Trần Tuấn Vũ đi đến vị trí cách Lance hai mét, Lance vừa lúc đã kết thúc cuộc gọi, “Là Randall điện hạ?”
Lance quay đầu lại nhìn hắn, hơi gật đầu.
“Có nhiệm vụ mới?”
“Không phải.” Lance nói: “Anh còn nhớ Mao Mao không?”
“Cục lông nhỏ thông minh kia?”
“Đúng vậy, chính là nó.
Hoàng huynh muốn em mang nó về.
Nhưng mà……” Lance mặt ủ mày ê ngồi trên cọc gỗ, “Một tinh cầu lớn như vậy, muốn tìm một con vật nhỏ chỉ to bằng nắm tay, trừ phi chính nó chạy tới trước mặt em, nếu không thì làm sao em có thể tìm được?”
Trần Tuấn Vũ thoáng tưởng tượng tình huống có thể xuất hiện khi mang Mao Mao về Lạp Hỗ tinh cầu.
Dựa theo mức độ được chào đón hiện tại của Hạ Mạt, nếu như có người biết cậu mang về một con vật nhỏ từ Lục Tinh, nói không chừng ngay ngày hôm sau giá trị của Mao Mao sẽ tăng gấp bội, trởi thành sự tồn tại trân quý hệt như gấu trúc của cổ địa cầu.
Hắn thậm chí có thể tưởng tượng được hình ảnh nhóm đại gia vì noi theo Hạ đại sư mà bỏ ra số tiền lớn mua Mao Mao.
Quả thật là nghĩ như thế nào cũng cảm thấy lo lắng cho tương lai của Mao Mao.
Hắn đang suy nghĩ đến thất thần thì cánh tay bỗng nhiên bị người chụp một cái.
Trần Tuấn Vũ hoàn hồn, thấy Lance lão đại đang khó chịu nhìn chằm chằm mình, vội vàng áy náy hỏi: “Làm sao vậy, có chuyện gì?”
“Sao lại không nghe em nói chuyện?”
Trần Tuấn Vũ xin lỗi mà cười cười.
Lance liếc nhìn hắn, “Hoàng huynh nói Mao Mao đặc biệt thích cá nhỏ, chúng ta có thể sử dụng cách này thử xem……”
“Đều nghe em.”
Phủ Nội Các tổng lý.
Trong thư phòng chợt vang lên một tiếng vang lớn.
Laurent bệnh nặng mới khỏi đang phơi nắng trong viện, bị thanh âm này hoảng sợ, sắc mặt trắng thêm một phần “Là bên phụ thân?”
Vệ binh đứng phía sau gã thấp giọng trả lời, “Đúng vậy.”
“Qua lâu như vậy mà lão nhân gia hắn vẫn táo bạo như thế a.” Laurent cũng không có ý định tiến lên an ủi mà là tìm chỗ ngồi xuống.
Vệ binh đi theo cũng cuống quýt mang đến một cái thảm lông.
Laurent nhắm mắt lại, ngửa đầu cảm thụ ánh mặt trời, hai bên má tái nhợt gầy ốm mơ hồ có thể thấy được một tia lệ khí,
Gã vốn cho rằng mình nhất định không thể sống nổi, không nghĩ tới còn nhặt được một cái mệnh trở về, tuy nói thân thể bây giờ yếu ớt hơn trước kia rất nhiều, nghe nói cũng không thể thừa nhận quá nhiều áp lực, nhưng tốt xấu còn sống.
Lúc nãy gã mới biết được tin tức Lạp Hỗ tinh cầu được hạng 7, như vậy chắc là phụ thân nổi giận lôi đình vì chuyện này.
Đi dạo quỷ môn quan một chuyến, gã đã không quá để ý đến chuyện Hoàng đảng đắc thế như thế nào nữa.
Đắc ý nhất thời thì như thế nào? Gã sớm muộn gì cũng sẽ đem thống khổ mình phải chịu đựng trả lại gấp bội.
Nghỉ ngơi mấy phút, Laurent đứng dậy đi về phía thư phòng của Locker.
Vệ binh tay mắt lanh lẹ mà thu hồi đệm lông, tận trung cương vị công tác mà đi theo sau cách gã hai mét.
Laurent đứng yên trước cửa thư phòng, khi đang chuẩn bị giơ tay lên gõ cửa thì thấy một hầu gái sắc mặt hoảng sợ chạy ra, hầu gái kia nhìn thấy Laurent thì lập tức sợ hãi mà thỉnh an, sau đó nhanh chóng rời đi, giống như đằng sau đang có dã thú đuổi theo nàng vậy.
Laurent sắc mặt không gợn sóng, nhìn theo người nọ rời đi, thẳng đến khi hoàn toàn không thấy bóng dáng của nàng thì mới nhấc chân bước vào thư phòng.
“Phụ thân.”
Nghe thấy thanh âm này, cả người Locker chấn động, quay đầu nhìn gã.
Trong thư phòng, ánh đèn lờ mờ mà lại âm trầm.
Mượn ánh sáng mỏng manh, Laurent chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy bóng dáng của Locker.
Đợi đến khi gã đi đến dưới đèn mới phát hiện ra chỉ mấy ngày không gặp mà Locker như là đã già đi mấy chục tuổi.
Trong ánh mắt che kín tơ máu, chỗ hốc mắt đầy quầng thâm, cằm toàn râu.
Locker yên lặng nhìn Laurent gầy ốm, nửa ngày không hé răng.
Còn nhớ không lâu trước đây, lão còn cảm giác sâu sắc Laurent đã trưởng thành, đủ để một mình đảm đương một phía, không nghĩ tới trong chớp mắt gã đã bị tra tấn đến không có hình người.
“Phụ thân?”
Locker phản ứng lại, thanh âm khô khốc nói: “Con, con tỉnh?”
“Đúng vậy.”
Trong nhất thời, hai cha con lại nhìn nhau không nói gì.
Laurent đương nhiên biết lão vẫn chưa nói xong “Hiện giờ nhi tử tuy rằng không thể chịu được cường độ quá lớn nhưng làm người điều khiển phía sau vẫn không thành vấn đề.”
“Ai……” Locker thở dài, “Là phụ thân vô dụng, trúng gian kế của Hoàng đảng, làm hại con……”
“Chỉ cần ngài ở thì sẽ không có gì phải sợ hãi.” Laurent không để ý mà cười cười, ít nhiều nhờ vào một kích kia của Randall đã làm cho ý tưởng và quan niệm của gã nháy mắt thành thục, hiện giờ, gã đã không bao giờ là thanh niên nóng nảy không chịu được đả kích như trước nữa.
Locker kích động nhìn gã.
Laurent cười, “Biện pháp là do con người nghĩ ra.
Bất luận như thế nào thì sự thật vẫn là số binh sĩ Nội các có được nhiều hơn hẳn Hoàng đảng.
Chỉ cần chúng ta có đủ nhân mã, lại sử dụng hợp lý sức mạnh của Fillet, Hắc Vương tinh, a, đúng rồi, còn có Thạch Sư tinh cầu vừa mới bị Lạp Hỗ chen xuống kia nữa, thì chắc chắn có thể rửa được mối nhục xưa.”
“Thạch Sư tinh cầu? Tại sao con lại nhắc đến nó?”
“Thạch Sư trước kia vẫn là hạng 7, nay lại bị Lạp Hỗ đột nhiên chen vào đạp xuống thứ 8, bọn họ bây giờ nhất định phi thường thống hận Lạp Hỗ đoạt lấy vị trí tinh cầu trung tâm của bọn họ.
Ha ha, Fillet có quan hệ tốt với Thạch Sư, tất nhiên sẽ liên thủ đả kích Lạp Hỗ.
Giữa các tinh cầu nếu như phát động chiến tranh thì đó chính là giết địch 1000 tự tổn hại 800, bọn họ cũng không chiếm được chỗ tốt.
Biện pháp đơn giản mà lại hiệu quả nhất chính là mượn dao giết người, mà Nội các chính là đối tượng có lợi nhất cho bọn họ.”
Theo phân tích của Laurent, mắt của Locker càng ngày càng sáng, cuối cùng không nhịn được mà vỗ vỗ vai của Laurent, vui mừng nói: “Phụ thân vốn tưởng con từ đây sẽ không đứng dậy nổi, không nghĩ tới con không những không uể oải mà tâm tính ngược lại lại càng thêm thành thục!”
Laurent nhàn nhạt cười cười, “Con người luôn là sau khi trải qua một chuyện nào đó mới có thay đổi.”
“Đúng đúng đúng.” Locker liên mồm phụ họa, ngay sau đó hỏi: “Vậy con cảm thấy chúng ta có thể làm cái gì?”
“Hoàng đảng có ưu thế trong việc khai phá Lục Tinh, chúng ta có thể phân một bát canh trong đó đã không tồi, tuyệt đối không thể đả kích Hoàng đảng ở phương diện này nữa, cho nên chúng ta phải tìm kiếm phương pháp khác.
Nhi tử còn nhớ sau khi bảng xếp hạng thực lực các tinh cầu được công bố thì sẽ diễn ra giải so đấu cơ giáp siêu cấp.
Lạp Hỗ nếu như đã trở thành tinh cầu trung tâm thì sợ là không thể không đi đúng không?”
Locker hơi nhíu mày suy tư “Giải thi đấu cơ giáp siêu cấp chỉ giới hạn top 10 các tinh cầu tham gia, cũng không nhắc tới chuyện tinh cầu trung tâm bắt buộc phải tham gia.
Ta lo Hoàng đảng vì tránh đi mũi nhọn sẽ tìm lý do từ chối.”
“Phụ thân, cho dù Hoàng đảng có từ chối hay không thì đều có lợi chu chúng ta.”
“Sao lại nói như vậy?”
“ Nếu như Hoàng đảng từ chối, chúng ta có thể âm thầm liên hợp với Fillet và Thạch Sư, để cho bọn họ đồn thổi khắp nơi rằng thực lực của Lạp Hỗ tinh cầu thấp kém, sợ hãi giải đấu cơ giáp siêu cấp, như vậy, hành động của Hoàng đảng sẽ làm cho dân chúng phản cảm.
Nếu như Hoàng đảng tham gia thì để cho Fillet và Thạch Sư hung hăng giáo huấn họ một trận, để cho Hoàng đảng thua người thua trận trong giải đấu.
Từ đó mọi người cũng sẽ có ác cảm với Hoàng đảng.”
“Nếu như Hoàng đảng lấy được thắng lợi thì sao?” Locker nhíu mày, mấy lần giao đấu với Hoàng đảng trước kia kết thúc bằng thất bại đều có liên quan đến việc bọn họ đã quá coi thường Hoàng đảng.
Bây giờ lão không muốn mắc phải loại sai lầm này nữa.
Tươi cười của Laurent càng thêm thâm trầm, “Cho dù Hạ Mạt có lợi hại đến đâu thì có thể sánh ngang với các đại sư cơ giáp lâu đời của các tinh cầu đứng đầu sao? Con cảm thấy không thể.
Đương nhiên, vì để ngừa vạn nhất, chúng ta cũng phải làm chút gì đó.”
Locker cúi đầu suy nghĩ sâu xa.
Laurent thấy lão trầm ngâm cũng không vội mà thúc giục, mà là hỏi: “Phụ thân, dựa theo quy định của những năm trước thì có phải sau khi kết thúc xếp hạng thực lực, bảy tinh cầu trung tâm sẽ tụ họp một lần?”
“Đúng, làm sao vậy?”
“Nhi tử cho rằng, chúng ta có thể trước tiên liên hợp với Fillet cùng với Thạch Sư, bảo bọn họ cố tình khơi mào đề tài giải đấu cơ giáp này, đến lúc đó có nhiều truyền thông báo chí ở đây như vậy, cho dù Hoàng đảng muốn từ chối không tham gia thì cũng sẽ rất khó khăn.”
“Này……”
“Phụ thân, ngài không cần phải kết luận vội vàng.
Đội hình tinh cầu trung tâm khó được mà có sự thay đổi, nói không chừng thời gian tụ họp sẽ bị kéo dài, dù sao cũng phải suy xét đến tâm tình của Thạch Sư tinh cầu a.”
“Vậy thì được, để cho phụ thân suy nghĩ lại đề nghị của con.”
Laurent cung kính mà rời khỏi thư phòng.
Từ nơi âm u lập tức đi đến dưới ánh mặt trời khó tránh khỏi có chút choáng váng.
Vệ binh thấy thế có ý muốn tiến lên đỡ.
Laurent xua xua tay, đỡ vách tường đứng một lúc lâu, lúc này mới chậm rãi trở về phòng ngủ, đợi đến khi gã ngồi xuống thì lập tức mở ra quang não, lấy ra phương thức liên hệ với D.Mongolia, gọi điện.
Gã không phải không nhìn ra sự do dự của Locker, chỉ là cảm thấy không thể chỉ dựa vào Locker như trước.
Hiện giờ Locker xử lý vấn đề càng thêm do dự thiếu quyết đoán, nhưng khi đối mặt với rất nhiều chuyện đều cần phải đao sắc chặt đay rối, nếu không một khi bỏ qua cơ hội tốt sẽ không thể bù đắp được.
Hết chương 360.