Sáng sớm, Khương Tiễn Lê đã thấy em gái song sinh của cô, Khương Tiễn Huệ ngủ cùng bạn trai Ngô Kiến Đình của cô.
Cô khóc đứt từng khúc ruột, thương tâm gần chết.
Nhưng cô chỉ giả vờ thôi.
Bởi vì cô đã sống lại, em gái của cô cũng sống lại.
Kiếp trước, vì Khương Tiễn Lê cứu được Tạ phu nhân rơi xuống nước, Tạ phu nhân liền sai người đến nhà cô làm mai, muốn Khương Tiễn Lê làm con dâu thứ tư nhà bà ấy.
Tạ gia kinh doanh bông vải tơ lụa, là phú thương nổi tiếng ở thành phố Hải Bình.
Mà Khương gia chỉ là gia đình công nhân viên chức bình thường, trong nhà còn có năm người con cần nuôi.
Theo lý thuyết, hôn sự này Khương gia có đốt đèn lồng cũng không tìm được.
Nhưng đứa con thứ tư của Tạ gia, Tạ Cảnh Thành lại là một tên ăn chơi trác táng nổi tiếng gần xa, ăn nhậu chơi bời, ẩu đả đánh nhau.
Phụ nữ dây dưa không rõ, nhiều đến mức có thể mở được hậu cung.
Khương Tiễn Lê là sinh viên năm thứ tư của đại học Hải Bình, tuy nghèo nhưng chí hướng xa, vẫn luôn thanh cao cho rằng mùi mực thơm hơn mùi tiền.
Đối với con cháu nhà giàu càng có loại mâu thuẫn khó hiểu, liền để ý bạn học cùng lớp Ngô Kiến Đình từ nông thôn thi lên.
Cho nên, cô kiên quyết không gả.
Nhưng trùng hợp là anh trai cô Khương Tiễn Minh lại rất cần tiền để kết hôn, Tạ gia kia vừa ra tay đã đưa 6666 tiền lễ hỏi.
Mẹ cô - Triệu Tú Mai bèn lấy cái chết ép cô đồng ý, ngay khi cô sắp thấy chết không sờn đồng ý thì Khương Tiễn Huệ lại dùng kế một đêm hoang đường với Tạ Cảnh Thành.
Cuối cùng Khương Tiễn Huệ thay cô gả vào Tạ gia làm thiếu nãi nãi, cô cũng được như nguyện mà gả cho Ngô Kiến Đình.
Sau khi kết hôn, Ngô Kiến Đình được tuyển chọn đặc biệt đến trường quân sự tiếp tục đào tạo chuyên sâu, sau đó thăng chức lên làm thủ trưởng, Khương Tiễn Lê cũng trở thành phu nhân quan chức mà tất cả phụ nữ đều hâm mộ.
Mà Khương Tiễn Huệ vẫn không được Tạ Cảnh Thành yêu thích, khó khăn lắm mới có thai, lại còn bị tiểu tam tìm tới cửa đánh sảy thai.
Cô ta không chịu nổi kích thích, không ngừng khóc rống tìm chết, kết quả bị Tạ Cảnh Thành cưỡng chế đưa đi bệnh viện tâm thần.
Lúc Khương Tiễn Lê đi thăm cô ta, cô ta điên cuồng kéo Khương Tiễn Lê nhảy lầu.
Khi mở mắt lần nữa, Khương Tiễn Lê sống trở lại năm 1987, khi Tạ gia đến cầu hôn.
Tất cả đều giống như kiếp trước, phòng ốc cũ nát, mẹ cô trọng nam khinh nữ, cha thì nhu nhược vô năng.
Khác biệt là, kiếp trước Khương Tiễn Huệ bò lên giường Tạ Cảnh Thành, đời này cô ta lại câu Ngô Kiến Đình lên giường của mình.
Tốt!
Thật sự tốt!
Nữ tâm cơ hám giàu và Phượng Hoàng Nam đê tiện.
Tuyệt phối!
Đỉnh của đỉnh!
Thiên Tiên se duyên!
Nhưng Khương Tiễn Lê sẽ không để người khác biết cô sống lại, cô nhất định phải dựa theo thiết lập nhân vật kiếp trước, khóc chết đi sống lại.
Mẹ cô Triệu Tú Mai càng khó có thể tiếp nhận.
Cầm cây chổi rồi quật lên người Ngô Kiến Đình đang quỳ trên mặt đất, "Cái thứ không bằng súc sinh nhà cậu, cậu là người yêu của đứa con gái thứ hai nhà tôi, lại ở trong nhà chúng tôi ức hiếp con gái thứ ba của tôi! Lưu manh, tôi lập tức đến đồn công an báo án!"