Trọng Sinh Chi Oan Gia Ngõ Hẹp

Liễu viên ngoại đó và Lâm viên ngoại còn chưa kịp quỳ xuống, đã bị Thẩm Lăng Vân cản lại, nhanh chóng gọn lẹ, hoàn toàn khác với các hôn quan trước kia chỉ biết ăn ăn uốnguống, uống máu bách tính, thật khiến họ cảm thấy ngoài ý muốn.

Vào trong viện, bốn phía đốt đèn nên sáng hơn rất nhiều, Thẩm Lăng Vân không chút dấu tích đánh giá hai người này__

Căn cứ theo giới thiệu của tiểu nha dịch, chắc là đều khoảng bốn mươi, nhưng không thể không nói hai người này bảo dưỡng rất tốt, trên mặt hầu như không tìm thấy dấu vết của năm tháng, giống như chỉ mới hơn ba mươi, Liễu viên ngoại này khí chất hào hùng, phóng khoáng, mà Lâm viên ngoại thì tương đối văn nhã, nho nhã hữu lễ, hiển nhiên là bộ dáng thư sinh.

Rất khó tưởng tượng hai người thế này có cùng hứng thú gì mà có thể trở thành tri kỷ hảo hữu… nhưng Thẩm Lăng Vân lại cảm thấy hai người đứng bên nhau rất hài hòa.

Đương nhiên, án mạng quan trọng, lại nói Thẩm Lăng Vân cũng không phải người hóng chuyện, chỉ là khi y muốn đi nhìn hiện trưởng, Liễu viên ngoại tựa hồ có gì khó nói, trong mắt xẹt qua chút khó xử, nhưng lại giả vờ không để ý nhìn Triển Phi Dương.

Thẩm Lăng Vân đương nhiên ý thức được, thầm nghĩ… cái này là cầu cứu sao? Nếu hai người này thật sự có vấn đề, thì không thể trách y.

Mà Triển Phi Dương lại rất thức thời quay mặt đi, vừa đúng tránh ánh mắt đó… ý rất rõ, nghe Lăng Vân, y làm chủ, đừng hỏi ta!


Thế là, Thẩm Lăng Vân và Triển Phi Dương được tất cung tất kính mời tới hiện trường án__ Khuê phòng của Liễu tiểu thư, mà di thể của Liễu tiểu thư vẫn còn đặt tại chỗ.

Ngỗ tác kiểm nghiệm thi thể đang chuẩn bị đi. Thấy hai người xuất hiện, lập tức hành đại lễ, bị Thẩm Lăng Vân cản lại__ “Ngươi là ngỗ tác?”

“Phải.”

Người cổ đại luôn rất phiền phức, mỗi ngày quỳ tới quỳ lui, bái tới bái lui… nghiêm chỉnh làm việc luôn thì tốt biết bao!

“Nghiệm thi kết quả thế nào?”

“Hồi bẩm Thẩm bổ đầu, xác nhận Liễu tiểu thư này trúng độc mà chết, thạch tín kéo dài tới dạ dày, đường ruột, có thể đoán không phải rót độc sau khi chết… chỉ là…”

Ngỗ tác muốn nói lại thôi, sỡ dĩ thêm một câu “xác định không phải rót độc sau khi chết’ là vì ngỗ tác quanh năm kiểm nghiệm vô số di thể cũng cảm thấy kỳ quái, giống như Thẩm Lăng Vân và Triển Phi Dương, nếu tiền gian hậu sát… nghĩ thế nào cũng không thể độc sát mới đúng…

“Chỉ là?”

Thẩm Lăng Vân nhíu mày, vừa đợi câu tiếp của hắn, vừa đảo mắt nhìn di thể trên giường__ Thân thể được bạch bố phủ hơn nửa, lộ ra phần bên ngoài không có dấu vết bị trói, không có dấu vết giãy dụa, trên người cũng không có bất cứ dấu vết nào…

“Là thế này, Thẩm bổ đầu, ta cảm thấy thạch tính này kỳ quái!” Ngỗ tác nhíu mày, lấy ra một cây kim châm đã đen thui, “Ta bảo người kiểm nghiệm, là thạch tín, nhưng thạch tín là kịch độc, chết ngay lập tức… Liễu tiểu thư uống nó thì nên chết tại chỗ, sau khi chết khí quan thân thể không thể hoạt động, không tiêu hóa năng lượng… vậy thạch tính đó cũng chỉ tới dạ dày, sao có thể vào trong đường ruột tiêu hóa…”


Nói cách khác, thạch tín mà Liễu tiểu thư dùng đã biến thành độc dược mãn tính, tiêu hóa sau nửa ngày mới chết… như vậy rất quái lạ.

“Được rồi, ta biết rồi! Các ngươi lui xuống hết đi, Liễu viên ngoại các ngươi cũng tạm thời rời khỏi phòng này, có thể chứ? Ta muốn yên tĩnh một chút, kiểm tra gian phòng này, xem thử có nghi điểm nào không.”

Thẩm Lăng Vân nói rất khách khí, nhưng không cho ai cơ hội phản bác, tuy y chỉ là một bổ đầu, nhưng trong mắt những bách tính này, y là cao quan triều đình, hơn nữa tứ đại danh bổ là trực thuộc hoàng thượng, cho nên nếu y đã mở miệng rồi, ai dám có ý kiến? Càng huống hồ, Liễu viên ngoại còn nhận được cảnh cáo của Triển Phi Dương trước đó, cũng không dám nói gì.

Cho tới khi mọi người đều ra ngoài, Thẩm Lăng Vân kéo tay áo đóng cửa, thở dài__ “Cổ đại thật phiền phức, không cách nào kiểm tra vân tay, dấu chân rồi dấu răng, không cách nào kiểm tra DNA…”

Nếu không chỉ dựa vào dịch thể trong di thể nữ, làm DNA là được rồi! Hiện tại, cách thức hiện đại không thể dùng, lại thêm án này càng nhìn càng thấy khó bề phân biệt, khó tra!

“Cho nên, bảo bối, hiện trường không cần mang bao tay, cũng không tất bảo vệ… đừng làm dơ tay áo.”

Triển Phi Dương cười nhìn y mắc bệnh nghề nghiệp không tìm thấy bao tay, cho nên dùng tay áo đóng cửa, cảm thấy đáng yêu cực điểm.

Đương nhiên, hiện trường giết người không phải nơi tán tỉnh nhau, hai người nhìn nhau một cái, không hẹn mà cùng lại gần di thể, sau đó cẩn thận mở bạch bố trên di thể… quan niệm trinh tiết của người cổ đại đặc biệt mạnh, nữ nhi người ta gặp chuyện này, vốn đã rất khó chịu, nhưng nghiệm thi phá án là cần thiết, cho nên Thẩm Lăng Vân mới cố ý đuổi người khác ra ngoài.


Trước mặt họ, là một cơ thể rất đẹp, di thể thiếu nữ không có bất cứ ngoại thương nào.

Chỉ là__ Sau khi kiểm tra thi thể từ trước ra sau, từ trong ra ngoài một lần, phủ bạch bố lại, chân mày hai người vì suy nghĩ mà nhíu lại càng chặt__

“Không giống hái hoa tặc bên ngoài, mà giống nội bộ làm.”

“So với nói là tiền gian hậu sát… tôi càng nghi ngờ là tiền sát hậu gian!”

Kết luận của hai người rất ăn ý, tán thành lẫn nhau… họ làm cộng sự ăn ý nhất cũng không phải ngày một ngày hai.

“Xem ra, chúng ta nên nói chuyện với họ Liễu trước__”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận