Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Đối với tang thi sức mạnh tiến hóa lên cấp 2 mà nói, đánh vỡ vách tường cùng nóc nhà, lôi những người trốn ở trong phòng ra là hoàn toàn không thành vấn đề, những người đó cũng biết là như thế, cho nên họ thầm nghĩ chết chắc rồi! Trước không nói Đường Á muốn muốn cứu người hay không, cho dù muốn cứu cũng ngoài tầm tay, hơn nữa…… Đường Ngao nhẹ nhàng nắm lấy bờ vai cậu, lắc lắc đầu làm ra khẩu hình miệng —- Người. Xe. Tới gần.

Có người và xe sắp tới đây? Đường Á cẩn thận lắng nghe, quả nhiên sau khi tang thi sức mạnh hô một tiếng lại nghe được âm thanh động cơ ô tô, cùng vài tiếng hô hấp, tiếp đó có một đội xe thật dài chạy lại đây, một chiếc xe việt dã dẫn đầu được trang bị hỏa lực cùng súng máy, phía sau mấy chục xe pick-up cũng đều trang bị võ trang hạng nặng từ người đến xe —- là quân đội N thị!

Dẫn đầu là đội trưởng họ Cao, tiểu đội của bọn họ đều được trang bị hỏa lực mạnh, chuyên phụ trách thanh lí đàn tang thi cản đường, dọn đường cho quân đội làm việc sau này, hôm nay bọn họ cũng giống như bình thường thanh lí một con đường cho đến khi hết tang thi thì trở về N thị, khi chạy trên đường thì nghe được tiếng người kêu thảm thiết cùng tiếng gào của tang thi, không nghĩ tới nơi mà bọn họ từng thanh lí qua còn có tang thi, bọn họ lập tức chạy tới đây, sau đó lại thấy được một loài khác hẳn với tang thi bình thường, chính là tang thi sức mạnh cùng với tang thi trí lực. Quân đội đã công bố thông tin bí mật về tang thi tiến hóa, viện khoa học ở B thị cũng thành lập tổ nghiên cứu đặc biệt thế nhưng bởi vì vẫn không có tiêu bản cho nên đến bây giờ cũng chưa bắt đầu nghiên cứu.

Tang thi tiến hóa mà hắn nhìn thấy trong bản vẽ miêu tả cũng không giống như bây giờ…… Tang thi sức mạnh cấp 2 thoạt nhìn càng thêm dữ tợn, cũng càng không giống con người. Đội trưởng Cao sở dĩ biết nhiều như vậy chính là bởi vì liên quan đến nhiệm vụ của hắn —- tận lực bắt sống tang thi tiến hóa, không thể bắt sống thì mang tiêu bản về —- đây cũng là nguyên nhân hắn được ủy thác trọng trách này. Nên hiểu, lúc trước Quý Chính Vân đụng tới tang thi sức mạnh sơ cấp đã toàn diệt mấy xe tải chở lính, lại càng không cần nói thứ đã tiến hóa cấp 2 kia, hơn nữa bên cạnh còn có tang thi trí lực như hổ rình mồi. Đội trưởng Cao sờ sờ cái cằm mới lởm chởm vài cọng râu chưa kịp cạo sạch, nhiệm vụ này không dễ dàng! Bà nó, trách không được bộ hậu cần keo kiệt lại thay trang bị mới cho mình!

Tang thi trí lực bản lĩnh thế nào đội trưởng Cao hiểu rõ, hai tháng qua, tổ nghiên cứu đều tập trung phân tích tỉ mỉ về nó —- đương nhiên, đa phần đều là phỏng đoán, còn chờ hắn nghiệm chứng trở về nữa! Lần tân trang này thật đúng là quý giá ha!

Có trí lực nhất định, còn có thể kêu gọi tang thi, đây quả thực chính là vua tang thi, hơn nữa bên người còn có tang thi sức mạnh thoạt nhìn rất lợi hại…… Không thể đánh bừa, không thì cho dù hắn có một đại đội hỏa lực cũng không đủ. Trong lúc đội trưởng Cao suy tư, đoàn xe đã sắp tới gần tang thi tiến hóa, binh lính khống chế hỏa lực nhìn hắn hỏi ý kiến, hắn khẽ gật đầu, phải thăm dò thực lực đối thủ mới biết thế nào.

“Pằng pằng pằng! !” Đạn bắn ra liên tiếp, đội trưởng Cao vừa điều khiển toàn cục, cơ hồ mỗi một đầu đạn đều thử một hồi, vừa quan sát mức độ thương tổn gây ra cho tang thi sức mạnh: đạn bắn ra lực xuyên thấu rất yếu, không thể bắn nó thành lỗ, chỉ lưu lại một đám lỗ thủng cháy đen hơi lớn, bắn đến khi thịt nát tan, lộ ra xương cốt, xương cốt cũng có vết rạn, đạn xuyên thép có thể dễ dàng xuyên thấu thân thể những sinh vật cao to kia, bao gồm xương cốt cứng rắn, chỉ là đạn xuyên thép của họ không nhiều…… Nhưng rốt cuộc cũng chỉ là thân thể con người biến hóa thành, tang thi tiến hóa dẫu có nghịch thiên cũng ngăn không được súng đạn.

“Gừ gừ! !” Tang thi sức mạnh ngay khi bị viên đạn đầu tiên ghim vào người liền phát ra tiếng hét đau đớn. Đường Á ở bên cạnh lẳng lặng quan sát, bất giác bắt đầu suy nghĩ, cảm giác rất kỳ quái: tang thi bình thường hình như không sợ đau, có lẽ là bị cảm giác thèm ăn điên cuồng che giấu? Hình như càng cao cấp càng lợi hại thì tang thi càng có cảm giác…… Vậy nếu có một ngày, tang thi tiến hóa đến mức có năm giác quan như người bình thường, có tư tưởng, có cảm tình, vậy tang thi vẫn là tang thi sao? Người còn có thể tùy ý giết tang thi sao? Có phải hẳn là nên xem như một giống loài mới có trí tuệ hay không? Chỉ có điều thức ăn của chúng nó là con người……

Đường Á hít sâu một hơi, không dám nghĩ tiếp. Sẽ không, nếu thật sự có một ngày như vậy……Cậu nghĩ cái gì cũng không quan trọng nữa, bởi vì lúc đó sẽ là chuyện của toàn thể loài người, không phải xét việc cậu có thể xét đúng hay sai.

“Gừ ! !” Lúc này tang thi trí lực phía sau tang thi sức mạnh cũng chạy ra ngoài, hai con tang thi mãnh liệt vọt tới trước mặt đoàn xe, chỉ là trên người chúng cũng gần như vỡ nát, chúng nó gào thét, lấy chiếc xe mà người bên trong còn la hét ném về đám xe phía sau, lôi người trong xe ra xé nát thành mảnh thịt vụn, cái giá phải trả là trên người chúng cũng lỗ chỗ đầy vết đạn.

Đội trưởng Cao chỉ huy quân của mình, tập trung hỏa lực vào hai chân của chúng —- bởi vì cổ là nơi yếu nhất lại gần với đầu, chúng nó rất cảnh giác, nhưng chân bị thương, bị bắn nát chúng nó lại chẳng mấy để ý.

“Chậc!” Đường Á rõ ràng nhìn thấy tang thi trí lực nhíu mày, biểu tình có vẻ rất bất mãn, nhìn hai tang thi đỏ tươi tựa như đang nhìn phế phẩm. Sau đó, khi mà quân đội còn chưa thể tấn công nó, nó đi…… Đi? Cứ như vậy mà đi? Đường Á cũng nhíu mày. Bóng dáng tang thi trí lực biến mất trong bóng tối không bao lâu thì hai con tang thi còn lại bị bắn gãy hai chân té trên mặt đất, rốt cuộc không tránh thoát loạt đạn bắn về phía óc của nó, giãy dụa hai cái liền không còn động đậy.

Quá dễ đối phó…… Đường Á rốt cục phát hiện không đúng chỗ nào, hai con tang thi này về tốc độ, tính linh hoạt, năng lực công kích còn thua xa lần đầu gặp cậu và Đường Ngao, nói khoa trương thì tựa như hàng “Thứ phẩm” chỉ có bề ngoài, liên tưởng đến tang thi trí lực không chút để ý lại còn cả vẻ mặt bất mãn, Đường Á lớn mật đoán: không phải tang thi nào ăn nguyên châu cũng có thể tiến hóa thành công, trước đó đã có một ví dụ thất bại, hơn nữa có lẽ do thể chất khống chế, cho dù tang thi chống đỡ qua tiến hóa, cũng không thể tiến hóa quá lợi hại, hơn nữa, bản thân tang thi sẽ không muốn chủ động ăn nguyên châu, theo động tác ép buộc khi nãy của tang thi trí lực là có thể đoán được.

Từ lúc bắt đầu đến khi chấm dứt, chỉ có vài người trên đường được quân đội thuận tay cứu bị tang thi bắt được xé thành mảnh nhỏ, còn vài binh lính chỉ bị thương —- binh lính nhanh nhẹn, mấy người kia không kịp trốn, lại không có thời gian trông chừng bọn họ, kết quả liền bị tang thi sức mạnh bắt lấy làm vật hy sinh. Đội trưởng Cao cũng không nghĩ tới thắng lợi dễ dàng như vậy, hắn đều chuẩn bị tư tưởng sẽ hy sinh rất nhiều, đương nhiên, tổn thất càng thấp càng tốt, đây đều là binh lính theo hắn nhiều năm, nếu không phải bất đắc dĩ, hắn cũng không muốn bỏ đồng đội. Không biết vì cái gì tang thi trí lực cứ như vậy rời đi, nhưng không có tổn thất lớn mà lại thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ, tâm tình của đội trưởng Cao rất tốt, gọi mấy chục binh lính đeo bao tay cẩn thận đem xác tang thi sức mạnh cất vào xe.

Đám người vẫn luôn trốn trong khu nhà, ôm đầu chờ chết, kết quả một hồi sau lại nghe được tiếng súng cùng tiếng hét đau đớn của tang thi. Mãi đến khi thanh âm chiến đấu biến mất, không khí trở lại bình thường, thế nhưng ngoài mùi thuốc súng còn có mùi máu. Không biết kết quả cụ thể thế nào, nhưng không có tiếng người kêu thảm thiết, hẳn là quân đội thắng? Sợ quân đội cứ như vậy rời đi, tang thi lại trở về, mấy người vội vã chạy đến ngăn xe quân đội, về phần sau đó được cho lên xe nhưng bởi vì không đủ chỗ nên phải ngồi cùng xe chở thi thể tang thi, tâm tình mấy người đó là sợ hãi sống không bằng chết hay là như thế nào, đều là thứ Đường Á không thể đoán được.

Tại thời điểm đội trưởng Cao bắt đầu thu thập chiến trường, Đường Á và Đường Ngao lặng yên không một tiếng động rời đi. Tang thi trí lực còn ở gần khu vực N thị, nghĩ đến lần trước bị vây trong đám tang thi, một biển tang thi rậm rạp…… da đầu Đường Á phát run, quân đội N thị cho dù có lợi hại hơn nữa, thì giữa cơn thủy triều tang thi cũng chỉ là muối bỏ biển mà thôi, nhưng tang thi đều bị đông cứng, đứng bất động để cho bọn họ giết, mấy trăm vạn tang thi có giết gãy tay cũng không hết được, hơn nữa còn rất khó tìm thấy chúng nó, bình thường chỉ có thể tìm thấy bầy tang thi có tầm mấy chục, mấy trăm nhiều nhất mấy ngàn con. Chúng nó trốn đi tựa như bóng ma quỷ mị, chỉ chực chờ mây đen che trời liền xuất hiện tại nhân gian.

Vẫn nên cẩn thận một chút, không cần gặp lại thì hơn, nếu lại bị vây khốn…… Đường Á nghĩ, Đường Ngao tuy rằng có thể bay trên không, nhưng mục tiêu rất rõ ràng, N thị nay có nhiều người như vậy, nếu như bị người nhìn thấy bọn họ thì phải đề phòng sẽ không chỉ còn là tang thi.

Sau khi sống lại, cậu không thất vọng với thế giới, cũng không có ý xa rời con người hay không giao tiếp cùng người khác, nhân loại vất vả lắm mới tiến bộ nhiều như vậy, cho dù sau mạt thế rất nhiều thứ đều lạc hậu đi không ít, thế nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, hơn nữa nơi nhiều người mặc dù có chút không được tự do, nhưng có nhiều chỗ tốt —- giao dịch thuận tiện, vật phẩm phong phú, tin tức linh thông……

Đường Á biết mình chỉ là một người may mắn hơn, so với người bình thường cũng đã hơn rất nhiều ưu thế để tồn tại trong mạt thế, nhưng đồng dạng, cậu cũng có rất nhiều phương diện không thể nghĩ tới hoặc là suy xét không chu toàn, Đường Ngao đối với thế giới này còn rất lạ lẫm, điều hắn biết cũng có hạn. Dưới loại tình huống này, lựa chọn của Đường Á quả thật là điều tốt nhất hiện tại.

Đường Á trở lại N thị, đi tới đại sảnh hành chính giao nhiệm vụ, phát hiện quả nhiên thiếu rất nhiều người. Cậu nộp lên là nửa túi lương thực, ước chừng có hơn mười cân, nhân viên công tác cho cậu 20 điểm, vài người chung quanh mắt ửng đỏ ghe tức, nhưng bị thiếu niên cao lớn phía sau mặt đầy sát khí trừng một cái, trong lòng nhảy dựng, cuối cùng cũng không dám làm cái gì. Đường Á lần này không trở về tòa nhà cũ mà là dựa theo hướng dẫn tìm đến nhân viên công tác, dùng 15 điểm thuê một căn phòng ở nửa tháng. Phòng ở vị trí tương đối sát bên ngoài, không gian cũng không quá lớn, nhưng hai người cùng sống thì vẫn thoải mái. Nhà cũ kia Đường Á không định trở về, Đường Ngao ngoài miệng chưa nói gì —- hắn còn chưa quen dùng ngôn ngữ biểu đạt cảm tình, chỉ là trong lòng hắn giờ đây rất cao hứng, biểu hiện rõ ràng khi Đường Á dọn dẹp, hắn cứ vây quanh cậu.

Đường Á đưa chổi cho hắn, vừa cầm chổi hắn liền chà chà xát xát, bởi vì dùng lực quá mức mà tro bụi bay lên mù mịt, khứu giác linh mẫn của hắn bị nghẹn hắt xì một cái, vẫn là Đường Á nắm tay dạy hắn cách quét nhà nhẹ nhàng, không cần dùng lực, sau đó chổi cũng không thể giơ lên.

Sự thật chứng minh, cầm thứ này thoải mái hơn cầm đũa, Đường Ngao lập tức nắm bắt phương thức, một mình chơi rất vui, trên tóc, trên quần áo phủ kín một tầng bụi, trong không khí cũng đều là tro bụi, thẳng đến khi Đường Á hắt xì vài cái, Đường Ngao mới phát hiện mình làm sai, hoang mang rối loạn giấu chổi ở sau lưng, thiếu niên cao lớn ủ rũ gục đầu, nếu có tai chó cùng đuôi chắc chắn chúng cũng đều cụp xuống.

“Thôi quên đi…” Rốt cuộc vẫn là thiếu niên mà thôi, không biết vì cái gì, nhìn thấy vẻ áy náy ỉu xìu còn len lén vụng trộm hé mắt nhìn cậu của Đường Ngao, Đường Á liền nhịn không được cười khẽ một tiếng, nói: “Khóa cửa lại, chúng ta vào không gian ăn đi.”

“Á Á!” Cái đuôi của dã thú to lớn ngoe nguẩy, Đường Ngao nhào tới muốn ôm cậu, bị ngăn lại, liền mở to đôi mắt đen bóng nhìn qua.

“Đi tắm rửa trước, đổi một bộ quần áo sạch sẽ.”

“Ngao ô!”

“Kêu cũng vô dụng, đi tắm.” Từ sau lần trước, Đường Á ý thức được Đường Ngao cũng cần có không gian riêng để giải quyết vấn đề, vì thế Đường Ngao “bị bắt” học tắm rửa. Khí lực quá lớn? Không có việc gì, da dày, chà xát không rách.

“……” Từ sau khi phúc lợi Á Á hỗ trợ tắm rửa không còn, Đường Ngao đối với việc tắm rửa không còn chút nhiệt tình, lại khôi phục bộ dáng lúc trước, hắn tuy rằng là hình người nhưng làn da là từ lông và da thú biến thành, rửa xong sẽ có cảm giác lông của mình bị ướt, làm sao cũng không khô, cực kì khó chịu.

Hắn ghét tắm rửa……

Đêm khuya, nghe Đường Á hô hấp ổn định, đôi mắt thú chậm rãi mở ra, lặng yên không một tiếng động đứng dậy, dã thú lẳng lặng nhìn chằm chằm gương mặt khi ngủ của Đường Á một hồi lâu mới nhẹ nhàng mở cửa sổ bay ra ngoài. Bọn họ thuê phòng là loại nhà cũ ở khu chung cư, chung cư gồm 22 tầng mà bọn họ ở tầng 19. Dã thú nhảy ra khoảng không, thân thể như một đám mây đen, hoàn toàn hòa vào trong bóng đêm, cho dù là binh lính tuần tra ngẩng đầu nhìn, cũng khó phát hiện bởi vì tốc độ quá nhanh.

Dã thú chạy trên không đến bên trên một nhà trệt thoạt nhìn rất bình thường, sau đó hắn há miệng, không bao lâu liền có ba viên châu đỏ bay giữa không trung bị hắn nuốt vào. Dã thú sau khi nuốt hồng châu, giậm chân tại chỗ vài cái liền nhảy vút lên trời cao.

Trời đêm không sao, nếu có người nhìn lên trên bầu trời sẽ thấy vài chỗ hơi hơi lộ ra ánh sáng đỏ, chỉ là bị bóng đêm che đi không ít, một cái chớp mắt lại bình thường trở lại —- đều đã là mạt thế, còn có cái gì tồi tệ hơn? Người không thoát khỏi, chỉ có thể gánh chịu.

Ánh sáng đỏ qua hai ba giờ liền trở nên suy yếu, đợi đến khi nó bị hấp thu rồi trở lại bình thường, dã thú vốn màu đen tuyền nay thân hình tăng lên một vòng, thậm chí dưới bốn chân nó đạp giữa không trung là cầu lửa màu đen, trên người sát khí càng nặng, nhưng khi nhìn về một nơi, đôi mắt dã thú đỏ lừ lập tức bình tĩnh trở lại, thân thể cực nhanh lưu lại bóng dáng giữa không trung.

Dã thú ngay lúc tiếp xúc cửa sổ liền thu hồi lửa đen, rơi xuống đất thì khôi phục hình người. Không phát ra tiếng động một lần nữa nằm xuống bên người Đường Á, Đường Ngao vừa mới ăn no, nhưng hương vị nguyên châu rất khó ăn, bên người lại là Á Á vừa thơm vừa ngon miệng……

Hắn rốt cục nhịn không được, lặng lẽ kề sát cổ Đường Á liếm một cái……

Lại liếm một cái……

Ngày hôm sau.

“Đường Ngao, hôm qua tôi đụng phải chỗ nào sao? Nơi này sao lại trầy da nhỉ?” Khẽ chạm vào, cảm thấy đau rát.

“……” Ngao ô ~ khống chế không được……


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui