Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Quang võng trong nháy mắt nổ tung, tất cả mọi người ồn ào muốn bắt lấy người chủ trì hành hung một trận!
“Đù má! Có dám nói sớm hơn một chút hay không?! Âm dương quái khí ấp a ấp úng, rõ ràng là một đại hỷ sự mà bị ông làm cho giống như ngày tâm thần thế giới, lại còn giấu đến cuối cùng?!”
“Chị đây đã sớm nhìn không vừa mắt tên Beta nam này! Nếu không thì tìm người đẩy hắn xuống dưới đi?!”
“Trên lầu +1!”
“Trên lầu +2!”
“Trên lầu +10087!”
“……”
Bên ngoài bệnh viện Hoàng gia.
Trên không trung chợt xuất hiện hiện tượng bất thường, một chiếc phi thuyền màu xám bạc xuất hiện từ trong lốc xoáy.
Màu bạc X chưa hoàn toàn dừng ổn định thì Lance đã gấp không chờ nổi mà nhảy xuống phi thuyền, khi rơi xuống mặt đất trọng tâm không ổn định mà thiếu chút nữa ngã lăn!
Trần Tuấn Vũ theo sát phía sau, tâm tình đương nhiên cũng khẩn trương, chỉ là không đến mức không kiểm soát được như Lance, hắn tay mắt lanh lẹ mà túm lấy Lance, an ủi: “Đừng có gấp, nghe Trương Lợi nói người mổ chính chính là giáo sư phụ sản nổi tiếng nhất của bệnh viện Hoàng gia, nhất định sẽ phụ tử bình an.”
Lance lúc này làm gì còn tâm tình thoải mái để nghe Trần Tuấn Vũ nói, chỉ một lòng một dạ mà chạy vào trong, thế nhưng tay của Trần Tuấn Vũ như một cái kìm sắt, y không tránh thoát được, chỉ có thể thả chậm bước chân, thấp giọng thúc giục “Nhanh lên! Nhanh lên!”
“Được được được.” Trần Tuấn Vũ tăng nhanh tốc độ, hai người một đường chạy chậm tiến vào bệnh viện Hoàng gia, sau khi xác nhận thân phận liền có hộ sĩ dẫn đường lên tầng 3.
Bên ngoài phòng sinh số 1.
Nhìn qua, tất cả mọi người đều đến đông đủ, Lannado, Edern, Vị Chinh, Ngọc Chương, DIệp Vĩ, Vương thúc, Trương Lợi, Trần Khiết, Vu Triết,….
Mọi người nghe thấy chỗ hành lang truyền đến bước chân, quay đầu nhìn lại thấy là Lance cùng Trần Tuấn Vũ, mấy trưởng bối gần như là mặt không biểu tình mà xoay đầu đi nhìn chằm chằm vào dòng chữ chói mắt “Đang mổ” trên cửa.


Còn lại mỗi đám người trẻ tuổi là sôi nổi chào đón.
“Hoàng huynh đâu?” Lance nhìn một vòng cũng không phát hiện Randall.
Trương Lợi dùng cằm chỉ vào phòng sinh, “Ở bên trong a.”
“Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.” Lance dựa vào trên vách tường, hộ sĩ tri kỷ đưa tới cho y và Trần Tuấn Vũ một cốc trà an thần, Lance cầm cốc trà lên, đôi tay run rẩy.
Trần Tuấn vũ đặt trà lên một cái ghế khác, an ủi vỗ vỗ bả vai của Lance.

“Yên tâm, tất cả đều sẽ thuận lợi.”
Lance cầm cốc uống một ngụm thật lớn, lúc này mới lắp bắp nói “Em, em không lo lắng, em chỉ là nghĩ đến sắp được ôm cháu trai, kích động.”
Trần Tuấn Vũ nhìn y mạnh miệng, cũng không vạch trần, mà là hỏi Trương Lợi, “Không phải ngày sinh dự tính là một tuần sau sao? Tại sao lại sớm nhiều vậy?” Dự theo trình độ khai phá khoa học kỹ thuật của Lạp Hỗ tinh cầu với phương diện sinh sản thì đáng lẽ ngày sinh dự tính với ngày sinh thực tế không nên lệch nhiều như vậy.
Nhắc tới cái này, biểu tình của Trần Khiết, Vu Triết cùng Trương Lợi đều lập tức từ trời trong biến thành u ám.
Trần Tuấn Vũ trực giác trong này có điều kỳ quái, vì thế tiếp tục hỏi: “Đã xảy ra chuyện gì? Là Laurent?”
Nghe thấy mấy chữ này, biểu tình của ba người Trương Lợi đều vô cùng mất tự nhiên, Vu Triết còn bĩu môi, nói thầm: “Chưa từng thấy qua người nào không biết xấu hổ như vậy.”
Lance hạ cốc trà, chau mày “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Trương Lợi cố kỵ mà nhìn thoáng qua phía các trưởng bối, ra hiệu với Lance cùng Trần Tuấn Vũ “Đi trong phòng nói chuyện.”
Mấy người trẻ tuổi cùng nhau đi vào phòng nghỉ dành cho khách VIP.

Vừa đóng cửa, Lance đã gấp không chờ nổi mà hỏi “Mau nói cho tớ.”
Trương Lợi thoáng chần chờ “Chuyện này còn phải kể từ yến hội tinh cầu siêu cấp.”
Mọi chuyện như thế này.
Từ khi Locker biết được năng lực của Hạ Mạt có thể so sánh được với những chế tạo sư đứng đầu Thâm Hải thậm chí là Gammar, lão vẫn luôn cân nhắc làm thế nào mới có thể kéo Hạ Mạt về phía Nội các.
Thế nhưng từ sau khi Hạ Mạt mang thai mỗi ngày đều ru rú trong nhà, cho dù bọn họ có suy nghĩ ngàn vạn loại biện pháp cũng không thể thực hiện được.
Sau khi Exxon nghỉ hè, Lance liền rời khỏi Lạp Hỗ đến Lục Tinh.
Hạ Mạt lại là bởi vì bụng càng lúc càng lớn, hành động không tiện mà giảm bớt số lần ra ngoài.
Không nghĩ tới ngày hôm đó trong yến hội sinh nhật của Vị Chinh, cha con Locker không mời mà đến.
Laurent khô gầy như que củi vậy mà da mặt lại biến dày, làm trò ở trước mặt nhiều người như vậy nói gã đã từng mê luyến Hạ Mạt như thế nào.
Lúc ấy các trưởng bối liền lạnh mặt, thế nhưng ngại khách quý những tinh cầu khác đều ở đây nên không lập tức phát tác, không nghĩ tới Laurent còn càn rỡ mà nói ra câu nói hoang đường như “Một nam hầu hai phu” gì đó.

Lúc này Vị Chinh hoàn toàn bị tức giận, không chút khách khí đuổi cha con Locker ra khỏi nhà.
Nhưng cho dù như vậy Hạ Mạt cũng bị lời của gã nhiễu loạn tâm thần, buổi chiều khi chuẩn bị trở lại hoàng cung không cẩn thận bị trượt chân, Randall tay mắt lanh lẹ đỡ được cậu nhưng rốt cuộc đã bị động thai, khi trở về vẫn luôn cảm thấy bụng không thoải mái, sau đó đưa đi viện kiểm tra mới phát hiện ra sắp sinh rồi!
Nghe xong Trương Lợi nói, Lance tức giận đến ngứa răng, “Tớ đã biết tên tiện nam kia sẽ không an phận mà!”
Trần Tuấn Vũ nắm lấy tay y, nhẹ giọng an ủi: “Nếu để Randall điện hạ nghe thấy lời này lại bị phê bình.”
Lance nghiến răng nghiến lợi, “Cho dù mắng chết em em cũng không sợ! Em thật là! Thật là hận không thể dẫm chết bọn họ!”

“Bình tĩnh, bình tĩnh.” Trương Lợi cũng khuyên nhủ:” Hiện tại cũng không phải là lúc truy cứu trách nhiệm, trước mắt quan trọng nhất chính là Hạ Mạt có thể bình an sinh hạ hoàng tử, mọi chuyện còn lại có thể bàn bạc sau “
Lance thở phì phì mà đi tới đi lui, giống như một con chó Shiba nhỏ, khi đi đến trước mặt Trần Tuấn Vũ liền đột nhiên dừng lại bước chân, thần kinh mà nhéo cổ áo Trần Tuấn Vũ dùng sức lay động, một bộ sắp bùng nổ.
Trần Tuấn Vũ dễ tính mà mặc y xoa bóp méo mó, không đánh trả chút nào.
Trương Lợi nhìn hình thức ở chung của hai người, như là nhìn ra chút gì đó, nếu không phải lúc này Hạ Mạt đang nằm trong phòng sinh thì hắn rất có khả năng mà lấy chuyện này ra chế nhạo hai người, hắn điều chỉnh thần sắc, nói “Tóm lại mọi chuyện chính là như vậy, chúng ta vẫn là nên ra ngoài chờ xem.”
Năm người trẻ tuổi lại một lần nữa trở lại hành lang, nhìn mấy chữ “đang mổ” sáng chói, trái tim bất tri bất giác bị nhấc lên giữa không trung.
Thời gian chờ đợi vô cùng dài lâu, giống như một giây đồng hồ đều bị kéo dài vô hạn, cắt thành hàng trăm, hàng ngàn đoạn.
Lance dựa vào trên mặt tường, nhìn thời gian, y mới phát hiện ra mình đến nơi này còn chưa được 10 phút, trong ý thức chủ quan lại cảm thấy như đã qua hàng mấy thế kỷ.
Y bỗng nhiên muốn biết hoàng huynh bây giờ đang ở trong phòng sinh có cảm nhận như thế nào?
Tận mắt nhìn thấy dao giải phẫu vạch một đường trên bụng người yêu, nhìn thấy bác sĩ đưa tay vào trong cái bụng chảy máu đầm đìa, nhìn các bảo bối chào đón thế giới này….Y không biết cảm nhận của Randall, lại chắc chắn mà cho rằng nội tâm của hắn nhất định tràn đầy cảm kích cùng hạnh phúc.
Vậy Hạ Mạt thì sao?
Hạ Mạt lại sẽ có cảm nhận như thế nào?
Đau là tất nhiên, nhưng đồng dạng cũng phi thường hạnh phúc, bởi vì cậu có thể dựng dục hài tử của người mình yêu, có thể thuận lợi sinh hạ những hài tử thông minh đáng yêu.
Lance gắt gao nhấp môi, ngón tay thon dài vô ý thức mà lướt qua bụng nhỏ bằng phẳng rắn chắc, y bỗng nhiên cũng có chút chờ mong với hài tử của mình cùng Trần Tuấn Vũ….
Thân thể chợt cứng đờ.
Lance chợt ý thức được mình nghĩ sai rồi, vội vàng hổ thẹn mà thu hồi suy nghĩ đang lạc trôi linh tinh, chuyên chú mà nhìn chằm chằm phòng mổ.
Tin tức chế tạo sư cấp quốc gia của Lạp Hỗ tinh cầu, chuẩn vương phi Hạ Mạt sắp sinh lan truyền nhanh chóng, chỉ trong vài phút ngắn ngủi mà người trên các tinh cầu Gammar, Thâm Hải, Fillet, Vô Hoa, Airwolf, Khung Đỉnh đều đã biết! Ngoại trừ Fillet ra thì những tinh cầu còn lại đều sôi nổi gửi điện mừng, cầu chúc tiểu hoàng tử thuận lợi ra đời các kiểu.
Fillet tinh cầu.
Trong tòa nhà hiện đại hóa thuần kim loại, D.Mongolia dựa lưng vào sô pha, một chân đặt trên bàn trà, biểu tình dữ tợn nói: “Thế mà sắp sinh.”
Sau bàn làm việc, Alpha ngẩng đầu, con ngươi nhạt màu cơ hồ lộ ra nét cười tàn nhẫn “Sinh thì làm sao? Đây có lẽ là cơ hội có hài tử duy nhất trong cả cuộc đời này của bọn họ đó.


Lạp Hỗ tinh cầu từ trước đến nay không có truyền thống để Omega kế thừa ngôi vị hoàng đế, chẳng lẽ muốn giao ngôi vị này cho một người khác họ? Ca ca thật ra vô cùng vui vẻ có thể chế giễu.”
D.Mongolia cười nhạo “Nghe nói ngày sinh dự tính của cậu ta vốn dĩ vào một tuần sau, không nghĩ tới bởi vì mấy câu nói kia của Laurent mà trước nhiều như vậy, Laurent cũng không phải là phế vật.”
“Laurent?” Alpha nhướng mày, “Tên nam Beta gầy như nghiện kia?”
“Đúng.”
“Sống không được bao lâu.”
“A?” D.Mongolia không hiểu ý của hắn.
Alpha cười cười, “Ta chỉ là nhận xét tình huống của gã từ dưới góc nhìn một nhân viên y tế thôi.

Lại nói tiếp, Locker mới là người đáng thương nhất, ngôi vị hoàng đế không cướp được, lại còn mất cả con của mình.”
“Ca ca đang đồng tình Locker”
“Đồng tình lão?” Tươi cười của Alpha dần dần mở rộng, “Ta chỉ suy tính vì tương lai của gia tộc chúng ta thôi.

Thử nghĩ, chờ chúng ta trợ giúp Locker vặn ngã Hoàng đảng, mà lúc ấy nhi tử của Locker lại chết, em cảm thấy Lạp Hỗ tinh cầu cuối cùng sẽ rơi vào tay ai?”
“Ca ca muốn Lạp Hỗ?”
“Không phải muốn.” Alpha gằn từng chữ một mà nói: “Là, thực, dân.”
Hết chương 374.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận