“Tra thân phận của hắn?” Vu Triết hỏi.
Lance khó được đưa ra một kiến nghị tương đối lý trí, “Đương nhiên! Biết người biết ta trăm trận trăm thắng! Cho dù em có muốn để cho thúc thúc đề cao cảnh giác thì cũng phải làm rõ đối thủ là loại người như thế nào trước tiên chứ!”
“Giống như có đạo lý.” Vu Triết nghiêng đầu, “Chính là em không nhìn thấy mặt của người kia.”
“Chậc!” Lance đắc ý mà mở ra quang não, ấn vào ảnh đã chụp trộm được, trong ảnh chính là Omega xa lạ kia “Nhìn nhìn, anh thật đúng là biết đoán trước! Tiểu tử, em còn non lắm, về sau nên học tập anh nhiều.”
Vu Triết méo miệng, không tiếp lời y mà nói: “Nhanh gửi ảnh chụp qua.”
Lance chia sẻ ảnh chụp cho hắn.
Sau khi Vu Triết nhận được liền nhanh chóng xâm nhập vào bộ dữ liệu của cục dân cư, đến khi tìm được dữ liệu cơ sở liền phóng to chân dung của Omega xa lạ kia lên, tiến hành so sánh với dữ liệu trong hồ sơ.
Lance chỉ nhìn thấy các loại hình ảnh biến hóa nhanh chóng trong hình chiếu 3d, chỉ trong một phút ngắn ngủi mệnh lệnh so sánh đã dừng lại, trong hình chiếu xuất hiện năm chữ to “Không tìm được người này”.
“Khuôn mặt của người này không nằm trong kho dữ liệu công dân của Lạp Hỗ tinh cầu.” Vu Triết nói.
Lance nhíu mày, “Dịch dung?”
Vu Triết không nói chuyện.
“Nhưng vì sao hắn muốn dịch dung? Mục đích của việc này là gì?”
“Bây giờ em gọi điện cho phụ thân?”
“Không!” Lance lập tức ngăn cản hắn, “Vu Dục thúc thúc nếu như cho phép hắn tham gia diễn tập thì rất có khả năng đã biết thân phận của hắn.
Chỉ là anh vẫn không nghĩ ra, một Omega tại sao lại muốn che giấu thân phận của mình tham gia diễn tập?”
Vu Triết có chút không kiên nhẫn “Không tra được tin tức của hắn cũng không thể trực tiếp hỏi phụ thân, chúng ta phải làm sao bây giờ.”
“……” Lance trầm mặc trong chốc lát, bỗng nhiên nói: “Có thể thương lượng với hoàng huynh! Em chờ, anh lập tức liên hệ với hoàng huynh!” Lance gọi cho quang não của Randall.
Randall đang đứng ở trong WC, thanh âm ép tới rất thấp, “Chuyện gì?”
“Hoàng huynh, bọn em phát hiện ra một người rất đáng ngờ!”
“ Omega kia?”
Lance kinh ngạc, “Anh biết?!”
“Không có gì đáng kinh ngạc.” Biểu tình Randall phi thường nhạt.
Sáng nay từ sau khi rời đi Hạ Mạt trong lòng của hắn liền cảm thấy trống rỗng, không nhấc lên nổi hứng thú với cái gì cả, chỉ muốn nhanh chóng kết thúc diễn tập ở nhà cùng Hạ Mạt.
Bát quái trong lòng Lance bị sự lãnh đạm của Randall đánh lùi hơn phân nửa, y không chết tâm nói: “Chỉ là hoàng huynh, mặt của tên Omega này không thuộc về Lạp Hỗ tinh cầu, anh không cảm thấy kỳ quái?”
Randall nâng mắt, hơi chút dừng lại trên mặt Lance một hai giây, “Vu Dục là tổng chỉ huy trận diễn tập này, nhất định đã hiểu rõ mọi chuyện, chúng ta không cần phải đào bới đến mức tận cùng.”
“Hoàng huynh……”
“Được rồi, điều thứ hai trong nguyên tắc hành quân là gì?”
Lance gục đầu, “Cấm tùy tiện sử dụng thiết bị thông tin để liên hệ với bên ngoài.”
“Vậy hành động lúc nãy của các em là gì?”
“Hoàng huynh……” Lance bắt đầu làm nũng.
Randall thu hồi ánh mắt lạnh lùng.
“Đừng lại biết rõ còn cố tình vi phạm.”
“Vâng……”
Trò chuyện bị cắt đứt, Lance sâu kín thở dài.
Vu Triết do dự một chút, an ủi: “Có lẽ tâm tình của Randall điện hạ không tốt, anh đừng để trong lòng.”
“Hắn đây là tâm tình không tốt? Rõ ràng chính là dục cầu bất mãn!”
Vu Triết: “……”
Khoảng một lúc sau, chiến đội của Lạp Hỗ tinh cầu đến TU301.
Phi thuyền ngay ngắn trật tự mà ngừng ở khu vực đậu thuyền đã được chỉ định sẵn.
Cửa khoang mở ra, binh lính nhảy xuống phi thuyền nhanh chóng tập hợp.
Đợi đến khi 499 vị tướng sĩ xếp hàng sau, đại tướng Vu Dục mới mang theo tên Omega xa lạ kia không nhanh không chậm xuống khỏi phi thuyền.
Randall đứng ở vị trí đầu tiên hàng thứ nhất, hắn cũng không cảm thấy tên Omega này có điểm đặc biệt nào, chỉ là khi Omega đi ngang qua người hắn, hắn lại cảm thấy một hương vị quen thuộc khác thường.
Cho dù hương vị này đã bị mùi nước hoa nồng nặc che lấp, thế nhưng hắn vẫn nhạy bén như cũ mà phân biệt ra một mùi hương ngọt ngào như có như không, đúng là mùi hương của Hạ Mạt!
Ánh mắt tìm tòi nghiên cứu dính vào bóng dáng mảnh khảnh của Omega.
Chỉ nhìn dáng người mà nói, hắn nhất định sẽ cho rằng đây là Hạ Mạt!
Chính là……
Không nên!
Loại thời điểm này, Hạ Mạt hẳn là nên ở trong hoàng cung, chứ không phải ở trên tiền tuyến diễn tập quân sự, ở địa phương nguy hiểm nhất này!
Cánh tay rũ ở bên sườn bởi vì khẩn trương quá mức mà không tự chủ nắm chặt lại.
Randall cưỡng bách chính mình thu hồi tầm mắt, thế nhưng cho dù hắn có cưỡng chế bản thân như thế nào thì hắn vẫn không thể chuyên tâm như cũ! Hắn như là bị trúng tà, ánh mắt luôn cố ý vô tình mà liếc sang bóng dáng bên người Vu Dục kia!
Quá giống!
Thật sự quá giống!
Người này sẽ là Hạ Mạt sao?!
Vu Dục hơi quay đầu lại, hình như muốn xác nhận vị trí của Omega kia, thấy Omega đứng ở phía sau sườn mới đi về phía ban tổ chức của trận đấu này ― Kerry tướng quân của Triều Qua tinh cầu.
Kerry ở Triều Qua tinh cầu cùng cấp bậc với Vu Dục ở Lạp Hỗ tinh cầu.
Kerry tiến lên một bước, biểu tình nghiêm túc chào Vu Dục.
Vu Dục cũng đứng thẳng người, đáp lại bằng một động tác chào quân đội tiêu chuẩn.
Sau khi thủ lĩnh hai bên gặp mặt, biểu tình nghiêm túc lập tức nhu hòa không ít, Kerry tướng quân nở nụ cười, mở ra hai tay với Vu Dục.
Hai người ôm chầm lấy nhau, vỗ vỗ lưng đối phương, thân thiện chào hỏi.
“Đã lâu không thấy, Vu Dục lão đệ, chú vẫn anh tuấn cường thế như 5 năm trước!”
“Kerry huynh lại càng thêm tuấn dật phi phàm hơn 5 năm trước!”
“Ha ha ha! Nói chuyện cùng với Vu Dục lão đệ ca ca trước nay vẫn luôn tự thẹn lượng từ ngữ không đủ.”
“Kerry huynh quá khen.”
Trên mặt Kerry đều là nụ cười sang sảng, ánh mắt nhìn về phía vị Omega xa lạ phía sau Vu Dục “Vị này chính là……”
“Hắn là phó quan của em, tên là Cổ Nhạc, chế tạo sư cao cấp.”
“A?” Khi nghe đến mấy từ “chế tạo sư cao cấp” này, đôi mắt của Kerry sáng thêm vài phần, “Cổ Nhạc tiểu huynh đệ hẳn là mới 20 đi?”
Omega được gọi là Cổ Nhạc làm ra tư thế nghiêm tiêu chuẩn, trung khí mười phần mà trả lời: “Báo cáo Kerry tướng quân, cháu là Cổ Nhạc, năm nay 19 tuổi!”
Đồng tử vô định của Randall lập tức nhìn lại, hắn cẩn thận phân rõ thanh âm của Cổ Nhạc, ý đồ phát hiện manh mối trong đó, thế nhưng đây cũng không phải là âm sắc mà hắn quen thuộc, lòng buông xuống đồng thời cũng có chút mất mát khó hiểu.
Kerry ngây ra một lúc, tán dương: “Tiểu tử lớn lên cũng thật sáng sủa.
Thế nhưng diễn tập quân sự nguy hiểm như vậy mà người nhà cháu vẫn để cháu tham gia?”
“Làm vẻ vang cho đất nước là đạo nghĩa không thể chối từ!”
“Ha hả a.” Kerry cười to, nói với Vu Dục: “Này tiểu tử cũng thật thú vị! Thất quân đoàn của Lạp Hỗ giành được vị trí thứ 2 trong giải thi đấu giữa các trường cao đẳng liên minh, thật đúng là làm bọn anh hâm mộ không thôi.”
Nói xong, hắn liền nói với 499 tên tướng sĩ Lạp Hỗ phía sau lưng Vu Dục: “Nhân tài Lạp Hỗ tinh cầu xuất hiện tầng tầng lớp lớp.
Còn nhớ lần diễn tập quân sự trước, trình độ chế tạo cơ giáp của Lạp Hỗ tinh cầu cũng chỉ mới đạt trung đẳng, mà nay đã cá vượt Long Môn, trở thành tinh cầu cường đại trong việc chế tạo cơ giáp.
Lần diễn tập này, chúng ta đã coi các cậu là đối thủ mạnh mẽ nhất, quyết tâm dùng hết toàn bộ sức lực!”
Nụ cười của Vu Dục không đổi “Triều Qua tinh cầu vẫn luôn là cọc tiêu để bọn em nỗ lực đuổi theo và vượt qua, bọn em cũng đã sớm hạ quyết tâm cố gắng tiến đến kết quả vượt qua các anh!”
Tươi cười của Kerry cứng ngắc lại một giây, ánh mắt dừng lại ở trên người Randall, Trần Tuấn Vũ cùng Trần Khiết “Nếu anh không lầm thì ba người này chính là thành viên của Thất quân đoàn?”
“Đúng vậy.”
“Ha hả, vẫn là học sinh đi?” Kerry giống như quan tâm, kỳ thật âm thầm cùng Vu Dục phân cao thấp, “Binh sĩ mà bọn anh tuyển chọn ra đều là những lão tướng thân chinh bách chiến, mà các chú lại là một đám tân binh còn chưa ra trường? Loại khí phách này thực sự đáng để bọn anh học tập.”
Vu Dục giống như hoàn toàn không nghe được ý ngầm trong đó, cười cười, không chút khách khí mà trả lời: “Trường Giang sóng sau đè sóng trước.
Binh lính mà bọn em chọn ra không nhất định phải có kinh nghiệm phong phú nhất, nhưng chắc chắn lại có tốc độ trưởng thành nhanh nhất, có sức bật nhất.” “Ha hả a, rửa mắt mong chờ.”
Thủ lĩnh hai bên cùng nhau làm nóng bằng những lời nói giấu đầy kim xong, Kerry rốt cuộc tiến vào chủ đề chính, “Vu Dục lão đệ, chúng ta nhanh đến nơi thi đấu đi.” “Mời!”
“Mời!”
Kerry cùng Vu Dục song hành đi tới, Cổ Nhạc đi ở phía sau Vu Dục, 499 binh sĩ xếp thành hai hàng bước theo.
Randall thân là người đứng đầu hàng thứ nhất, đương nhiên sẽ đi ở phía sau Cổ Nhạc.
Từ sau khi hắn ngửi được hương vị quen thuộc từ trên người Cổ Nhạc hắn liền khó có thể khống chế cảm xúc, đại não trong nháy mắt bị ý tưởng “Cổ nhạc có thể là Hạ Mạt” chiếm đầy!
Một phương diện, hắn vô cùng sợ hãi Cổ Nhạc chính là Hạ Mạt, bởi vì hắn không muốn Hạ Mạt ở vào nơi nguy hiểm như vậy; một phương diện khác, hắn lại thật lòng hy vọng Cổ Nhạc chính là Hạ Mạt, bởi vì như vậy hắn lúc nào cũng có thể nhìn thấy Hạ Mạt……
Suy nghĩ dần dần lệch khỏi quỹ đạo.
Trong hoảng loạn, hắn chợt cảm thấy có người chọc lưng hắn.
Randall hoàn hồn,thoáng liếc về phía sau nhìn khẩu hình của Trần Tuấn Vũ, vậy mà lại là lời nhắc hắn không được thất thần.
Randall cứng đờ mà thu hồi ánh mắt, trong lòng ảo não.
Hắn vẫn luôn cho rằng tự chủ của mình cao hơn người khác, lại không nghĩ đến đối mặt với những chuyện liên quan đến Hạ Mạt thì thậm chí còn kém hơn cả người thường.
Đoàn người đi bộ 10 phút là đến giáo trường.
Giáo trường phi thường rộng lớn, phía bên phải là 500 tên tướng sĩ đứng chỉnh tề.
Tướng sĩ đứng vô cùng nghiêm chỉnh, mắt mở to, giống như ngay sau đó là có thể bóp chặt yết hầu của địch nhân, một kích tất sát!
Vu Dục đánh giá đội hình đối phương, nói với Kerry: “Không hổ là lão binh thân kinh bách chiến, chỉ nhìn từ xa mà em đã cảm nhận được sát khí đập vào mặt.”
Kerry cười to, bàn tay to dùng sức vỗ bả vai Vu Dục “Binh sĩ hăng hái tắm máu rốt cục vẫn không giống với tân binh mới ra trường.”
Vu Dục cười, cái gì cũng chưa nói.
Hết chương 299..