Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Trải qua hơn một giờ điều trị, vết thương đã kết vảy, Hạ Mạt dán băng keo cá nhân vào bên ngoài phòng ngừa bị lây vi khuẩn.
Có giáo huấn thê thảm vào buổi sáng, sau buổi trưa, cậu đến phòng học trước nửa giờ, lúc này trong phòng chỉ có lẻ tẻ mấy người.
Trải qua quan sát tỉ mỉ, cậu quyết định ngồi ở phía bên trái ngay gần cửa sau.
Sở dĩ chọn vị trí này là do đã cân nhắc cả hai phương diện.
Đầu tiên, ngồi phía sau có lợi cho việc nhìn chung tổng quát, tránh cho khiến cho giáo sư chú ý, tiếp theo, chỗ này ngay cần lối ra, có lợi cho việc bỏ trốn sau khi tan học.
Hạ Mạt có chút thỏa mãn đối với vị trí này, sau khi ngồi xuống, mở ra quang não, bắt đầu chuẩn bị bài trước.
Cậu vô cùng nghiêm túc, căn bản không có chú ý tới các nữ đồng học ngồi phía trước đang cười nghiêng nghiêng đổ đổ, lấy quang não nhắm về phía cậu.
Sau khi chụp ảnh thành công, nữ đồng học kềm chế nội tâm sôi trào mãnh liệt kích động, chậm rãi đứng dậy, chạy chậm ra phòng học, sau khi đã đến địa phương an toàn, cô lập tức nhảy vài cái tại chỗ, sau đó hưng phấn mở ra quang não, mở ra mấy tấm ảnh vừa chụp lúc nãy, phóng đại cẩn thận xem xét.
Sau khi tự sướng một phen, cô đăng ảnh lên trên diễn đàn trường, cũng phối hợp một câu nói, “Khóa 2 giờ buổi chiều, 110 lại có thể sớm nửa giờ đọc sách! Thái độ tiến tới như thế làm cho những người có tư chất bình thường như chúng ta làm sao chịu nổi!”
Sau khi đăng xong những lời này, nữ đồng học thu hồi quang não, vào từ cửa sau của phòng học, thoải mái ngồi ở phía sau Hạ Mạt, sau đó đâu vào đấy mở ra quang não, lấy ra tài liệu giảng dạy điện tử, “Tâm vô bàng vụ” đọc sách.

Ngồi yên 2 phút đồng hồ, thấy Hạ Mạt không có bất kỳ phản ứng nào với sự xuất hiện của cô, lập tức tay mắt lanh lẹ thu nhỏ lại tài liệu giảng dạy, bắt đầu chụp ảnh…
Cùng lúc đó, tấm ảnh lúc trước được đăng lên đã dẫn tới vô số bình luận điên cuồng của cư dân mạng.
“110 quả thực quá chăm học! Quả thật là tấm gương mẫu mực của đám cặn bã chúng ta!”
“Cầu hỏi: Lâu chủ ở phòng học nào? Học cái gì?!”
“Cùng hỏi!”
“Cùng hỏi +1!”
“Cùng hỏi +2!”
“…”
“Cùng hỏi + 10086!”
Nữ sinh mở ra diễn đàn, trông thấy con số mấy vạn bình luận chói mắt kia, trong nội tâm nhảy dựng, cô ấn vào xem xét, ôi! Ngoại trừ hai cái đầu tiên có nội dung ra, những bình luận còn lại vậy mà đều là “Cùng hỏi +X!” cách thức chỉnh tề quả thật làm chói mù mắt người!
Căn cứ vào tinh thần chủ nghĩa nhân đạo, cô thiện lương mà lại tỉ mỉ trả lời: “Tầng ba nhà A, phòng học lớn số 4, 《 Khởi nguồi tinh thần lực 》.”
Cô tâm tình sung sướng duỗi lưng một cái, nhìn xem thời gian, cách thời gian vào học còn có 20 phút, cũng không biết những người tới sau có thể cướp được vị trí hay không
Được rồi, mặc kệ nó, chỉ cần mình có thể ngồi sau 110 là tốt rồi!

Một phút đồng hồ sau, lục tục có bạn học tiến vào phòng học.
Mọi người ăn ý ngồi xuống xung quanh Hạ Mạt, hơn nữa giữ vững khoảng cách một chỗ ngồi với cậu.

Trước khi vào học 2 phút, ngoại trừ vị trí bên phải ngay cạnh Hạ Mạt, toàn bộ phòng học không còn chỗ ngồi.
Kết quả là, ngay từ đầu cậu muốn tránh sự chú ý của giáo sư gì gì đó, quả nhiên là nằm mơ ah!
Bởi vì sau khi lão sư đến, nhìn khắp toàn bộ phòng học, đầu tiên là chú ý tới chỗ trống ngay bên cạnh cậu!
Trong thời gian 2 giờ của môn 《 Khởi nguồn tinh thần lực 》, Hạ Mạt bị gọi đứng lên 6 lần, tần suất độ cao quả thực làm cho một đám học sinh dự thính mồ hôi lạnh liên tục, thẳng đến: Đây là danh nhân phải trả giá cao!
Thật vất vả nhịn đến tan học, Hạ Mạt thu thập đủ học tập đồ dùng, nhảy lên chuồn đi bằng cửa hông, cắn răng chạy vội xuống tầng, liên tiếp thở hổn hển tốt mấy hơi mới bớt đau.
Ông trời ơi, cậu quả thật không muốn làm danh nhân đâu!
Suốt 2 giờ cậu ngay cả thời gian tự sướng Randall cũng không có!
Tiếp theo, nếu như từng lão sư đều làm khổ cậu như thế, cậu có thể làm một tên học sinh không có tiếng tăm gì sao?
Ai…
Hạ Mạt cúi gằm đầu đi về phía ký túc xá, nhớ tới giải thi đấu chế tạo cơ giáp mấy tháng sau, không khỏi có chút bận tâm.

Thời gian cũng không nhiều, trước khi Diệp Vĩ đại sư trở về, cậu chỉ có thể tự mình tìm tòi cách chế tạo cơ giáp
Trên đường đi ngang qua một tòa nhà thí nghiệm lớn, cậu không khỏi ngừng chân xem thế nào.
Bốn phía của tòa nhà này đều bị một lớp thủy tinh màu đen bao bọc, từ bên ngoài nhìn không thấy tình huống bên trong.
Cậu khá là có ấn tượng đối với tòa kiến trúc này, nghe nói là đặc biệt cho học sinh khoa chế tạo cơ giáp dùng, gọi là “câu lạc bộ chế tạo cơ giáp”.
Ở chỗ này luyện tập cần phải giao nạp một số lượng phí nhất định, nếu như đúng theo trí nhớ của cậu thì sử dụng một giờ ước chừng là 100 Lạp Hỗ tệ —— đây cũng không phải là một số lượng nhỏ, 100 Lạp Hỗ tệ đầy đủ một nhà bốn người ăn trong vòng hai ngày
Cậu đứng nhìn hồi lâu ở cửa ra vào, xung quanh có bạn học không ngừng ra vào.

Liên tục cân nhắc, cậu rốt cục di chuyển bước chân, đi theo hai vị Beta nữ đi vào.
Cậu đứng ở lối vào, mờ mịt nhìn tấm thẻ trong tay hai Beta nữ, hỏi người phụ trách, “Xin hỏi làm sao để trả phí?”
Người phụ trách ngẩng đầu nhìn cậu một cái, có lẽ là bởi vì Hạ Mạt lớn lên đẹp, thái độ của hắn khá hơn nhiều so với lúc trước, hắn nhìn về phía sau, hỏi: “Tiểu tử, chỉ một mình em?”
“Đúng.”

Người phụ trách hơi có vẻ lo lắng, “Omega chạy ở bên ngoài cũng không an toàn, em nên mang hai người giúp đỡ…”
“Đại ca, anh hiểu nhầm, em là Beta.”
“Ah?” Người phụ trách rất kinh ngạc, há to mồm cẩn thận theo dõi cậu nửa ngày, mới lắp bắp nói: “Beta có thể trưởng thành như vậy?”
Hắn một bên bày tỏ không thể tưởng tượng nổi, một bên lấy ra một tấm thẻ, đồng thời còn không ngừng bớt thời giờ xem mặt Hạ Mạt, “Phòng công cộng mỗi một giờ thu phí 100 Lạp Hỗ tệ, thiết bị trong phòng có thể tùy ý sử dụng, bộ kiện làm ra toàn bộ thuộc về người đó.

Phòng bốn người thu phí quý hơn, 400 Lạp hỗ tệ một tiếng đồng hồ, cho phép mang một người theo.

Ờ, đúng rồi, nhắc cho em nhớ, nếu như em tạo ra bộ kiện cơ giáp cấp 3 thì câu lạc bộ sẽ ra giá cao mua lại.”
Cơ giáp được phân chia thành cấp 1, cấp 2, cấp 3, cấp 4, cấp 5, cấp 6 cùng cấp S.

cấp 1 cấp 2 là cơ giáp cấp thấp, cấp ba cấp bốn là cơ giáp trung cấp, cấp 5 là cơ giáp cao cấp, cấp S là tác phẩm đỉnh cao của cơ giáp chế tạo sư cấp quốc gia, được gọi chung là cơ giáp đỉnh cấp.
Cùng với cơ giáp, bộ kiện cũng được phân theo chất lượng.

Giống như cơ giáp cấp 2 mà bọn Randall bây giờ sử dụng được tạo thành từ bộ kiện cấp 2.
Hạ Mạt không hiểu rõ những kiến thức căn bản này, thế nhưng trọng điểm chú ý của cậu không phải ở chỗ đẳng cấp mà là “Cái đồ vật này còn có thể bán ra?”
“Đúng vậy a, bộ kiện cấp 3 bình thường có giá là 200 Lạp Hỗ tệ.

Đương nhiên, cái này cũng phân lớn nhỏ.”
“Kiếm tiền dễ dàng như vậy?”
Người phụ trách: “Ha ha.”
Hắn làm việc ở đây gần mười năm, bình quân mỗi tháng cũng chỉ có mười mấy bộ kiện cấp 3, hơn nữa phần lớn trong đó là tác phẩm của học sinh sắp tốt nghiệp.

Muốn nói kiếm tiền dễ dàng, hắn chỉ có thể đưa Hạ Mạt hai chữ, “Ngây thơ!”
“Như thế nào, suy nghĩ kỹ chưa? Muốn loại gian phòng như thế nào.”

Hạ Mạt do dự trong chốc lát, “Tư nhân đi.”
Người phụ trách gật đầu, sau khi thu phí liền đưa cho cậu một tấm thẻ giống như là một giấy thông hành loại nhỏ, “Số 9.”
Hạ Mạt nói “Cám ơn”, cầm lấy thẻ, đang chuẩn bị rời khỏi liền nhìn thấy có mấy người đi tới, mà người cầm đầu không phải là cơ giáp chế tạo sư cấp 2 Tử Húc đó sao?
Hạ Mạt nhíu mày, theo bản năng muốn tránh đi đám người này.
Lại không nghĩ Tử Húc mắt sắc đã sớm phát hiện ra cậu!
Thật sự là oan gia ngõ hẹp!
Từ sau buổi kiểm tra tinh thần lực đó, ả bỗng nhiên trở thành trò cười trong miệng tất cả mọi người! Ả có được trị số tinh thần lực là 93, vậy mà chỉ có thể đứng thứ 2!
Nếu như người thứ nhất là một cơ giáp chế tạo sư có cấp bậc cao hơn ả thì không sao, nhưng mà cái tên nửa tàn phế trước mắt này, ngay cả tri thức cơ bản về chế tạo cơ giáp cũng không có, đơn giản là tinh thần lực cao hơn ả, liền đương nhiên thành số 1?!
Ả không phục!
Hôm nay mấy người Randall đều không ở, một tên tân sinh không có gốc gác, có tinh thần lực cao như vậy cũng được cái gì?! Còn không phải mặc ả chà xát niết tròn!
Hừ!
Tử Húc ba, năm bước đi qua, ngang ngược ngăn trở đường đi của cậu, lập tức liền thét to mở, “Ôi!!!, đây không phải là thiên tài 110 trong lời đồn sao? Thế nào, đến bên này dùng dao mổ trâu cắt tiết gà?”
Người chung quanh nghe thấy ả…, đều nhỏ giọng nghị luận lên.
Hạ Mạt chú ý tới phản ứng của người bên ngoài, sắc mặt có chút khó coi, “Cô muốn làm gì?”
“Ha ha, tôi chẳng qua chỉ là muốn thỉnh giáo một chút tâm đắc trong chế tạo cơ giáp của ngài mà thôi.

Ngài chính là thiên tài có tinh thần lực lên tới 1, 1, 0! Ngàn năm khó gặp một lần! Tôi đây một tên cơ giáp chế tạo sư cấp, hai, tinh thần lực 93 căn bản không đủ xem.”
“Cái gì, cô ấy là cơ giáp chế tạo sư cấp hai?”
“Nữ Beta này là ai? Lại có thể lợi hại như vậy?”
“Nhìn rất lạ mặt, hẳn là tân sinh năm nhất.”
“Cô ấy và 110 so tài, cậu cảm thấy ai có thể chiến thắng?”
Một Beta nam thân hình cao gầy nói: “Tinh thần lực lên tới 110 mặc dù cao nhưng mà ngay đến cả sơ cấp cơ giáp chế tạo sư cũng không phải, có thể thấy được cái đáy rất yếu.

Nữ Beta này tuy có tinh thần lực hơi chút khiếm khuyết thế nhưng 93 đã được coi là thiên tài, hơn nữa kiến thức của cô ấy tốt.

Nếu như hai người kia thực sự so tài, có lẽ khả năng chiến thắng của Beta nữ sẽ cao hơn.”
Tử Húc nghe thấy đoạn phân tích này, đắc ý cười cười, ả ra vẻ khiêm tốn chắp tay với người nói chuyện, “Học trưởng cân nhắc học muội như thế, học muội thấp thỏm trong lòng.” Ả khiêu khích nhìn thoáng qua Hạ Mạt, hỏi: “Không biết học trưởng tôn tính đại danh?”
“Tôn tính đại danh anh không đảm đương nổi, em gọi anh là Triệu Dương là được.”
Đám người lần nữa hét lên kinh ngạc.

“Triệu Dương?! Thì ra hắn chính là người đứng thứ nhất năm bốn khoa chế tạo cơ giáp? Nghe nói tinh thần lực của hắn cũng là 93! Hiện nay đã đứng vào hàng ngũ cao cấp cơ giáp chế tạo sư! Trước đó không phải nói hắn đã tiến vào quân bộ sao? Làm sao còn trong trường học?”
“Ai mà biết được?”
“Ôi! Dù thế nào đi chăng nữa thì hôm nay cũng thật may mắn! Chẳng những tận mắt nhìn thấy danh nhân 110 trong đám tân sinh, còn nhìn thấy nhân vật truyền kỳ Triệu Dương! Thật may mắn!”
Hạ Mạt nghe thấy tên của Triệu Dương, không khỏi nhìn hắn vài lần.
Còn nhớ rõ đời trước, sau khi cậu bị nhốt, bên người Laurent quả thật có một tên cơ giáp chế tạo sư cao cấp cực kỳ trẻ tuổi, hơn nữa tên dường như kêu Triệu Dương.
Nói như vậy, chính là vị trước mắt này đúng không?
Nghĩ tới đây, trong mắt cậu không khỏi hiện ra địch ý khó có thể che giấu.
Triệu Dương có chút hưởng thụ tán thưởng cùng mơ ước của mọi người, trong lúc vô tình chú ý tới ánh mắt không quá hữu hảo của Hạ Mạt, đuôi lông mày khẽ nhếch, bắt đầu từ khi hắn kiểm tra ra tinh thần lực là 93 bốn năm trước, chưa từng có người nào dùng ánh mắt như vậy nhìn hắn, cái tên Beta nam được gọi là 110 này chính là người đầu tiên.
Ỷ tài mà kiêu!
Đây gọi là nghé con mới sinh không sợ cọp đi.
Hắn nhếch khóe miệng, cười nhạt, nói với Beta nữ đối diện: “Xin hỏi tên của em là gì vậy?”
“Tử Húc!”
Hắn hỏi Hạ Mạt: “Xin hỏi tên của em là gì?”
Hạ Mạt mặt trắng không còn chút máu, không lên tiếng.
Tử Húc thấy thế, khẽ nói: “Thật sự là tự cao tự đại, học trưởng nói chuyện với cậu mà cậu lại có thái độ này sao!” Nói xong, ả quay lại nói với Triệu Dương: “Học trưởng, hắn gọi Hạ Mạt, thế nhưng đa số người đều quen gọi hắn là 1, 1, 0!”
Bề ngoài Triệu Dương giống như không thèm để ý cười cười, “Tử Húc, em muốn cùng với Hạ Mạt tranh đua cao thấp, đúng không?”
Tử Húc liếc nhìn Hạ Mạt, trả lời lớn tiếng: “Vâng! Chỉ sợ mỗ con rùa đen rúc đầu không dám! Những người khác đừng tưởng rằng thiên phú cao thì ngon, Exxon chính là người dùng thực lực để phân cao thấp!”
Triệu Dương quay đầu hỏi Hạ Mạt: “Em tiếp nhận khiêu chiến của Tử Húc sao?”
Hạ Mạt nhìn mọi người xung quanh, cười lạnh: Hai người các ngươi kẻ xướng người hoạ phối hợp thân mật không kẽ hở, nếu ta không tiếp thụ, chẳng phải là làm cho nhiều người tức giận? Cậu nhanh chóng nắm chặt tay, “Tôi đồng ý.”
“Vậy thì tốt, nếu như hôm nay anh tình cờ gặp được chuyện này, như vậy Triệu Dương anh liền mày dạn mặt dày, đảm đương công chứng viên.

Mọi người có đồng ý không?”
Bạn học vây xem đều bị tin phục nói: “Đồng ý.”
“Được.” Triệu Dương thô sơ giản lược nhìn qua đám người ở đây, nói: “Câu lạc bộ trước mặt diện tích có hạn, xét thấy người muốn xem thi đấu ở đây rất nhiều, chúng ta liền đem trận địa chuyển dời đến sân thi đấu đi.” Nói xong, hắn cúi đầu nhìn thời gian một chút, “Bây giờ là 4.20 phút chiều, cuộc thi đấu của Tử Húc và Hạ Mạt sẽ bắt đầu vào lúc 4.40.

Nếu các vị muốn xem thi đấu, xin mời dời bước đến sân thi đấu!”
Hết chương 115..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận