Trọng Sinh Chi Đích Tử

Úc Thụy hành lễ với Thái hậu, thái hậu cười hòa ái nói: “Đây là Đường Úc Thụy? Từng nghe Hoàng Thượng nhắc đi nhắc lại mấy lần, ai gia đã nghĩ, phải chăng là người ba đầu sáu tay như thế nào mới có thể làm Hoàng Thượng nhớ kỹ như thế, hóa ra cũng chỉ là người bình thường.”

Úc Thụy vừa nghe đã cảm thấy lời thái hậu rất kì quái, trong lời nói tựa hồ có ẩn ý. Triệu Lê một lòng muốn tọa sơn quan xem hổ đấu, cười nói: “Mẫu hậu, sao có thể là người bình thường. Ngài nhìn lại xem trưởng tử Đường gia, khuôn mặt này, điệu bộ này, khí chất này, hiếm có ai sánh bằng, nếu không Đường Kính sao có thể ngàn dặm xa xôi đón Úc Thụy vào kinh, hiện giờ mẫu thân Úc Thụy đã mất, lại được đưa lên chính thất, không phải vì để Úc Thụy có thể danh chính ngôn thuận làm trưởng tử sao.”

Thái hậu cười một tiếng: “Bộ dáng đúng là rất chỉnh tề quy củ, nhưng lại suy nhược, đã gọi đại phu bắt mạch chưa? Thân thể phải chăm sóc thật cẩn thận mới được, hay là không chịu uống thuốc? Nếu thuốc thang thiếu cái gì, trong cung đều có đầy đủ, cứ việc mang trở về.”

Lời của Thái hậu một chút thành ý cũng không có, Úc Thụy nghe xong cũng biết không cần đáp lời, chỉ cần vâng vâng dạ dạ là được.

Thái hậu không bắt được lỗi, cũng thấy mất vui, lại liếc mắt nhìn Kỳ phi. Trước mặt thái hậu Kỳ phi cũng không dám đi thêm một bước nói thêm một câu, nàng ở trong cung nhiều năm như vậy, đã sớm thăm dò tính tình thái hậu, Hoàng Thượng cùng thái hậu cũng không thân thiết, tất cả vinh hoa phú quý của mình đều dựa vào Hoàng Thượng, có thể nào lại đi nịnh bợ thái hậu? Kỳ phi là một người hiểu ý, cho nên thấy thái hậu chỉ có tất cung tất kính, không nịnh nọt, cũng không lộ ra nhược điểm để bà nắm được.

Thái hậu nhìn Kỳ phi, rồi lại chuyển sang nhìn Úc Thụy, cười nói: “Quả nhiên đều là người Đường gia, cách nói năng cũng như đúc từ một khuôn, rất quy củ. Ai gia lại không ăn thịt người, không cần câu thúc như thế.”

Kỳ phi cười làm lành nói hai câu.

“Được rồi, ai gia mệt rồi, hôm nay xem như đã gặp mặt, sau này ngươi phải vào cung nhiều một chút. Ai gia nghe nói Hoàng Thượng muốn để ngươi làm bạn đọc của Thái tử, có phải thế không? Từ xưa đến nay nào có nhi tử của thương nhân làm bạn đọc của hoàng tử, còn ra thể thống gì, nếu Hoàng Thượng yêu quý, tùy tiện ban thưởng một chút là được rồi.”

Triệu Lê vốn định để Đường Úc Thụy tiến cung, dù sao đặt ở bên người, có chuyện gì cũng dễ ứng phó, hiện giờ thái hậu lại tới xen vào, Triệu Lê cũng không thể cự tuyệt thái hậu trước mặt mọi người, đành phải nói: “Trẫm cũng chỉ mới nghĩ qua, hôm nào lại cùng bàn bạc với mẫu hậu.”

Thuận theo ý tứ của thái hậu, lúc này thái hậu mới nói hai câu, sau đó khởi giá trở về nghỉ ngơi.

Thái hậu đi rồi, không lâu sau, Triệu Lê cũng cho Kỳ phi trở về, Kỳ phi cẩn thận bước lùi từng bước cáo lui.

Triệu Lê cười nói: “Úc Thụy hiếm khi mới tiến cung một lần, vậy ở lại cơm lại đi, tiện thể nếm thử xem ngự thiện trong cung của trẫm tay nghề tốt hơn, hay là ở Đường gia tốt hơn?”

Úc Thụy cung kính đáp lời: “Thảo dân làm sao dám so sánh với Hoàng Thượng, không thể so sánh nổi, đây là chuyện không thể nào so sánh nổi.”

Những lời này làm Triệu Lê thực hưởng thụ, mặc dù hắn không phải là hôn quân, nhưng cũng thích người khác nịnh nọt mình. Từ xưa đến nay có đế vương nào không thích được nịnh nọt, Triệu Lê cũng không ngoại lệ.

Hơn nữa bản lĩnh giả vờ ngoan ngoãn của Úc Thụy đã luyện đến cao siêu, ngay cả Đường Kính cũng còn thấy hưởng thụ nữa là. Thanh âm Úc Thụy cung kính, hơn nữa hắn cúi thấp đầu, Triệu Lê chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu hắn, vành tai nho nhỏ, cái gáy vừa trắng vừa mịn, cổ áo hơi mở thấp thoáng lộ ra xương quai xanh tinh xảo.

Triệu Lê nhất thời nhìn đến sững sờ. Nếu nói hắn hoa tâm, quả thật có một chút, hậu cung đế vương ba nghìn giai lệ, trong thiên hạ chỉ cần hắn muốn có ai lại không ngoan ngoãn bò lên giường của hắn? Thế nhưng Triệu Lê vẫn luôn bất đắc dĩ ở dưới thân Liên Hách, đương nhiên muốn tìm vài người sủng hạnh có thể khôi phục lại uy phong của bản thân.

Bất ngờ nhìn thấy bộ dáng như vậy của Úc Thụy, trong lòng Triệu Lê nhất thời có chút ngứa ngáy.

Triệu Lê đã từng dắt tay Úc Thụy một lần tại Đường gia. Chẳng qua lần đó hắn không nghĩ tới việc này, cũng không nhớ rõ có cảm giác gì, lần này Triệu Lê nhất định phải cầm một lát để cảm thụ cho kỹ.

Triệu Lê nghĩ như vậy, bỗng nhiên tiến lên, cầm lấy tay Úc Thụy, cười nói: “Nguyên Bật đi truyền lệnh, hôm nay Úc Thụy ở lại ăn cơm đi.”

Úc Thụy bị hắn nắm chặt tay, theo bản năng cả kinh, chẳng qua đối phương là Hoàng Thượng, hắn làm sao có thể rút tay về, đành phải cười làm lành.

Triệu Lê nhân cơ hội sờ soạng tay Úc Thụy vài cái, không phải trắng mềm trơn mịn giống như tay nữ nhân. Tuy tuổi của Úc Thụy không lớn lắm, nhưng giai đoạn này đúng là thời điểm thân thể phát triển, cơ thể dần dần trổ mã, khớp xương càng trở nên rõ ràng


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui