Trọng Sinh Chi Lãng Tử Quay Đầu


Lance, Vu Triết, Trương Lợi cùng Trần Khiết ngồi phi hành khí của mình rời đi.
khu vực đỗ phi thuyền rất nhanh chỉ còn lại Hạ Mạt cùng Randall.
Hạ Mạt vẫn âm thầm bơm hơi, khích lệ mình chủ động đến gần Randall.

Thế nhưng chỉ cần vừa đối mắt với Randall, cậu đã quên hết đống lời kịch đã nghĩ ra lúc trước, loại cảm giác vô lực kiếm củi ba năm thiêu một giờ này thực sự là rất không tốt.
“Lên thuyền đi.” Randall thả ra phi thuyền mini.
Hạ Mạt đi theo phía sau hắn, đi vào phi thuyền.
Hai người ngồi ở chủ khoang, không trò chuyện một cái gì, không khí trở nên áp lực một cách khó hiểu.
“Thức ăn ăn không ngon?”
“A?” Hạ Mạt ngẩng đầu nhìn Randall, nhận ra là hắn đang hỏi mình, vội vàng nói:“Không không không, không phải, thực vật mà ngài làm phi thường mỹ vị, chỉ là, chỉ là…… Tôi cảm thấy rất có lỗi vì không thể giúp đỡ ngài.”
Randall nhướn mày,“Thì ra cậu còn nhớ chuyện này?”
“Về sau tôi sẽ nghiêm túc học tập trù nghệ!” Hạ Mạt lập tức biểu đạt quyết tâm.
“A.” Có lẽ là cảm giác Hạ Mạt như vậy rất khả ái, Randall cười khẽ,“Học trù nghệ làm cái gì? Phụ giúp ta?”

Randall nở nụ cười?! Hạ Mạt hoài nghi mình có phải nhìn lầm hay không, kinh ngạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt lạnh lùng kia, cho dù nụ cười kia thực không rõ ràng nhưng cậu vẫn có thể khẳng định được tâm tình của Randall bây giờ rất thả lỏng, thậm chí còn vui sướng.

Tâm tình của Hạ Mạt cũng theo đó mà vui vẻ lên, cậu sờ sờ đầu của mình,“Tôi nguyện ý vì ngài mà hạ tay làm bếp cả cuộc đời này.”
nụ cười của Randall càng trở nên rõ ràng,“Một đời là khái niệm như thế nào, cậu biết không?”
“Ta……” Hạ Mạt bỗng nhiên ý thức được lời nói vừa rồi có chút đường đột.
Thấy cậu nghẹn lời, Randall liền không hề rối rắm về vấn đề này nữa,“Sau khi chấm dứt quân huấn tân sinh chính là lúc kiểm tra tinh thần lực, khi đó sẽ dựa theo tinh thần lực cao hay thấp mà lựa chọn đạo sư.

Mặt khác, cậu là học sinh hệ chế tạo cơ giáp chuyên nghiệp, cậu đã nghe qua cuộc thi chế tạo cơ giáp ba tháng sau đúng không?”
Hạ Mạt gật đầu.
“Cậu sẽ tham gia sao?”
Hạ Mạt không chút do dự nói:“Tôi sẽ.”
“Có ý tưởng như thế này đương nhiên là chuyện tốt, thế nhưng trụ cột chuyên nghiệp của cậu không được tốt lắm.”
Hạ Mạt yên lặng lau mồ hôi lạnh: Không phải là không được tốt lắm mà là phi thường không tốt……

Randall chú ý tới động tác nhỏ của cậu, tiếp tục nói:“Lợi dụng khoảng thời gian này hảo hảo bồi bổ tiến độ một chút cũng được.”
“Đại điện hạ nói đúng.

Tôi đã quyết định bắt đầu từ ngày mai sẽ đến trường mỗi ngày để tự học tri thức của năm nhất, nếu như có thể còn định đi bàng thính chương trình học của năm hai.”
“Cứ làm từ từ theo kế hoạch, đừng nóng vội.”
“Vâng.”
Randall đưa cậu đến nơi đỗ phi thuyền chuyên dụng của hoa viên Thịnh Vũ.

Bởi vì nơi này đã một thời gian dài không được dùng tới nên hai bên đã mọc đầy cỏ dại.
Randall ngẩng đầu nhìn ngọn đèn duy nhất trong màn đêm, ánh sáng mỏng manh truyền ra từ lầu hai, thế đan lực bạc,“Ba ba của cậu ở nơi này một mình?”
“Đúng vậy.”
“Ngài ấy đến nơi này vì cậu?”
“Đúng vậy, đó là nguyên nhân chủ yếu.

Còn có một nguyên nhân.” Hạ Mạt dừng một chút,“Ba ba cùng phụ thân ly hôn, cho nên……”
Hết chương 94..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận