Nghe thấy Edern nói, biểu tình của Lannado nháy mắt hòa hoãn rất nhiều, hắn ôm mông nhỏ tròn tròn của An An, bế nhóc dựa vào trên đầu vai của mình.
An An người nhỏ, cánh tay cánh chân cũng không có sức lực gì, hai cánh tay mềm oặt ôm cổ hắn, đầu nhỏ quay sang, nhìn chằm chằm vệt râu mờ mờ trên cằm hắn.
Lannado nhìn bộ dáng đơn thuần ngốc manh của hắn, tâm mềm nhũn, thơm rồi lại hôn vài cái lên gương mặt mềm nộn của nhóc, rồi mới nói với Edern: “Nếu bọn họ thích lăn lộn thì chúng ta cũng phụng bồi.
Không phải trong tay của Bạch Liễm có rất nhiều chứng cứ Locker bao dưỡng nữ nhân bên ngoài sao? Bảo hắn tìm cơ hội phát tán đi, ta không tin hắn còn tinh lực gây sóng gió.”
Tiểu hành tinh M.
Sau khi thành công đánh bại Thiên Tử Tinh, mấy người Randall nhanh chóng rút lui khỏi phạm vi sơn cốc, tìm chỗ ẩn nấp nghỉ chân.
Randall lấy ra nước uống từ trong balo, vặn nắp bình đưa cho Hạ Mạt, cậu tự nhiên tiếp nhận, uống một hớp lớn rồi đưa số còn lại cho Randall.
Trương Lợi ngồi khoanh chân dưới đất.
Hồ Bân vốn định ngồi bên cạnh hắn lại bị Trần Khiết hung tợn trừng một cái, lập tức tránh xa.
Trương Lợi chú ý đến động tác nhỏ của Trần Khiết, cộ cong nơi khóe miệng càng thêm rõ ràng.
Trần Khiết chuyện đương nhiên ngồi bên cạnh hắn, không rên một tiếng lấy ra dịch dinh dưỡng từ trong balo, nhét vào tay hắn.
Trương Lợi cười cười với hắn, Trần Khiết thu hồi tầm mắt, ngũ quan càng thêm lãnh ngạnh so với ngày thường.
Trương Lợi thấy vẻ mặt của hắn thì tâm tình càng thêm sung sướng, vừa mở phần nilon bọc bên ngoài vừa nói: “Đối thủ chỉ còn lại Gammar và Thâm Hải, các cậu cảm thấy nên ra tay trước với ai?”
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Randall.
Randall suy tư một lát, “Gammar cùng Thâm Hải đều có thực lực quân sự vô cùng mạnh, cho dù đối đầu với ai thì cũng là một trận khổ chiến.
Đề nghị của ta là đầu tiên nghỉ ngơi dưỡng sức 24h, trong khoảng thời gian này mọi người cần phải khôi phục tinh lực, cả về phương diện con người và vũ khí.”
Hạ Mạt nắm chặt nắm tay, “Em nhất định sẽ dốc hết toàn lực.”
Randall gật gật đầu, nâng lên mí mắt đánh giá bốn phía.
Bọn họ đang nấp ở phần đứt gãy bên dưới vách đá, phần dứt gãy này không gian rất lớn, ước chừng một trăm mét vuông, điều khác biệt rõ ràng nhất so với bên ngoài chính là trong một góc còn mọc không ít rêu phong xanh biếc.
“Nơi này hẳn là thực an toàn, mọi người nghỉ ngơi một chút, sau 24 giờ sẽ xuất phát đến nơi đóng quân của Thâm Hải.”
“Rõ!”
Đội ngũ tạm thời giải tán, đội viên sôi nổi tìm xong vị trí, nằm xuống nghỉ ngơi.
Chỉ có Hạ Mạt nằm ở lối vào của khe hở, cẩn trọng chữa trị cơ giáp.
“Vất vả.” Tranh thủ khoảng thời gian Hạ Mạt khôi phục tinh thần lực, Randall nói.
“Này có cái gì? Em là chế tạo sư của đội ngũ, những việc này là em nên làm.”
Randall nắm lấy tay cậu, trịnh trọng nói: “Chúng ta rất nhanh sẽ được về.”
Nhắc tới trở lại Lạp Hỗ, Hạ Mạt bỗng nhiên nhớ tới hai tiểu bảo bối của bọn họ, cậu cười khổ một chút, hỏi: “Chờ đến khi trở về thì các bảo bảo liệu có không quen biết chúng ta không?”
“Mạt Mạt……” Randall ôm lấy Hạ Mạt, trong thanh âm tràn đầy áy náy.
“Em không có việc gì.” Hạ Mạt vội vàng ôm lấy eo nam nhân, thoải mái mà nói: “Nếu nhanh, nói không chừng ngày kia chúng ta có thể về.”
“Sẽ, chúng ta sẽ tận lực trở về sớm một chút.”
“Được rồi, vì để chúng ta có thể sớm trở về em nên tiếp tục phấn đấu, anh cũng nhanh đi nghỉ ngơi, nếu như anh làm đội trưởng mà không có tinh thần thì chúng ta làm sao có thể đánh thắng trận?”
Randall lúc đầu còn không muốn rời đi, Hạ Mạt khuyên can mãi, hắn cuối cùng mới tìm một góc nằm xuống.
Trương Lợi nằm ở sườn phần đứt gãy, đầu tiên hắn xem quang não một lúc, chờ đến khi mí mắt chua xót mới đóng quang não nhắm mắt lại.
Mới vừa ngủ chưa được hai phút, Trần Khiết đã đến gần, ngơ ngác đứng bên cạnh chân Trương Lợi.
Trương Lợi mở to mắt, vừa mới thấy bóng dáng cao lớn mơ hồ trước mắt đã lập tức biết là ai, vì thế vỗ vỗ vị trí bên người hỏi: “Ngủ một lát?”
Trần Khiết lúc đầu không nhúc nhích, Trương Lợi thấy hắn không có phản ứng liền không khỏi có chút thất vọng, không nghĩ tới giây tiếp theo Trần Khiết đã im lặng nằm bên người hắn.
Trong lòng Trương Lợi vui vẻ, vội vàng tránh sang bên cạnh một ít, lộ ra hơn nửa cái đệm giản dị.
Trần Khiết nghiêng người về phía hắn, thấy Trương Lợi đều sắp lăn xuống dưới đệm liền duỗi ra cánh tay dài cường ngạnh túm hắn vào trong ngực.
Mặt Trương Lợi đụng tới lồng ngực cứng rắn rộng lớn, trên má nóng rát, tâm tình lại vô cùng sung sướng.
Hai người ở bên nhau cũng gần một năm nhưng trước hôm nay cảm tình của bọn họ vẫn không rõ ràng, đương nhiên sẽ không có cơ hội cảm thụ cảm giác hạnh phúc khi có người yêu, mà hiện tại bọn họ nằm trên chiến trường, cũng không có nhiều thời gian cho chuyện nhi nữ tình trường, giờ khó khăn lắm mới có thời gian gần gũi nên hắn đương nhiên vô cùng vui vẻ.
Hai người ôm nhau yên tĩnh nằm mười mấy phút, Trương Lợi vừa nhích gần hơn về phía Trần Khiết đã nghe thấy hắn thấp giọng nói: “Đừng nhúc nhích.”
Trương Lợi tức khắc ngừng thở không động đậy, hắn cảm giác Trần Khiết điều chỉnh vị trí một chút, một thứ cứng rắn để lên đùi mình.
Đại não nháy mắt trống rỗng, hắn vất vả mới hít sâu một hơi.
Trần Khiết ôm chặt hắn hơn, miệng đều sắp chạm vào chóp mũi của hắn “Đừng nhúc nhích, nếu em lại động thì tôi có thể sẽ không nín được.”
“Anh…… kỳ sinh lý anh tới rồi?” Hắn rõ ràng nhớ rõ kỳ sinh lý của Trần Khiết là một tuần sau, tại sao lại bỗng nhiên đến trước nhiều vậy, huống hồ mấy giờ trước bọn họ đã làm một lần.
“Hẳn là không phải.” Miệng Trần Khiết chạm chóp mũi của hắn “Là phản ứng tự nhiên.”
“A?”
“Trước kia đi học thầy giáo đã đặc biệt nói qua, Alpha rất dễ dàng có phản ứng với người mình thích.”
Trương Lợi sửng sốt một chút, lập tức bởi vì cách dùng từ của hắn mà vui vẻ.
Người mình thích? Nói cách khác hắn là người mà Trần Khiết thích?
“Cho nên em đừng nhúc nhích.
Nếu không tôi cũng không dám bảo đảm có thể đè em ở trong thời điểm mấu chốt này không.”
Trương Lợi có chút đắc ý, ngay cả thanh âm cũng không tự giác mà nhẹ nhàng, “Em không sao cả.”
“Còn dám không sao cả?” Trần Khiết nhanh chóng mà cho tay vào trong quần hắn, nhéo một cái lên cái mông tròn tròn “Một chút thịt vụn lúc nãy đều không đủ tôi nhét kẽ răng, nếu em thực sự cảm thấy không sao cả thì tôi có thể lập tức kéo em ra bên ngoài, một hơi làm hai ngày hai đêm.”
Trương Lợi run lên một chút, cả người đều bởi vì câu nói này của Trần Khiết mà thiêu cháy, hắn đặt hai tay lên ngực Trần Khiết, cố ý vô tình mà nhéo vạt áo của hắn.
Trần Khiết thấy hắn không nói lời nào thì cười thấp một tiếng.
Trong mắt Trương Lợi mang theo ý cười chân thành tha thiết, miệng lại nói “Xung quanh đều là đội viên, cũng mệt anh có thể nghiêm trang nói ra loại lời nói hạ lưu này.”
“Tôi nói chính là sự thật, có cái gì không dám để người biết.”
“Trước kia sao lại không phát hiện anh có thể nói như vậy?”
Trần Khiết ngậm lấy vành tai hắn, không nhẹ không nặng mà mút vào, biểu tình thỏa mãn “Trước kia coi em là anh em, hiện tại coi em là nam nhân của tôi, đương nhiên phải đặt trong lòng bàn tay dỗ, sủng.
Tôi chính là hối hận không nhận ra cảm tình dành cho em em sớm, lãng phí nhiều thời gian ở chung như vậy.
Chờ lần này trở về nhất định phải làm em không xuống giường được.”
“Anh đừng có mà chém….”
Trần Khiết dựng thẳng phần eo hung hăng đỉnh đùi hắn một chút “Có phải chém hay không, đến lúc đó em sẽ biết.”
Trần Tuấn Vũ nằm ngửa trên cái đệm giản dị, hai tay gối sau đầu.
Hắn đã hai ngày không liên hệ với Lance, trong lòng vô cùng khó chịu.
Bên tai thường thường truyền đến đối thoại giữa Trương Lợi và Trần Tuấn Vũ, trêu chọc hắn ngứa ngáy trong lòng.
Đây là chỗ tốt của việc chồng chồng cùng ra trận, tùy thời tùy chỗ đều có thể tú ân ái.
Randall cùng Hạ Mạt ngay cả con đều có, kỳ tình yêu cuồng nhiệt đã qua đi, ngày thường ở chung còn thoáng thu liễm một chút, nhưng mà Trương Lợi cùng Trần Khiết mới chân chính xác định quan hệ mấy giờ trước, chỉ cần có thời gian rảnh liền chui vào cùng nhau là chuyện bình thường, thế nhưng bọn họ không thể suy xét cảm thụ của người đứng xem một chút sao?
Thực đau lòng có được không!
Hắn cũng muốn Lance điện hạ đáng yêu a….
Hạ Mạt bổ sung xong năng lượng cho năm cỗ cơ giáp hình người, tinh thần lực gần như khô kiệt.
Cậu thu hồi lại sợi tinh thần, đi về phía Randall.
Randall vốn đã ngủ rồi, nghe thấy tiếng bước chân rất nhỏ liền lập tức cảnh giác bừng tỉnh, thấy là Hạ Mạt thì định nhổm nửa người trên dậy.
Hạ Mạt vội vàng nhỏ giọng ở ngăn cản, “Đừng lên, em ngủ bên cạnh anh.”
Randall thả lỏng cơ bắp, nằm trở lại nệm.
Hạ Mạt nghiêng người dựa vào bên cạnh, cả người đều co lại ở trong lòng ngực hắn, “Chỉ bổ sung năm cái Hắc Kiêu Hào, tinh thần lực đều sắp cạn kiệt.”
“Là bởi vì trong trận đấu trước đó tiêu hao quá nhiều tinh thần lực?”
“Hẳn là có quan hệ.
Nhưng đừng lo lắng, em lại nghỉ ngơi bảy tám tiếng là tinh thần lực có thể khôi phục gần hết.”
“Được, nhanh ngủ đi.”
“Ừm, chúc ngủ ngon.”
“Ừ, ngủ ngon.”
Hết chương 401..