Không khí hiện trường bởi vì hai thế lực lớn đến mà trở nên cao trào.
Randall dẫn đầu đoàn đội đi đến trước Hạ Mạt, ngồi xuống hàng ghế gần với đài thi đấu nhất.
Năm người ngồi xuống, những người ủng hộ Hạ Mạt dường như tìm được lực lượng, người vung quần áo gào thét ngày càng nhiều, đến cuối cùng hơn một ngàn người tất cả đều đứng lên hò hét trợ uy.
Hạ Mạt tham lam nhìn Randall vài giây, rồi sau đó kiềm chế thu hồi ánh mắt nóng bỏng, đi đến sau khung kim loại.
Triệu Dương dò xét qua lại giữa Laurent và Randall, bất kể là Randall hay là Laurent đều đem ánh mắt dừng ở trên người Hạ Mạt, trong lòng của hắn có phần khó chịu, trên mặt lại không chút nào biểu hiện ra ngoài.
“Các vị mời chú ý, trận đấu bắt đầu từ 4:45, thời gian thi đấu là một giờ, 5:45 chấm dứt.” Nói xong, hắn giơ tay lên, “Hiện tại tôi tuyên bố, trận khiêu chiến giữa Tử Húc và Hạ Mạt, chính thức bắt đầu!”
Vừa dứt lời, Tử Húc bắt đầu tiến vào trạng thái thi đấu, tinh thần lực kích phát, chỉ thấy mỗi tay ả cầm một khối bộ kiện, đưa hai khối đó đến gần nhau, sau đó chậm rãi tới gần, chỗ tiếp giáp lấy tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy diến hành dung hợp, cứng lại, cuối cùng hình thành một chỉnh thể chặt chẽ không thể tách rời, toàn bộ quá trình tốn không đến hai phút.
Người xem trên khán đài thông qua hình chiếu ba chiều nhìn thấy động tác như mây trôi nước chảy của ả, không khỏi cảm khái: “Không hổ là cơ giáp chế tạo sư cấp hai, tốc độ hợp thành thực sự kinh người!”
Tử Húc khiêu khích nheo mắt nhìn Hạ Mạt, tùy ý để bộ phận vừa mới dung hợp xong vào trong máy kiểm tra.
Mấy giây sau, máy kiểm tra phát ra ánh sáng màu đỏ, tự động thông báo: “Hợp thành điểm: 1, đánh giá đẳng cấp chất lượng: cấp 3.”
Nghe thấy kết quả này, mấy ngàn người xem lập tức bắt đầu khe khẽ bàn luận.
“Thật lợi hại! Vừa ra tay chính là bộ kiện cấp 3, cứ tính toán như thế cô ấy đã có 4 điểm, không biết bên 110 kia tình huống như thế nào.”
“Tớ thấy 110 hình như không khẩn trương một chút nào cả, chỉ là không biết phản ứng của hắn là do chắc chắn hay là vì…”
“Suỵt! Nhỏ giọng dùm một chút, không nhìn thấy hai vị điện hạ ngồi ở đằng trước sao?”
“Thiếu chút nữa là quên rồi.”
Lance nghe thấy người phía sau nghị luận, chỉ cảm thấy một cơn tức giận xông lên, hận không thể nhảy dựng lên xé nát miệng những người đó.
Thế nhưng vấn đề ở chỗ đến cùng Hạ Mạt có thể thắng hay không, chính y thực ra cũng không nắm chắc.
Mặc dù y biết rõ thiên phú của Hạ Mạt nghịch thiên thế nhưng khuyết thiếu rèn luyện chính là một điểm yếu lớn, hôm nay lại cứng đối cứng với một cơ giáp chế tạo sư cấp hai, nghĩ như thế nào cũng thấy bất an.
Y ngẩng đầu nhìn Randall, thấy hắn ngồi yên tĩnh, xem bộ dáng có vẻ không lo lắng một chút nào; nhìn nhìn Trương Lợi, Trần Khiết cùng Vu Triết, cũng đều là một bộ đã tính trước, y không khỏi nhìn lại mình, là mình quá không có lòng tin với Hạ Mạt sao?
Trên khuôn mặt tinh xảo biến hóa thất thường, Randall nghiêng đầu, thâm tình lạnh nhạt nhìn y một cái, “Tỉnh táo.”
Lance chu mỏ, đưa tay níu lại vạt áo Randall, nhỏ giọng hỏi: “Hoàng huynh, anh cảm thấy Hạ Mạt…”
“Cậu ấy sẽ thắng.”
Ngắn ngủi 10 phút, Tử Húc đã hợp thành 3 bộ phận, trong đó hai cái cấp 3, một cái cấp 2, thành tích ưu tú như vậy làm cho người ở đây không khỏi sôi trào ——- nhất là những người đem toàn bộ gia sản của mình đặt lên trên người Tử Húc!
Nhìn nhìn lại Hạ Mạt bên này, cậu từ khi đứng lên đài vẫn luôn dùng tốc độ của người xem để xem Tử Húc biểu diễn, bởi vì trên mặt của cậu không có quá nhiều nét mặt, mọi người cũng không thể phỏng đoán ra cái gì, thế nhưng khuôn mặt không có một chút biểu cảm này lại làm cho người ủng hộ cậu không thể đè nén được!
Sau khi quan sát 10 phút, Hạ Mạt tin chắc mình đã nắm rõ toàn bộ quá trình của cuộc thi rồi.
Cậu chậm rãi nhắm mắt lại.
Những người ủng hộ thấy thế liền trở nên kích động! Còn kém không có kêu trời kêu đất!
Tử Húc trông thấy cậu nhắm mắt lại, không khỏi cười nhạo, người nọ là kẻ đần đúng không? Nhắm mắt lại còn có thể phân biệt được các bộ kiện? Hừ! Bổn tiểu thư sẽ chờ ngươi tự táng dương!
Triệu Dương đứng ở dưới đài cũng lắc đầu thở dài, năng lực thực chiến yếu tới mức này, thật sự là phí hoại tinh thần lực 110 của hắn.
Thế nhưng như vậy cũng tốt, nếu không nếu như thật sự để cho hắn lớn lên, một học trưởng như hắn sẽ bị so xuống mất.
Tống Tu bám vào bên tai Laurent, nhẹ nói: “Đại nhân, Hạ Mạt này…”
Dáng cười của Laurent vẫn như đã được thiết lập sẵn: “Hãy chờ xem.
Nếu như hắn quả thật có thể làm thấp được Tử Húc, thì chúng ta phải có được hắn bằng bất cứ giá nào, cho dù không thể thì một đối thủ cường đại như thế cũng phải sớm hủy diệt.
Đương nhiên, nếu như hắn thua, chỉ có thể nói rõ tinh thần lực 110 cũng không có lợi hại như vậy, có cũng được mà không có cũng không sao.”
Tống Tu như đã hiểu ra: “Vẫn là ngài suy nghĩ chu đáo.”
Sau khi khinh thường một lúc, Tử Húc liền toàn tâm đầu nhập vào trận đấu.
Ý nghĩ của ả đơn giản thô bạo, đối đãi với loại thiên tài chỉ sinh sống ở trong ngà voi như Hạ Mạt thì phải dùng thực lực để nghiền ép để cho hắn không bao giờ có thể làm mộng tưởng hão huyền!
Tốc độ của ả càng lúc càng nhanh, tốc độ hợp thành bộ kiện ban đầu từ hai phút đã rút ngắn thành một phút, sau khi hợp thành thì một cái tiếp một cái ném vào trong thiết bị kiểm tra, tiếng thông báo máy móc không ngừng vang lên.
“Hợp thành điểm: 1, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 3.”
“Hợp thành điểm: 3, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 2.”
“Hợp thành điểm: 2, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 3.”
“Hợp thành điểm: 2, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 3.”
“…”
Giọng nói thông báo gần như không có gián đoạn, nét mặt của khán giả cũng ngay từ đầu từ kinh diễm khiếp trợ trở thành im lặng vô vị, sau khi trận đấu tiến hành được hai mươi phút, điểm tổng hợp của Tử Húc đã lên đến 200!
Nhưng mà giờ phút này bên của Hạ Mạt vẫn không có bất cứ một động tĩnh gì!
Cái này làm cho hơn một ngàn người ủng hộ cậu tâm can run tẩy, không dám thở mạnh một cái!
Hạ Mạt nhắm mắt lại, tinh thần xúc giác dày đặc tất cả đều đâm xuyên vào các khung kim loại để thăm dò dưới sự khống chế của cậu, cậu định làm cho mỗi một đầu tinh thần xúc giác đều có thể cùng một cái bộ kiện đối ứng với nhau.
Kim loại khung trong bộ kiện cộng lại có 4000 cái, cậu cần đồng thời điều khiển bốn ngàn đầu tinh thần xúc giác, điều này yêu cầu rất cao đối với tinh thần lực! Bình thường chỉ có cao cấp cơ giáp chế tạo sư mới có thể làm được điều khiển quy mô lớn mà lại cần khống chế tinh vi như thế.
Mặc dù ý nghĩ rất điên cuồng thế nhưng đã có hai lần thực tiễn ở trong rừng rậm mô phỏng, Hạ Mạt tin tưởng mình có thể làm được!
Từ xa nhìn lại, cậu tự hồ chỉ là nhắm mắt lại, cũng không có làm gì, nhưng mà hình chiếu không gian ba chiều vẫn bắt được dáng vẻ gian nan của cậu như trước.
Triệu Dương nhìn khuôn mặt tái nhợt trong hình chiếu kia, không nhịn cười cười trong lòng: Như thế xem ra mặc kệ tinh thần lực cao tới đâu khi khuyết thiếu kinh nghiệm thực tiễn thì vẫn không được ah.
Ha ha, thật sự là may mắn mình thiếu đi một đối thủ cạnh tranh cường đại.
Hắn đè nén nóng bỏng trong mắt, đưa mắt nhìn về phía Randall đang ngồi nghiêm chỉnh ở đằng xa.
Cũng chỉ có mình thiên phú và chăm chỉ như vậy,mới có khả năng lọt vào mắt Randall điện hạ đi.
Ha ha ha…
Hai mươi phút cuối cùng của trận đấu.
Bên trong hình chiếu ba chiều to lớn, tổng điểm của Tử Húc đã đạt tới 350 phân, mà Hạ Mạt vẫn là đỏ tươi chói mắt “0 phân”!
Sau khi xảy ra xao động ngay từ đầu trận đấu, thính phòng đã hoàn toàn yên tĩnh, ép tới mọi người thở không nổi.
Không ai bởi vì Tử Húc biểu diễn kinh người mà nhảy cẫng hoan hô, cũng không có ai bởi vì Hạ Mạt tầm thường vô vi mà quở trách giễu cợt.
Không khí cổ quái như vậy khác một trời một vực so với sự sôi nổi của các trận đấu bình thường.
Trong sự tĩnh lặng, bỗng nhiên có người nhẹ nói: “Trận đấu đã phân ra thắng bại đi, Tử Húc, Tử Húc thắng chắc.”
Những lời này như một viên đạn pháo nặng ký rơi xuống mặt nước, làm dấy lên tiếng vang kịch liệt.
Một tí người ủng hộ cho Tử Húc đã khẳng định trận đấu này không có bất kỳ lo lắng nào, không đáng bọn họ tiếp tục lãng phí thời gian.
Mấy người ngồi ở hàng sau đã đứng lên đi ra từ cửa sau, đã có người mở đầu, khán giả càng thêm không yên.
Tống Tu chú ý tới biến hóa trong sân, nhẹ giọng nói với Laurent: “Đại nhân, thắng bại đã phân, không cần phải nhìn tiếp nữa, chúng ta đi thôi?”
Laurent ánh mắt phức tạp nhìn thoáng qua Hạ Mạt sắc mặt trắng bệch, nhẹ nhàng gật đầu, đứng dậy, những người còn lại trong đoàn đội đã đứng dậy đi theo, có bọn họ dẫn đầu, gần như toàn bộ những người ủng hộ Tử Húc cũng đứng lên.
Laurent chọc hai tay vào trong túi quần, không đi từ cửa ra phía nam như lúc trước mà lại dương dương tự đắc đi về phía mấy người Randall.
Gã đứng ở trước mặt Randall, dáng cười như ôn hòa vô hại, “Điện hạ, còn không đi sao?”
Lance nhướng mày, lúc này muốn phát tác.
Randall ngăn cản y, sau đó chậm rãi ngẩng đầu, con ngươi màu xanh lạnh nhìn về phía Randall thật lâu, thật lâu, chỉ nói bốn chữ, “Thắng bại chưa phân.”
Đuôi lông mày của Laurent nhướng lên, phóng nhãn nhìn về phía khán giả đang rời sân, nhàn nhạt cười cười, “Cũng chỉ có điện hạ ngài, còn có đồng bạn của ngài là cho rằng thắng bại chưa phân đi.”
Randall không nói lời nào.
Trương Lợi, Trần Khiết cùng Vu Triết chằm chằm Hạ Mạt trên sàn đấu không chớp mắt.
Lance cắn môi nhìn chằm chằm Laurent, bộ dáng hung ác giống như tùy thời có thể lao lên cắn một cái
Laurent thấy thế, nhếch miệng, ngoắc ngoác tay với người phía sau, “Chúng ta đi thôi, không làm phiền Ban Kỷ Luật Thanh Tra tiếp tục xem xét trận đấu.” Nói xong, gã dẫn đầu đoàn người đi về cửa phía bắc.
Đợi mấy người đi xa, Tống Tu mới đi nhanh về phía trước, thấp giọng nói: “Đại nhân, chúng ta xem như hòa nhau một ván, trở về ngài phải nói chuyện này cho nội các đại nhân, đại nhân nhất định sẽ thật cao hứng.”
Laurent hài lòng nhìn hắn, cười nói: “Có đạo lý.”
Mấy người không nhanh không chậm đi về phía lối ra, ngay khi bọn họ sắp bước ra cửa thì một tiếng máy móc không hề quen thuộc vang lên.
“Hợp thành điểm: 10, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 5.”
“Hợp thành điểm: 9, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 5.”
“Hợp thành điểm: 14, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 4.”
“Hợp thành điểm: 5, đánh giá chất lượng đẳng cấp: cấp 6.”
“…”
Bước chân dừng lại, trong nội tâm dâng lên một cỗ dự cảm không lành, gã chậm rãi quay đầu, liền nhìn thấy bên trong hình chiếu biểu thị số điểm của Hạ Mạt đang gia tăng với tốc độ mà mắt thường cũng có thể nhìn thấy được, chỉ trong vẹn vẹn hai phút mà đã bỏ xa số điểm của Tử Húc ở đằng sau! Thế nhưng số điểm này cũng không có dừng lại, chỉ trong mấy cái hít thở vậy mà đã dồn thẳng đến ngưỡng cửa 800!
Mấy người Tống Tu cũng quay đầu theo, trông thấy biến hóa về điểm số trong sân thì không khỏi sắc mặt đại biến!
“Làm sao có thể?! Làm sao có thể?! Không phải hắn ngay cả trụ cột chế tạo cơ giáp cũng không có sao?!”
“Nhất định là máy kiểm tra xảy ra vấn đề!”
“Đúng, đúng vậy! Nhất định là máy kiểm tra có trục trặc!”
“…”
Đám người xem thủ vững trận địa bên trong sân sau một khoảng thời gian trố mắt ngắn ngủi liền trở nên ồn ào mất kiểm soát!
“Bà mẹ nó! May mà mình lưu lại! Nếu không thì chắc chắn sẽ không nhìn thấy cảnh phản kích vô tiền khoáng hậu này rồi?!
“Ha ha ha, lão nương đã đặt 3000 tệ vào trên người 110! Đậu xanh rau má lúc này khẳng định gấp bội! Thoải mái!”
“Thiên tài chính là thiên tài! Tạp ngư sao có thể với tới?!”
“…”
Lance ngây ngốc nhìn chằm chằm số điểm đã đột phá ghi chép của lịch sử, bỗng nhiên si ngốc cười rộ lên, y tự tay lau đi nước mắt trên khóe mắt, mắng: “Lợi hại như vậy sao không nói sớm?! Làm hại ta mệt sức lo lắng lâu như vậy!”
Randall vỗ nhè nhẹ đầu của y, “Học được thô tục ở đâu vậy?”
Lance “Khà khà khà” cười ngây ngô, sau khi hít sâu mấy cái, đột nhiên nhảy dựng lên, cầm lấy tay Vu Triết, ngay ngắn giơ ngón giữa về phía Laurent!
Laurent sắc mặt tái xanh, nhìn chằm chằm số điểm vẫn không ngừng tăng lên trong màn hình, âm thầm nắm chặt nắm đấm, sau đó phất tay áo, cực lực đè nén cơn giận, nói với người bên cạnh: “Còn không đi?!”
Hết chương 117..