Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Lance hấp tấp vọt đến dưới ký túc xá A.
Y vốn định trực tiếp xông vào thế nhưng thân phận bị hạn chế nên đành thôi, tạm thời nhẫn nại tính tình mở ra quang não, ấn số điện thoại của Hạ Mạt.
Đề nghị video rất nhanh được kết nối.
Bối cảnh bên trong hình chiếu hẳn là phòng khách, Hạ Mạt hiển nhiên là vừa rời giường, cậu ngồi ở trên ghế sofa, sau lưng là Randall đang mặc áo khoác.
Lance bây giờ nhìn thấy hai người bọn họ ở chung một chỗ là lại cảm thấy khó chịu, vì vậy mặt lạnh nói: “Tranh thủ thời gian xuống, bổn cung có chuyện muốn nói với cậu.”
Nhận thức Lance lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Hạ Mạt nghe thấy giọng điệu của y như vậy, lập tức thu hồi tâm tư vui đùa, quay đầu nói với Randall: “Tôi đi trước.”
“Tại sao?” Randall nghiêng đầu nhìn cậu, ánh mắt liếc qua Lance bên trong hình chiếu, “Lance bảo cậu ra ngoài?”
Hạ Mạt cười cười, chỉ nói: “Đúng vậy a, có thể là có chuyện gì muốn nói riêng với tôi.”
“Buổi huấn luyện buổi chiều đừng có đến trễ.” Huấn luyện viên kia rất phiền toái.

Randall trong lòng tự nhủ.
“Ừm.” Hạ Mạt cầm lấy áo khoác chạy chậm xuống lầu, trên đường đi thu được không ít sự chú ý của mọi người, cậu cũng không còn đem cái này để ở trong lòng, nhanh chóng chạy ra ký túc xá, trông thấy Lance sắc mặt không tốt, liền vội vàng cười nghênh đón, “Xảy ra chuyện gì?”
“Cậu còn có mặt mũi hỏi bổn cung?!” Lance dựng thẳng lên lông mi, giận không kềm được, muốn nổi giận nhưng mà xung quanh lại có nhiều học sinh nhìn như vậy, y chỉ có thể cưỡng ép lửa giận ở trong nội tâm, thấp giọng nói: “Lên trên phi thuyền.”
Hạ Mạt đi theo Lance vào phi thuyền, cửa khoang vừa đóng lại, đã bị Lance tập kích.
Động tác của Lance quá đột ngột, Hạ Mạt căn bản không có bất kỳ phòng bị nào, phần lưng chạm đất phát ra âm thanh, đau đến nỗi cậu phải nhe răng trợn mắt.
“Điện hạ, Lance điện hạ, ngài làm sao vậy?”
“Bổn cung làm sao vậy?! Hừ! Bổn cung ngược lại là muốn hỏi cậu một chút, những tin đồn này rốt cuộc là như thế nào!”
Lance tức giận mở ra quang não, quăng hình ảnh bên trong ra giữ không trung.
Hạ Mạt rất nhanh xem hết cả trang kia, quả thực dở khóc dở cười.
Những người này có thể bổ não nhiều hơn nữa sao?
Cái gì gọi là Laurent là vợ cả khổ tình? Cái gì gọi là Randall điện hạ là tiểu tam hung hãn mạnh nhất trong lịch sử? Đều là nói hươu nói vượn được không?
Lance thấy cậu cười không ngừng, trên gương mặt tinh xảo càng thêm nghiêm túc, “Cười cái gì? Thanh danh của hoàng huynh bị hao tổn, cậu còn cao hứng như vậy?!”
“Không phải, không phải.” Hạ Mạt lau nước mắt trên khóe mắt, “Phía trên này vậy mà nói tôi cùng với Laurent có quan hệ người yêu? Phụt! Ha ha ha ha ha!”
“…”
“Thật xin lỗi, tôi thật sự nhịn không được.” Hạ Mạt hít sâu nhiều lần, mới thoáng tỉnh táo lại, “Lance điện hạ, tôi không muốn lừa gạt ngài.

Tôi đúng là thích Randall điện hạ…”
“Cậu lớn mật…”
“Ngài trước hết nghe tôi nói hết lời.”
“Cậu nói!”
“Tôi đúng là thích Randall điện hạ.

Nhưng tôi cùng với Laurent không hề có một chút quan hệ nào.

Nhưng trên tin tức này lại nói tôi cùng với Laurent có quan hệ yêu đương, mà Randall điện hạ là người thứ ba, loại thuyết pháp này hoàn toàn là sai lầm.

Chính xác mà nói, là tôi thầm mến Randall điện hạ, Laurent đối với tôi có tâm làm loạn.”
Hạ Mạt hai ba câu đã giải thích rõ ràng mối quan hệ của ba người, Lance nhìn cậu nửa ngày, nét mặt vẫn nguội lạnh như trước.

“Mặc kệ quan hệ của các cậu như thế nào, bổn cung chỉ yêu cầu hai điểm.

Một, phàm là chuyện làm hỏng thanh danh của hoàng huynh, đều không cho phép cậu làm! Cho nên, bổn cung yêu cầu cậu lập tức đưa ra thanh minh, chứng minh giữa cậu và hoàng huynh ngoại trừ quan hệ tình bạn thuần khiết ra thì không còn gì khác! Hai, không được câu dẫn hoàng huynh, hoàng huynh sẽ cùng Omega ở cùng một chỗ, cho bổn cung…”
“Sinh một đám Hoàng điệt thông minh xinh đẹp.” Hạ Mạt tiếp miệng, “Ý nghĩ của ngài tôi hiểu.”
“Đừng ngắt lời!”
“Được, ngài tiếp tục.”
“Cho bổn cung sinh một đám Hoàng điệt (cháu trai) thông minh xinh đẹp.

Chỉ cần cậu có thể làm được hai điểm này, bổn cung có thể không truy cứu chuyện lần này.”
“Điện hạ, tôi làm không được.”
“Cậu dám!”
“Điện hạ, ngài đừng nóng giận.” Hạ Mạt giúp Lance thuận khí, “Điểm đầu tiên ngài nói tôi không phản bác.

Nhưng mà về điểm thứ hai, tôi bây giờ không có biện pháp làm được.”
“Cậu!”
“Randall điện hạ ưu tú đến cỡ nào, ngài nhất định hiểu hơn so với tôi.

Đối mặt với một nam nhân ưu tú như thế, làm sao có người không động tâm?”
“Nhưng cậu là Beta!”
“Chẳng lẽ tôi là Omega thì được?”
“Đó là đương nhiên.

Nếu như cậu là Omega, có thể sinh cho bổn cung một đám Hoàng điệt thông minh khả ái, bổn cung thích còn không kịp.”
Hạ Mạt cúi đầu nén cười, xem tình huống này nếu như cậu không nói thân phận của mình cho Lance biết, như vậy cậu em chồng tương lai này sẽ không ngừng cản trở cậu và Randall.

Nếu vậy thì không bằng sớm nói y biết, cũng đỡ phải y nhìn chằm chằm mình như phòng sói.
Lance trông thấy tên kia không ngừng co rúm bả vai, cảm giác quyền uy đã bị khiêu chiến cực đại, lập tức giận dữ, “Cậu cười cái gì!”
Hạ Mạt lắc đầu, sau đó nhịn đau ngồi dậy, bắt đầu cởi cúc áo.
Lance khẽ giật mình, lập tức nhảy ra năm bước, phòng bị nói: “Làm gì?! Bổn cung cảnh cáo cậu, nếu cậu xằng bậy thì chính là tử tội đấy!”
Hạ Mạt cởi áo khoác, ném xuống đất, vén tay áo bên phải lên.
Lance thần sắc cổ quái, cái tên này vén tay áo lên làm gì? Chẳng lẽ là biểu hiện ra cơ bắp? Nhìn thân hình và khí chất của cậu ta thế kia, chắc là không phải đi.
Hạ Mạt vén ống tay áo đến bả vai, cánh tay trơn bóng trắng nõn, bên dưới lớp da nhẵn nhụi cơ hồ có thể trông thấy hoa văn.
Thật là có cơ bắp a, Lance nghĩ thầm.
Thế nhưng một giây sau hắn liền phục hồi tinh thần lại, cái tên này đến cùng muốn làm gì?!
Hạ Mạt cúi đầu xuống, ngón tay phải vuốt phẳng chỗ cánh tay, rất nhanh, cậu tìm được mục tiêu, sau đó chấm một chút nước bọt, lại nhẹ nhàng vuốt vuốt, sau đó kéo ra một miếng da nhân tạo dưới ánh mát kinh ngạc của Lance!
Da nhân tạo!?
Lance lập tức trừng to mắt, bởi vì y bỗng nhiên nghĩ đến một khả năng vô cùng hợp lý! Đó chính là Hạ Mạt căn bản không phải một Beta nửa tàn phế gì cả Beta, mà là một tên Omega phát dục tốt đẹp!
Sự việc quả nhiên không ra dự liệu của y.
Mặc dù y đã sớm chuẩn bị tâm lý thế nhưng khi y trông thấy dấu hiệu giọt nước màu lam tinh xảo khác thường kia vẫn phải kinh ngạc không nói ra lời!
“Cậu, cậu, cậu là Omega?!”
Lance dùng lực xoa xoa con mắt, chạy tới ngồm chồm hỗm trên mặt đất nhìn cánh tay của Hạ Mạt.

Bộ dáng cẩn thận hận không thể mang theo kính lúp…!
Cái kia đối với Omega mà nói thì là một thứ vô cùng đặc biệt, thuộc về chỗ tư mật.
Hạ Mạt bị nhìn thấy có phần quẫn bách, cậu không quá tự tại dịch chuyển tầm mắt, ho khan hai tiếng, nói: “Xác nhận thật giả sao?”
Lance lúc này mới chú ý tới mình được thất thố, vội vàng giúp Hạ Mạt kéo ống tay áo xuống, sau khi trầm mặc nửa ngày mới trầm mặc nói: “Cậu vì hoàng huynh, vậy mà giả trang thành Beta nam, chế tạo cơ hội ở chung?”
“Chuyện này… Xem như thế đi.”
“Trời ạ, cậu đối với hoàng huynh vậy mà quá chấp nhất?! Đây là chân ái?!” Trước một khắc còn khổ đại cừu thâm Lance giờ phút này hốc mắt đều đỏ, “Cậu vì hoàng huynh mà hy sinh nhiều như vậy, bổn cung rất cảm động! Không được! Bổn cung nhất định phải lập tức nói chuyện này cho hoàng huynh! Nói cho phụ hoàng cùng phụ hậu!” Nói xong, cậu muốn mở quang não.

Hạ Mạt lập tức ngăn cản y, “Điện hạ, ngàn vạn không thể.”
“Ah? Tại sao?”
“Không biết ngài có nghĩ tới hay không, nếu như bị người bên ngoài biết tôi giấu diếm thân phận vào trường học thì kết cục của tôi sẽ như thế nào?”
Lance thoáng tỉnh táo lại, y không xác định mà hỏi thăm: “Khai trừ học tịch?”
“Ừm.”
Lance đột nhiên đè lại quang não, khẩn trương nói: “Cậu nói có đạo lý! Chuyện này không thể trắng trợn tuyên truyền! Đúng rồi, hoàng huynh biết rõ thân phận của cậu sao?!”
Hạ Mạt cúi đầu, không quá xác định nói: “Chắc không biết?”
“Chậc! Động tác của cậu tại sao lại chậm như vậy?! Đến bây giờ mà hoàng huynh vẫn không biết được thân phận của cậu?!” Vậy thì hoàng điệt thông minh khả ái của bổn cung khi nào mới ra đời?! Lance oán thầm trong lòng, thái độ đối với Hạ Mạt lại rõ ràng thân mật hơn rất nhiều, “Cái kia, chúng ta trước đứng lên nói đi.”
Y tự tay kéo Hạ Mạt dậy.
Hạ Mạt đứng dậy, sống lưng lúc trước bị va chạm có chút đau.
Lance thấy sắc mặt của cậu không tốt, lại trở tay vuốt phần lưng, lập tức nghĩ đến chuyện lúc nãy mình động thủ với Hạ Mạt không khách khí một chút nào, trong lúc nhất thời y có phần hổ thẹn, “Tới làm kiểm tra đi, vừa rồi hình như đụng vào sống lưng của cậu rồi, thế nhưng cái này cũng không thể trách bổn cung được, ai bảo cậu luôn không chịu nói cho bổn cung thân phận của cậu.”
Hạ Mạt nhìn thấy bộ dáng không được tự nhiên của y, đã cảm thấy đáng yêu, cậu khoát khoát tay, “Không có gì lớn, tùy tiện bôi một chút thuốc là tốt rồi.”
Hạ Mạt bị Lance kéo đến bên trong máy kiểm tra sức khỏe, Hạ Mạt nhắm mắt lại, nói: “Điện hạ, có thể đồng ý với tôi một chuyện không?”
“Cái gì?”
“Giả vờ không biết tôi là Omega.”
“Tại sao? Nếu như hoàng huynh biết rõ cậu là Omega thì không phải sẽ dễ bồi dưỡng tình cảm hơn sao?”
“Tôi biết.

Thế nhưng Randall điện hạ trước nay vẫn rất cương trực công chính, nếu như hắn đã biết thân phận của tôi thì sẽ lựa chọn bao che hay là báo cáo trường học?”
“Chuyện này…”
“Tôi không muốn để cho hắn khó xử.”
Lance nhất thời không nói gì, hấp hấp cái mũi, nói: “Cậu thật sự tốt với hoàng huynh quá.”
Hạ Mạt đi ra từ máy kiểm tra liền thấy chóp mũi của Lance hồng hồng, trong lòng không khỏi khẽ động, đưa tay vuốt vuốt mái tóc màu vang óng của y, “Cái này tính là cái gì? Vì hắn, tôi ngay cả mệnh cũng không cần.”
Đối với hành vi có thể coi là xúc phạm tôn nghiêm của hoàng gia này, Lance cũng không trốn tránh, chỉ thoáng có chút không thói quen cong miệng lên, nhỏ giọng phàn nàn: “Tóc của bổn cung đều bị làm rối loạn.”
Hạ Mạt cười cười, “Vâng, về sau tiểu nhân không dám.”
Lance quay mặt đi, kiêu ngạo mà nói ra: “Xem ở việc cậu khăng khăng một mực yêu hoàng huynh như thế, liền tạm thời tha thứ hành vi ngu xuẩn của cậu.”
Tiếp đó, Lance bôi thuốc lên lưng cho Hạ Mạt.
Bôi thuốc hoàn tất, Hạ Mạt mặc quần áo vào, đột nhiên hỏi: “Mấy giờ rồi?”
“2:40.”
Trong nội tâm Hạ Mạt lạnh lại, “Nguy rồi! Chiều hôm nay có khóa huấn luyện thể chất!”
“Trời ạ, bổn cung hoàn toàn quên mất!”
“Nhanh đi sân vận động!”
Bởi vì thời gian cấp bách, Hạ Mạt căn bản chưa kịp dán lại da nhân tạo, thế nhưng dù sao nó cũng bị ống tay áo che khuất, người bên ngoài cũng nhìn không thấy, vì vậy nên trong lòng có chút lười biếng.
Phi thuyền lấy tốc độ chạy như bay đến sân vận động.
Hai người một trước một sau chạy đến từ trong phi thuyền.
Giờ phút này gần một nửa tân sinh đã đứng ở trong sân vận động, duy chỉ có Hạ Mạt cùng Lance muộn.
Huấn luyện viên sắc mặt trắng xanh nhìn hai người bọn họ, không chút lưu tình nói ra: “Các cậu!”
Hạ Mạt cùng Lance lập tức nghiêm!
“Omega 4 vòng! Beta 10 vòng! Nhanh đi!”
“Vâng!”
Hạ Mạt cùng Lance sóng vai chạy quanh sân cỏ bên ngoài, trong nội tâm của Lance áy náy, bổn cung không nghĩ tới sự việc sẽ biến thành như vậy.

“Không việc gì.” Hạ Mạt nghiêng đầu cười cười với y, “Chuyện còn lại chờ ứng phó xong tiết này rồi nói sau.”
“Được.”
Chờ Lance chạy xong 4 vòng, mồ hôi đầm đìa trở lại trong đội ngũ, Hạ Mạt còn thừa lại 6 vòng.
Lance nhìn bước chân của Hạ Mạt ngày càng trầm trọng, lại nghĩ tới vết thương vừa mới khép lại của cậu, không khỏi có phần lo lắng, nhưng nhìn sắc mặt huấn luyện viên nguội lạnh như thế, dù y có đến cầu tình cũng vô ích
Huấn luyện viên phát biểu xong, kế tiếp chính là chia tổ huấn luyện.
Trong đó Omega một tổ, Beta một tổ, Alpha một tổ.
Lo lắng số lượng của Beta nhiều nhất cho nên được huấn luyện viên một mình dẫn tới thao trường bên trái, mà Omega cùng Alpha thì cùng được tập ở thao trường bên phải.
Nhìn bóng dáng Hạ Mạt tùy thời đều có thể ngã xuống, Lance gấp đến độ ứa ra đổ mồ hôi, nhưng y lại tìm không thấy biện pháp giải quyết, đành phải thừa dịp lúc huấn luyện quay sang chỗ khác, vụng trộm kết nối với quang não của Randall.
“Hoàng huynh, Hạ Mạt sắp không tiếp tục kiên trì được rồi!”
Randall cũng ở trên thao trường, hắn sớm liền chú ý đến tình huống bên Hạ Mạt, chỉ là huấn luyện viên là người bên nội các, hắn luôn luôn nghĩ đến khả năng huấn luyện viên sẽ đồng ý sau khi mình mở miệng.
“Hoàng huynh!” Cậu ấy chính là ba ba của Hoàng điệt tương lai của ta a!
Nghe thấy Lance thúc giục, Randall rời khỏi đội ngũ, đi đến trước mặt huấn luyện viên.
Huấn luyện viên cũng là Alpha, thân hình không thua Randall bao nhiêu, vẻ mặt hắn nghiêm túc nhìn Randall, ngữ khí không tốt, “Có việc?”
Randall châm chước dùng từ, khách khí nói: “Huấn luyện viên, Hạ Mạt bạn học đã sắp không được, ngài có thể châm chước một chút hay không, để cho hắn…”
Randall còn chưa nói hết, huấn luyện viên bỗng nhiên nhíu chặt lông mày cả giận nói: “Randall điện hạ là muốn giúp Hạ Mạt cầu tình sao?!”
Lời này hắn cố ý nói rất lớn tiếng, gần như nửa thao trường đều nghe thấy được!
Các học sinh sững sờ, lại nghĩ đến tin tức buổi trưa hôm nay, lập tức cảm thấy Randall điện hạ cùng 110 có lẽ thực sự mập mờ!
Hết chương 124..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui