Trọng Sanh Chi Đô Thị Cuồng Long

Người của quân lực đại tái cũng đã có nghiêm lệnh rời khỏi kinh thành, hơn nữa kinh vệ quân thắng lợi, khí thế dâng lên mãnh liệt, có được lực lượng cường đại của thần binh chiến đội, tất cả cảm xúc bất an đều được trấn an, Đinh lão đầu đưa Lý Cường Binh làm giáo quan của kinh vệ quân, mỗi tuần rút ra ba giờ, lựa chọn những quân tinh nhuệ của kinh vệ quân mà tiến hành đặc huấn.
Đặc huấn chỉ là một cái cớ, làm như vậy, là vì muốn để cho kinh vệ quân tiếp xúc nhiều với thần tượng trong lòng, chỉ cần tinh thần của cường giả dung nhập vào trong lòng từng binh lính thì khi quản lý cũng sẽ dễ dàng hơn.
Cũng giống như Tiêu Thu Phong, trong cảm nhận của thần binh đội viên là một lực lượng vô hình, chỉ cần còn hắn, thì thần binh chiến đội không phải e sợ.
Thời gian cũng đã đến, Tiêu Thu Phong cũng tới thời điểm xuất phát, ngoài cửa, Đinh Bản Quân đã đứng đợi thật lâu, tuy rằng với thân phận của ông không cần phải làm như thế, nhưng ông kiên trì làm vậy, vì có lẽ không mấy người như ông biết rằng, trận chiến với Long Tương này, quan trọng như thế nào.
“Mẹ, con biết rồi, con sẽ cẩn thận, mọi người ở nhà chờ con, con sẽ nhanh chóng trở về, không có việc gì đâu”Nhìn vẻ mặt của mẹ, nắm lấy tay hắn, nói không chịu dứt, Tiêu Thu Phong có chút cười khổ, tuy rằng lực lượng của Long Tương cường đại, nhưng muốn đả thương hắn thì cũng không dễ dàng như vậy.
Đặc biệt là mấy ngày nay, lực lượng của tinh nhật mang quyết, có một sự dung hợp mới, vượt qua cảnh giới Vô Phong trước kia, cho nên Tiêu Thu Phong cũng không lo lắng nhiều.
Vũ vẫn là Vũ, đương nhiên vẫn sẽ đi theo, lúc này, ngay cả lão đạo sĩ cũng xuất động, nói là nhìn một chút cho biết, vốn Đinh Mỹ Đình và Lâm Thu Nhã các nàng muốn đi, nhưng lại bị Tiêu Thu Phong cản, vì lần này không phải đi chơi, các nàng lại không biết võ công, nên ở nhà vẫn an toàn hơn.
“Bọn em ở nhà chờ anh, Thu Phong, nhớ rõ, đi sớm về sớm”Mộng Thanh Linh ân cần dặn dò, trong lời nói có vài phần phiền muộn, từ sau khi tình yêu của hai người tan ra trong Tinh Mang trận, nàng thật sự không muốn rời xa người đàn ông này một phút nào.
Tiêu Thu Phong không nói gì, chỉ gật đầu, nhìn mọig nười trong nhà, xoay người lại, bước nhanh ra cửa, bóng dáng dần biến mất trước mắt mọi người.
Mấy chiếc xe đi nhanh đến thao trường, tuy rằng kinh vệ quân đã giới nghiêm toàn bộ, nhưng rất nhiều tướng lĩnh cao cấp trong kinh cũng đã tìm chổ ngồi trong sân, trận chiến giữa Tiêu Thu Phong và Long Tương, tuyệt đối sẽ không giống như quân lực đại tái ba ngày trước, vì tránh ngộ thương, nên trên giáo trường bây giờ không còn ai/
Lúc đi đến khán đài, Đinh Bản Quân đã cầm lấy tay của Tiêu Thu Phong, nói : “Thu Phong, cậu phải cẩn thận, mặc kệ là thắng hay bại, đều cần phải bình an trở về”Có lẽ lần này, câu nói của lão già này là thật tâm, làm cho người ta cảm động.
Tiêu Thu Phong quay đầu lại cười, chậm rãi bước xuống khán đài, hướng về giữa sân. Giữa giáo trường, ba ngày trước đã xây dựng một cái sàn gỗ, mà Long Tương bây giờ cũng đang yên lặng đứng đó. Thân mặc một bộ quân phục, hai tay chấp sau lưng, có vẻ uy nghiêm vô cùng, làm cho bầu không khí trở nên đầy áp lực.
“Mộng gia gia, ông nói Thu phong có thể thắng Long Tương hay không?”Vũ luôn cố gắng ổn định tâm tình, nhưng khi Tiêu Thu Phong rời đi, dần dần trở nên không chịu nổi, nàng cần phải tìm một sự an ủi, để chứng minh mấy ngày nay, chứng minh cảm giác của mình là sai.
Lão đạo sĩ nhẹ nhàng thở dài, nói : “Lực lượng Tinh Mang trận của Thu Phong rất cường đại, ta tin tưởng hắn nhất định có thể”
Đây cũng là một lời an ủi, nhưng lão đạo sĩ không nói rằng, lực lượng của Long Tương cũng rất cường đại, nếu Long Thần còn sống, thì nhất định cũng không phải là đối thủ của hắn. Những năm gần đây, Long Tương làm việc rất thần bí, không ai biết được sau lưng hắn ta đang làm gì. Chỉ biết rằng, trên người hắn đang che dấu tà khí, và càng ngày càng thịnh. Đây cũng là duyên cớ mà vì sao số Một ngày càng kiêng kị với hắn.
Bởi vì Long Tương bây giờ đã không còn là Long Tương năm đó, hắn đã thành MA.
“Năm đó ta thua dưới tay của Long Thần, đã từng phát lời thề, khi nào còn sống, nhất định phải đánh bại hắn. Long Thần trời sinh là một kỳ tài luyện võ, cho dù chúng ta cố gắng thế nào cũng không có được sự cường đại như hắn, nhưng, nếu Long Thần còn sống, ta có thể nắm chắc trăm phần trăm, đánh bại hắn”
Đây là lời nói của Long Tương, giống suy đoán trong lòng của lão đạo sĩ.
“Hắn là tiêu điểm chú mục của thế nhân, ngày đó đã làm che mờ đi vầng hào quang của mọi người bên cạnh hắn, “mộc tú vu lâm phong tất tồi chi”, hắn đã bị trừng phạt, hoặc là coi như gieo gió gặt bão, Thu Phong, kỳ thật ngươi không cần phải như thế, để cho quá khứ vẫn mãi là quá khứ, ngươi vẫn có thể sống rất tốt”
Tiêu Thu Phong lạnh lùng nhìn Long Tương một cái, sau đó cúi đầu, lạnh giọng trả lời : “Thật xin lỗi, Long Tương, tôi chỉ cần biết đáp án, làm thế nào, là chuyện của tôi, bây giờ tôi biết, cha tôi tuyệt đối không phải do ông giết”
Long Tương nở nụ cười, giống như có chút tự giễu, không phải cười người khác, mà là đang tự cười chính mình.
“Đúng vậy, khi đó, ta trong mắt hắn, chẳng qua chỉ là cao thủ hạng ba, hơn nữa còn bị trói buộc, căn bản không quan trọng gì, kỳ thật cũng giống như hôm nay, ta cũng đã từng khuyên hắn, nhưng hắn không nghe”
Tiêu Thu Phong không nói gì, chỉ lẳng lặng nghe, hắn chỉ cần đáp án.
Nhưng Long Tương nói xong lại dừng, ngẩng đầu nhìn trời, không ai biết hắn đang nghĩ gì, sau đó chợt nghe hắn nói thêm : “Thu Phong, ngươi còn cường đại hơn cả cha ngươi, điểm này, ta rất hâm mộ hắn, nếu hôm nay ngươi có thể đánh bại ta, thì ngươi sẽ biết đáp án, nhưng nếu ngươi thất bại, ta hy vọng, ngươi vĩnh viễn buông tha cho vấn đề này”
‘....Ta hy vọng ngươi có thể đánh bại ta, để cho ta được giải thoát, nhưng rồi lại hy vọng, ngươi vĩnh viễn không biết được đáp án này...’ Những lời nói này, không được nói ra ... Thân là Long Tương, là vinh dự cao nhất trong quốc gia, nhưng không ai biết, hắn cũng chỉ là một con cờ, là một con rối gỗ đáng thương, nói ra, ngay cả chính bản thân hắn cũng không tin, chuyện này là thật.
Khí kình Tinh Mang trên người Tiêu Thu Phong đã theo ý mà động, nháy mắt đã che phủ toàn thân : “Một khi đã như vậy, chúng ta còn chờ cái gì, có thể đánh một trận với Long Tưởng, là khát vọng của từng người luyện võ, tôi sẽ không bỏ qua”
Long Tương không nói gì, bởi vì lời cần nói đã nói, nếu hắn khuyên bảo không hiệu quả, vậy đành phải dùng sức mạnh để chứng minh tất cả, người thắng làm vua, kẻ thua làm giặc, trận này, chỉ có người chiến thắng, mới có thể sống sót.
Khí kình nổi lên, áo choàng vừa động, phát ra âm thanh soàn soạt, tiếp theo, Long Tương nâng hai tay lên, gió thổi ngược về phía sau, như muốn xé rách da thịt, theo gió mà động, chậm rãi nổi lên trên sàn đấu. Bầu không khí nơi đây, bắt đầu ngưng tụ huyễn động, chiến ý trong nháy mắt đã đề cao vô hạn.
Đưa mắt nhìn về phía Long Tương, Tiêu Thu Phong đã ra tay trước, đây không phải là chiếm tiện nghi, mà là tôn kính, lực lượng của Tinh Mang, cùng với lực lượng của Đao Tâm lực, đã từ cơ thể mà ra, trước kia là đao tâm màu trắng, bây giờ đã trở nên thuần sắc, nếu không cẩn thận thì sẽ không thể nhìn rõ phương vị của đao hình, cái này biểu hiện cho Đao Tâm lực đã tăng lên, bốn đao bên trong, đã muốn xuất thần nhập hóa.
Tiêu Thu Phong tin tưởng rằng không bao lâu nữa, hắn có thể lại tăng lên, đạt đến ngũ đao lực.
Thân hình Long Tương phóng ra như tên lửa, Tương Vân tâm pháp, dung hợp gân mạch toàn thân, mạnh mẽ xuất hiện, quang mang thiển lan sắc, bắn ra từ bốn phía, nháy mắt, làm cho hai người nhưng tan vào sương khói, lâm vào biển mây phiêu miểu, đây chính là cảnh giới tối cao của Tương Vân.
Bốn đạo Đao tâm, bốn hướng, bay múa quỷ dị, thay đổi thất thường, nhưng chỉ nghe bốn tiếng “Keng keng keng keng!”vang lên, đao khí đã bị đánh tan, biến mất trong màn khói giữa không khí.
Hai tay của Long Tương thoải mái đặt hai bên chân, thần thái nhàn hạ, giống như là đối với bốn đạo Đao Tâm lực này, không có một chút khẩn trương, muốn là có thể phá vỡ, chỉ bằng vào phần sức mạnh này, cũng đã mạnh hơn Hoàng Đạo Sinh rất nhiều.
Tiêu Thu Phong biết, đối với cao thủ tuyệt thế như vậy, cần phải có lực lượng bá đạo nhất, thân hình phóng lên, quát lớn một tiếng : “Long Biến!!!”
Long Biến Tâm Quyết là bản lĩnh giữ nhà của Long Thần, có thêm sự trợ giúp của thể chất đặc biệt Võ Chi Phách, dung hợp lẫn nhau, có thể vượt qua lực lượng siêu nhiên, người hóa thành rồng, rồng bay cuồng động, không ai có thể chống đỡ nổi, nếu Long Tương chỉ dựa vào Tương Vân tâm pháp này thì sợ là khó có thể ngăn cản được lực lượng khổng bố này.
“Long Phá Thiên!”Thức thứ nhất của Long Biến Tâm Quyết, đã lăng nhiên phát ra, Long Biến Tâm Quyết giống như lực lượng của Tinh Mang, có thể tiến hóa, học tâp theo năm tháng, từ lúc học tập Tinh Mang quyết cho đến giờ, Tiêu Thu Phong đã lĩnh ngộ ba lượt đột phá nhưng đây chưa phải là điểm cao nhất, hoặc là, cho dù cha còn sống thì cũng không biết cảnh giới cao nhất của Long Biến Tâm Quyết là gì.
“Tương Thủ Phong”Long Tương cũng hét lớn, hai tay phóng ra tất cả khí kình, hình thành một lá chắn, khí độn thành hóa, hóa thành văn lộ thủy bàn, mạch mạch dao động.
Long là công, Tương là thủ, một công một thủ này, tràn đầy khí phách vô cùng, khí động trời cao, bầu không khí chuyển động mạnh mẽ như thủy truyền, làm cho mỗi người quan sát nơi đây, đều cảm nhận được chiến ý nồng đậm, trong mắt họ, hai người này là thần.
Lực lượng Long Phá Thiên, đánh thật mạnh vào lá chắn, trong không khí vang lên một tiếng “Ầm”thật lớn, thân hình của Long Tương bạo lui hơn mười bước, khó khăn lắm mới ổn định, nhưng hiển nhiên là không hề bị thương, bởi vì sau khi bạo lui, một chân chạm trên mặt đất đã bắn tới trước trong nháy mắt, so với lúc văng đi còn nhanh hơn.
Hai tay giơ lên, không ngừng thay đổi, hình thành ngưng kết trong không khí, kêu to lên : “Tương Kích Phá”Cái ngưng kết kia, đã biến thành một quả cầu, lao thẳng về phía Tiêu Thu Phong, nhanh như thiểm điện.
Tiêu Thu Phong không dám chậm trễ, hai tay mở ra, thân hình chuyển động Long Diệt Thiên uy động thiên hạ, đã phat ra như điện quang hỏa thạch, uy không thể đỡ!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui