Trọng Sinh Chi Oan Gia Ngõ Hẹp

“Vân nhi… thoải mái không?”

Nam nhân ngồi xổm trên giường, vẻ mặt vợ nhỏ dịu dàng hiền thục, cẩn thận xoa bóp thắt lưng đau nhức của y, từng tấc từng tấc… cái khác không nói, thủ pháp cực chuyên nghiệp, lực đạo hợp lý, Thẩm Lăng Vân cảm thấy đau nhức trên eo giảm đi rất nhiều, vùi đầu vào gối thỏa mãn cong mi…

“Không tồi, rất chuyên nghiệp… cái này cậu cũng học?”

Ừ ừ, cái này cũng nên biểu dương chút… sau này mang theo thầy mát xa tùy thân cũng không tệ đâu!

“À, cái này không phải, trước kia thường đi Spa, rồi quen…”

Đại thiếu gia chỉ quen người khác phục vụ cho mình, phục vụ cho người khác như vậy vẫn lần đầu tiên… đương nhiên, nam nhân lại ngọt như được ăn mật, trước kia mỗi lần cùng huấn luyện, nhìn Lăng Vân mệt tới eo đau lưng mỏi, hắn sớm đã muốn làm thế này, nhưng vẫn luôn cố kỵ, vẫn sợ bị phát hiện ra tình cảm này, bị chán ghét, bị bài xích…

Xem ra, hắn nên sớm một chút trở nên dũng cảm, nói không chừng đã sớm tu thành chính quả rồi!

Nam nhân nhìn chằm chằm bờ lưng trơn mịn phát ngốc, mỗi tấc da thịt dưới bàn tay đều khiến hắn rục rịch muốn động…

Thẩm Lăng Vân nghe câu trả lời của hắn xong, nửa ngày không nói gì, rồi lại đột nhiên phun ra một câu__ “Xì, Triển đại thiếu gia… trước kia đi mấy chỗ tình sắc không ít đi? Những phục vụ đó có phải đã hầu hạ ngài thoải mái sung sướng… tôi không có bản lĩnh đó, chỉ sợ ngài ở không bao lâu sẽ thất vọng thôi…”

Nam nhân hơi ngây ra, sau khi cân nhắc tỉ mỉ câu nói này, đột nhiên lộ ra chút đùa vui__ “Bảo bối… tôi có thể nào lý giải rằng… cậu đang ghen không…”

Đây là điềm báo tốt!

“Ghen cái đầu cậu! Lo xoa bóp đi… tôi không rảnh như vậy!”

Ai đó bị đâm trúng tim đen, vùi mặt càng sâu vào gối, nếu chịu thừa nhận, thì còn là Thẩm Lăng Vân khó tính sao… sao mình lại mất mặt như thế, thuận miệng buột ra mấy lời chua lè đó? Nhưng vừa nghĩ tới Phi Dương thường đi mấy chỗ kia, được những người kia mò tới mò lui, y liền thấy không vui…

Động tác trên tay nam nhân dần chậm lại, thân người hơi nghiêng tới trước, cúi xuống, cười vui vẻ__

“Bảo bối, cậu yên tâm! Tôi có cậu rồi, sau này sẽ không có bất cứ hơi sức nào ngóng bên ngoài…”

Trên tay hơi dùng lực, vừa đúng ấn lên huyệt vị có hiệu quả, huyệt vị này, thư kinh hoạt huyết, giảm đau, tóm lại rất tốt, chính là hơi đau chút… mà Thẩm Lăng Vân thì bất ngờ__

“Cậu có ý gì… đừng cho rằng tối qua, tối qua…” Đừng cho rằng tối qua ăn y sạch sẽ, sau này y phải ngày ngày đút no con đại hôi lang này, y còn phải tra án, sao có thể ngày ngày bị làm tới không xuống giường được! Tuyệt không đồng ý! Nhưng lời còn chưa tới môi, ở eo lại chợt đau nhói, “Ưm ư…”

Tiếng rên nhẹ dụ nhân bật thoát ra, ánh mắt nam nhân càng bỏng cháy.

“Vân nhi, tôi giúp cậu ma xát bên dưới một chút nha? Vừa mở mắt ra, đã để lõa thân chạy loạn khắp phòng… tiểu xấu xa, dụ dỗ người! Đã điểm hỏa rồi, vậy thì cậu phải phụ trách chứ… tôi bảo đảm, sẽ rất thoải mái, càng làm càng thoải mái, khiến cậu bay lên trời được không…”

Đại hôi lang gian xảo vô cùng, Lăng Vân vừa mới nói “Tôi không đồng ý, thì không được phép làm”… cho nên nhân lúc y còn chưa nói “không đồng ý”, nam nhân vừa nằm lên lưng y nói lời khiến y mặt đỏ tim đập, từng trận nhiệt khí bên tai khiến Thẩm Lăng Vân toàn thân chấn động, từng cảnh tượng xấu hổ tối qua lại hiện lên trong đầu, nhân lúc y ngây ngẩn, nam nhân đã nhanh chóng trượt tay từ eo tới giữa hai chân xinh đẹp thẳng tắp, cho nên khi Thẩm Lăng Vân tỉnh táo lại, muốn ngăn cản…

“Ha a… a… chỗ đó… đừng… dừng lại…”

Không bận tâm che giấu gương mặt đỏ bừng, cố gắng quay đầu lại… ngón tay thon dài mang theo vết chai của nam nhân đã tiến vào trong người, xe quen đường cũ nhẹ ma sát nơi mẫn cảm nhất của y… nói cũng không hoàn chỉnh nổi, thì làm sao còn có thể cự tuyệt hoàn chỉnh?

“Bảo bối, yên tâm… tôi sẽ không dừng lại… tôi sẽ khiến cậu rất thích… rất thích…”

Giọng nói thấp khàn của nam nhân đã nhiễm đầy dục vọng… cố gắng bẻ cong lời nói của y, bảo bối Vân nhi của hắn, vẫn luôn dễ thương như thế!

“Ô a… a a… ha a… a a a… Phi Dương… Phi Dương… chậm, chậm một chút…”

Phi Dương tên khốn kiếp!

Mỹ nhân chỉ đành chấp nhận sự thật mình bị nam nhân tách hai chân ra, hung hăng đỉnh vào… từng chút từng chút, mặt đỏ tim đập, giống như muốn bay lên tầng mây, vừa hưng phấn vừa xấu hổ, rất nhanh khiến y muốn mắng cũng mắng không được…

“Ừm, bảo bối… tôi đang… tôi đang ở trong người cậu… bảo bối thật đáng yêu, gọi tên tôi đi…”

Bên tai, là tiếng thở dốc của nam nhân, tiếng thở rất thô trọng, nhưng cũng càng lúc càng quen thuộc…

Lúc này, Thẩm Lăng Vân cảm thấy mình thật xui xẻo__

Kết giao không thận trọng, dẫn sói vào nhà!

Hơn nữa, ai biết đại hôi lang này khó nuôi như thế chứ! Quả thật là muốn mạng già của y luôn…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui