Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Đoàn lính đánh thuê Thiên Không được quân đội nước M duy trì, điều này cũng không phải bí mật gì. Lão già Tiêu Hào Vân có mạng lưới buôn bán khắp thế giới, việc này đương nhiên không tránh khỏi được tai mắt của lão.
Tiêu Thu Phong mặc dù không phải do lão sinh ra, nhưng lão từ sớm đã coi Tiêu Thu Phong như con đẻ của mình. Nếu không lão sẽ không nhiều lần ngẫu nhiên xuất hiện trước mặt hắn như vậy, viện trợ tất cả mọi thứ có thể cho Tiêu Thu Phong.
Điện thoại vang lên, lão già lạnh lùng hạ lệnh: “Tiểu Tuyết, nghĩ mọi biện pháp, cắt đứt quan hệ kinh tế vật chất giữa nước M và Trung Đông. Vận dụng tất cả mọi người, tận lực giảm bớt tiền dành cho quân đội năm tới”
Đồ đệ này đã kế thừa y bát của lão. Lão mặc dù được xưng là Bàn Tay Vàng trong thương trường, nhưng lực lượng sau lưng lão đã hơn tổng thống nhiều quốc gia rất nhiều. Trên đời này, còn không có quốc gia nào có thể thừa nhận được đả kích về kinh tế của lão.
“Cha nuôi, cha xác định muốn làm như vậy?” Một giọng nữ êm ái nhưng có vài phần chững chạc vang lên. Mặc dù nàng là đồ đệ cuối cùng của Bàn Tay Vàng nhưng lại có tư chất xuất sắc nhất, bản lĩnh khống chế kinh tế của nàng đã không thua kém gì Bàn Tay Vàng.
Nhưng lệnh này của lão già lại ảnh hưởng đến rất nhiều người, thậm chí ảnh hưởng đến cả cuộc bầu cử tổng thống năm tới. Bởi vì bất cứ quyền lựa nào đều là dùng tiền tích lũy.
Mỗi ứng cử viên của nước M cũng muốn tìm một chỗ dựa sau lưng. Có thể là các tập đoàn kinh tế, hoặc là các gia tộc lớn, vừa phải có tiền vừa phải có thế lực nếu không đừng mong trúng cử. Chỉ nhằm để cho dân chúng bầu vài phiếu bầy, sau đó công bố ai là người thắng, sự cạnh tranh này không thua kém gì chuyện đấu đá trong triều đình ngày xưa, chỉ là vận dụng tất cả mọi thứ trong bóng tối mà thôi.
“Đúng, nói cho bọn họ, ai có thể làm theo mong muốn của chúng ta, chúng ta sẽ ủng hộ người đó, rõ chưa?”
Lời của lão già rất đơn giản mà dứt khoát. Nuôi nhiều chính khách như vậy cuối cùng cũng phải có chút tác dụng. Lão đã già, bây giờ là thời của tuổi trẻ. Mà lão muốn dùng thời gian còn lại của mình tạo một đế quốc cường đại nhất cho con cháu Tiêu gia. Một tập đoàn kinh tế, chính trị cực mạnh, có thể khống chế mọi đất nước.
Một khắc khi lão chuẩn bị đi Trung Đông, kế hoạch ba mươi năm đã bắt đầu khởi động. Đây là điều duy nhất mà lão có thể làm cho con cháu Tiêu gia.
Trại của Thiên Không cách thành phố Biz khoảng sáu mươi Km, chiếm cả một một thị trấn, hoặc là nói trước khi đoàn lính đánh thuê Thiên Không được thành lập nơi này mà một vùng đổ nát. Nhưng bây giờ lại trở thành một thị trấn có tên là Thiên Không.
Thị trấn luôn luôn náo nhiệt mà hôm nay lại có vẻ rất yên tĩnh. Monty mang theo mười mấy tên lính què một chân nhảy con cóc. Đây là sự khiêu khích chưa từng có với tôn nghiêm của Thiên Không.
“Kyrgyzstan tướng quân, tướng quân cũng thấy đó. Người phương Đông đó rất bá đạo, nếu như ngay cả tướng quân cũng nuốt nỗi nhục này vào bụng thì thành phố Biz sau này sẽ là thiên hạ của một mình nó” Ike sớm đã đến đây. Từ sau khi bị Ma Quỷ từ chối, hắn đã xin gia nhập vào Thiên Không, trở thành một con chó dưới chân người nước M.
Kyrgyzstan khoảng trên năm mươi tuổi, người to béo, trên người mặc bộ quân phục tiêu chuẩn của nước M. Mặc dù có vài phần bá đạo nhưng chỗ tươi sáng nhất trên người hắn là hàm râu cá trê, mỗi lần hắn hô hấp đều rủ xuống. Từ xa nhìn lại trông giống như Trương Phi.
Hai mắt hắn rất âm trầm, trên mặt nhìn rất lỗ mãng nhưng lại chỉ là che dấu mà thôi. Hắn trời sinh đã là một kẻ mưu mô, nếu không con đường từ một binh lính đến tướng quân trong đám lính đánh thuê, cả đời hắn cũng không thể đi đến.
“Ike, mày thông báo xuống dưới. Mười hai giờ tối nay, tao muốn phát động công kích với trại Ma Quỷ. Liên minh phía Tây bọn mày phải phối hợp. Nhớ nếu thằng nào dám lâm trận bỏ chạy, ngày mai tao sẽ cho nó đi gặp Thượng Đế”
Ike trong lòng rất vui vẻ, chỉ cần tiêu diệt Ma Quỷ, cả phía Tây thành phố Biz sẽ thuộc về một mình Sơn Miêu của hắn. Phối hợp đương nhiên không có vấn đề gì, nhưng kẻ làm bia đỡ đạn nhất định không phải là hắn.
Liên minh phía Tây không phải có mười mấy nhà sao, gần vạn người làm bia đỡ đạn hẳn không có vấn đề gì.
Ike rời đi, Kyrgyzstan tướng quân quát: “Gọi Scorpion vào đây”
Scorpion là một thằng đàn ông hơn ba mươi tuổi, mái tóc dài được buộc lại sau đầu, khuôn mặt dài lạnh lùng, người cao hơn hai mét. Lúc này hắn đứng trước mặt Kyrgyzstan, ít nhất cao hơn hai cái đầu.
Mà Scorpion là người chỉ huy thứ hai trong trại lính đánh thuê Thiên Không, trong tay nắm giữ một vạn lính đánh thuê được huấn luyện cẩn thận, cũng là lực lượng mà Kyrgyzstan đắc ý nhất.
Thằng nhóc phương Đông của đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ kia khinh người quá đáng, làm cho Kyrgyzstan phá vỡ truyền thống, chủ động tấn công. Kyrgyzstan muốn hủy diệt thế lực vô lễ ngạo mạn đó lúc mới manh nha trỗi dậy. Ở thành phố Biz, ở cả Trung Đông, Kyrgyzstan sẽ không cho bất cứ kẻ nào không để ý đến mình còn tồn tại.
“Scorpion, hôm nay mày vất vả một ít, hủy diệt đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ cho tao. Tất cả người phương Đông trong trại Ma Quỷ không được buông tha bất cứ ai. Rõ chưa?”
Scorpion vừa nghe, trên người đã tản mát ra luồng sát khí nồng nặc. Mỗi ngày đều huấn luyện làm người ta rất buồn chán. Ngoại trừ tìm gái vận động trên giường ra, hắn sắp mốc meo hết cả người. Nhưng bên trên đã có quy định rất nghiêm khắc, sự tồn tại của trại lính đánh thuê Thiên Không chỉ là vì bảo vệ thế lực của nước M tại Trung Đông. Hành động trên quy mô lớn phải được quân đội chấp thuận, điều này làm hắn rất không thoải mái.
Nhưng Kyrgyzstan vừa ra lệnh, làm cho hắn như ngửi được mùi máu, máu tươi đúng là thứ mà hắn muốn nhất.
“Vâng, đoàn trưởng, Scorpion đã rõ” Scorpion trời sinh đã là một chiến sĩ giết chóc, chỉ có trong giết chóc mới tìm được niềm vui.
Mà tin tức này, Tank đã thu được. Cái khác không nói nhưng về khả năng tình báo, Tank làm rất xuất sắc.
Mở bản đồ, Tiêu Thu Phong lặng lẽ trầm tư. Mấy người bên cạnh cũng không dám mở miệng quấy nhiễu. Bởi vì bọn họ biết, lần chiến đấu này quan hệ đến sự sống còn của Ma Quỷ, nên không ai dám phóng túng.
“Scorpion sao, tao muốn xem xem nó kiêu ngạo đến như thế nào”
“Tiêu thiếu gia, Thiên Không không thể so với Ford. Bọn chúng có hỏa lực rất mạnh, không kém hơn chúng ta là bao. Hơn nữa đám lính đánh thuê của bọn chúng đã trải qua ba năm huấn luyện nghiêm khắc, trận chiến này, tôi sợ….”
Tank nghĩ rất nhiều, bởi vì hắn biết nhiều hơn so với người bình thường một chút. Hiểu về đoàn lính đánh thuê Thiên Không làm cho trong lòng hắn cảm thấy lo lắng và buồn bực.
Tiêu Thu Phong gật đầu. Điểm này hắn đương nhiên biết. Nhưng cũng không phải vì bọn họ biết mà trận chiến này lại không diễn ra. Nếu Kyrgyzstan đã ra tay, vậy hành động của bọn chúng nhất định sẽ rất tàn nhẫn, sẽ không cho Ma Quỷ bất cứ cơ hội gì.
“Tank, trại lính do anh phòng thủ. Đối phó người của liên minh phía Tây không có vấn đề chứ”
Tank có chút khó hiểu: “Vậy đại quân vạn người của Scorpion thì sao?”
Tiêu Thu Phong nhìn bản đồ, ấn ngón tay xuống, lạnh lùng nói: “Nó sẽ không có cơ hội tiến vào thành phố Biz, bởi vì tôi không cho nó cơ hội này”
Khi màn đêm buông xuống, tất cả hành động đều đã được triển khai. Với tính cách của Scorpion, nhất định rất kiêu ngạo. Mà lần này hắn sẽ biết sự kiêu căng của người M sẽ phải trả một cái giá như thế nào.
Trừ Tank, lần này ngay cả Lang Nha cũng lưu lại. Không có biện pháp, lực lượng của liên minh phía Tây nếu như có thể thống nhất cũng không dễ đối phó. Điểm này, Tiêu Thu Phong không thể không lưu lại chút đường sống.
Đương nhiên Ruth cũng lưu lại, chỉ huy Mị Ảnh đề phòng kẻ địch xâm nhập vào bên trong, còn phải bảo vệ an toàn của lão già. Mặc dù Tiêu Thu Phong cũng biết, với mười mấy cao thủ nhất lưu bên cạnh lão già, người bình thường không thể nào thương tổn đến lão. Nhưng điều này hắn phải làm để tránh xảy ra sơ sót. Bởi vì trên đời này, hắn cũng chỉ còn lại một người thân này mà thôi.
Thiết Trụ đang chửi thầm trong lòng, Lý Cường Binh cũng đang áp chế dục vọng trong lòng. Mỗi đội viên của Thần binh chiến đội đều đang đợi tắm máu. Là một đội viên chỉ ở trong mưa máu gió tanh mới có thể từ từ trở nên cường đại. Điểm này, các thủ hạ của Tiêu Thu Phong đều biết.
Phía sau bọn họ còn có mấy người vốn không nên đến. Labus và Lang Khuyển còn có một vài tên đồng bọn của bọn họ. Người không dính máu vĩnh viễn không biết thế nào là một chiến sĩ chân chính. Nhìn thấy quyết tâm khi huấn luyện của bọn họ, Tiêu Thu Phong đồng ý lời cầu xin của bọn họ, sớm đi vào thực tập.
Tâm trạng của bọn họ còn hưng phấn hơn Thiết Trụ.
Còn Triệu Nhược Minh bị Tiêu Thu Phong bắt ở trong trại. So sánh với Scorpion, trong trại vẫn an toàn hơn.
Trừ những người này, phía sau bọn họ còn có một ngàn tên lính đánh thuê tinh anh nhất của Ma Quỷ. Đây là nhóm binh lính đầu tiên đạt được yêu cầu của Tiêu Thu Phong. Khí lực và lực lượng mạnh mẽ của bọn họ cũng không hổ danh lính đánh thuê.
Tất cả đây gần như là toàn bộ tinh anh của Ma Quỷ. Trận chiến này, Tiêu Thu Phong đã không có đường lui.
Chín giờ, trên một gò núi cách thành phố Biz sáu Km truyền đến những tiếng bước chân hỗn độn. Đại quân vạn người của đoàn lính đánh thuê Thiên Không rốt cuộc cũng từ từ đi vào. Mà trận phục kích của Tiêu Thu Phong đã sắp diễn ra.
“Chiến sự diễn ra, mọi người đều tự mình chiến đấu, tận lực tiêu diệt kẻ địch. Cường Binh, Scorpion giao cho anh” Tiêu Thu Phong không đoạt mối làm ăn của thủ hạ. Hắn là người chỉ huy hành động nên cần phải chú ý đến mọi tình huống, không đến lúc vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn ra tay.
Mệnh lệnh này là dành cho Thần binh chiến đội. Trước mặt đại quân vạn người này, tác chiến tập thể không có tác dụng mấy. Chia ra tấn công, với thân thủ của bọn họ sẽ làm cho kẻ địch khó có thể đề phòng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui