Ông chủ tiếc nuối nhìn anh ta, cũng không nói thêm gì nữa, chỉ nói:- “Vậy được, cậu định khi nào thì đi?”- “Khi nào ông tuyển đưọc người thì tôi liền đi.”Đường Minh Lễ nói, làm người phải có thủy có chung mới được.- “Được.”Ông chủ lập tức cười, nói:- “Mấy ngày nay tôi sẽ tuyển người đưa tới, sẽ không chậm trễ cậu, nếu như cậu không có chỗ ở, nếu cậu không chê chỗ này của tôi thì ở thêm mấy ngày cũng không đáng ngại.”- “Cám ơn ông chủ.”Đường Minh Lễ vui vẻ ra mặt, sau khi làm xong công việc, anh ta liền bắt đầu tìm nhân viên có liên quan đến việc bày quầy hàng.
Trước đó Đường Minh Lễ đã hỏi qua, sau khi thanh toán tiền xong xuôi thì vị trí dọn quầy hàng rất nhanh được anh ta chọn xong.Đường Minh Lễ còn gắp phải mấy người hôm qua không mua được quần áo, hôm nay tới chọn lựa quần áo, Đường Minh Lễ tiện thể nói chuyện sau này anh ta sẽ bày một gian hàng ngay ở chỗ này, những người đó lưu luyến không rời mà rời đi.Đường Duyệt ở trong thư viện ngâm ròng rã một ngày, mãi cho đến khi ăn xong cơm tối và trở về ký túc xá, cô mới phát hiện Trâu Hà đã đến tìm cô nhiều lần.- “Trâu Hà, cảm ơn bạn, tôi thực sự xin lỗi, tôi đang đọc sách nên không có trở về ký túc xá.”Đường Duyệt áo não nói, cô đọc sách chăm chú đến nỗi hoàn toàn không nhớ rõ chuyện của Trâu Hà bên này .- “Không có việc gì.”Trâu Hà cười nói, tự tay cầm tiền Trương Hoa Liên đưa tới, nói:- “Đường Duyệt, mẹ của bạn còn nói thứ hai tuần sau bạn nhất định phải trở về.”- “Ừ.”Đường Duyệt cười nói, lại nói chuyện với Trâu Hà một lúc, cầm cái bình thức ăn, lần này là thịt hấp mận khô và rau, thịt tuy không nhiều nhưng dính mùi thơm của thịt.
Cho nên hương vị mận khô và rau trộn với cơm cũng là sở thích của cô.Mẹ nào cũng suy nghĩ cho cô, chỉ sợ bà thấy cô hai tuần lễ đều không về nhà nên trong lòng lo lắng a?Tiểu Quân ở nhà, cũng không biết có chăm học hay không nữa.Đường Duyệt đem đồ ăn bỏ vào ký túc xá, vừa mới leo lên giường, liền nghe Dương Thanh Thanh đang leo xuống giường, hỏi:- “Đường Duyệt, bạn có mang theo sách tiếng Anh không? Tôi quên để sách trong lớp học.”- “Có.”Đường Duyệt cầm sách trên giường đưa qua.Cô không thân với bất kỳ ai trong ký túc xá, nhưng ngoại trừ ban đầu cùng Trương Mẫn Mẫn có chút bất hoà, bây giờ cũng chỉ là không nói lời nào.- “Cám ơn a.”Dương Thanh Thanh cảm kích nói, nằm ở trên giường làm bài tập tiếng Anh.Trong túc xá, chỉ còn lại tiếng của hai người Hứa Chân Thực và Điền Điềm nói chuyện, mấy người Trương Mẫn Mẫn vẫn chưa có trở về ký túc xá.Đường Duyệt rõ ràng cảm thấy thoải mái hơn một chút sau khi ôn tập tất cả các chương trình học của cấp 3.
Đặc biệt là sau khi trí nhớ được tăng cường, toán học cùng vật lý linh tinh vồn dĩ ban đầu cô có hơi quá sức nhưng nay rõ ràng đã trở nên dễ dàng hơn một chút.Chớp mắt đã mấy ngày trôi qua.Ngày thứ năm, Đường Minh Lễ tới trường học tìm Đường Duyệt, sạp hàng đã dựng lên, những quần áo kia còn dư lại, ngay cả là hàng lẻ size cũng bán đến mức không còn sót lại bộ nào.
Anh ta tới nói với Đường Duyệt chuyện thứ sáu đi nhập hàng.- “Chú nhỏ, mẹ cháu đã nói, cháu đã hai tuần không có về nhà, nếu không trở về nhà mà nói, thế nào cũng phải......”Đường Duyệt có chút khó xử, cô nói:- “Cháu vốn nghĩ thứ bảy thì ra tới, nhưng hiện tại xem ra, thứ bảy cháu có tới cũng vô dụng thôi.”- “Tiểu Duyệt, cuối tuần buôn bán tốt như vậy, chờ đến chủ nhật thì lại không bán được bao nhiêu.”Đường Minh Lễ thấy cô do dự liền nói:- “Tiểu Duyệt, nếu cháu không yên tâm, ngày mai chú không có việc gì liền trở về trong thôn nói với mẹ cháu một tiếng, cháu cảm thấy thế nào?”- “Được a.”Đường Duyệt gật đầu, chỉ có tiền mới có thể thay đổi cuộc sống trong nhà.*** Thôn Kiến Tân.Đường Minh Lễ đã rất lâu rồi không có về nhà, vừa về tới nhà, Bà nội Đường liền lôi kéo Đường Minh Lễ nói không ngừng.
Đối với đứa con trai nhỏ này, Bà nội Đường rất cưng chiều, bà nói:- “Minh Lễ a, con xem con của anh cả và anh hai của con đều đã lên cấp 3 rồi, còn con thì chừng nào mới cưới một người vợ về a?”- “Mẹ, đây không phải không có tiền sao, chờ con có tiền liền sẽ kết hôn.”Đường Minh Lễ vừa nghe đến đề tài này liền cảm thấy đau đầu, chẳng lẽ để cho anh ta chỉ cần là phụ nữ liền cưới về sao?- “Con bớt đi.”Bà nội Đường trừng mắt liếc con trai mình một cái, nói:- “Tiền cưới của con còn chưa có tích góp đủ sao? Con nha, chính là không muốn kết hôn.”- “Mẹ, nếu không gặp được người mình thích thì cưới về làm cái gì?”Đường Minh Lễ nhịn không được móc móc lỗ tai, nói:- “Đúng, mẹ, con chuẩn bị ở trong huyện mở một cái sạp hàng.”- “Cái kia có thể kiếm tiền sao?”Bà nội Đường hồ nghi nhìn Đường Minh Lễ.Đường Minh Lễ khẳng định nói:- “Nhất định là kiếm nhiều hơn so với làm ở tiệm cơm, mẹ, con không nói nữa, con còn có chuyện tìm anh hai đâu.”.