Trọng Phản Mạt Nhật Chi Ngọc Đồng Không Gian

Là Đường Na.

Rốt cục không chịu được?

Đường Á mở cửa, mấy ngày nay cửa cầu thang lên lầu hai cậu chưa từng khóa, bởi vậy Đường Na đang gõ cửa phòng ngủ của cậu. Vừa mở ra liền nhìn thấy khuôn mặt tức tối của cô ta, khuôn mặt vốn từng ôn hòa tươi cười, nay đã không còn sót lại chút gì. Đi theo Đường Na xuống lầu dưới thì thấy mọi người đang tụ tập trong phòng khách, Đường Á nhướn mày, đến đông đủ thật, dù là Đường Lượng đã kết hôn hay là Đường Huy hôm nay có buổi học đều ở đây.

Không có người tiếp đón Đường Á, cậu cũng chẳng buồn để ý liền tự tìm chỗ ngồi xuống. Lúc này, Đường Na ngồi xuống theo, thấy người đã đến đông đủ, bác trai liền bắt đầu lên tiếng: “Đường Á, căn nhà này là cha mẹ cháu để lại cho cháu, cháu kiên quyết muốn bán đi, bác cũng không thể ngăn cản.”

Vẻ mặt của ông ta thật nghiêm túc, giọng nói cũng nghiêm túc, nhưng Đường Á lại có cảm giác nực cười, ông ta dường như có thói quen làm cái gì cũng phải thêm lý do thật hiên ngang lẫm liệt, giống như năm đó, khi nhận tiền giải quyết riêng, cũng nói là vì tốt cho cậu. Hiện tại vẫn thế, giống như cậu tùy hứng thế nào, không hiểu chuyện thế nào thì ông ta cũng sẽ là người lớn rộng lượng không so đo.

“Nhưng căn nhà này là cha mẹ lưu lại cho cháu, bán cho người ngoài không bằng tốt cho người thân, nhà cứ giao cho chúng ta, cha mẹ cháu dưới suối vàng có linh nếu biết cũng sẽ yên tâm.”

Thấy Đường Á không nói chuyện, bác gái tưởng rằng cậu vẫn do dự liền khẩn trương xen vào: “Á Á nên nghe lời bác của cháu đi, dù sao ông ấy là người thân tất nhiên cũng sẽ không để cho cháu chịu thiệt thòi đâu, với lại nếu bán nhà cho chúng ta, về sau cháu nhớ nhà còn có thể trở về ở! Nếu nhà này bán cho người ngoài, thì sau này cháu sẽ không còn bất cứ quan hệ nào……”

“Ồ…” Đường Á đột nhiên khẽ cười ra tiếng, mọi người lúc này mới phát hiện cậu cười lên trông thật đẹp, khiến người ta cảm thấy thật tươi sáng, chỉ nhìn thôi mà trong lòng cảm giác vô cùng thoải mái, mọi người không khỏi giật mình khi nghe lời nói kế tiếp của cậu, “Cháu cũng nghĩ như vậy, lợi cho người ngoài không bằng lợi cho người thân, nhà này cháu định giá là bảy mươi lăm vạn, vừa có vị tiên sinh họ Châu muốn mua, nói cần cân nhắc suy xét kĩ càng, không biết ý hai bác thấy thế nào?”

“Này……” Hai người liếc mắt nhìn nhau một cái, vẫn là bác gái mở miệng: “Người ngoài cũng không thể so với chúng ta là người thân được, cháu xem, Na Na sắp kết hôn, Huy Huy lại lên trung học, đều phải cần tiền, bác trai của cháu lại mở phòng khám nhỏ nhiều năm như vậy rồi, chẳng tích cóp được bao nhiêu tiền……”

“Bác gái, những cái đó cháu đều biết, cháu cũng không tính lấy của hai người nhiều tiền như vậy, vậy đi, cháu chỉ cần sáu mươi vạn, trả luôn một lần.”

“Sáu mươi vạn… Á Á, chúng ta một lần không thể lấy ra nhiều tiền như vậy a…”

“Đúng vậy, Đường Á, nhà chúng tôi nào có nhiều tiền như vậy, hiện tại mua nhà nơi nào không phải trả trước một phần sau đó chậm rãi trả phần còn lại…” Đường Na nói.

“Anh ta là công phu sư tử ngoạm, có khách sáo gì với chúng ta đâu……”

“Huy Huy đừng nói lung tung!” Người bác trai này giờ vẫn im lặng đột nhiên quát lớn, “Nhưng mà, Đường Á, sáu mươi vạn quả thực nhiều lắm, cháu lại muốn trả hết một lần, chúng ta căn bản không thể……”

“Vậy còn năm mươi vạn? Hẳn là có đủ đi” Giọng nói của cậu vẫn không nhanh không chậm, lạnh lùng như cũ, “Năm mươi vạn giao một lần, còn lại dùng vật khác thay thế.”

Đối diện, hai người nhìn nhau ánh mắt sáng rực lên, biết đây là giới hạn cuối cùng của cậu, bác trai nhanh chóng hỏi: “Cháu muốn thứ gì?”

“Cháu nhớ rõ bác có một cái xe việt dã thì phải?” Một chiếc xe tốt tại mạt thế là điều cần thiết, nhưng Đường Á coi trọng nó bởi vì nó là xe quân đội đã qua cải trang. Tại nước Z, ngoài tiền cải trang chiếc xe, chủ xe còn phải đến tổ chức quản lý xe cơ động xin phép đổi, khi quản lý tán thành thì mới được bắt đầu, lúc đó mới có thể đem xe đến xí nghiệp CNG được chỉ định để tiến hành cải trang. Đường Á hiển nhiên không có nhiều thời gian như vậy nên đây là lựa chọn tốt nhất.

“Chiếc xe kia……” Ông ta có chút do dự; trước kia ông là bác sĩ trong quân đội, chiếc xe việt dã kia là của công, chủ yếu do bộ đội bán lại, sau này ông về hưu, mở một phòng khám nhỏ, bởi vì người trong nhà đều không thích chiếc xe kia nên sau khi xuất ngũ đã không còn sử dụng. Vì là vật dụng quân đội nên không thể bán, chỉ đành phải khóa lại trong ga-ra.

“Xe kia rất quý, nhưng mà Á Á thích thì ông liền cho nó đi!” Người bác gái đã sớm ghét bỏ chiếc xe vừa khó coi lại còn chiếm chỗ kia, ĐườngLượng cùng Đường Huy khi kết hôn cũng không thể lấy cái loại xe này đi đón dâu, hiện tại có người chịu bỏ ra mười vạn đồng để mua, bà cao hứng còn không kịp. Có lẽ trong nhà có thể mua một chiếc xe hơi mới, kiểu dáng đẹp, chạy tốt, mà nhìn vào lại có thể diện.

Đường Á lúc này là thật lòng vui vẻ nở nụ cười, nói: “Vậy cám ơn bác gái! Chúng ta đến bàn hợp đồng chuyển nhà; làm thủ tục cho tốt……”

Từ phòng trung tâm giao dịch đất đai đi ra, cầm được hợp đồng mua bán nhà đất trong tay, hai người kia thực vui vẻ, còn Đường Á từ ngân hàng lấy được năm mươi vạn cũng vui vẻ không kém.

Sau đó bác trai dẫn Đường Á đến chỗ ga-ra cho thuê lấy xe, giao chìa khóa xe cho cậu. Đường Á đã chuẩn bị đủ xăng, cẩn thận kiểm tra ô tô liền phát hiện, cho dù không dùng nhiều năm nhưng trừ bỏ vài chỗ cần bôi dầu thì những chỗ khác đều không thành vấn đề, chỉ cần hơi sửa chữa cải tiến lại là có thể sử dụng tốt, thậm chí còn tốt hơn những gì cậu tưởng tượng.

Chiếc xe này lúc trước cũng không biết là làm cái gì, bên ngoài gia cố một tầng thép, phía sau gầm xe cũng nâng cao, không biết kính thủy tinh thế nào nữa, nếu chống đạn thì càng tốt… Về phần bên ngoài, cho dù đã sơn một tầng xanh lục thì cũng không thể che được vô số vết vằn vện như những con giun xấu xí — về chỉnh thể, bề ngoài của chiếc xe trông thật dữ tợn, ngồi vào cảm giác có vẻ dọa người nhưng đây là một chiếc xe không khiến người chú ý, Đường Á cảm giác rất vừa lòng.

“Á Á, cháu đem nhà bán rồi thì phải làm sao? Nếu muốn trước cứ ở nhà chúng ta vài ngày rồi tìm được phòng lại tính tiếp?” Bà hiện tại rất đau lòng khi chi ra năm mươi vạn, đó là năm mươi vạn lận nha, năm đó cha mẹ Đường Á chết cũng chỉ lấy được năm mươi vạn mà thôi…

“Không cần đâu bác, cháu được bạn mời đến thành phố H tham quan, vé xe đã mua rồi, tối hôm nay sẽ đi.” Nhanh như vậy liền tự cho mình là chủ nhân. Nhanh chóng muốn đuổi cậu đi ư?

Nhà đã bán, tiền cùng xe cũng đã lấy đến tay nên bây giờ cậu cần tiến hành bước tiếp theo.

Những gì nên lấy đã sớm để vào trong không gian, bên ngoài Đường Á chỉ vác hai ba lô đứng tại cửa ga-ra chào cả nhà. Cẩn thận quan sát chung quanh, thừa dịp không có người nhìn thấy Đường Á liền đem xe thu vào không gian; bây giờ còn chưa phải lúc dùng nó.

Đường Á xem thời gian — mười một giờ đúng, theo kế hoạch vé xe đã sớm mua rồi, là ngày 23, hôm nay mới ngày 21, thời gian thực dư giả. Đón xe đi khu chợ buôn hoa quả lớn nhất, Đường Á nhân dịp này mua giống cây ăn quả, rau dưa và cây nông nghiệp.

Từ lúc phát hiện mặt đất trong không gian là thổ nhưỡng, Đường Á liền lấy cây xương rồng hình cầu trên bàn máy tính của mình làm thí nghiệm, chứng minh trong không gian có thể gieo trồng thực vật. Tại mạt thế, trong không khí có bệnh độc, sau đó thì nguồn nước cùng thổ nhưỡng tự nhiên cũng dần bị lây nhiễm, quốc gia tiến hành nghiên cứu phương pháp có thể gieo trồng lượng lớn thực phẩm như trước kia, thế nhưng thực phẩm mọc ra đều sẽ bị thối rữa thật nhanh, tất cả mọi người khi đó chủ yếu sống dựa vào thực phẩm khô. May mắn là khi thời tiết lạnh thì tốc độ này chậm đi rất nhiều, tuy rằng có nhiều người cũng không thể vượt qua giá rét.

Về phần sau đó thời tiết có ấm lại không, hoặc nếu tiết trời ấm lại thực vật gia tăng tốc độ thối rữa thì làm sao… Đường Á đời trước chưa vượt qua thời điểm đó, chỉ đành phải chờ xem mới biết được.

_____


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui