Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Người chủ trì gắt gao nắm lấy micro, khàn cả giọng mà đếm ngược!
“30!”
“29!”
“…”
Người xem trên khán đài cũng tình cảm trào dâng, đi theo người chủ trì lớn tiếng hò hét! Hạ Mạt đứng ở giữa 19 khối kim chúc, thói quen mà nhìn về phía khán giả, cậu nhìn thấy ba người Lance thì mới đột nhiên nhớ tới Randall điện hạ cũng đang tham gia hỗn chiến siêu lớn giống cậu đâu, không hiểu được tình huống khu C như thế nào rồi.
Làm như thế nào?
Thật muốn nhanh chóng chấm dứt trận đấu, đi khu C trước…
Đang u oán, dị biến nổi lên! Toàn bộ hội trường chợt bắt đầu chấn động kịch liệt, âm thanh đinh tai nhức óc xuyên thấu qua vách tường hợp kim màu đen truyền đến, làm cho người ở khu B hoảng sợ.
Người chủ trì nắm chặt vòng bảo hộ của đài diễn thuyết giữa không trung, mắt thấy tình huống khác thường, lập tức ấn xuống nút trở lại mặt đất, ai biết vừa rơi xuống, đã bị khối thiết cầu thật lớn lăn tới làm cho hoang mang lo sợ!
Đù má! Vận khí tại sao lại nhọ như vậy!?
Trong giây phút tiến thoái lưỡng nan, mắt thấy liền muốn hóa thân thịt băm, thiết cầu đột nhiên biến mất, một tên Beta nam sắc mặt trắng bệch nghiêng ngả lảo đảo đứng lên, còn không đợi đứng vững, liền bởi vì sân đấu rung động mà ngã phịch xuống đất.
Ly tử hoá phân giải?!
Người chủ trì cảm kích mà nhìn về phía Hạ Mạt đứng ở giữa đài, lúc này Hạ Mạt đang bề bộn thả  những người đang bị nhốt trong thiết cầu ra, giống như là nhận thấy được tầm mắt của hắn, Hạ Mạt quay đầu lại mỉm cười với hắn, lớn tiếng hô: “Chú ý an toàn!”
Biu!
Nháy mắt đánh trúng vào nội tâm mong manh của hắn!
Người chủ trì mắt hình trái tim! Kích động đến không thể kiềm chế!
Đù má đây là tàn đại được các học sinh ở E xin quý bái! Gặp nguy không loạn! Vân đạm phong khinh! Nam thần tuyệt hảo!

Làm sao đây?! Hắn cảm giác mình đã yêu cậu sâu đậm!
Trong lòng người chủ trì ngọt ngọt ngào ngào một phen, cầm lấy micro duy trì trật tự, “Các quý vị khán giả, xin bước ra có trật tự theo sự chỉ dẫn của nhân viên phục vụ! “
Nhóm khán giả vốn xôn xao náo động nghe thấy những lời này liền lập tức nhảy dựng lên đi đến lối  ra.

Thế nhưng mới đi được hơn một nửa, chấn động liền đình chỉ!
Mọi người sôi nổi phun tào: đùa ta đấy à!?
Người chủ trì dựa bên tường, cẩn thận mà cảm giác vài giây, mới không xác định lắm mà nói: “Giống như là ngừng?”
Nhóm nhân viên phục vụ đi ra bên ngoài chạy chậm đến nói thầm với hắn.
Người chủ trì lộ vẻ kinh ngạc, ngay sau đó liên tục gật đầu với nhân viên phục vụ, hắn đi đến chính giữa đài thi đấu, lớn tiếng nói: “Trải qua chứng thực, rối loạn vừa rồi là trận đấu ở khu C tạo thành …”
Khu C? Không phải chính là chỗ của Randall sao? Chẳng lẽ hắn đã xảy ra chuyện!?
Hạ Mạt lập tức khẩn trương mà nhìn người chủ trì.

“Khu C hiện tại đã phân ra thắng bại! Khu B chúng ta cũng phải không ngừng cố gắng! Trận đấu còn chưa cho ra kết quả cuối cùng, quý vị khán giả mời trở lại chỗ ngồi.”
Khán giả lòng còn sợ hãi mà trở lại khán đài, may mà năng lực thừa nhận của mọi người đều không tồi, còn chưa có xuất hiện tình huống bởi vì khủng hoảng quá độ mà về.
Thấy khán giả an vị xong, người chủ trì vừa lòng gật đầu, sau đó đem ánh mắt chuyển dời đến đài thi đấu, vừa thấy, ngay cả đài lưỡi hắn có bôi dầu thì cũng không nói lên lời bởi vì…
Trên đài thi đấu to lớn như vậy mà chỉ có một mình tàn đại!
Những người khác rời đi lúc nào hắn cũng không biết! Cái này xem như dùng hành động chứng minh tàn đại hoàn toàn xứng đáng quán quân sao?!
Trong bụng quanh co khúc khuỷu một đống, một cái so một cái càng làm người choáng váng!

Người chủ trì suy nghĩ một lúc lâu mới nặn ra được vài từ: “A! Đây là làm sao vậy!? Trận đấu còn chưa có chấm dứt trên đài cũng chỉ còn lại một mình tuyển thủ Hạ Mạt! Khụ khụ! Chẳng lẽ 19 vị tuyên thủ tinh anh này đều cho rằng Hạ Mạt chính là quán quân sao?”
Người chủ trì thật vất vả nói ra những lời này, khán phòng một mảnh hoan hô, động tác nhanh nhẹn thậm chí đã chụp ảnh phiếu đặt cược của mình lên mạng, cũng thêm một câu ở phía sau, “Chọn tàn đại, không cần sợ! Tiền sinh tiền, chớp mắt phiên!”
Đối lập với sự nhiệt liệt của khán đài, chỗ của tuyển thủ lại yên tĩnh đến dọa người.
Bầu không khí hiện tại thật sự xấu hổ.
Hạ Mạt cũng cảm giác được cảm xúc của nhóm tuyển thủ, kháng nghị không tiếng động ảnh hưởng không lớn đến cậu, chỉ là chậm lại thời gian nhìn thấy Randall.
Ở trong lòng đánh giá một chút, cậu quyết định, nếu những tuyển thủ này không phục, như vậy bọn họ sẽ gặp nhau trên sàn đấu đi, dù sao trải qua trận chiến vừa rồi, cậu đã hiểu hơn về năng lực của mình.

Không dám nói sẽ đánh bại trong giây lát, toàn thắng vẫn là có thể làm được.
Nghiêng đầu nhìn người chủ trì,  người chủ trì đáng thương mặt đều nhanh cười.
Cậu đi qua, ý bảo người chủ trì đem micro đưa cho cậu.
Người chủ trì vội vàng dâng bằng hai tay.
Hạ Mạt nắm chặt micro, “Nếu mọi người cảm thấy tôi không đủ tư cách làm quán quân, cứ việc lên đài khiêu chiến.

Tôi không sợ hãi các cậu khiêu chiến, chỉ sợ các cậu mặt phục tâm không phục.”
Một hơi nói xong lời này, Hạ Mạt đem micro trả lại cho người chủ trì, sau đó trở lại giữa sân đấu.
Người chủ trì trực tiếp bị tuyên ngôn khí phách trắc lộ như vậy làm rớt cằm, hắn lăng lăng mà nhìn beta bán tàn chuẩn bị nghênh chiến, đột nhiên tuyến lệ đại bùng nổ! Tuy là bán tàn, thân tàn mà chí không tàn!
Tâm lý tiến thủ quang minh lỗi lạc như vậy quả thực làm cho những người liên quan như bọn họ xấu hổ vô cùng!

Bởi vì chỗ tuyển thủ phát ra bầu không khí cổ quái, khán đài náo nhiệt cũng chậm rãi làm lạnh.
Khán giả nghi hoặc mà nhìn Hạ Mạt đứng trên đài, châu đầu ghé tai nhỏ giọng nghị luận.
“Đây là làm sao vậy? Trận đấu không phải đã kết thúc sao? Vì cái gì tàn đại còn không xuống dưới?”
“Hư! Hình như là bởi vì những tuyển thủ khác không phục.”
“A? Tài nghệ không bằng người đều có thể không phục? Vừa rồi tàn đại chính là lấy một địch mười chín! Tớ còn chưa nói trận đấu không công bằng! Bọn họ có cái gì mà không phục!?”
“Nhỏ giọng chút, đừng có để cho người ở phía trước nghe thấy được.

Bọn họ đánh không lại tàn đại, thu thập cậu vẫn là dư dả.”
“Tớ mới không sợ bọn họ đâu, sự thật chính là sự thật, ai cũng không cách nào thay đổi!”
“…”
Âm lượng của khán giả cũng không có cố ý thu liễm, gần hai mươi người ngồi ở chỗ ngồi của tuyển thủ đều rũ vai, rủ đầu, thân thể hơi hơi run rẩy, tựa hồ là cực lực khắc chế cái gì.
Hạ Mạt thấy thế, không khỏi cảm thấy nhóm tuyển thủ có chút đáng thương, hai tay nâng lên, làm một cái động tác “Xin hãy an tĩnh”.
Nhóm khán giả đang xao động nhìn thấy, đều không hẹn mà cùng mà đình chỉ nghị luận cùng thảo phạt.
Người chủ trì hợp thời đứng ra khống chế cục diện, “Các vị an tâm một chút chớ nóng.

Hạ Mạt tuyển thủ tự nguyện tiếp thu khiêu chiến, vì có thể đem đến biểu diễn càng thêm phấn khích cho mọi người, cơ hội như vậy cũng không…”
“Tôi không phải không tán thành tàn đại lấy được quán quân, tôi chỉ là…” Một vị Beta nam ngây ngô nhanh chóng đứng lên, hắn cúi thấp đầu, hai cánh tay đặt bên mép quần, hai tay nắm thành nắm tay, giống như lòng không cam, lại giống như có cái gì khó mở miệng.
Thấy rốt cục có tuyển thủ nguyện ý nói chuyện, người chủ trì lập tức nói: “Có chuyện nói thẳng là được.”
“Tôi chỉ là cảm thấy bất khả tư nghị!” Beta nam ngẩng đầu, ánh mắt quật cường phi thường trong suốt, trong lúc thậm chí còn lóe ra thủy quang.
“Tàn đại chính là một Beta có thiếu hụt về chiều cao, nhưng tinh thần mà hắn truyền lại cho chúng ta lại luôn  tích cực chính diện như thế! Nhưng mà tôi, thân là một  Beta nam phát dục kiện toàn, bởi vì các loại nguyên nhân mà cam chịu…” Beta nam nghẹn ngào, “Nguyên bản tôi cũng không muốn tham gia trận đấu này, nghe nói tàn đại báo danh, cho nên mới ôm tâm tính người đứng xem mà cũng báo danh… Không nghĩ tới trên sân đấu, tàn đại thế nhưng có thể trong nháy mắt đả bại toàn bộ chúng ta.


Bây giờ nghĩ lại suy nghĩ của mình lúc trước, thật sự quá ngây thơ! Tôi xin thề, từ hôm nay trở đi, nhất định làm một thanh niên mới tích cực tiến tới! Cố gắng tăng lên tố chất của bản thân, đền đáp tổ quốc kiến công lập nghiệp!” Hạ Mạt kinh sợ: đây là cái gì, nội dung vở kịch phát triển hoàn toàn không như cậu tưởng tượng! Xả đến cũng quá xa đi?
Người xem dưới đài liên tục gật đầu, có người thậm chí đỏ hốc mắt.
Câu nói này quả thực nói đến trong tâm khảm! Bọn họ thích tàn đại, không chỉ có riêng là bởi vì tàn đại thực lực siêu quần, mạo đẹp như “Hoa”, càng bởi vì cậu thân tàn mà chí không tàn, tinh thần phấn đấu bền gan vững chí!
Người chủ trì càng là tuyến lệ như bị hỏng, mà ngay cả ánh mắt nhìn tên Beta nam kia đều mang theo thương hại, từ ái  “Hiện tại nhận thức được mình còn thiếu sót vẫn chưa muộn.

Chỉ cần cậu từ nay về sau đều nghiêm túc sinh hoạt, cố gắng rèn luyện, một ngày nào đó có thể trở thành người có thể làm cho tàn đại khẳng định”
Beta nam cười gật đầu, “Tôi cũng là nghĩ như vậy! Tàn đại! Xin hãy nhất định nhớ rõ, đã từng có một thanh niên ngu ngốc đã hối lỗi sửa sai trước mặt ngài, lại một lần nữa làm người!”
Hạ Mạt bị nụ cười của hắn làm cho hoa mắt, bất tri bất giác mà gật đầu đáp ứng.
Sau khi Beta nam ngồi xuống, ngay sau đó một người Alpha đứng lên.
“Tôi cũng không muốn nói nhiều.

Chính là cảm thấy hẳn là trịnh trọng mà nói với tàn đại một tiếng, ‘Bội phục’!” Nói xong, Alpha nam đoan chính ngồi xuống.
Kế tiếp, nhóm tuyển thủ một người tiếp một người phát biểu ý kiến của mình.

Những ý tưởng trung tâm đó đại khái giống nhau, không ngoài chính là đối tàn đại kính ngưỡng, sùng bái cùng khát khao cộng thêm tự mình cố gắng, cố gắng phấn đấu.
Một trận đấu nhiệt huyết sôi trào trong nháy mắt biến thành đại hội tự kiểm điểm cùng khích lệ của  nhóm tuyển thủ!
Hạ Mạt tay chân cứng ngắc mà đứng ở giữa sân đấu, nhìn khuôn mặt nghiêm túc trang trọng của nhóm tuyển thủ cùng với hốc mắt hơi hơi phiếm hồng của khán giả, nội tâm rối rắm.
Cậu cảm giác mình càng ngày càng theo không kịp mạch não của mọi người, đây là họa phong không đúng sao…
Hết chương 190..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận