Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Nhất Tập, là tập trung cao thủ tinh nhuệ của Ma Quỷ, bất ngờ đánh vào Thiên Không, rồi chém giết ở ngoài, gây rối loạn cho chúng. Ít nhất là để lão già cao ngạo Kyrgyzstan phải hạ lệnh công kích.
Nhị Đổ : còn có nghĩa là ngắm bắn, cũng giống với phương pháp giết Scorpion, nửa đường mai phục bộ binh, lấy lợi thế địa hình mà đánh cho đối phương bị thương nặng, rồi cộng thêm đánh lén để binh đoàn Thiên Không trở nên hỗn loạn.
Trải qua hai bước trên, nếu chúng còn có thể tấn công, Ma Quỷ chỉ còn có thể liều mạng. Bởi vì Ma Quỷ đã không còn đường lui, cho dù bây giờ Thiên Không vì không có ai giúp nên không dám động thủ, nhưng một khi sống qua ba tháng, mục tiêu đầu tiên của hắn chính là Ma Quỷ.
Tiêu Thu Phong đương nhiên không để cho chúng có cơ hội này.
Nhiệm vụ đã được an bài xong, trận đánh lần này, còn có ảnh hưởng lớn hơn cả trận lần trước, chỉ cần thắng trận này, Ma Quỷ đã có chỗ đứng tại Trung Đông.
Đây là hy vọng của Tiêu Thu Phong, cũng là giấc mộng của Tank, làm cho tất cả mọi người của Ma Quỷ trở nên hưng phấn, bọn họ có thể trở thành chủ nhân của Trung Đông, và cũng bởi vì là người của Ma Quỷ, mà trở nên kiêu ngạo.
Chọn lựa người tập kích cũng không nhiều lắm, nếu là đánh lén, đương nhiên cần tính hiệu quả. Tiêu Thu Phong chỉ nói với họ vài câu : Tốc độ phải nhanh, xuống tay phải tàn nhẫn, có thể sử dụng tất cả mọi thủ đoạn.
Thần Binh Chiến Đội, Lang Nha, còn có Triệu Nhược Minh cũng có mặt, vì đối mặt với thỉnh cầu của hắn, Tiêu Thu Phong đã phải suy nghĩ rất lâu mới đáp ứng vì nếu không trải qua mưa gió thì làm sao có thể thấy được cầu vồng.
Nếu bảo hộ và chiếu cố quá mức, thì đối với Triệu Nhược Minh, có lẽ ngay cả so với Lang Khuyển và Labus cũng sẽ kém hơn, không phải là chuyện tốt.
Những người đánh lén đều là cao thủ, hơn năm mươi người, chuẩn bị tiến đến doanh trai Thiên Không mà đánh cướp. Có một điều rất kỳ quái là, Ruth là một người rất hiếu chiến, nhưng hôm nay lại không đến thỉnh cầu Tiêu Thu Phong cho ra trận, trên mặt rất bình thản, làm cho người khác phải tò mò.
Mãi cho đến khi bọn Tiêu Thu Phong rời đi, nàng mới sung sướng ngảy dựng lên, nàng không tham gia hành động này, bởi vì nàng còn có chuyện quan trọng hơn.
Ma Quỷ gặp nguy khốn, nàng đã sớm ra lệnh cho nhiều cao thủ đến đây tương trợ, những người này bây giờ cũng đã bí mật có mặt, nàng không muốn nói ra, vì muốn cho người đàn ông của nàng vui mừng lẫn sợ hãi.
“Babi, tập hợp Mị Ảnh, chúng ta có hành động lớn “
Huấn luyện lâu như vậy, cũng nên hành động một lần, Ruth thật cao hứng, có cơ hội hỗ trợ cho người đàn ông mình yêu.
Hai trăm sát thủ loại một, do chính nàng tự mình huấn luyện, bọn họ liên hợp, chính là cơn ác mộng của Thiên Không.
Babi là một nữ nhân rất trẻ, là thuộc hạ mà Ruth coi trọng nhất, bây giờ được nàng bổ nhiệm vào vị trí đội trưởng Mị Ảnh, đương nhiên không chỉ vì thực lực của nàng, mà Babi còn rất thông minh, biết thân phận của mình, biết nên làm cái gì và không nên làm cái gì.
“Vâng, thủ lĩnh “ Babi chỉ là một người con gái, nhưng cũng là một quân nhân. Tại Trung Đông, không gian sinh tồn của phụ nữ rất nhỏ, dù nàng được huấn luyện từ nhỏ, thực lực không thua kém đàn ông, nhưng vẫn bị người nhạo báng, trêu chọc. Đơn giản vì nàng là phụ nữ.
Nhưng ở binh đoàn lính đánh thuê Ma Quỷ này không hề tồn tại loại người cao cao tại thượng kia. Vị “Thần” ấy đã từng nói : “Bất luận kẻ nào đều có quyền lợi sinh tồn, không phận biệt chủng tộc, cũng không phân biệt giàu nghèo. Cái duy nhất phân biệt ở đây chính là thực lực, là kẻ mạnh và kẻ yếu”
Cho nên, nữ binh như các nàng, trong hoàn cảnh này, chỉ có một mục đích, đó là không ngừng vươn lên, quyền lợi sinh tồn, trừ người khác cho, các nàng cũng muốn nắm chắc cơ hội bằng thực lực bản thân.
Có thể trở thành nữ quân nhân, đều phải có một trái tim sắt đá, có đôi khi, các nàng còn lãnh khốc hơn cả đàn ông. Vì thế, Ruth rất hài lòng.
Trong các binh đoàn bình thường, nữ binh cho dù có thể sinh tồn, những cũng phải chịu rất nhiều quân kỷ, riêng chỉ tại Ma Quỷ, các nàng mới có thể có được quyền lợi của phụ nữ.
Mị Ảnh trở nên cường đại, bởi vì các nàng đều hy vọng vào nó, cho nên đã giới thiệu không ít người thân hay bằng hữu đến. Ở chỗ này, các nàng trở thành người một nhà, các nàng đều có hoàn cảnh và kinh nghiệm giống nhau, biết cuộc sống trước đây gian nan, cho nên đối với Ma Quỷ rất quý trọng.
Chỉ cần Ma Quỷ tồn tại, các nàng có thể hy sinh tất cả. Đây đã trở thành ngôi nhà của các nhà, không thể để cho kẻ nào phá hủy được.
Mấy cái này, đến cả Tiêu Thu Phong cũng chưa ngờ được. Hắn chỉ cho các nàng một chút quyền lợi của phụ nữ mà các nàng vì hắn mà nỗ lực.
Xa cầu, rất đơn giản, chỉ cần đối tốt với một người, thế là quá đủ.
Tiêu Thu Phong dẫn những người này, chia làm năm nhóm, tập hợp trên đỉnh núi gần binh đoàn Thiên Không. Dưới ánh mặt trời chói chang gay gắt thế này, sẽ làm cho nhiều người mất đi sự cảnh giác.
Với thực lực và tốc độ của họ, không cần mượn màn đêm làm nơi che dấu.
Thiết Trụ phụ trách cửa lớn, Lý Cường Binh phụ trách đốt lửa, Lang Nha phụ trách đóng quân. Có thể thiêu được bao nhiêu, giết được bao nhiêu cũng được, càng nhiều càng tốt. Nhưng tiền đề chỉ có một câu : Tốc chiến tốc thắng, thời gian nửa tiếng.
Tiêu Thu Phong phân chia nhiệm vụ của mỗi người trên bản đồ xong, vung tay lên, bắt đầu hành động đánh lén.
Không một tiếng động, trận chiến giữa Ma Quỷ và Thiên Không lặng lẽ diễn ra.
Xử lý liên tiếp sáu tên gác trạm không phát ra một âm thanh nào, Lang Nha tựa hồ như rất có hứng thú, có thể đánh lén từ cự ly rất xa, người của hắn còn mang theo rất nhiều thuốc nổ, muốn làm nổ tung doanh trại của Thiên Không.
Thiết Trụ đã xông lên, cửa trước có ít nhất một trăm tên đang đứng gác, tiếng nổ vang lên, rồi tiếng súng cũng vang lên, đã hơn mười tên gác cửa ngã xuống, bọn chúng mượn cửa để che chắn và hỏa lực cường đại để phản kháng.
“Lang Nha, cho mấy tên kia vài quả pháo “Thiết Trụ bị hỏa lực địch áp chế, trong lòng rất khó chịu, hét lớn một tiếng với Lang Nha.
Nhưng Lang Nha lại đem pháo ống ném qua một bên, nói : “Lão tử phụ trách đánh vào doanh trại, chuyện của ngươi, tự xử lý, các anh em, đi … “
Hắn không nể mặt Thiết Trụ một chút nào, dẫn người của mình đi ra ngoài.
Lý Cường Binh dẫn những đội viên có thân pháp nhanh nhất tiến vào bên trong doanh trại của Thiên Không, bắt đầu quấy nhiễu, giờ phút này, bốn phía đã nổi khói lên, kèm theo tiếng súng dày đặc, còn có tiếng nổ lớn, chiến sự đã trở nên kịch liệt.
Lang Nha đã tìm được vị trí tốt, hướng về phía cửa trại, bắt đầu nã đạn về hướng những tên lính đang ẩn núp, trong vài phút đồng hồ đã xuất hiện mấy chục thi thể lấp hết cả đường.
Cửa nổ, rồi đến tường cũng sụp, hàng ngàn tên lính đánh thuê lao ra, nổ súng liên tục, hình thành một áp lực rất lớn.
Sáu cây súng máy, hình thành một mạng lưới liên kết, làm máu tươi phun trào khắp nơi. Giờ phút này Lang Nha đã lên cơn khát máu, cảm giác giết chóc tăng mạnh, vọt lên trước hét lớn : “Bắn con mẹ nó hết cho tao “
Cho dù đạn đã xả ra rất nhiều, nhưng bọn chúng quả thật rất đông, ngay cả trực tiếp bắn cũng không thể ngăn cản công kích của chúng, khoảng cách đã ngày càng gần.
“Ầm … Ầm … “ Những tiếng nổ lớn, một người lính đã bị thiêu cháy, ngay cả da cũng bị khét đen, nằm bất động trên mặt đất.
Kyrgyzstan đã thu được báo cáo, giờ phút mặt đã tái đen, Ma Quỷ thật to gan, dám đến đánh lén, thật sự cho rằng chỗ này là chốn không người sao?
“Ra lệnh cho tất cả, bảo vệ những trọng điểm, gặp kẻ nào, giết không tha, lập tức tổ chức một vạn người cho ta, chúng ta phản kích …”
Âm thanh gấp rút, kèm theo sự bạo động, vì hắn đã nhẫn nại rất lâu, giờ phút này không thể nhịn được nữa.
Hậu viện doanh trại đã bị nhóm người Tiêu Thu Phong đánh vào, giết gần mười mấy người quan quân cao cấp, nhưng vẫn không tìm thấy Kyrgyzstan, lão cáo già, quả thật không chỉ có hư danh, có thể quản lý cả một binh đoàn mấy vạn người.
“Lão đại, bây giờ nên làm gì?” Phía sau Tiêu Thu Phong chính là Triệu Nhược Minh, đây là lần đầu tiên hắn tham gia việc chém giết này, nhìn thấy những thi thể đầy máu, trong lòng hắn đã xuất hiện một loại bạo lực điên cuồng. Thật ra thì … cái cảm giác này ai ai cũng có, chỉ đợi cơ hội kích động thôi.
“Chuẩn bị vài trái bom, rồi chúng ta đi, thông báo với mọi người, rút lui … “ Nhìn thấy lính của Thiên Không càng lúc càng đông, nếu còn kéo dài sẽ không thể rời đi được.
Triệu Nhược Minh rút ra ba trái lựu đạn, tiện tay ném đi, sau đó liền nghe được những tiếng nổ lớn kèm theo tiếng hét thảm, làm cho người khác cảm thấy sảng khoái không thôi.
Lý Cường Binh đã ra lệnh rút lui, sau khi vặn gãy vài cái cổ của mấy tên cản đường, thân hình nhảy lên, núp sau những bức tường, lặng lẽ biến mất, những đội viên phía sau cũng đã rút lui.
Ở cửa lớn đã đầy xác và máu, Thiết Trụ càng giết càng tàn khốc, nhưng tên lính cản đường đền bị hắn đánh cho tan xương nát thịt. Giờ phút này không còn một thi thể nào lành lặn.
Lúc Tiêu Thu Phong xuất hiện, hắn đã vượt qua khỏi cửa, một tay một súng, giống như trong những phim hành động, một người vượt quan ải, vạn người không thể cản.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui