Mười hai giờ sáng.
Đại hội bình xét thuộc tinh của Lạp Hỗ tinh cầu kết thúc, thế nhưng những ảnh hưởng do đại hội này tạo ra lại còn lâu mới đến hồi kết!
Toàn bộ Lạp Hỗ tinh cầu như lâm vào một đợt sóng tên là “Hạ đại sư”, câu đầu tiên khi mọi người nhìn thấy nhau không phải là “Ông ăn cơm chưa”, mà là “Ông biết Hạ đại sư không?”
Sau đại hội, vì để bảo đảm an toàn cho Hạ Mạt, Lannado đã phải điều động hơn 50% đội hộ vệ Hoàng gia, thật vất vả mới bình an đưa được người lên Vinh Quang 3000X, đoàn người lập tức nhanh chóng bay trở về đại bản doanh của Hoàng đảng, chỉ để lại các thành viên sôi nổi nhiệt tình của phái trung lập cùng các thành viên quan trọng của Hoàng đảng tiến hành giao lưu.
Phi thuyền dừng lại trước chủ điện, người đầu tiên xuống phi thuyền là Lannado cùng Edern, Hạ Mạt cùng Randall đi ở giữa, đám người Trần Tuấn Vũ đi ở mặt sau, thầm mang tư thế bảo vệ Hạ Mạt.
Đợi đến khi Hạ Mạt đã vào trong cung điện thì mọi người mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.
Edern nói: “Ta đã sai người chuẩn bị cơm trưa, mọi người ăn ở đây nhé, buổi chiều còn có chút chuyện liên quan đến các con.” Edern thân là Đế hậu, lại không dùng tự xưng “Bổn cung” mà là “Ta”, có thể thấy hắn đã coi những người ở đây như người nhà.
Đế hậu thịnh tình mời, mọi người đương nhiên không thể cự tuyệt.
Mọi người tới nhà ăn trong hoa viên.
Lannado, Edern ngồi ở chính giữa Randall, Hạ Mạt cùng Lance ngồi ở bên trái, Trần Tuấn Vũ, Vu Triết, Trương Lợi cùng Trần Khiết ngồi ở phía bên phải.
Đồ ăn được bưng lên.
Randall cầm lấy rượu vang đỏ, chuẩn bị rót rượu cho mọi người, lại bị Lannado đoạt lấy.
“Phụ hoàng?”
Tâm tình của Lannado hiển nhiên đang rất tốt, hắn vỗ vỗ bả vai Randall “Chăm sóc Mạt Mạt thật tốt.” Lại quay sang nói với mọi người: “Hôm nay Lannado ta thiếu các con một nhân tình rất lớn.” Hắn một bên nói, một bên rót rượu cho đám người Trần Tuấn Vũ “Nếu không có sự nỗ lực của các con thì hôm nay mặt mũi của Hoàng đảng đã mất sạch.
Cho nên một ly này dù thế nào ta cũng phải mời các con.”
Tất cả mọi người đứng lên, nâng chén kính chào.
Hạ Mạt vốn cũng định uống rượu vang, thế nhưng Randall đã nhanh chóng ngăn cản, lấy lại chén rượu trong tay cậu.
Một chén rượu xuống bụng, Lannado lại rót cho mọi người một chút rồi quay trở về vị trí của mình.
“Vẫn không thể uống nhiều, buổi chiều còn phải họp, mọi người uống cho đỡ nghiện miệng thôi.
Mạt Mạt đừng uống rượu, trong bụng còn có tiểu bảo bảo đó, phụ hậu con đã chuẩn bị riêng cho con nước trái cây rất ngon.”
“Vâng, cảm ơn phụ hoàng, cảm ơn phụ hậu.”
Edern đầy ý cười nói với Randall: “Nước trái cây ở bàn nhỏ đằng sau các con, lấy lại đây đi.
Lance cùng Vu Triết nếu thích cũng có thể uống.”
Randall rót đầy nước trái cây cho đám người Vu Triết, Lance cùng Hạ Mạt rồi mới trở lại bên người Hạ Mạt.
Lannado xua xua tay, “Mọi người nhanh chóng ăn gì đi, lăn lộn cả sáng chắc giờ đã đói rồi.
Chờ cơm nước xong, đều ngủ trưa một chút, hai giờ chiều sẽ mở một cuộc họp ngắn tại sảnh chính sự.” Hắn lại nói riêng với đám người Trần Tuấn Vũ: “Các con đên nghỉ ở Tả thiên điện của Randall, chỗ nó có rất nhiều phòng.”
“Cảm ơn bệ hạ.”
“Đừng gọi xa lạ như vậy, nếu không chê thì khi không có người ngoài gọi ta là thúc thúc đi.
Đương nhiên, nếu các con cảm thấy tuổi của ta quá lớn thì gọi là bá bá cũng được.”
“Làm sao có thể?” Trong bốn người mồm miệng của Trương Lợi là lanh lợi nhất, đương nhiên bởi vì từ nhỏ hắn đã đi theo Randall nên cũng càng thêm quen thuộc Lannado hơn, nói chuyện đương nhiên sẽ nhiều, “Lannado thúc thúc trẻ trung khoẻ mạnh, bọn con sao có thể ghét bỏ ngài già, chính là ngài không được cảm thấy bọn con còn quá trẻ, không nên thân, không chịu chỉ điểm nhiều hơn.”
Lannado tức khắc cười ra tiếng, “Cái miệng này của con, từ nhỏ đến lớn đều nhanh nhẹn như vậy, thúc thúc không nói lại con.” Hắn cầm chén rượu hướng về phía Trương Lợi, Trương Lợi cũng cười dùng chén rượu kính chào hắn, hai người đều nhấp một miệng nhỏ, sau đó buông chén rượu tiếp tục dùng cơm.
Một bữa cơm, hoàn toàn kéo gần quan hệ giữa bốn người Trần Tuấn Vũ cùng Lannado và Edern.
Sau khi ăn xong, Randall, Hạ Mạt cùng với đám người Trần Tuấn Vũ đi đến Tả thiên điện.
Randall gọi người hầu đưa bốn người họ về phòng nghỉ ngơi, mà hắn cùng Hạ Mạt cùng nhau trở lại phòng ngủ.
Tiến vào phòng ngủ, Hạ Mạt lập tức nằm ngửa ở trên giường, “Đã thật lâu không có cảm giác mỏi mệt như vậy, giống như vừa mới đánh một trận.”
Randall nghiêng người nằm ở bên cạnh, một tay ôm eo cậu, đau lòng nói: “Rất mệt đúng không, mau nghỉ ngơi.”
Hạ Mạt cười tủm tỉm nhắm mắt lại, bĩu môi đòi hôn.
Randall cúi người, nhẹ nhàng mà đem môi bao trùm ở trên môi cậu.
Hô hấp giao triền lẫn nhau, bọn họ có thể tinh tường cảm nhận được mùi vị tin tức tố phát ra từ người đối phương.
Hôn môi đơn thuần dần dần có chút biến chất, hai tay Randall nâng mặt Hạ Mạt hung hăng hôn một cái, lúc này mới buông ra cậu, hơi thở gấp gáp nói: “Mau nghỉ ngơi đi.”
“Ừm, biết.” Hạ Mạt nghiêng người ôm eo Randall, đầu gác trên ngực hắn, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Một giấc ngủ dậy, Hạ Mạt thoải mái mà duỗi eo một cái
Randall đã rời giường, đang thay quần áo.
Hạ Mạt nằm nghiêng, nhìn chằm chằm vòng eo thon chắc của Randall, càng xem càng cảm thấy hạnh phúc.
“Tỉnh?” Randall đi về phía cậu, áo sơni rộng mở đung đưa trái phải theo từng bước chân, lộ ra cơ ngực và cơ bụng rắn chắc của nam nhân.
“Ừm.” Hạ Mạt ngồi dậy, chủ động giúp Randall cài cúc.
Randall quỳ một gối ở trên giường, hai tay ôm eo cậu, thuận tiện sờ một cái lên cái bụng hơi nhô lên.
Hạ Mạt nói: “Các bảo bảo gần đây vẫn thật nghe lời.”
“Đó là bởi vì bọn nhỏ rất yêu em, không nỡ để cho em chịu ủy khuất.”
“Phốc.” Hạ Mạt bị ngữ khí nghiêm trang của hắn chọc cười “Các bảo bảo mới lớn chừng nào? Làm sao biết nhiều như vậy?”
“Bảo bối hai chúng ta sinh ra nhất định là thông minh nhất thế giới này.”
Hạ Mạt cười trừng hắn một cái “Áo khoác của em đâu?”
Randall lấy ra một bộ từ nhẫn không gian, Hạ Mạt nhìn qua, “Màu sắc này giống hệt như bộ trên người anh.”
Randall hôn chóp mũi của cậu, “Là bản thu nhỏ của ta.”
“Trang phục tình nhân?!” Hai mắt Hạ Mạt tỏa ánh sáng.
“Em nghĩ sao?!”
Hạ Mạt lập tức giũ quần áo, so sánh với của Randall, quả nhiên là trang phục tình nhân a! Không nghĩ tới Randall còn nghĩ tới chi tiết này.
Hạ Mạt cao hứng phấn chấn thay quần áo mới.
Còn không đợi cậu cẩn thận thưởng thức, Randall lại lấy ra hai bộ trang phục trẻ con gần giống vậy.
Hạ Mạt kinh hỉ kêu lên, lập tức túm lấy Randall đi đến phòng tắm soi gương, lăn lộn hơn nửa ngày, lại chụp mấy tấm ảnh hai người cầm quần áo trẻ con đứng trước gương, nhanh chóng đăng lên Weibo của mình, sau đó liền vô cùng cao hứng đến họp.
Không nghĩ tới, ngay sau khi thân phận đại sư X của cậu được công bố thì số fans trên Weibo lập tức tăng lên theo cấp lũy thừa, chỉ trong một giờ ngủ trưa cũng đã thành công bước vào vị trí Weibo có số fans đứng thứ 3 cả nước, xếp sau Lannado và Locker, mà vẫn tiếp tục tăng nhanh chóng mặt.
Kết quả là, khi ảnh chụp rõ ràng là đang khoe khoang hạnh phúc này được đăng lên lập tức khiến cho quần thể fans chú ý cùng chia sẻ.
“Bàn luận thế nào là nhân sinh người thắng?! Vậy cần phải giống như Hạ đại sư, có nam nhân ( Randall điện hạ), có hài tử ( hai vị Omega tiểu điện hạ chưa sinh ra), có phi thuyền ( Vinh Quang Màu Bạc X), có công tác ( đại sư chế tạo cơ giáp cấp quốc gia của Lạp Hỗ tinh cầu).
Ca dám cam đoan, trên thế giới này không có nhân loại khốc huyến hơn Hạ đại sư!”
“Trên lầu +1.
Ảnh mà Hạ đại sư đăng lên đầy tình yêu, tộc thất nghiệp, cẩu độc thân, đỗ nghèo khỉ đáng thương quả thực phải khóc ròng chạy đi.”
“Trên lầu +2.
Bản nhân kinh doanh cửa hàng Taobao, trong tiệm có bán trang phục cùng khoản với Hạ đại sư, số lượng có hạn, mua nhanh mua nhah.”
“Trên lầu +3.
Tuy rằng thực sự không muốn nói ra sự thật tàn nhẫn này, nhưng là…… Ta có thể nói ta cùng Hạ đại sư, Randall điện hạ cùng trường cùng khối không?! Ha ha ha ha, mau tới đánh ta đi!”
“……”
Trên quang võng một mảnh sôi trào, trong chớp mắt, phía dưới ảnh chụp đã có hơn mười mấy vạn bình luận, cũng có gần trăm triệu lượt chia sẻ.
Thế nhưng Hạ Mạt làm người trong cuộc cũng không biết chuyện, vẫn là sau đó Gail ở tinh cầu Gamma xa xôi nói cho cậu rằng cậu đã ‘hot’ thì Hạ Mạt mới biết thì ra chỉ là một tấm ảnh chụp đã gây ra phản ứng lớn như vậy trên mạng.
Nội dung cuộc họp lúc hai giờ chiều có hai vấn đề chính, đầu tiên là sắp tới lúc khai phá thuộc tinh, nếu như đám người Hạ Mạt đã thành công nghiên cứu ra Màu Bạc X thì số lượng của nó nhất định phải gia tăng, cố gắng trong một tuần hợp thành 7 cái, thứ hai là thân phận của Hạ Mạt đã được công bố, xét thấy tầm quan trọng của cậu đối với Hoàng đảng là không thể thiếu, cho nên trong thời gian tiếp theo cần phải có hơn mười thành viên đội hộ vệ Hoàng gia đi theo bảo vệ 24/7.
Do đó, phạm vi hoạt động của Hạ Mạt liền giảm bớt rất lớn, sinh hoạt mỗi ngày đều là hai điểm một đường.
Cậu thì không bài xích sinh hoạt quy luật như vậy, nhưng mà Randall lại luôn cảm thấy thẹn trong lòng, thường xuyên nghĩ ra một số trò thú vị để đùa cậu vui vẻ.
Trong nháy mắt,cách ngày Hạ Mạt công bố thân phận đã được sáu ngày, trong khoảng thời gian này, bình quân mỗi ngày cậu đều có thể hợp thành một chiếc Vinh Quang Màu Bạc X.
Tối hôm nay, Hạ Mạt cùng Randall đã nằm lên giường thì đột nhiên nhận được cuộc gọi video của Gail.
Đã lâu không liên hệ với Gail, Hạ Mạt cũng nhớ, vì thế lập tức ấn xuống nút nghe.
Trong hình chiếu 3D xuất hiện một khuôn mặt phóng đại, Gail tỉ mỉ đánh giá Hạ Mạt một lúc lâu, dư quang mất tự nhiên liếc qua Randall.
Randall chủ động mặc áo khoác đi ra ban công.
Hạ Mạt có chút không đành lòng, bây giờ nhiệt độ buổi tối vẫn tương đối thấp, tuy rằng biết Alpha thân cường thể tráng nhưng vẫn không tránh khỏi lo lắng cho hắn.
Gail chú ý tới ánh mắt của cậu, vô tâm vô phổi mà vẫy tay, “Đừng luôn chiều Alpha như vậy.
Alpha da dày thịt béo, nên nuôi thả.”
Hạ Mạt cười ra tiếng, “Đừng có nói như là cậu hiểu lắm ý.”
“Chẳng lẽ không.” Thần sắc Gail đặc biệt kiêu ngạo.
“Nếu như cậu hiểu như vậy thì chẳng lẽ không hiểu rõ ý người kia?”
Gail: “……”
Hết chương 356.