Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Nghe xong người chủ trì giới thiệu, Hạ Mạt quả thực muốn quất, chết, người chủ trì!
Đậu xanh rau má so cái gì không tốt?!
Tại sao lại phải so chế tạo cơ giáp hoàn chỉnh?!
Trời biết mới mấy ngày trước cậu mới được nhận danh hiệu sơ cấp chế tạo sư, một bộ cơ giáp duy nhất hoàn thành được vẫn là cấp 2!
Cái này làm sao có thể so được với Tổng quán quân hàng năm?!
Hạ Mạt đứng trước cái sọt cũ nát, ánh mắt u oán nhìn chằm chằm Trần Tuấn Vũ sau đám người, Trần Tuấn Vũ cho cậu một thủ thế “Cố gắng lên”, khóe miệng của Hạ Mạt giật một cái, nam nhân này thật đúng là đứng đấy nói chuyện không đau thắt lưng.
Ánh mắt chuyển dời đến trên người Randall, bất ngờ đối diện với cặp mắt lạnh lùng màu lam kia, tim của Hạ Mạt đập như đánh trống, cậu cho Randall một vẻ mặt vô cùng đáng thương.
Cánh tay đặt ở bên mép quần của Randall khẽ nhúc nhích, ngay sau đó liền nhẹ nhàng gật đầu với Hạ Mạt, như là nói cho cậu biét: Mặc kệ kết quả là cái gì đều không cần sợ hãi.
Hạ Mạt hơi nhếch môi, nở nụ cười với Randall, sau đó đem lực chú ý tập trung vào cái sọt rách trước mắt.
Trần Tuấn Vũ nhạy cảm quan sát tương tác giữa Randall cùng Hạ Mạt, nhìn Randall với ánh mắt tươi cười không rõ, cười không nói.
Thấy hai vị tuyển thủ trên đài không có dị nghị gì, người chủ trì hưng phấn nói: “Được! Trận đấu của chúng ta sắp bắt đầu! Trước khi bắt đầu, căn cứ theo quy định cũ tôi sẽ giới thiệu đơn giản hai vị tuyển thủ! Các khán giả thân mến, vị bên trái này, chính là tuyển thủ siêu sao của chúng ta—— Tổng quán quân năm ngoái Ewen, đã từng là cao cấp chế tạo sư! Vị bên phải này, là một Beta nam lạ mặt! Ách, xin hỏi cậu tên là gì?”
Hạ Mạt sững sờ, lung tung bịa cái tên, “Lan Hạ.”
Đuôi lông mày Randall nhướng lên.

(Hình như trong tên phiên âm tiếng trung của anh có chữ Lan cho nên mới có biểu cảm như thế khi ẻm nói)

Trần Tuấn Vũ như có điều suy nghĩ nhìn phản ứng của vị đại nhân bên cạnh này, luôn cảm thấy phỏng đoán trong nội tâm của mình càng ngày càng tiếp cận sự thật.
“Vị bên phải này, là Beta nam Lan Hạ, hôm nay là…” Hắn nhìn sang huy chương trước ngực Hạ Mạt, “Một gã sơ cấp chế tạo sư!”
Vừa dứt lời, phía dưới xuất hiện từng đợt thanh âm chê bai.
Mọi người nhao nhao giơ ngón tay cái với Hạ Mạt, Hạ Mạt lúng túng liếm môi một cái, thầm nghĩ có thể đừng như vậy sao? Ta cũng không muốn đi lên…
“Tốt!” Người chủ trì ra hiệu mọi người im lặng, ngay sau đó nói: “Hai vị tuyển thủ đều giới thiệu xong xuôi, tiếp đó, trận đấu chính thức bắt đầu!”
“Đùng!” Tiếng trống vang lên.
Ewen khinh thường nhìn Hạ Mạt, hai tay bỗng nhiên dồn lực, hai tay thẳng tắp cắm vào trong đống bộ kiện.
Hạ Mạt ở bên cạnh thấy thịt đau, chậc chậc chậc, những bộ kiện này đều được làm bằng kim loại đó a, cái tên Ewen chẳng lẽ là mình đồng da sắt? Không cảm thấy khó chịu sao?
Động tác của Ewen nhìn như đơn giản thô bạo, nhưng nếu mượn kính phân biệt tinh thần lực để nhìn thì có thể thấy được khả năng điều khiển tinh thần lực của hắn vô cùng lão luyện
Randall xuyên thấu qua kính phân biệt tinh thần lực nhìn Ewen trên lôi đài, lông mày có chút nhíu lên, “Người này rất lợi hại, anh cho em ấy đấu với một người như vậy, mục đích là cái gì?”
Trần Tuấn Vũ vô lại cười cười, “Làm sao, đau lòng hắn?”
Randall lạnh lùng nhìn hắn một cái, sau đó dời tầm mắt chuyển qua trên lôi đài, “Tôi không hy vọng đồng bạn của mình làm chuyện không có ý nghĩa.”
“A.” Trần Tuấn Vũ cười cười, “Cậu có biết cực hạn của hắn là ở đâu không?”
“…”
“Nếu như không có đối thủ cạnh tranh cường đại, hắn vĩnh viễn đều khó có thể hoàn toàn kích phát ra tiềm lực.


Nói đi nói lại, mặc dù thật sự thua thì có làm sao chứ? Thua hắn trái lại càng có thể nhận ra được sự thiếu hụt của bản thân.”
Randall liếc nhìn hắn, “Hy vọng anh nói đúng.”
Hai người chuyển lực chú ý lên trên lôi đài.
Người chủ trì đứng ở bên người Ewen, một tay cầm chặt microphone, một tay cầm lấy cái sọt, kích tình mênh mông nói: “Ewen không hổ là Tổng quán quân, vừa ra tay liền sắc bén vô cùng! Mới chỉ năm phút đồng hồ mà đã hợp thành mấy chục bộ kiện! Tốc độ cực nhanh không thể không khiến người vỗ tay xưng tuyệt! Để cho chúng ta lại nhìn đến bên Lan Hạ!” Người chủ trì hào hứng vượt đến bên Hạ Mạt, lập tức sợ ngây người!
Đậu xanh rau má hắn phải nói “Quả là thế” sao?!
Cái này cái này cái này, đối mặt với cao cấp chế tạo sư có ưu thế tuyệt đối này, cái tên nửa tàn phế Lan Hạ này quả thật bị thương rất nặng! Trận đấu đã qua năm phút đồng hồ, đối thủ bên kia tiến triển hừng hực khí thế, hắn lại ngốc lăng lăng đứng bên cạnh cái sọt, bộ dáng khổ đại thâm cừu?!
Vẻ mặt buồn nôn này của hắn là làm cho ai xem ah?!
Có biết bây giờ đang ở trong trận đấu hay không ah thân! Có chút hơi thở khẩn trương được chứ?!
Người chủ trì gần muốn rơi lệ, thật vất vả có một cái họng súng, mà lại nhận thua một cách không có tính khiêu chiến như thế —— được rồi, mặc dù hắn đã sớm chắc chắn tên này sẽ nhận thua, nhưng mà không nghĩ tới hắn ngay cả giãy dụa sau cùng cũng không làm ah!
Người chủ trì cứng lại tại chỗ nửa ngày, thật vất vả bịa mấy câu ra, “Aha! Đối mặt với sự công kích mãnh liệt của cao cấp chế tạo sư Ewen, tuyển thủ Lan Hạ không dám lười biếng chút nào! Trước mắt hắn đang suy nghĩ làm sao để một kích tất thắng! Không biết hắn rốt cục sẽ có biểu hiện kinh người như thế nào! Chúng ta hãy mỏi mắt trông chờ!”
Sau khi nói xong những lời giải thích gượng gạo này, người chủ trì đều sắp không gánh được rồi, cũng may dã được rèn luyện hằng ngày, mặc dù nội dung trái lương tâm, thế nhưng cũng được coi là thu phát tự nhiên trước mặt người xem!
Những lời nói kia của người chủ trì cũng không khác sự thật lắm.
Hạ Mạt bây giờ đúng là đang tự hỏi, thế nhưng cũng không phải là phương pháp một kích tất thắng, mà là cậu có thể dùng một cái sọt bộ kiện này làm loại cơ giáp nào để có thể làm ra cấp bậc cao nhất có thể.

Căn cứ vào kinh nghiệm học tập học kỳ này của cậu, cậu phát hiện cấu thành của bộ kiện cơ giáp càng phức tạp thì phẩm cấp cuối cùng thường càng thấp.

Ví dụ như chiếc thuyền trong giải thi đấu kia, số lượng bộ kiện nhiều, phẩm cấp chỉ có thể đạt tới cấp 2.
Ánh mắt rơi vào trong cái sọt.
Tính toán đơn giản, trong giỏ có mấy trăm bộ kiện, ít hơn rất nhiều so với mấy ngàn bộ kiện trong giải thi đấu chế tạo cơ giáp.
Căn cứ vào phỏng đoán của cậu, đối thủ Ewen nếu là ao cấp chế tạo sư, thì thành phẩm ít nhất cũng là trung cấp.

Nếu như mình muốn đánh bại hắn, tác phẩm ít nhất cũng phải là cấp năm!
Cấp năm ah!
Đấy cũng không phải là đẳng cấp mà bây giờ cậu có thể múa bút thành văn!
Nghiêng đầu nhìn xem Ewen, tốc độ của tên kia cực nhanh, đã có thể bước đầu nhìn ra hắn thiết kế một dạng vũ khí pháo laser hạng nặng.
Hạ Mạt không hiểu nhiều về vũ khí công kích, do dự nửa ngày, quyết định làm một cái khiên phòng ngự.

Mặc dù không biết tính thực dụng như thế nào, nhưng mà cũng may cấu tạo đơn giản, không cần tri thức lý luận quá thâm thúy.
Trong nội tâm có tính toán, cậu lập tức phát động xúc giác tinh thần.
Trần Tuấn Vũ đứng mệt mỏi, dứt khoát tạo ra một cái ghế dựa siêu cao, ngồi ở mặt trên một bên thưởng thức trà một bên quan sát, “Ôi, hắn đã chuẩn bị bắt đầu.


Nhìn bộ dáng như là đã hiểu rõ.”
Randall không nói một lời nhìn chằm chằm vóc dáng nhỏ nhắn trên lôi đài, khóe miệng có chút giơ lên —— một Hạ Mạt chuyên chú như vậy, làm cho hắn vô cùng động tâm.
Hạ Mạt thuần thục điều khiển xúc giác tinh thần phân tán ra tơ mỏng, cuối quấn quanh trên bộ kiện, mặt ngoài bộ kiện rất nhanh hình thành một tầng ánh sáng nhạt.
Trong mấy chục giây ngắn ngủi, cậu đã có hiểu biết đơn giản đối với linh kiện trong giỏ, tiếp đó, cậu bắt đầu kết hợp các bộ kiện lại với nhau
Trong đầu bỗng nhiên thoáng hiện lên hình ảnh hợp thành phi thuyền trong vòng mấy giây ở trong giải thi đấu chế tạo cơ giáp, trong một thời gian dài sau đó, cậu đều không ngừng thử lập tức miêu tả cơ giáp, đều không ngoại lệ đều là thất bại.
Trong quá trình thất bại không ngừng, cậu thậm chí có chút ít uể oải.
Thế nhưng cậu cũng không muốn cứ thế mà từ bỏ, lập tức thành hình có lẽ là kỹ năng của cao cấp chế tạo sư, Diệp Vĩ sư phụ có, Trần Tuấn Vũ cũng có, từ khi sống lại, Hạ Mạt chưa từng đem cực hạn phát triển của mình là cao cấp chế tạo sư bình thường.

Cho nên cậu sớm muộn gì cũng sẽ học được kỹ năng lập tức thành hình.
Người chủ trì cũng không tuyên bố hạn chế thời gian của trận đấu này, thế nhưng cậu vẫn chú ý đến thời gian đếm ngược trên màn hình lập thể, xem biểu thị trên đó còn 1 tiếng 45 phút, đoán chừng có lẽ đây là thời gian trận đấu chấm dứt đi.
Đã như vầy, cậu cũng không phải khẩn cấp như vậy, ngược lại thu hồi hai tay, nhắm mắt lại, tập trung cảm thụ tinh thần lực.
Từ khi người chủ trì suýt chút nữa tắt tiếng ở chỗ Hạ Mạt, hắn liền không tới gần Hạ Mạt nữa, mà là toàn tâm toàn ý nhào vào trên người quán quân hàng năm Ewen.
“Ah! Trận đấu đã qua nửa giờ, cơ giáp của Ewen đã hoàn thành một phần hai! Xem tình huống trước mắt, hẳn là một khẩu pháo laser hạng nặng! Pháo laser hạng nặng! Mọi người đều biết, cơ giáp do Ewen hợp thành từ trước đến nay vẫn lấy công kích mà nổi tiếng, không biết lần này pháo laser lại có chỗ, kinh, người, gì!”
Nhiệt tình nói xong những lời này, người chủ trì nhìn về phía Hạ Mạt một cái, ta đi, còn có thể thảm thiết hơn chút nữa không?!
Thơi gian của trận đấu đã qua một nửa, nửa tàn phế lại vẫn không có một chút phản ứng nào?! Tiêu chuẩn như thế này mà đồng bạn còn đẩy lên?! Lão tử đều rơi một giọt nước mắt đồng tình cho hắn ah!
Hết chương 149..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận