Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Hạ Mạt nhận lấy đồ ăn, Vương Trường Thái xem như hoàn toàn yên tâm, trước khi đi còn không quên dặn dò Hạ Mạt, “Phó quan, nếu có yêu cầu gì ti chức nhất định đi theo tùy tùng ngài!”
“Đã biết, đã biết, mau trở về đi.”
Vương Trường Thái lưu luyến rời đi.
Hạ Mạt bỏ sandwich vào nhẫn không gian, sau đó cúi đầu uống đồ uống, không nhanh không chậm mà nhấp một ngụm, cậu bỗng nhiên ngẩng đầu, cười tủm tỉm hô một tiếng với phương hướng nào đó: “Điện hạ?”
Randall đi ra từ sau đám quái thạch, ánh mắt tựa hồ muốn nói sao em biết ta ở đấy?
“Ngài đã quên cảm giác tinh thần lực của em có bán kính là 500m.”
“Đúng là ta sơ sót.” Randall xin lỗi mà nhếch khóe miệng một chút, Hạ Mạt còn không thấy rõ ràng tươi cười cũng đã biến mất, “Đồ ăn giữa trưa không hợp khẩu vị?”
“Còn ổn.”
“Muốn gạt ta?” Randall như xử phạt mà nhéo nhéo chóp mũi của cậu, “Vương Trường Thái thần kinh thô to đều đã nhìn ra, em cho rằng ta sẽ không biết?”
“Hắc hắc, em không phải có ý đó, em chỉ là không muốn làm ngài lo lắng.”
“Chuyện gì em cũng gạt ra mới làm cho ta lo lắng.”
“Đã biết, đã biết, về sau em đều kịp thời bẩm báo, có được không?”
Randall cuối cùng cũng thu hồi thần sắc lãnh ngạnh, nói với cậu: “Ta đi nghỉ ngơi với em?”
“Này……” Hạ Mạt nhìn xung quanh, thấy không có ai mới cao hứng đồng ý.
――
Lạp Hỗ tinh cầu phủ Nội Các tổng lý, trong thư phòng.
Locker nhìn chằm chằm lá trà không ngừng chìm nổi trong cốc, thần sắc không rõ nói: “Chúng ta không hành động trong thời gian dài như vậy, đề phòng của Hoàng đảng đã lơi lỏng đến cực hạn.”
Laurent đứng ở bên dưới, “Phụ thân, ngài muốn thừa dịp diễn tập quân sự này để đánh lén Hoàng đảng?”
“Ha hả, cái này có thể gọi là đánh lén?” Locker click mở hình chiếu 3d, trong hình chiếu biểu hiện chính là Triều Qua tinh cầu phát sinh ngoài ý muốn, “Còn có người sẽ hoài nghi đến trên đầu chúng ta sao?”
“Phụ thân cao minh, thế nhưng con vẫn chưa hiểu lắm kế hoạch của ngài.”
“Triều Qua tinh cầu mặt ngoài thoạt nhìn yên ổn hài hòa nhưng trên thực tế ám lưu dũng động (mạch nước ngầm bắt đầu khởi động), chỉ kém một điểm đột phá.

Nếu chúng ta cho phái đoạt quyền một điểm đột phá này thì bất luận là phiền não của chúng ta hay là bọn họ thì đều có thể giải quyết trong một lần.”
“Ngài đã liên hệ xong với bọn họ sao?”
“Không sai.”
“Vậy thời gian khởi động náo loạn?”
“Ta đã liên hệ Hắc Vương Tinh, bảo bọn hắn đánh lén TU301 sau khi diễn tập bắt đầu được 15 ngày.

Đó là lúc mà đạn dược và lương thực của quân đội hai bên yếu nhất, chỉ cần khai hỏa chiến đấu thì phái đoạt quyền ở trong chỗ tối sẽ lập tức phát động bạo loạn, trực tiếp giải quyết đám người ở trên tinh cầu TU301 trong một lần.”
“Kế hoạch này tuy rằng không tồi, thế nhưng con lo lắng thực lực của phái đoạt quyền……”
“Điểm này con hoàn toàn không cần phải lo lắng.

Trải qua quá trình tích lũy dài đến cả trăm năm, bọn họ đã chuẩn bị xong tất cả mọi thứ, chỉ thiếu gió đông.”
“Một khi đã như vậy thì chúng ta có thể ngồi hưởng ngư ông đắc lợi……”
“Ha hả a……”
――
Một tinh cầu tĩnh mịch giống như TU301, động thực vật thưa thớt, nguồn nước khan hiếm, ngay cả côn trùng có sức sống ngoan cường đều hiếm khi tồn tại.
Hạ Mạt đứng trong doanh địa chuyên môn chế tạo cơ giáp, bổ sung nguồn năng lượng cho cơ giáp X.
Bên người cậu đều là chế tạo sư đến quan sát học tập, biểu tình trên mặt mọi người đều đặc biệt nghiêm túc, ngẫu nhiên còn ghi ghi chép chép gì đó.
Sau khi liên tiếp bổ sung cho 5 giá cơ giáp, Hạ Mạt lau mồ hôi trên trán, nói “Tạm thời nghỉ ngơi một chút.”
Nói xong, cậu vẫy tay gọi người thu lại đống cơ giáp giữa sân, sau đó ngồi trên ghế mềm, liếm đôi môi khô ráo.
Có chế tạo sư chú ý tới động tác nhỏ của cậu, lập tức hiên ngang lẫm liệt mà lấy ra một bình nước còn đầy một nửa từ trong nhẫn không gian, đưa cho Hạ Mạt.
Hạ Mạt nhìn lên theo hướng đôi tay kia, vậy mà lại là Ngô Mai, cậu không khỏi cảm thấy buồn cười, “Thân thể chị hẳn không có việc gì chứ?”
“Đầu tiên nói là 2 ngày, sau đó cũng phân phối nhiệm vụ phi thường nhẹ nhàng cho tôi, đến bây giờ đã nhàn đến cả người phát ngứa.”
Hạ Mạt tiếp nhận nước của nàng, vặn nắp uống một hớp lớn, “Qua 12h đêm nay diễn tập chính thức bắt đầu.

Sau đó chị sẽ vội đấy.”
“Đúng vậy, dựa theo phân phó của ngài.”
“Ha ha……”
7h, sau khi ăn cơm chiều.
Vu Dục triệu tập tất cả mọi người lại, bắt đầu phân công nhiệm vụ trước khi bắt đầu diễn tập lần thứ ba.
“Sức chiến đấu chủ yếu của chúng ta chia làm 3 đường, mỗi đội sẽ đều bố trí chế tạo sư tương ứng.

Đội một phụ trách xung phong, đánh lén đội đỏ, mục đích là dẫn dắt rời đi lực chú ý của đội đỏ; đội hai phụ trách xâm nhập phá hủy doanh trại của đối phương trong thời gian đội một rời đi lực chú ý của đối thủ, nhớ kỹ, mục tiêu nhất định là doanh trại chỉ huy, đội ba phụ trách bảo vệ an toàn của căn cứ, nhiệm vụ của các cậu sẽ vô cùng gian khổ, nếu chúng ta có thể nghĩ ra biện pháp đánh lén thì quân địch cũng rất có khả năng đánh lén chúng ta, cho nên các cậu cần phải lên tinh thần đối phó địch nhân!”
“Vâng!”
“Được! Đội một đội hai chú ý, đúng 10h tối chúng ta sẽ xuất phát, đầu tiên sẽ mai phục hai điểm mà ta đã nói trước đó, chỉ cần thời gian vừa đến là lập tức khởi động công kích.”
“Vâng!”
Sau khi nhắc lại công tác tổ chức, Vu Dục hạ lệnh giải tán.
Hạ Mạt đi theo Vu Dục vào doanh trại chỉ huy.
“Ngồi.” Vu Dục nói.
Hạ Mạt cũng không khách khí với hắn, ngồi trên ghế mềm chuyên môn chuẩn bị cho cậu.
Thần sắc của Vu Dục phi thường nghiêm túc, “Có một việc chú cần phải nói rõ với cháu trước”
“Cái gì ạ?”
“Tối nay sau khi khai hỏa chiến đấu, bất luận tình thế của hai bên như thế nào cháu cũng không thể chạy ra khỏi hầm trú ẩn.”
“Hầm trú ẩn?” Hạ Mạt đứng lên, “Tại sao cháu lại phải vào hầm trú ẩn?! Mọi người đều liều mạng trên chiến trường, cháu lại……”
Vu Dục không nói chuyện, chỉ là nhìn chằm chằm bụng cậu.
Hạ Mạt sửng sốt, cúi đầu nhìn bụng mình, các bảo bảo hiện tại đã hơn 3 tháng, bụng cũng hơi hơi có dấu hiệu nhô lên.

Lời nói của Vu Dục quả thật không sai, cậu đúng là nên suy xét đến sự an toàn của các bảo bảo, ngoan ngoãn ở trong hầm trú ẩn.
Nhưng cậu không cam lòng, không muốn!
Cậu rõ ràng có thể cống hiến càng nhiều lực lượng cho đoàn đội, lại bởi vì tình huống thân thể đặc thù ……
Chỉ là cậu có thể làm sao bây giờ? Các bảo bảo thực sự là quá quan trọng với cậu!
Hạ Mạt suy sụp mà ngồi trở lại ghế.
Vu Dục thấy cậu như đã suy nghĩ cẩn thận, vì thế nói: “Vậy quyết định như vậy.

Hầm trú ẩn ở phía dưới WC.

11h50 đêm nay cháu liền đi vào đấy chờ, tuyệt đối không được chạy ra biết chưa?”
“Rõ ạ.”
Vu Dục xem cậu bị chịu đả kích, ngẫm lại bộ dáng tích cực nóng lòng của cậu lúc trước, cũng có chút không đành lòng, vì thế bổ sung: “Cháu trước tiên ở lại phân tích lợi và hại kỹ càng, chú ra ngoài mời Randall điện hạ vào.” Loại chuyện thuyết phục Hạ Mạt này quả nhiên vẫn giao cho Randall thì thích hợp hơn a!
Hạ Mạt không lên tiếng.
Vu Dục rời đi doanh trại, thực mau, Randall bước vào.
Hạ Mạt ngẩng đầu nhìn hắn, “Ngài là đội hai?”
“Ừ,” Randall đi đến phía sau cậu, hai tay vòng ra phía trước từ đằng sau lưng, nhẹ nhàng ôm lấy cậu, “Không vui?”
“Cũng không có.”
“Vì bảo bảo của chúng ta nhất định phải nghe chỉ huy an bài.”
“Em biết.” Hạ Mạt cúi đầu.

Một lát sau, ngẩng đầu nhìn Randall cười cười, “Chờ các bảo bảo thuận lợi sinh ra, em còn có rất nhiều cơ hội đi theo anh vào sinh ra tử.”
“Đừng nói những lời không may mắn như vậy.

Ta cũng không cần em cùng ta vào sinh ra tử, chỉ cần em khỏe mạnh vui sướng mà sống, ta liền thỏa mãn.”
“Yêu cầu của anh cũng thật thấp.”
Randall nhẹ nhàng hôn hôn gương mặt cậu “Có thể gặp được em đã dùng hết hơn một nửa vận may đời này của ta, có thể đồng thời có được hai cái bảo bảo lại dùng hết một nửa vận may còn lại.

Ta không dám yêu cầu quá nhiều, sợ trời cao cảm thấy ta lòng tham không đủ thu hồi lại những gì đã cho ta.”
“Randall……”
“Cho nên, vì ta, nhất định phải chăm sóc bản thân thật tốt, được không?”
“…… Được.”
――
Thời gian chờ đợi đặc biệt dài lâu
Khi ánh sáng của TU301 chìm xuống, 10h tối, đội một đội hai bắt đầu xuất phát.
Hạ Mạt ngồi trong doanh trại, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.
Vu Dục hấp tấp đi vào, thoáng nhìn thần sắc Hạ Mạt, không khỏi tức giận “Còn thất thần làm cái gì?”
“Đã quên những gì chú nói sao?”
“Không có.”
Vu Dục hận không thể chọc một cái lên đầu cậu “Đừng thất thần, đều đến lúc nào rồi? Không phải nói 11h50 phải lui lại sao? Nhanh chóng chuẩn bị!”
Hạ Mạt đứng lên, đi một vòng quanh doanh trại mới phát hiện ra mình cũng không có cái gì cần phải cầm đi, ánh mắt nhìn lại ghế mềm, nghĩ nghĩ vẫn là quyết định mang ghế dựa theo.
11h50, Hạ Mạt tiến vào hầm trú ẩn dưới sự dẫn đường của Vu Dục, còn không ngồi ổn, mặt đất bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ “Uỳnh uỳnh” rất lớn, ngay sau đó chính là tiếng súng nổ dày đặc cùng với tiếng kêu la.
Vu Dục nhanh chóng mở ra quang não nói chuyện với đội ba, “Tiếng súng phát ra từ chỗ nào?!” “Báo cáo trưởng quan! Chúng ta lọt vào đánh lén của Hắc Vương Tinh!”
Vu Dục dứt khoát cắt đứt video.
Hạ Mạt chỉ nghe thanh âm này trong lòng đã đủ lo lắng, hiện giờ thì tốt rồi, Hắc Vương Tinh vậy mà tìm tới TU301, cậu không tin chuyện này không có quan hệ với Nội các!
Bên Hạ Mạt nháy mắt phân tích rất nhiều, bên Vu Dục thần sắc lại càng ngày càng nghiêm trọng!
12h05, Randall phát tới thỉnh cầu video.
Vu Dục lập tức kết nối, “Chỉ huy, chúng ta lọt vào công kích của Hắc Vương Tinh cùng bên địch của Triều Qua tinh cầu!”
“Kiên trì chống đỡ! Vừa đánh vừa lui!”
Randall lớn tiếng trả lời: “Vâng!”
Vu Dục thấy tình huống ba phân đội truyền đến, sau khi do dự một lúc lâu liền nói với Hạ Mạt: “Chú đi ra ngoài nhìn xem tình huống, cháu tuyệt đối không thể rời đi nơi này, biết không?”
Sau khi Vu Dục dặn đi dặn lại liền rời khỏi hầm trú ẩn.
Thế nhưng hắn chân trước vừa mới đi, phía sau Hạ Mạt đã ngồi không yên..
Trên chiến trường tình huống thay đổi trong nháy mắt, cho dù Hắc Vương Tinh không có quá nhiều liên hệ với phái đoạt quyền của Triều Qua tinh cầu nhưng phối hợp giữa bọn họ lại phi thường ăn ý, hơn nữa hỏa lực cường đại, chỉ trong vòng mười phút ngắn ngủi, đội một đội hai đội ba đã liên tiếp có xu thế thất bại.
Hạ Mạt nôn nóng không chịu được, ngay cả ngồi cũng không yên, đi tới đi lui trong hầm trú ẩn.

Làm một nhân viên chiến đấu, cậu có thể biết rõ nguy cơ hiện tại, nhưng cố tình lại không có một chút tác dụng gì.
Vu Dục ngồi trong doanh trại chỉ huy, ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm phi thuyền cùng cơ giáp hình người không ngừng bay lượn giữa không trung.
Sau khi tiến hành hỗn chiến mười lăm phút, khí thế của quân đội Lạp Hỗ tinh cầu càng yếu, Vu Dục thấy thế, bình tĩnh mà kết nối với thiết bị khuếch đại âm thanh của tất cả các binh sĩ, “Khởi động trình tự ly tử tự động phân giải.”
Lời này không thể nghi ngờ đã mang đến một tia an ủi cho những người đang phải chiến đấu gian khổ.
Hết chương 306..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui