Cuối cùng cũng kết thúc việc xếp hàng dài dòng, đến phiên Trần Lê và Ngụy Sâm, nhân viên công tác phụ trách đăng ký thấy là một đôi chồng chồng đồng tính, sửng sốt chỉ chốc lát, giây kế tiếp liền treo lên nụ cười chuyên nghiệp, lưu loát chỉ dẫn họ hoàn thành hết việc đăng ký kết hôn.
Đến khi tới phần ký tên quan trọng nhất, ánh mắt của Trần Thanh rơi vào trên người của Ngụy Sâm, thật ra còn gấp hơn so với Ngụy Sâm.
Chỉ cần Ngụy Sâm mở giấy chứng nhận ký tên của mình lên tại đây, vậy thì từ hôm nay trở đi, số phận của y và Trần Lê liền chân chính buộc chung một chỗ.
Có một kẻ ngốc tự kỷ làm bạn đời, cho dù Ngụy Sâm là du long, cũng sẽ bó tay bó chân, không cách nào tùy ý bay lên.
Ngụy Sâm không phải không cảm giác được ánh mắt có tínóng bỏng của Trần Thanh, cũng không rảnh để ý tới, lúc viết tên, du long tẩu xà, không chút do dự.
Chờ hai chữ Ngụy Sâm mạnh mẽ rơi xuống giấy chứng nhận, ánh mắt Ngụy Sâm lộ ra kiên định, hôn nhân lần này của y và Trần Lê, do y bảo vệ, y sẽ hóa tờ giấy này thành bến đỗ vững chắc nhất, che chở Trần Lê suốt đời không lo.
Lúc Ngụy Sâm ký xong tên của mình, giao giấy chứng nhận cho Trần Lê, Trần Lê nhìn Ngụy Sâm, hiển nhiên là không biết phải làm sao, ngón tay khớp xương rõ ràng của Ngụy Sâm chỉ vào chỗ phải kí tên, nói: "Ký tên của em lên đây, biết tên củe em không? Chính là hai chữ mà anh vừa cho em xem đó, Trần Lê."
Trần Lê đã hiểu, tay nắm bút thật chặt, ánh mắt chuyên chú, theo chỗ tay Ngụy Sâm chỉ mà viết.
Hai chữ đơn giản, Trần Lê tốn hơn hai phút mới viết xong, Ngụy Sâm nghiêng đầu nhìn, trong mắt thoáng cái liền tràn ngập ý cười.
Thay vì nói Trần Lê viết tên của cậu ra, còn không bằng nói Trần Lê vẽ bức tranh có tên của mình ra, một bức tranh, nét chữ khải tiêu chuẩn nhất, thể chữ y chang trên sổ hộ khẩu mà y vừa cho cậu xem, thậm chí ngay cả độ lớn bé cũng không khác biệt.
Nhịn không được đưa tay vuốt tóc Trần Lê, Ngụy Sâm vui lòng khích lệ nói: "Lê Lê thật là lợi hại."
Trần Lê như là được cổ vũ, lúc ký tên lần hai, nhanh hơn lần đầu rất nhiều.
Nhân viên công tác nhìn mà không hiểu hình thức ở chung của cặp chồng chồng này, ôm lòng hiếu kỳ cực độ mà ném tất cả thủ tục qua một bên, sau cùng ấn con dấu lên một cái, nhân viên công tác hai tay đưa ra hai sổ đỏ nhỏ, chúc phúc nói: "Chúc mừng hai vị chính thức kết làm chồng chồng, chúc cuộc sống về sau của hai vị hòa hòa mỹ mỹ, mãi đắm trong bể tình."
Ngụy Sâm trịnh trọng tiếp nhận sổ đỏ nhỏ, nói cảm ơn: "Cảm ơn."
"Không cần cảm ơn."
Trần Lê nhìn chằm chằm sổ đỏ nhỏ trên tay của Ngụy Sâm, Ngụy Sâm mở một quyển trong đó, đưa đến trước mặt Trần Lê, nghiêm túc nói: "Lê Lê, bây giờ chúng ta đã là người một nhà."
Dứt lời, Ngụy Sâm dù bận vẫn ung dung nhìn Trần Lê, rõ ràng cảm giác được trong mắt Trần Lê sáng ngời, rất nhanh liền lại đờ đẫn.
Nhưng Trần Lê vẫn không nhịn được đưa tay đụng sổ đỏ nhỏ một cái, trân trọng mà nhẹ nhàng vuốt.
Trong sổ đỏ nhỏ, thanh niên lấy tư thái chim nhỏ nép vào người dựa vào trên ngực người đàn ông, trên mặt của hai người không có một cảm xúc gì, thậm chí nhìn không ra bất kỳ cảm tình gì cả, thế nhưng Ngụy Sâm lại thích tấm hình này.
Thanh niên trong hình, lúc đối mặt với mình, không hề đề phòng.
Trần Thanh thấy hình ảnh hai người ở chung hài hòa, ngực cảm thấy nghẹn vô cùng, đặc biệt lúc thấy Ngụy Sâm nhìn Trần Lê bằng ánh mắt cưng chìu, cảm giác chua xót trong ngực không ngừng dâng lên, lại lẫn một loại ưu sầu không rõ, chọc cho Trần Thanh cười lạnh, xoay người rời đi.
Bên ngoài, ngày đang thịnh, ánh mặt trời nóng hừng hực chiếu vào trên người Trần Thanh, Trần Thanh cảm giác được một cơn tức trước giờ chưa từng có, cho dù ngồi trong xe, nhưng cả người lại bị khí lạnh thấm vào, cơn tức này lại không giảm đi tí nào.
Trần Thanh nhịn không được mắng một câu thô tục, hung hăng đập một quyền lên tay lái, mới nổ máy xe, nghênh ngang mà đi..