“Cái gì?” Hạ Mạt trừng mắt nhìn Randall, “Nhanh như vậy? Vì sao?”
Biểu tình Randall thực bình tĩnh “Nếu như thông báo sớm với chúng ta thì chẳng phải để cho chúng ta thời gian chuẩn bị sao?”
“Chính là, chính là……”
“Thuận theo tự nhiên là được.”
Randall thoải mái, thế nhưng Hạ Mạt lại không như vậy!
Khảo sát năng lực tổng hợp các tinh cầu 5 năm mới tổ chức một lần, nói cách khác, nếu như bọn họ bỏ qua cơ hội này thì sẽ phải chờ thêm 5 năm nữa mới có thể thay đổi được địa vị ở thế yếu trong liên minh của Lạp Hỗ tinh cầu.
Cậu khát vọng trợ giúp Randall, không chỉ riêng trong cuộc đấu tranh với Nội các mà cả ở mặt đối ngoại cậu cũng hy vọng Randall lấy tư thế của kẻ mạnh để xuất hiện trước các tinh cầu khác.
Hạ Mạt đã hoàn toàn bị cuộc khảo sát tinh cầu sắp tới chiếm cứ toàn bộ suy nghĩ, “Không được, không được, em phải nhanh chóng liên hệ với đám Gail.
Bọn họ là tinh cầu chủ tịch, nhất định có phương thức đối phó của mình.” nói xong cậu liền trực tiếp liên hệ với Gail.
Randall ngăn cản cậu, “Chờ ăn xong bữa sáng rồi nói cũng không muộn.”
“Chính là……”
“Nghe lời.” Randall cường thế mà mang Hạ Mạt xuống lầu, ấn cậu ngồi trên ghế, đem bát cháo nạc độ ấm vừa phải đến trước mặt cậu.
Hạ Mạt nhìn chén cháo trước mặt rồi lại nhìn biểu tình kiên định của Randall, sợ rằng nếu như mình không nhanh chóng ăn xong bát cháo này liền không thể rời đi bàn ăn.
Dưới sự cường thế của Randall, cậu chỉ có thể ngoan ngoãn ăn xong bữa sáng, sau đó mới liên hệ với Gail.
Video vừa được kết nối, hình chiếu 3d của Gail đã xuất hiện ở giữa không trung.
Gail đang ở trong phòng thí nghiệm, trước mặt đều là một đống chai chai lọ lọ có màu sắc và hình dáng khác nhau, “Hạ Mạt, thật khó gặp nha, cậu vậy mà lại chủ động gọi video cho tớ?”
Hạ Mạt mặc kệ lời trêu chọc của Gail, đi thẳng vào vấn đề “Mới vừa nhận được tin tức nói đoàn khảo sát tinh cầu ngày mai sẽ đến đây!”
“Phải không?” Gail tháo xuống mắt kính lớn.
“Chúc mừng.”
“Chúc mừng cái gì? Bây giờ tớ hoàn toàn không có tự tin! Cậu mau nói cho tớ biết đoàn khảo sát sẽ dùng thủ đoạn gì để tiến hành điều tra?”
“Thủ đoạn? Còn còn không phải là mấy cái dạng kia, cẩn thận điều tra”
Hạ Mạt khóc, “Không có tin tức cụ thể hơn sao?”
“Cái này tớ thật đúng là không có.” Gail bất đắc dĩ nhún vai “Như thế nào, Randall bảo cậu hỏi cái này?”
“Không phải.”
“Tớ cũng đoán vậy, một người bình tĩnh như Randall làm sao có thể tự dưng tìm tớ hỏi cái này chứ.”
“Biết đoàn khảo sát sẽ đến đây, chẳng lẽ chúng tớ không thể chuẩn bị cái gì sao?”
“Ha hả.” Gail cười, “Cậu cho rằng đoàn khảo sát nói ngày mai tới là ngày mai sẽ đến thật? Nói không chừng người ta đã sớm tìm hiểu xong tin tức rồi, lúc này đang đem thông tin về ủy ban để thẩm định đấy.”
“Sao có thể? Tinh cầu của chúng tớ gần đây……”
“Cậu dám bảo đảm không có người đến từ bên ngoài?”
Hạ Mạt lập tức không nói, sau khi chấm dứt giải đấu giữa các trường cao đẳng trong liên minh, số lượng người nhập cảnh du lịch đến Lạp Hỗ tinh cầu nhanh chóng tăng lên, ngay cả trong tin tức đều ba ngày hai lượt đưa tin nói du lịch làm cho tỉ trọng kinh tế tăng trưởng các loại.
Hạ Mạt nằm nhoài trên ghế “Dựa theo lời nói của cậu thì chúng tớ không có cách nào để chuẩn bị trước?”
“Đúng vậy, cho nên, xin cậu yên tâm đi”
Đâm vào đường cụt ở chỗ của Gail, tình cảm mãnh liệt trong nội tâm của Hạ Mạt bỗng chốc tiêu tan hơn phân nửa.
Randall ngồi ở bên người cậu, bình tĩnh mà nhìn cậu.
Hạ Mạt xấu hổ gãi gãi đầu, “Bằng không, em lại hỏi Airwolf tinh cầu?”
Lời nói còn chưa nói xong, liền thấy Vưu hiệu trưởng của Airwolf tinh cầu phát ra tỉnh cầu video.
“Tới thật đúng lúc!” Trên mặt Hạ Mạt tràn đầy tươi cười, đầy xúc động mà ấn xuống nút nghe, còn không đợi cậu nói chuyện đã nghe thấy Yuri hiệu trưởng nói: “Chúc mừng, chúc mừng, Lạp Hỗ quả nhiên là tinh cầu đầu tiên tiếp nhận khảo sát.”
“Yuri hiệu trưởng, em……”
“Các em cứ yên tâm, đoàn khảo sát nhất định sẽ không gây khó khăn gì cho các em đâu.”
Hạ Mạt quẫn, kỳ thực cậu còn ước gì đoàn khảo sát gây phiền toái cho cậu a “Yuri hiệu trưởng, em đang muốn……”
“Đừng khẩn trương, đừng khẩn trương.
Biểu hiện của các em trong cuộc thi xuất sắc như vậy thì cuộc khảo sát lần này cũng không kém lắm đâu.
Căn cứ kinh nghiệm của thầy, nhóm khảo sát đầu tiên lúc này đã rời đi hết, nhóm thứ hai chắc cũng đã đến nơi rồi.”
“Còn có nhóm thứ hai?”
“A, em không biết sao? Thầy còn tưởng Randall điện hạ đã nói với em.”
Hạ Mạt chậm rãi quay đầu lại nhìn Randall, Randall bất đắc dĩ mà cười cười, dùng khẩu hình nói: “Em căn bản không cho ta cơ hội.”
Hạ Mạt quả thực bị tức cười, làm sao lại có cảm giác quen thuộc hoàng đế không vội thái giám gấp vậy?
Cậu ứng phó xong Yuri hiệu trưởng, liền đóng lại quang não, xoay người đối diện với Randall, “Nói đi, anh đã biết cái gì rồi?”
“Sau khi giải thi đấu giữa các tinh cầu bắt đầu không lâu, phụ hoàng cũng đã bắt đầu điều tra các tư liệu liên quan đến bảng khảo sát năng lực các tinh cầu.
Hai ngày trước ta mới xem xong tư liệu, hôm nay lại ngoài ý muốn biết được khảo sát sắp bắt đầu….”
“Vậy trong lúc diễn ra khảo sát chúng ta không có cách nào tác động vào sao?”
“Có tự nhiên là có, thế nhưng phi thường khó khăn.”
“Như thế nào?”
“Đoàn khảo sát từ trước đến nay vẫn vô cùng thần bí, nếu chúng ta biết được một vài thành viên trong đó, cũng âm thầm có được liên hệ với những người này thì đương nhiên chúng ta sẽ có cơ hội để kết nối.
Thế nhưng ……”
“Cái gì?”
“Điều này cũng không dễ.
Thành viên của đoàn khảo sát trước giờ vẫn là bí mật, mọi người đều là sau khi kết thúc mới biết được thì ra người mà mình mới gặp hôm trước kia lại là thành viên đoàn khảo sát.”
“Được rồi, dựa theo cách nói của anh thì chúng ta chỉ có thể thuận theo tự nhiên.”
“Đúng vậy.
Thế nhưng theo kiến nghị của ta thì trong khoảng thời gian này nên lấy toàn bộ cơ giáp do em chế tạo ra để sử dụng, đoàn khảo sát đều tiến hành trong âm thầm, như vậy bọn họ nhất định sẽ thông qua so sánh cơ giáp dân dụng và cơ giáp quân dụng để tổng hợp ra thực lực của cả tinh cầu.”
“Chỉ là các cơ giáp từ cấp S trở lên của chúng ta đều là cơ giáp quân dụng……”
“Không sao.
Thử hỏi làm gì có tinh cầu nào có thể chế tạo cơ giáp dân dụng cấp S chứ?”
—-
Ở một bên khác.
Trong cảng phi thuyền Hoàng thành của Lạp Hỗ tinh cầu, một nam Beta mang kính râm màu đen đã thuận lợi vượt qua cửa kiểm tra an ninh.
Nam Beta năm nay đã 40 tuổi, ăn mặc bình thường, khí thế bất phàm.
Hắn đứng ở giữa cảng phi thuyền hoàng thành, nhìn chằm chằm các loại hình giao thông muôn hình muôn vẻ cả nửa giờ.
Hắn thông qua giải thi đấu liên minh năm nay mà biết được sự tồn tại cùng hiện trạng của Lạp Hỗ tinh cầu, Thất quân đoàn trong giải thi đấu đã anh dũng chiếm được vị trí thứ hai, khí tràng cường đại quả thực làm cho người ta không thể kháng cự, ngay cả Gamma tinh cầu đều không thể không tránh đi mũi nhọn.
Thi đấu đã qua đi hơn một tháng nhưng đến bây giờ hắn vẫn có thể nói ra tên của mỗi một thành viên Thất quân đoàn, cùng với cấp bậc trang bị lúc đó của bọn họ.
Khi biết Lạp Hỗ tinh cầu sẽ trở thành tinh cầu đầu tiên tiếp thu khảo sát, hắn gần như là hưng phấn đến không ngủ được, vì thế còn liên tiếp mất ngủ mấy cuối tuần liền.
Hắn đã trải qua muôn vàn khó khăn để có thể trở thành một trong mười người đến khảo sát Lạp Hỗ tinh cầu, thế nhưng lại không thể tưởng tượng được nơi đây lại khác xa vạn dặm so với trong tưởng tượng của hắn!
Cơ giáp cấp thấp, cơ giáp cấp thấp, cơ giáp cấp thấp……
Trừ bỏ cơ giáp cấp thấp thì vẫn là cơ giáp cấp thấp!
Ở trong tưởng tượng của hắn, cho dù Lạp Hỗ tinh cầu không phải là nơi cơ giáp cao cấp bay đầy trời thì ít nhất cũng phải có một phần mười chứ!
Tưởng tượng rất tốt đẹp, hiện thực thật ngỡ ngàng.
Hắn kéo bước chân trầm trọng ra khỏi cảng phi thuyền, tùy tay vẫy một phi thuyền chở khách không người lái, chờ tiến vào phi thuyền mới phát hiện ra mình cũng không biết nên đi đến đâu.
Do dự một lát, hắn mang tâm trạng thử một lần mà nói ra một cái tên, “Trường quân sự cao cấp Exxon.”
Vài phút sau, phi thuyền chở khách dừng lại ở trước cửa chính trường Exxon
Nam Beta bước xuống từ phi thuyền, đứng ở trước cánh cửa nguy nga to lớn.
Hắn còn nhớ rõ Thất quân đoàn đến từ Exxon.
Hắn đứng ở trước cửa chính một lúc lâu, nhìn đủ kiểu phi thuyền bay ra bay vào, trong hơn một trăm chiếc phi thuyền, cấp bậc cao nhất cũng chỉ là một phi thuyền có tiêu chí hình phi thiên hổ màu đen, căn cứ biểu hiện trên quang não thì chiếc cơ giáp này có bậc 3.
“Ai……”
Hắn thở dài, nâng bước đi vào phía bên trong, ai mà ngờ các cảnh vệ đứng ở xung quanh đã sớm để ý đến bộ dáng khả nghi của hắn, vừa nhìn thấy hắn tiếp cận đã lập tức mang biểu tình đề phòng đi đến.
Mười mấy nhân viên bảo vệ đứng thành hàng, hình thành một bức tường làm bằng thịt, làm cho nam Beta sợ đến nhảy dựng.
A……
Thôi thôi, vẫn là điều tra từ chỗ khác trước đi.
Nam Beta lui bước, xoay người đi về phía đối diện Exxon, đối diện hình như là khu nhà dân, thế nhưng xem ra rất là hiu quạnh, hẳn là không có nhiều người ở lại.
Ánh mắt của hắn đánh giá qua lại khu dân cư không dưới mười lần, lúc này mới chú ý đến một tiệm tạp hóa ở tầng trệt.
Tiệm tạp hóa!
Thật tốt quá!
Nam Beta đói đến nỗi bụng phát ra tiếng kêu, nhanh chóng đi về phía cửa tiệm.
Chủ của cửa tiệm này là một Omega phi thường tinh xảo, điều làm cho nam Beta cảm thấy nghi ngoặc chính là ở một địa phương hẻo lánh như thế này mà cũng có Omega dám đến mở cửa hàng? Chẳng lẽ hắn không sợ gặp phải cướp hoặc là bị Alpha quấy rầy sao?
Hắn đi xung quanh kệ cửa hàng vài vòng, cuối cùng cầm hai cốc mì ăn liền, sau khi thanh toán tiền mới do dự một chút, bập bẹ dùng ngôn ngữ của Lạp Hỗ tinh cầu hỏi: “Xin hỏi tôi có thể xin anh chút nước ấm không?”
“A?” Ngọc Chương ngẩng đầu nhìn hắn một cái, ánh mắt dừng ở hộp mì ăn liền trong túi của hắn, sau đó gật gật đầu, đứng dậy mở chốt của bình nước nóng ra “Năm phút sau là có nước sôi, bây giờ anh có thể đến cái ghế nhỏ kia ngồi chờ một chút”
“Được, cảm ơn.”
Nam Beta đoan đoan chính chính mà ngồi xuống, ánh mắt dừng ở trên quang não của Ngọc Chương, Ngọc Chương đang xem phim truyền hình, vai chính trong phim vô cùng đẹp mắt, hắn chỉ nhìn một chút mà bất tri bất giác trầm mê trong đó luôn, bỗng nhiên phía sau truyền đến một tiếng “Đinh”, hắn quay đầu nhìn lại, thì ra là nước ấm đã đun xong.
Ngọc Chương nói: “Tự anh đổ đi”
“Ai!” Nam Beta đứng dậy, cùng úp cả hai cốc mì, sau đó lại trở về ghế nhỏ, nhìn chằm chằm vào quang não trong tay Ngọc Chương.
Bỗng nhiên, quang não của Ngọc Chương lóe sáng một chút, hình như là có người gọi điện video.
Ngọc Chương vội vàng thu nhỏ giao diện trước mặt lại, ấn xuống nút nghe, điều làm cho nam Beta cảm thấy giật mình là người trong video lại là đội trưởng của Thất quân đoàn Randall điện hạ?
Trời ạ Randall điện hạ a! Mẹ nó Randall điện hạ thân dân đến mức nào? Cư nhiên sẽ gọi điện cho một chủ cửa hàng tạp hóa?
Thần sắc của hắn thay đổi trong nháy mắt, bốc lên ngọn lửa bát quái hừng hực, nghe Randall nói: “Ba ba, đêm nay qua chỗ bọn con ăn cơm đi.”
Nam Beta: “……”
Ba ba?
Ba ba?
Hắn không nghe lầm?
Randall điện hạ cư nhiên kêu nam Omega này là baba?
Hết chương 290.