Trọng Sinh 1983 Bắt Đầu Từ Việc Đoạt Lại Gia Sản


Lục Hồng Quân biết, việc Gia Hinh tiết lộ về căn nhà có nghĩa là cô đã quyết tâm dọn ra ngoài.

Biết rằng không thể ngăn cản, ông hỏi nhà ở đâu.

Lục Gia Hinh không giấu giếm, cô nói rõ địa chỉ.

Ngôi nhà nằm trên đường Quang Minh, một khu vực rất đắc địa.

Đinh Tĩnh hối hận vô cùng, đường Quang Minh gần khu Đại Hương Lan, nhà ở đó có tiền cũng chưa chắc mua được.

Giá như bà ta biết sớm hơn, bà đã đối xử tốt với Gia Hinh, rồi tìm cách lấy căn nhà đó cho con gái mình.

Có một căn nhà như thế, Tư Di sẽ không phải lo lắng về tương lai nữa.

Lục Gia Quang cũng không ngờ ngôi nhà lại ở đường Quang Minh: "Khu đó giao thông thuận tiện, lại gần trường của em, không cần phải thuê nhà nữa."

Mọi chuyện đã rõ ràng, Lục Gia Hinh không muốn ở lại đây thêm giây phút nào nữa: "Đại ca, chúng ta chuyển đi ngay bây giờ!"

Ban đầu, cô chỉ định mang theo những món đồ quý giá và chăn màn, nhưng khi thấy hai người anh ủng hộ mình dọn ra ngoài, cô thay đổi kế hoạch: "Đại ca, giường và bàn ghế trong phòng đều là do mẹ em chọn mua kỹ lưỡng, em sẽ mang hết đi."


Đinh Tĩnh biết cô đang ám chỉ mình, nhưng trước mặt hai người anh, bà ta không dám phản bác.

Lục Gia Quang là lãnh đạo nên còn kiêng dè, nhưng Lục Gia Kiệt thì chẳng ngại gì.

Lục Gia Quang vui vẻ đồng ý: "Chờ khi ngôi nhà đó được dọn dẹp sạch sẽ, anh sẽ sắp xếp xe chở đồ đạc qua cho em."

Mặc dù Lục Hồng Quân là giám đốc của một cửa hàng bách hóa, nhưng ông đã 57 tuổi và có tin đồn rằng ông sẽ nghỉ hưu vào năm sau.

Một khi đã nghỉ, quyền lực sẽ không còn, và ông sẽ bị lãng quên.

Trong khi đó, Lục Gia Quang đang ở đỉnh cao sự nghiệp, được nhiều người nâng đỡ, tiền đồ vô cùng rộng mở.

Lục Hồng Quân nghĩ rằng sau này sẽ phải dựa vào Lục Gia Quang, nên ông rất trọng dụng con trai cả.

Lục Gia Kiệt vỗ ngực nói: "Hinh Hinh, anh sẽ tìm vài người bạn để giúp em chuyển đồ đến nhà ở đường Quang Minh."

Lục Gia Hinh tưởng rằng sẽ phải tranh cãi nhiều mới có thể dọn ra ngoài, không ngờ mọi chuyện lại suôn sẻ đến vậy.

Cô vui vẻ nói: "Đại ca, ngũ ca, lát nữa đi cùng em xem nhà nhé!"


Lục Gia Quang gật đầu: "Nếu ngôi nhà không ở được, em và Tiết Mậu sẽ tạm ở nhà anh.

Nếu thấy không tiện, có thể ở tạm hai ngày tại nhà khách."

Lục Gia Hinh khéo léo từ chối: "Nhà khách của cơ quan anh xa quá, em sẽ ở nhà khách trên đường Quang Minh, tiện cho việc dọn dẹp nhà cửa."

Lục Gia Quang thấy vậy cũng đồng ý với cách sắp xếp này.

Lục Gia Hinh không dại gì mà rời đi tay không, cô quay sang Lục Hồng Quân: "Ngôi nhà đó chưa có gì cả, chuyển tới đó em cần mua đủ thứ từ nồi niêu xoong chảo,

bát đũa đến đồ gia dụng.

Hiện tại em còn không có tiền ăn cơm."

Nguyên chủ được sống trong điều kiện tốt, còn nhỏ nên không biết quý trọng tiền bạc.

Nhưng Lục Gia Hinh rất hiểu rõ, ra ngoài mà không có tiền thì sẽ chẳng thể làm được gì.

Lục Hồng Quân hiểu ý, quay sang Đinh Tĩnh nói: "Đi lấy 1.000 đồng ra đây."

Một nghìn đồng, chẳng khác gì bố thí!

Không đợi Đinh Tĩnh lên tiếng, Lục Gia Kiệt đã nói: "Tam thúc, 1.000 đồng sao đủ? Một bộ đồ nội thất tốt cũng phải vài trăm rồi."

Nghe vậy, Lục Hồng Quân cũng thấy hợp lý, liền nói sẽ đưa 2.000 đồng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận