốn đi tới, không xoay người, đỉnh đầu ma sát trần không gian khiến bước đi của nó khó khăn.

Đường Á đổ mồ hôi lạnh, vẫn nên giải quyết tang thi trước đi! Tay cậu chống lên bờ vừa muốn bò lên, trần không gian màu đỏ lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được đột nhiên ép xuống, đồ vật nơi bị ép xuống nháy mắt hoá khí! Đầu tang thi cũng không ngoại lệ. Mất đầu thân thể tang thi lập tức ngã thẳngxuống đất. Sau đó, Đường Á nhìn thấy, tại vị trí vốn là đầu tang thi lại có hạt châu màu đỏ to bằng móng tay, màu đỏ rất nhạt, nếu không phải thị lực của cậu tốt hơn căn bản sẽ không nhìn ra màu sắc.

Hạt châu như có sinh mệnh lơ lửng trên không trung, Đường Á còn kịp tới nhìn rõ ràng hơn, hạt châu đã nhanh chóng bay đến vách tường không gian, không bị bắn ngược lại, mà giống như dung nhập vào. Trần không gian là một vách ngăn không nhìn thấy được, mặt trên có mây mù màu đỏ, Đường Á luôn căn cứ chiều cao khi mình đứng thẳng để phán đoán độ cao không gian, nhưng vừa rồi nó giảm hơn 20cm. Mắt thường không thể xác định vị trí vách trên, Đường Á chỉ nhìn thấy mây mù màu đỏ đột nhiên cao lên một đoạn, màu hình như cũng đậm hơn một chút, nhìn kỹ thì lại giống như không thay đổi.

Lúc này vết thương trên người đã khỏi hẳn, Đường Á liền cẩn thận khống chế thân thể lên bờ, khom lưng đi đến vị trí để gậy gỗ, tay giơ lên cao, eo cũng chầm chậm thẳng lên, rốt cục khi cánh tay sắp duỗi thẳng, đầu gậy kia chạm đến vách không gian. Độ cao ít nhất cũng có ba thước.

Đưa mắt nhìn bốn phía, Đường Á phát hiện, không chỉ có độ cao tăng lên, chiều dài chiều rộng cũng tăng theo, tuyệt đối không chỉ có mười thước như lần đầu vào không gian. Chẳng lẽ hạt châu xuất hiện trong đầu tang thi đã cung cấp năng lượng cho không gian?! Nghĩ đến lần đầu tiên mình đau đầu là khi phát hiện không gian, lần thứ hai đầu choáng váng là bị không gian hấp thu năng lượng trở nên suy yếu, vậy lần thứ ba đau đầu là vì sao? Chẳng lẽ không gian phát hiện hạt châu trong đầu tang thi có thể cung cấp năng lượng cho nó?

Trước đây Đường Á quyết định buông tha cho không gian là vì cậu không cung ứng nổi nhu cầu năng lượng của không gian, hiện tại phát hiện không gian có thể dựa vào năng lượng do hạt châu trong đầu tang thi cung cấp, trong lòng liền vui vẻ: Mạt thế không thiếu nhất chính là tang thi! Xem ra cậu không cần vứt bỏ không gian! Nếu có thể, Đường Á đương nhiên không muốn bỏ không gian. Có không gian trong tay, cậu sẽ có thêm một phần bảo đảm cho sinh tồn tại mạt thế, dù là cất chứa vật tư hay nơi nghỉ ngơi tạm thời, đều không có nơi nào an toàn hơn không gian.

Nhưng điều kiện tiên quyết là cung cấp đầy đủ năng lượng cho không gian, lúc nãy tang thi không chạm đến cậu, kết quả cũng vào không gian, chứng minh không gian có thể tự chủ hấp thu đồ vật vào trong, khả năng lớn nhất là không gian trong tình huống cực kì thiếu thốn năng lượng phát hiện tang thi có thể cung cấp năng lượng liền đem nó thu vào không gian. Nếu phán đoán này là thật, thì nghĩa là cậu nhất định phải tự cung cấp năng lượng cho không gian, nếu không không gian có thể sẽ tự hấp thu tang thi tiến vào, một thời gian sau cậu vào lại không gian, sẽ phát hiện khắp nơi đều là thi thể tang thi… (-_-)

Đường Á hiện tại vẫn chưa xác định được không gian ở trong cơ thể mình hay là không gian ở một nơi nào đó khác, nếu không gian trong thân thể mình tích đầy thi thể tang thi…… Đường Á xanh mặt. (Phong: BBQ tang thi =)))

Đem đồ vật bị phá hỏng do không gian thay đổi kích thước và bị vách trên ép xuống dọn dẹp một lần, cây giống không trồng được nữa với thi thể tang thi không đầu đều ném thành một đống, Đường Á đổi quần áo sạch sẽ, tùy tiện xoa tóc còn ướt liền ra khỏi không gian.

Phòng an ninh không có người, trên đất có vài giọt máu, là A Cường khi bị tang thi cắn bắn ra. Đường Á trực tiếp đem phế thải dọn trong không gian ném ra ngoài, quan sát phát hiện không có máy giám thị, lại cầm gậy sắt trong tay, mới mở cửa đi ra, phát hiện một siêu thị to như vậy mà một người cũng không có, cũng không có một chút thanh âm nào.

Cửa lớn siêu thị ở lầu hai, có thang máy lên xuống, khách hàng phải đi ngang qua bàn tiếp tân ở lầu hai bán quần áo giầy dép mới xuống được lầu một bán thịt tươi rau dưa và các loại thực phẩm với đồ dùng sinh hoạt, lại đi qua lầu một, tại một chỗ khác mới có thang máy lên thẳng lầu ba. Cho nên A Cường ban đầu mới không từ lầu ba xuống, bởi vì gã muốn ra ngoài tất nhiên phải đi ngang qua “Quái vật”, rất khó không gây sự chú ý của nó.

Có khi rất nhiều thứ, người ta vốn nghĩ có mua cũng không dùng, nhưng thấy rồi sẽ nhịn không được lại mua. Siêu thị loại này được thiết kế chính là nhằm vào loại tâm lý này của khách hàng, có thể gợi lên ham muốn mua hàng ở trình độ nhất định.

Đường Á hiện ở thang máy lầu một lên lầu ba, nghĩa là cậu nhất định phải đi ngang qua lầu hai và lầu một mới đến được cửa siêu thị, trên đường còn phải rẽ qua hai lối rẽ. Chẳng lẽ là bởi vì điều này mới không nghe thấy âm thanh?

Không biết A Cường chạy đi đâu rồi…… Nghĩ đến bảo gã bị cắn chết kia, mình tỉnh lại không lâu, thi thể đã biến thành tang thi, tính tính thời gian chỉ có một giờ. Hiện tại A Cường bị cắn cũng xấp xỉ một giờ, không biết có thể gặp phải hay không. Đường Á đề cao cảnh giác, nghĩ đến không gian mở rộng không ít, vừa rồi mới vứt đi không ít đồ đạc, vừa lúc ở siêu thị, có thể bổ sung thêm.

Đương nhiên, nghĩ đến việc siêu thị có điện, máy giám thị khẳng định vẫn hoạt động. Đường Á không lấy hàng hoá trên kệ, mà trực tiếp tìm thang an toàn, cuối cùng đứng trước cửa kho hàng.

Đường Á không có chìa khoá cũng không biết kĩ thuật mở khoá, nhưng không vấn đề, tay Đường Á đặt phía trên ổ khoá, nghĩ lấy xuống, cửa kho đã biến mất, khóa và cánh cửa trực tiếp bị thu vào không gian. Cậu không bật đèn, kho hàng bởi vì không có cửa sổ lại được xây dưới đất, bên trong tối đen, vậy là mất đi nguy cơ cậu bị máy giám thị ghi hình. Nhưng cũng có chỗ không tốt, chính là Đường Á hoàn toàn không biết thứ mình lấy là cái gì, mình có cần hay không. Cuối cùng, cậu trực tiếp đem một đống hàng hóa đều thu vào không gian, nếu không dùng đến thì lại ném ra là được.

Ra khỏi kho hàng, Đường Á đề cao cảnh giác, lấy trong không gian một con dao pha cầm ở trong tay. Cậu chậm rãi đi tới thang máy thông lên lầu hai, đến khi tiếp cận thang máy mới nghe được rõ ràng âm thanh ồn ào truyền đến, Đường Á nắm chặt dao, một thân ảnh thở hà hà đánh tới chỗ cậu, là A Cường đã biến thành tang thi.

Bộ dáng gã thay đổi rất nhiều, nếu không phải trên người còn mặc quần áo rách nát, Đường Á căn bản nhận không ra. Bởi vì gã gần như đã bị cắn nát hết. Thịt trên mặt bị ăn sạch sẽ, có thể nhìn rõ ràng răng nanh, không có môi che, nước dãi tanh hôi chảy không ngừng, da thịt trên cổ chỉ còn một nửa, hơn mười chiếc vòng vàng trên cổ bị đứt rơi không ít, cả ngón tay đeo nhẫn cũng bị cắn sạch, chỉ còn xương cốt trắng hếu.

Bởi vì đầu óc không bị phá hỏng nên biến thành bộ dạng như hiện tại. Phía sau gã phát ra tiếng đi lại nặng nề, thanh âm bị kéo lôi trên mặt đất, lại không có tiếng hít thở. Xem ra không chỉ A Cường là tang thi!

____

Tác giả có lời muốn nói: Bí mật của không gian sẽ chậm rãi bị vạch trần ~o[∩_∩]o cám ơn mọi người đã ủng hộ ~ tiểu công 3 chương nữa sẽ tới a ~


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui