Tiền Võ, Văn Hổ ngồi phi thuyền trở lại xưởng 10, từ xa đã nhìn thấy hai người đang ngồi nói chuyện trước tòa nhà màu bạc.
Tiền Võ sững sờ ngơ ngác một chút, ánh mắt có phần phức tạp, sau đó nhanh chóng cúi đầu bước nhanh đi xuống phi thuyền.
Văn Hổ theo ở phía sau, lặng lẽ dùng ánh mắt còn lại dò xét Randall cùng Hạ Mạt, tại sao hắn luôn cảm thấy hai người đặc biệt xứng? Là ảo giác sao?
Nhất định là vậy, nhất định là vậy!
Randall điện hạ chính là Alpha thuần huyết, mà Hạ xưởng trưởng thì là Beta nam thân tàn chí kiên, hai người quả thực là bắn đại bác cũng không tới! Làm sao có thể sẽ xứng?
Hắn ở trong nội tâm âm thầm khinh bỉ suy nghĩ âm u của mình, lúc ngẩng đầu lên đã là khuôn mặt nghiêm túc cùng trầm tĩnh.
Tiền Võ đi đến trước mặt Hạ Mạt, vốn là cung kính hướng Randall thỉnh an, sau đó nói với Hạ Mạt: “Hạ tiểu ca, tài liệu đã tuyển định, mấy phút sau sẽ đưa tới.
Mặt khác, có chuyện tốt muốn nói cho Hạ tiểu ca…”
“Cái gì?”
“Nghe nhân viên công tác ở chỗ nhận nguyên vật liệu nói, về sau chúng ta sẽ không phải lo đến phí mua nguyên vật liệu nữa.”
“Thật sao!” Hạ Mạt trừng to mắt.
“Đúng vậy a!”
“Ha ha, thật tốt quá! Như vậy không phải chúng ta có thể tiết kiệm rất nhiều tiền để làm cái khác?”
“Ừm.”
“Như vậy đi! Tiền tiết kiệm được mọi người tự xử lý đi, dù sao để lại cũng không có tác dụng quá lớn.
Hoặc là mọi người muốn dùng số tiền này đi mua sắm nguyên vật liệu luyện tay cũng được.”
“Đa tạ Hạ tiểu ca!”
“Đa tạ Hạ xưởng trưởng!”
Chờ Văn Hoa bưng đĩa trái cây đỏ au mọng nước đi ra đã có người điều khiển phi thuyền cực lớn mang theo nguyên vật liệu vào trong sân.
Tiền Võ nói với Hạ Mạt: “Hạ tiểu ca, từ hôm nay trở đi, cần ngài tự mình in dấu tay để làm căn cứ nhận nguyên vật liệu.”
“Cái này đơn giản.” Hạ Mạt đi lên trước, ấn ngón tay cái dưới ánh mắt sùng bái của các nhân viên, “Đã được chưa?”
“Được rồi!”
Hạ Mạt vừa dự định quay đầu nói chuyện với Văn Hổ thì tên nhân viên điều khiển cơ giáp kia đã nói “Hạ, Hạ đại sư, có thể xin ngài ký cho tôi một chữ không?”
“Ah?”
Nhân viên điều khiển cơ giáp thấy thế liền vội vàng lấy ra tập vở và bút Tập giấy có phần ngây thơ, mặt trên là dòng tên rất quy củ, Hạ Mạt tiếp nhận bút, thuận miệng hỏi: “Lý Tiểu Sơn? Con của chú sao?”
“Vâng!” nhân viên điều khiển cơ giáp nói: “Xin ngài hãy kí ở chính giữa, nếu như có thể, ngài có thể viết một vài câu động viên được không?”
“Học tập cho giỏi?”
“Được! Cám ơn Hạ đại sư!”
Hạ Mạt cười cười, “Chẳng qua là viết câu nói mà thôi, có cái gì khó?” Đầu tiên cậu viết xuống câu nói kia, sau đó ở chỗ cuối cùng thì viết lên tên của mình “Như vậy có thể chứ?”
“Có thể! Cảm tạ Hạ đại sư!” Nhân viên điều khiển nhanh chóng bỏ tập vở và bút vào trong lồng ngực của mình, lui ra phía sau một bước, cúi đầu chín mươi độ, “Hạ đại sư, hẹn gặp lại!”
“Tạm biệt.”
Sau khi nhân viên vận chuyển rời đi, Hạ Mạt quay đầu vẫy tay với Văn Hổ “Chú giúp cháu tách nguyên vật liệu ra nhá.”
Văn Hổ, Văn Hoa rất cảm thấy vinh hạnh tiến lên giúp đỡ, “Vẫn là bày thành hình tròn giống như trước đây sao?”
“Ừm.”
—— ———
Bên Hạ Mạt làm được khí thế ngất trời, bên này chỉ vì danh sách đầu tiên được quan sát mà đánh nhanh túi bụi, còn kém không có cầm vũ khí đánh nhau!
Cuối cùng vẫn là tổng xưởng trưởng Vương thúc ra ý kiến, “Sáu khu lớn dùng phương thức bốc thăm để xác định!”
Rút thăm chấm dứt, có người vui mừng có người buồn.
Cuối cùng lấy được quyền quan sát đầu tiên chính là khu của sơ cấp chế tạo sư.
Đạt được danh ngạch trân quý này, người của khu 1 hưng phấn đến muốn điên rồi! Lập tức phóng thích cơ giáp mừng rỡ như điên hướng về phía xưởng 10!
Khi bọn họ đển xưởng 10, nguyên vật liệu đã bị mấy người phân chia ra, bày thành hai cái vòng tròn.
Mọi người ngay ngắn đi vào vị trí lặng yên đứng ở hai bên của sân bãi.
Hạ Mạt đứng ở chính giữa của vòng tròn nhỏ hơn, phất phất tay với Văn Hổ và Văn Hoa “Đều cách xa một chút.”
Cha con Văn Hổ thấy thế liền vội vàng rút về phía trước tòa nhà, cung cung kính kính đứng ở sau lưng Randall.
Randall lấy ra kính phân biệt tinh thần lực từ trong nhẫn không gian, những người còn lại thấy thế, cũng đều nhao nhao lấy ra kính phân biệt đeo lên.
Chế tạo sư quan sát chế tạo cơ giáp không giống như người ngoài nghề xem náo nhiệt, xuyên thấu qua kính phân biệt tinh thần lực, bọn họ có thể nhìn ra rất nhiều thứ! Kể cả độ thuần thục điều khiển tinh thần lực, độ linh hoạt cùng mật độ của xúc giác tinh thần, cùng với thứ quan trọng nhất, cách sử dụng chúng trong việc chế tạo cơ giáp!
Nhóm sơ cấp chế tạo sư tập trung tinh thần nhìn bóng người nhỏ nhắn giữa sân.
Đám người rất yên tĩnh, ngẫu nhiên cũng có thể nghe được hai người thấp giọng nói chuyện với nhau.
“Hạ đại sư là là một trong bốn vị chế tạo sư cấp quốc gia của Lạp Hỗ tinh cầu, cũng là một vị trẻ tuổi nhất, sản lượng chế tạo cơ giáp cao cấp nhiều nhất! Hắn nhất định có cách giải thích độc đáo với chế tạo cơ giáp! Nếu như chúng ta có thể học tập được một hai điểm trong đó thì sẽ rất có lợi khi chế tạo cơ giáp!”
“Chúng ta chỉ là chế tạo sư sơ cấp, nếu muốn vượt qua Hạ đại sư, cơ bản là không thể nào.”
“Không sợ mục tiêu rất cao, chỉ sợ không có mục tiêu.
Cháu còn trẻ như vậy, có nhiều thời gian sáng tạo kỳ tích!”
“Ừm!”
Ánh mắt quay lại trong sân.
Hạ Mạt nhắm mắt lại, tạm thời không phát ra tinh thần lực, cậu đang xây dựng toàn cảnh cơ giáp ở trong đầu.
Từ trước đến giờ, cơ giáp hình người cao cấp mà cậu hợp thành mới chỉ có Minh Vương Hào, mặc dù kinh nghiệm ít, nhưng mà tốt xấu có thể cung cấp ý tưởng cùng mô hình trụ cột mới cho cậu.
Mười phút trôi qua, nhóm chế tạo sư vây xem thấy cậu vẫn không có động tĩnh, không khỏi hai mặt nhìn nhau.
“Đây là thế nào? Gặp được bình cảnh sao?”
“Suỵt! Nhỏ giọng dùm một chút! Hạ đại sư chính là chế tạo sư cấp quốc gia, chẳng qua là chế tạo cơ giáp cỡ trung, làm sao có thể gặp được khó khăn? Hắn làm như vậy nhất định là có nguyên nhân, lặng yên xem là được.”
“…”
Trước tòa nhà, Văn Hoa đặc biệt có nhãn lực lấy cho Randall một cái ghế dựa.
Randall gật gật đầu với hắn, đoan chính ngồi xuống, sau đó tự nhiên cầm lấy chén trà vừa rồi của Hạ Mạt, ưu nhã nhấp một ngụm.
Văn Hoa thấy thế, bị giật mình, hắn chừng cho mắt nhìn chằm chằm chén trà trong tay Randall, nội tâm giao chiến nảy lửa!
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ?!
Randall điện hạ cao quý vậy mà lại dùng lộn chén trà của Hạ xưởng trưởng! Hắn có nên nói cho Randall điện hạ biết sự thật đáng sợ này không?!
Hắn khó khăn nuốt xuống nước bọt, chuẩn bị lấy dũng khí nói ra chuyện này, lại bị Tiền đại gia bên cạnh níu ống tay áo, hắn nghi hoặc không hiểu nhìn Tiền đại gia, chỉ thấy lão nhân lắc đầu với hắn.
Không nói sao?
Chuyện quan trọng như thế vậy mà không nói?!
Nội tâm của Văn Hoa rất mâu thuẫn, hắn rất không thể lý giải nguyên nhân Tiền Võ ngăn cản hắn, nhưng nếu như Tiền Võ đã bày tỏ thái độ rồi thì hắn đành phải đè nén ý nghĩ của mình xuống, cố gắng chuyển đi lực chú ý, làm cho mình không nghĩ đến chuyện này nữa.
Trong đầu Hạ Mạt, hình ảnh cấu tạo chung của cơ giáp cơ bản đã thành hình
Thời cơ chín muồi, cậu đột nhiên phóng thích xúc giác tinh thần, lúc mà tất cả các chế tạo sư đều còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì xúc giác tinh thần đã nhanh chóng sinh trưởng ra ngàn vạn đầu rễ chùm, thăm dò vào bên trong nguyên vật liệu.
Người vây xem phát ra tiếng thốt kinh hãi, không là cái khác, số lượng cùng năng lực điều khiển xúc giác tinh thần vượt qua thường nhân của Hạ Mạt!
Rễ chùm chỉ trong vòng vài giây ngắn ngủi đã bao trùm lấy toàn bộ kết cấu ion cần thiết, đợi đến khi toàn bộ rễ chùm đã chuẩn bị xong, cậu lập tức điều khiển rễ chùm thu hồi ion
Động tác của Hạ Mạt thực sự quá nhanh, thế cho nên người vây xem căn bản không kịp chuẩn bị tâm lý một chút nào! Bạch quang đột nhiên hiện lên, ngay sau đó là tiếng ầm ầm đinh tai nhức óc cùng với động đất!
Dị biến!
Đây là dị biến!
Bọn họ hoàn toàn không có thời gian cảm khái tốc độ chế tạo cơ giáp của Hạ Mạt nhanh đến mức nào! Bởi vì bọn họ đã bị một chuyện khác chấn kinh rồi!
“Không, không nên, dị trạng chỉ tồn tại ở cơ giáp khổng lồ cao cấp! nhưng là Hạ đại sư rõ ràng chế tạo cơ giáp trung cấp!”
“Chẳng lẽ là Hạ đại sư tạm thời thay đổi chủ ý?!”
“Không có khả năng! Nguyên vật liệu chỉ đủ cho chế tạo cơ giáp trung cấp!”
“Vậy thì trước mắt rốt cục là xảy ra chuyện gì!”
“Cẩn thận, mặt đất đã nứt ra!”
“Nhanh! Nhanh lên phi thuyền!”
“…”
Hơn một ngàn tên chế tạo sư sơ cấp bối rối phóng thích phi hành khí, trốn đến giữa không trung.
Randall cũng ngồi phi thuyền Vinh Quang 3000 bay lên giữa không trung, hắn muốn xác nhận Hạ Mạt bây giờ có an toàn hay không, nhưng là bạch quang mãnh liệt lại làm cho hắn không thể mở mắt ra được!
Dị trạng duy trì ước chừng hơn mười giây, đợi đến khi bạch quang tản đi, mọi người vội vàng nhìn ra ngoài thông qua cửa sổ.
Trên mảnh đất rộng lớn như bị tàn phá, vết rách lan tràn mấy chục mét! Ở chỗ bị nứt, Hạ Mạt hoàn hảo không chút tổn hại đứng bên trong hố sâu đường kính ước chừng 2m
Randall kịp phản ứng đầu tiên, lập tức nhảy xuống phi thuyền chạy đến bên người Hạ Mạt.
Hắn cũng không phải chưa tận mắt nhìn thấy dị biến sinh ra, chỉ là mỗi khi đến loại thời điểm như thế này đều lo lắng an nguy của Hạ Mạt.
Hắn nửa quỳ trên mặt đất, cố gắng khống chế mình không đưa tay ôm Hạ Mạt vào trong người, “Mạt Mạt? Hạ Mạt?”
Hạ Mạt chậm rãi mở to mắt, ánh mắt có chút mờ mịt, đợi đến khi nhìn thấy người ở trước mặt, ngũ quan mơ hồ đã có một chút thần thái, cậu hưng phấn mà bắt lấy cánh tay của Randall, lớn tiếng nói: “Điện hạ! Em thành công! Tranh thủ thời gian, mau để cho Văn Hoa kiểm tra cơ giáp!”
Hết chương 225..