Trọng Sinh Chi Cường Thế Trở Về

"Phụ thân."

"Biết khi nào?" Hạ Thanh nhàn nhạt hỏi.

Hạ Thiên Tịch không dám có bất cứ dấu diếm gì lập tức nói: "Con cũng mới biết chưa lâu."

"Con muốn đi theo hắn?" Đôi mắt Hạ Thanh hờ hững nhìn Hạ Thiên Tịch, nét mặt vô biểu tình tràn ngập thần sắc lạnh nhạt.

Từ trên nét mặt anh, Hạ Thiên Tịch không nhìn ra trong đầu Hạ Thanh đang nghĩ gì, cho nên Hạ Thiên Tịch càng thêm thấp thỏm trong lòng, kỳ thực y thật sự có chút lo lắng phụ thân, vì y biết phụ thân đối với mình yêu thương.

"Nếu....con muốn nhận lại hắn, ta không phản đối." Hạ Thanh hờ hững nói xong đứng lên chuẩn bị rời đi, xa cách đến lạnh lùng.

"Phụ thân...." Hạ Thiên Tịch lập tức khẩn trương kêu, giống như đứa trẻ gây ra lỗi lầm chạy tới chui đầu vào lòng ngực Hạ Thanh làm nũng: "Phụ thân con chỉ có một người, ngoại trừ phụ thân, không còn ai khác nữa."

Hạ Thiên Tịch biết, đừng thấy Hạ Thanh không có biểu hiện gì, nhưng trong lòng anh chắc chắn rất khẩn trương."

Quan hệ giữa anh và Hạ Thiên Tịch vừa mới cải thiện một chút, hiện tại đột nhiên toát ra một Úc Trục Thiên, anh chắc chắn sẽ lo lắng con trai sẽ rời khỏi mình, nhưng thân là nguyên soái Liên bang, nhiều năm như vậy anh đã sớm học xong dùng biểu tình lạnh nhạt thay thế tất cả tình cảm trong lòng mình, cho nên anh mới có thể bình tĩnh tự nhiên như vậy.

Mà Hạ Thiên Tịch từ lúc sống lại tới giờ y liền nhiều thêm một viên trái tim thất khiếu linh lung, tuy trừ trên mặt phụ thân không nhìn ra bất cứ điều gì trong lòng anh, nhưng y vẫn có thể cảm nhận được phụ thân khẩn trương. Anh sợ đứa con trai mình nuôi tới lớn như vậy đột nhiên rời anh, cái loại cảm giác này chỉ sợ còn thống khổ hơn gấp trăm lần so với 18 năm trước bị người yêu vứt bỏ.

Hạ Thiên Tịch dùng đầu cọ cọ ngực Hạ Thanh, mái tóc xù xù dùng sức cọ cọ thật mạnh vào trức ngực Hạ Thanh.

Thân thể Hạ Thanh lập tức cứng đờ.

Nhưng Hạ Thiên Tịch lại giống như không cảm thấy thân thể Hạ Thanh cứng đờ, như cũ làm nũng cọ cọ trước ngực Hạ Thanh.

Từ khi sống lại, y biết, làm nũng chính là đòn sát thủ với Hạ Thanh, chỉ cần y làm nũng, phụ thân có tức giận hoặc lạnh lùng thế nào cũng sẽ mềm lòng.

Đúng vậy, vì quan hệ giữa anh và Hạ Thiên Tịch vẫn luôn bất hòa, cho nên đối với Hạ Thanh chưa từng ôm qua Hạ Thiên Tịch từ khi y còn rất nhỏ thật sự là có điểm không thể thích ứng.

Đứa nhỏ trong lòng ngực thân thể đặc biệt mềm mại, mái tóc xù xù ở trước mặt mình đáng yêu giống như đứa nhỏ lớn xác, đây là con trai của mình, là đứa con trai không thân thiết thậm chí xa cách mà mình đặt ở đầu quả tim, hiện tại con anh giống như lúc còn nhỏ gục đầu vào lòng anh, toàn tâm toàn ý ỷ tin tưởng ỷ lại, khiến Hạ Thanh lập tức cảm thấy tràn ngập hạnh phúc trong lòng.

Thân thể anh dần dần mềm mại xuống, nâng lên tay vỗ vỗ phía sau lưng Hạ Thiên Tịch, như là vuốt vuốt lông mèo, giống như con mèo nhỏ làm nũng trong ngực mình là việc thật sự khiến người ta thích.

"Tiểu Tịch....." giọng nói của Hạ Thanh không còn lạnh lùng, thanh âm mềm mại mang theo một tia dịu dàng chậm rãi nói: "Nếu....con muốn nhận lại hắn, ta sẽ không phản đối."

Hiện tại Hạ Thanh đã không còn vẻ mặt lạnh bằng hờ hững như lúc trước nữa.

Anh biết mình không thể cướp đoạt việc con trai nhận lại phụ thân chân chính của mình được, nhưng giây phút này anh thật sự rất sợ hãi.

Anh rất sợ hãi hiện tại sẽ mất đi đứa con trai này.

Đứa con trai anh rất vất vả mới sinh ra, thời điểm anh nản lòng thoái trí muốn tự sát, sinh mệnh nho nhỏ trong bụng này cho anh hy vọng sống sót, khi Hạ Thiên Tịch sinh ra rất nhỏ, rất mềm, khi đó Hạ Thanh nhìn thấy đều có chút sợ hãi, anh sợ Hạ Thiên Tịch sẽ không sống nổi, vì thời gian mang thai kia, cả ngày đều đối mặt với đuổi giết, trốn đông trốn tây, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, bình thường đói bụng một hai ngày không ăn một hạt cơm cũng là việc rất bình thường, cho nên Hạ Thiên Tịch không có đủ dinh dưỡng sinh ra rất nhỏ gầy, khiến anh vừa nhìn liền thấy đau lòng.

Lúc ấy, anh không biết bản thân làm sao kiên trì sống sót được, nhưng nhìn lại sinh mệnh nho nhỏ trong lòng, đó chính là toàn bộ tín nhiệm để anh cắn răng kiên trì.

Đã từng có lần anh cho rằng Hạ Thiên Tịch sẽ không sống nổi, không nghĩ tới nho nhỏ Hạ Thiên Tịch vẫn sống sót, hiện giờ đứa con trai này đã trưởng thành, đột nhiên xuất hiện một người muốn đoạt con trai với mình, trong lòng Hạ Thanh vô luận thế nào cũng sẽ không đồng ý.

Nhưng mà, anh lại sợ, nếu mình phản đối khiến cho con trai phản cảm, như vậy anh nên làm gì bây giờ?

Thật sự phải mất đi đứa con trai này sao?

Nếu thật sự mất đi Hạ Thiên Tịch, Hạ Thanh biết, bản thân nhất định sẽ không sống nổi. Khi Hạ Thiên Tịch tự sát, anh liền có thể làm ra hành động điên cuồng như vậy, thậm chí không tiếc lấy chiến tranh ra làm đại giới để báo thù cho con trai mình, liền có thể nhìn ra anh yêu thương Hạ Thiên Tịch cỡ nào.

Cho nên, anh thật sự không tiếp thu được một người khác tới tranh đoạt con trai với mình.Cho dù Úc Trục Thiên đã từng là người anh yêu.

Nhưng, đó cũng là việc quá khứ, đối với anh tình yêu 18 năm trước cũng đã trở nên nguội lạnh, cho nên gần đây mặc kệ Úc Trục Thiên làm ra việc gì cũng không đả động được anh, càng là không thể gây nên một gợn sóng nào trong lòng của anh được ( đáng thương Úc Trục Thiên, muốn theo đuổi đến Hạ Thanh, còn cần nỗ lực nha......)

Người anh để ý nhất hiện tại duy nhất chỉ có Hạ Thiên Tịch, con trai của mình.

Nhưng anh sợ con trai nói anh quá ích kỷ.

Cho nên, Hạ Thanh nỗ lực khắc chế nỗi sợ hãi sẽ mất đi con trai trong lòng, trầm mặc một chút nói.

Hạ Thiên Tịch cũng không biết trong lòng Hạ Thanh có bao nhiêu suy nghĩ điên cuồng, nghe thấy Hạ Thanh nói như vậy, y từ trong lồng ngực Hạ Thanh ngẩng đầu lên, mở to đôi mắt sáng lấp lánh nhìn Hạ Thanh, đôi mắt ngập nước sáng ngời hữu thần.

"Phụ thân, con nói rồi, con chỉ có một người phụ thân."

Giọng nói Hạ Thiên Tịch tràn ngập kiên định chắc chắn, quả thực không thể trịnh trọng hơn.

Hạ Thanh cứng đờ thân thể, hốc mắt hơi hơi ướt át, nhìn Hạ Thiên Tịch trong lòng ngực, đây là con trai của mình, là đứa con trai mình nuôi lớn, là niềm vui trong lòng anh.

"Được."

Hồi lâu, Hạ Thanh mới trả lời một câu.

Được! Ta chính là phụ thân duy nhất của con, cho dù không có ai khác, chúng ta vẫn có thể hạnh phúc như cũ.

Hạ Thiên Tịch rời khỏi Hạ gia liền thấy Lăng Thần chờ ở bên ngoài, nhìn Hạ Thiên Tịch không có biểu tình gì dao động, hắn mới yên tâm.

Vì hắn cũng không nghĩ tới sự tình sẽ phát triển như thế này, Hạ Thiên Tịch cư nhiên là con trai Úc Trục Thiên, chuyện này nếu người ngoài biết được chắc chắn sẽ phi thường oanh động toàn Liên bang, may mà Úc Trục Thiên còn có chút tự biết lấy bản thân, biết hiện tại lộ ra thân phận của Hạ Thiên Tịch, cho nên hắn ngoại trừ lúc theo đuổi Hạ Thanh hắn mới tỏ ra lộ liễu, còn những việc khác vẫn thật khiêm tốn.

Tuy hiện tại Úc Trục Thiên đang nỗ lực theo đuổi Hạ Thanh, nhưng cũng không hoàn toàn không bận tâm tới Hạ Thiên Tịch, cho nên ngẫu nhiễn sẽ xuất hiện ở trường quân đội Nevile, chỉ là từ xa mà nhìn Hạ Thiên Tịch, cũng không chủ động tìm Hạ Thiên Tịch nói chuyện, có đôi khi cũng sẽ tặng Hạ Thiên Tịch một ít lễ vật, Hạ Thiên Tịch cũng không cự tuyệt, mặc kệ hiện tại Úc Trục Thiên ôm tâm tư gì tiếp cận y, y cũng không có chút nào muốn nhận lại Úc Trục Thiên, nếu lễ vật này là hắn cho không, dù sao có lợi không hưởng thì dại.

Từ khi Hạ Thiên Tịch khuất phục khí thế kiêu ngạo của Tề Phi Dương ở trường quân đội Nevile, y ở trường tuyệt đối một trận thành danh, vốn dĩ đã là một học sinh thực nổi tiếng, hiện tại lại càng có thêm không ít fan.

Nhưng Hạ Thiên Tịch mặc kệ những việc này, ngoại trừ ngày đầu tiên y bộc lộ bản thân, những ngày sau y vẫn luôn rất là khiêm tốn, chỉ cần có thể cùng người yêu của mình trôi qua cuộc sống hạnh phúc, y cũng không cần phải quá thể hiện mình làm gì.

Tiểu Bình Quả hiện tại được y nuôi thả ở nhà, có tiểu Bình Quả giữ nhà y cũng rất là an tâm, vì gần đây huấn luyện ở trường quân đội Nevile, cho nên tốc độ tu luyện của bọn họ liền chậm lại, thứ nhất là hệ thống không có bất cứ thông báo gì, dù sao bọn họ cũng không có ai có thể thăng cấp.

Hạ Thiên Tịch cảm thấy cuộc sống gia đình của bản thân hiện tại xem như hạnh phúc, có người yêu và người thân làm bạn, vốn dĩ y nói trở lại Đế Đô tinh liền kết hôn với Lăng Thần, nhưng trước mắt xem ra hai người muốn kết hôn chỉ sợ còn phải mất một thời gian nữa.

Đúng vậy, trong khoảng thời gian ở trường quân đội Nevile, nội bộ Liên bang không có phát sinh nội chiến gì, nhưng Đế quốc lại xảy ra nội chiến.

Salia nữ vương cũng chính là mẫu thân Lancet, trước mắt đã không trấn áp được nội chiến ở Đế quốc.

Năm đó Salia nữ vương vì chiếm được vương vị đã lấy một vị phú ông đặc biệt giàu có của Đế quốc, dùng tài sản của phú ông này lung lạc những quan viên ở Đế quốc, chỉ là Salia nữ vương cũng không thích vị phú ông này.

Khi Salia nữ vương dẫm lên máu của huynh đệ tỷ muội bước lên vương vị, nàng lại tàn nhẫn giết chết thân vương của chính mình.

Chuyện này bị truyền ra ngoài, Salia nữ vương vì bước lên vương vị không chỉ có tàn nhẫn giết hại anh chị em của mình, thậm chí ngay cả thân vương của mình cũng có thể tàn nhẫn giết hại, đương nhiên sau khi chuyện này bị người truyền ra đã khiến Đế quốc bị đả kích là không phải nghĩ.

Trong lúc nhất thời, trong Đế quốc mọi người sôi nổi muốn nghiêm trị Salia nữ vương, bắt Salia nữ vương cút xuống khỏi vương vị, bên dưới Salia nữ vương, duy nhất còn một người em gái nhỏ nhất có thể kế thừa vương vị, ngay cả Lancet cũng đánh mất tư cách kế thừa vương vị, vì hắn bị dân chúng lấy tội ác mà Salia nữ vương phạm phải làm liên lụy.

Cho nên, Đế Quốc trong khoảng thời gian ngắn căn bản là không ủng hộ Lancet vị vương tử điện hạ này.

Thời cuộc Đế quốc hiện tại rất hỗn loạn, Lancet thậm chí đã mất đi liên hệ với Salia nữ vương, hắn cũng không biết Salia nữ vương hiện tại ở trong vương cung như thế nào?

Là bị người giết hại? Hay là bị người giam lỏng?Có thể nghĩ, chuyện này đối với Lancet mà nói, là đả kích không phải lớn bình thường.

"Lina, mau nói nói cho ta, mẫu hậu ta hiện tại rốt cuộc thế nào?" Lancet vẻ mặt âm trầm nhìn chằm chằm nữ nhân vẻ ngoài như tranh vẽ qua màn hình ảo trước mặt, lạnh giọng hỏi.

Nữ nhân trong màn hình cười cười, mái tóc vàng buông rơi xuống, cả người có vẻ đặc biệt quyến rũ, một đôi mắt đẹp nhìn Lancet cười duyên hai tiếng: "Lancet điện hạ, ta nói rồi, Salia nữ vương bệ hạ không có việc gì, điện hạ không tin ta thì cũng không có cách nào!"

Nhìn nữ nhân giống như rắn rết trước mặt không còn dáng vẻ nhu nhược nhỏ xinh rúc vào người mình như lúc đính hôn trước đây, đôi mắt Lancet u ám, sắc mặt âm u đặc biệt khủng bố, trầm giọng nói: "Vậy vì sao ta gọi điện cho mẫu hậu vẫn không có người nhận?"

"Này ta làm sao biết? Salia nữ vương có lẽ là bận rộn đi! Ta cũng không phải nữ vương bệ hạ, sao biết được vì sao nữ vương bệ hạ không nhận tin chứ?" Lina cười đặc biệt quyến rũ.

Đôi mắt của Lancet đặc biệt âm trầm trừng mắt nhìn nữ nhân trước mặt.

Lina lại giống như không nhìn thấy ánh mắt âm trầm của Lancet.

"Lina, ta hỏi ngươi một lần cuối cùng, mẫu hậu ta rốt cuộc thế nào?"

"Ha hả......" Lina cười duyên hai tiếng, ánh mắt nhìn Lancet nói: "Lancet điện hạ, ngươi cảm thấy nữ vương bệ hạ hiện tại hẳn là thế nào?"

Lancet ánh mắt âm u nhìn nữ nhân trước mặt, hắn đã sớm biết Caesar tướng quân sớm có phản quốc chi tâm, cho nên mới đính hôn cùng con gái gã, nhưng hắn không nghĩ tới, Caesar tướng quân lại nhanh như vậy liền phản quốc, khi hắn còn chưa tiến vào quân đội, khi gã vẫn còn nắm giữ quân đội của Đế quốc.

Lúc này, Lancet thật sự thống hận bản thân yếu đuối.

"Ha hả...... Lancet điện hạ, lại nói Salia nữ vương bệ hạ chính là tự mình giết chết thân vương điện hạ, một người như vậy sao có thể đảm đương làm nữ vương của Đế quốc được chứ? Hiện tại chúng ta cũng chỉ là thuận theo tâm ý của con dân Đế quốc, để Salia nữ vương xuống đài mà thôi, việc làm này của chúng ta gọi là thuận theo dân ý."

"Ngươi......""Lancet điện hạ, nhìn vào ngươi là vị hôn phu của ta, chỉ cần ngươi về nước cùng ta hoàn thành hôn lễ, ta nghĩ nhân dân sẽ không làm gì vị vương tử điện hạ ngươi đâu."

"Hừ." Lancet hừ lạnh một tiếng, giơ tay cắt đứt liên lạc.

..........


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui