Trọng Sinh Chi Ôn Uyển

Edit: Mị

Beta: Tiểu Tuyền

Ôn Uyển nghĩ đến lời truyền miệng trước kia, còn ngẫu nhiên gặp được trong phim ảnh có đề cập qua cách bài trừNinja. Nếu là buổi tối, thì dễ xử lý vì Ninja sợ ánh sáng. Nhưng bây giờ là ban ngày, chiêu này vô dụng. Ôn Uyển vò đầu cố nghĩ đến các cách hóa giải trước kia đã từng xem qua, nhưng lại không nghĩ ra được chút gì. Đối với vấn đề này nàng hiểu biết quá ít.

Từ trong rừng cây, lao ra ba mươi người, toàn bộ đều giống như bóng ma, bao vây bốn phương tám hướng cùng đánh giết về phía đoàn người Ôn Uyển.

Hơn sáu mươi thị vệ rất nhanh từng người một ngã xuống, nếu không có mấy người cao thủ Võ Tinh Võ Lâu có lẽ đã bị bọn hắn đến gần.

Tình thế bên ngoài càng ngày càng bất lợi, nếu cứ đánh tiếp, Võ Tinh thật sự rất lo lắng sẽ không kéo dài được. Hắn có chút lo lắng, đành phải cứng rắn kêu lên ”Quận Chúa, thân thủ những người này rất quỷ dị. Hạ Dao có thể che chở Quận Chúa đi ra hay không. Có lẽ Quận Chúa biết rõ.” Đã có ám khí đặc thù, đối với chiêu số những người này cũng có thể có chỗ hiểu rõ a.

Ôn Uyển vén rèm lên, Hạ Dao vốn muốn ngăn cản. Nhưng nhìn thấy thần sắc Ôn Uyển kiên định liền gật đầu. Vì vậy, Hạ Dao đi ra trước, Hạ Ảnh ra cuối cùng. Thế thân thứ nhất mặc áo màu trắng ngà, thế thân thứ hai mặc quần áo bằng lụa mỏng màu xanh da trời. Người thứ ba là Ôn Uyển đang mặc quần áo bằng vải đay.

Ôn Uyển vừa ra tới liền thấy có hơn mười thị vệ ngã xuống. Máu chảy tràn ra đất. Ôn Uyển lại nhìn quanh bốn phía nhưng lại không thấy người.

Tất cả các thị vệ xung quanh đều lau mồ hôi, bị hù dọa không ít. Sát thủ quỷ dị như vậy đây là lần đầu tiên bọn hắn nhìn thấy. Vừa rồi, có ba mươi người, chỉ dưới một đao, tất cả đều hóa thành hư không. Một lát tất cả lại biến ảo mà ra. Bọn chúng đâm giết rất nhiều huynh đệ.

Thích khách lợi hại, võ công cao cường không sao. Nhưng mà không biết chi tiết, hơn nữa lại có võ kỹ xuất quỷ nhập thần như vậy. Khiến cho trong lòng bọn hắn thật lạnh lẽo, sợ hãi lộ cả ra bên ngoài. Cộng thêm sáu mươi người thị vệ, đã ngã xuống mười bảy người, khiến cho các thị vệ còn lại đều sinh ra cảm giác e sợ. Sức chiến đấu giảm mạnh.


Ôn Uyển lướt qua một vòng, hướng về HạẢnh ở phía sau làm vài động tác. Đây là ăn ý đãđược bồi dưỡng nhiều năm. Hạ Ảnh lập tức kêu lên ”Tinh thị vệ, lập tức thối lui đến chỗ trống trải có nhiều ánh sáng.”

Từ vài câu nói rải rác Võ Tinh đã biết rõ Quận Chúa đối với những người này có nhiều chỗ hiểu rõ. Hiểu rõ là tốt rồi, chỉ cần biết làm cách nào để đối phó, thì sẽ không sợ.

Trong lúc hướng về chỗ đất trống đi đến. Còn chưa đi được hai bước, thì có đến ba mươi viên cầu giống như lửa xanh nơi địa ngục bay đến.

Ôn Uyển nhìn thấy bốn thị vệ cùng với bốn mươi thị vệ khác rút đao bổ xuống sau đó liền tiêu tán mất. Hạ Dao xoay đầu lại, nhìn về thế thân bên cạnh nàng nói ”Chủ tử.. những thích khách này giết không chết, phải làm sao đây?”

Chỉ xem hiện trường, Ôn Uyển liền biết rõ toàn bộ người chết đều là người phe mình, không có thi thể địch nhân. Bên mình thương vong hơn mười người, bên địch nhân một người cũng không chết, hơn nữa ngay cả bị thương cũng không có. Tình huống quỷ dị như vậy, quả thật khiến cho những người này sinh ra cảm giác e sợ.

Ôn Uyển nhìn ba mươi ngọn lửa xanh, thần sắc lạnh lùng. Hướng về phía Hạ Ảnh làm mấy động tác, Hạ Ảnh dùng mật âm truyền lời cho Hạ Dao.

Hạ Dao cả kinh, tròng mắt mở lớn muốn rơi ra ngoài ”Võ Tinh, ngươi phải chú ý. Thích khách không phải ba mươi người, cũng không phải cái gì mà giết không chết, Những thích khách này luyện một loại mật thuật. Có đôi khi một người có thể huyễn hóa ra mười người đấy. Ba mươi người này chỉ có mấy người là thật, còn lại đều là phân thân. Chỉ cần giết chết người thật, phân thân sẽ tựđộng biến mất. Nhất định phải coi chừng ” Làm sao phân biệt phân thân, đó chính là chuyện của Võ Tinh và Võ Lâu. Ôn Uyển không phân biệt được. Đem kiến thức mình biết nói cho bọn hắn là được rồi.

Ba mươi ngọn lửa xanh lập tức lui ra ngoài.

Trong rừng rậm rạp, truyền ra tiếng Hán kìm nén ”Các ngươi là người nào?” Người này đã động sát tâm. Đám người này đến cùng là người nào, lại có thể hiểu rõ được toàn bộ nhược điểm của bọn hắn. Hơn nữa nhìn thấy bên cạnh nàng có nhiều người hộ vệ bảo hộ, mà còn có nhiều cao thủ như vậy. Địa vị tất nhiên phải vô cùng cao, rất có thể, rất có thể là người của Hoàng Thất. Không được, người này không giết, hậu hoạn vô cùng.


Võ Tinh dùng Phản Văn đáp lại ” Có người thuê các ngươi tới giết chủ tử chúng ta phải không?” Trong triều người dám can đảm ám sát chủ tử bọn hắn đấy, chỉ có một người. Triệu vương. Nhưng nếu như Triệu vương cấu kết cùng với Ninja, bắt được chứng cớ này, Triệu vương đừng hòng xoay người được.

Đối phương im lặng một lát rồi nói ” Chúng ta tới đây giết kẻ thù, không phải giết chủ tử của các ngươi. Cũng do các ngươi khiêu khích chúng ta trước, bằng không, chúng ta tuyệt đối sẽ không xuất hiện.” Chuyện đó là thật. Nếu như vừa rồi Võ Tinh không phát hiện ra mấy người bọn hắn, không đi khiêu khích bọn hắn đi ra, vậy thì có thể bình yên mà qua. Đáng tiếc võ công của Võ Tinh rất cao, phát hiện có điều không đúng nên mới phải cuốn vào bên trong trận thị phi này

Sau này Ôn Uyển rất cảm thán, hóa ra bên người có thị vệ võ công cao cũng chưa hẳn lúc nào cũng tốt. Nếu như lúc ấy Võ Tinh không có phát giác, thì đã bình yên qua rồi. Không cớ gì lại tự gây tai họa cho mình.

Sau khi người nọ nói mấy câu, đối với Võ Tinh và thế thân nói ” Thật xin lỗi, Công chúa điện hạ tôn quý, nếu như ngươi đồng ý, lúc này chúng ta sẽ đi.” Thái độ rất thành khẩn. Những lời này, nghe vào trong tai Ôn Uyển giống như đang thăm dò, gọi công chúa điện hạ chính là để thăm dò thân phận của nàng xem ám sát nàng có ngang như ám sát Bạch Thế Niên hay không?

Mấy người Võ Tinh bảo trì cẩn thận cao độ. Nhưng vẫn có mấy người nhìn về phía Ôn Uyển, đối thủ lợi hại như vậy, có thể không trêu chọc thì đừng nên trêu chọc.

Ôn Uyển làm mấy động tác rất nhỏ, Hạ Ảnh liếc mắt qua rồi kêu lên ” Những người kia muốn thăm dò thân phận của chủ tử, Ninja muốn báo thù cho thủ lĩnh của bọn hắn.”

Lời này lại rất rõ ràng, ngươi chết thì ta sống. Võ công của Võ TinhVõ Lâu vô cùng cao, các thị vệ cũng không thấp. Một đoàn người che chở Ôn Uyển đi đến vùng đất trống trải.

Mọi người cảnh giác nhìn bốn phía. Chung quanh chỉ nghe được tiếng gió. Cảm giác của Ôn Uyển không nhạy nhưVõ Tinh, nhưng kiến thức so với bọn hắn cao hơn. Trong lúc thối lui đến vùng đất trống, bởi vì thị vệ ngã xuống hơn hai mươi người. Bốn người Võ Tinh giết hơn mười phân thân, thế nhưng vẫn chưa tìm ra được người thật.

Khi di động thì không thể tránh né, nên Võ Lâu, Võ Phong, Võ Thần đều bị thương.


Có điều ba nữ tử được bảo hộ rất khá. Cuối cùng cũng đi đến vùng đất trống trải. Ôn Uyển lướt nhanh qua địa hình chung quanh. Tay nàng lay động vài cái.

Hạ Ảnh lại bị Ôn Uyển dọa ”Coi chừng, những sát thủ này sẽ dùng thuật độn thổ. Coi chừng bọn hắn xông lên từ dưới đất.”

Ôn Uyển ngược lại lại hi vọng toàn bộ bọn hắn cứ chui hết vào mặt đất đi, đến lúc đó phân thân không thể chui vào được. Bởi vì nơi này là vùng đất trống trải, cho dù muốn ẩn trốn, cũng không giấu được.

Không biết có phải là ông trời đứng về phe Ôn Uyển hay không? Ôn Uyển vừa nói xong câu này, Võ Tinh và Hạ Dao liền cảm giác được dưới mặt đất có dao động (cảm giác của những người này, Ôn Uyển tuyệt đối không thể nào so sánh được) trong lòng bọn hắn nghi ngờ thì kiếm trong tay bọn hắn so với cảm giác còn nhanh hơn, cắm thẳng vào vị trí nhấp nhô trên mặt đất. Các thị vệ khác cũng phản ứng thật nhanh, nghe xong lời Hạ Ảnh nói, thì cơ hồ cùng một lúc, đem đao đâm xuống đất dưới chân. Đao kiếm của mấy người Võ Tinh đâm xuống đất vô cùng sâu, lúc bọn hắn rút kiếm lên, máu tươi dưới mặt đất ào ào trào lên.

Ám sát bị chọc vào, có thể giống nhau, nhưng trình độ bị thương của hai người sẽ khác nhau.

Cùng lúc với máu trào lên mặt đất, một luồng sát khí với tốc độ như đuổi gió hướng thẳng về phía thế thân mặt áo trắng bắn tới.

Hạ Ảnh không cứu kịp, đành dùng tay đẩy mạnh, nữ tử kia té xuống mặt đất. Kiếm xuyên qua khoảng không. Thích khách thấy không đắc thủ, một tay vung lên, hơn mười miếng châm giống như ám khí hướng về phía thế thân và Hạ Ảnh cùng với đoàn người Ôn Uyển bắn tới.

Hạ Ảnh căn bản không có khả năng trong nháy mắt ngăn cản được nhiều châm như vậy. Mà Ôn Uyển lập tức cuộn người lại lăn qua bên cạnh. Cảm giác được trong người không bị trúng châm, tiếp đó nhoài người về. Vẻ mặt với bộ dáng vô cùng sợ hãi. Chỉ có những người quen biết Ôn Uyển mới hiểu được lúc này Ôn Uyển lại đặc biệt bình tĩnh.

Thế thân mặc quần áo màu trắng trúng ba châm, Hạ Ảnh lập tức điểm huyệt.

Ánh mắt Ôn Uyển nhìn chăm chú thì phát hiện một người mặc quần áo màu xanh lá, đầu cũng dùng bao vải màu xanh lá trùm lấy, chỉ chừa lại hai con mắt. Đứng ở trước mặt mọi người. Hắn nhìn động tác của Hạ Ảnh cười lạnh ”Vô dụng thôi, đây là độc do tổ chức chúng ta đặc chế, nếu các ngươi đáp ứng một điều kiện của ta, ta sẽ cho các ngươi giải độc.”


Ôn Uyển liếc mắt nhìn thoáng qua Hạ Dao. Ý tứ rất rõ ràng, muốn xem thử hắn có điều kiện gì. Hạ Dao bình tĩnh hỏi ”Ngươi nói đi, ngươi muốn điều kiện như thế nào?”

Người nọ khàn giọng nói ”Chỉ cần các ngươi cầm đầu của Bạch Thế Niên ra đây, ta liền cho các ngươi giải dược. Nếu ta đoán không lầm, địa vị của chủ tử các ngươi, phải cao hơn Bạch Thế Niên. Nên làm như thế nào, tin tưởng các ngươi biết rõ.”

Hạ Dao trầm ngâm.

Võ Tinh lại thừa dịp đúng lúc này, đột nhiên tập kích. Người này hẳn đã sớm có chuẩn bị, nên tiếp được một chiêu của Võ Tinh, sau đó liền chui xuống đất, biến mất không thấy bóng dáng.

Ba Ninja, giết hai mươi sáu thị vệ, bị thương nặng và nhẹ khoảng hai mươi mốt người. Bên người Ôn Uyển có sáu cận vệ, ngoại trừ Võ Tinh và HạẢnh ra, thì trên người bốn người còn lại đều có vài vết thương.

Hạ Dao cảm thấy không an toàn. Để cho ba người bị thương nhẹ chiếu cố một người bị thương nặng, những người khác hộ vệ Ôn Uyển xuống núi. Cũng không biết như thế nào mà Hạ Dao cảm thấy hôm nay rất quỷ dị, vẫn nên tranh thủ hồi cung đã, trong hoàng cung mới là nơi an toàn nhất.

Đem thế thân bị trúng châm độc để vào trong xe ngựa, thế thân này vẫn luôn hôn mê. Hạ Dao xem xét rồi nhìn Ôn Uyển lắc đầu. Ý là hết thuốc chữa, lòng Ôn Uyển trầm xuống.

Hạ Dao cảm thán nói ”Không nghĩ tới, Ninja lại lợi hại như vậy. Nếu nhiều thêm hai người nữa, cũng không biết chúng ta có ngăn cản được không.”

Ôn Uyển khinh thường, những Ninja được phái tới lần này là những người đạt trình độ cao nhất. Có thể phái ba người đến đã coi trọng Bạch Thế Niên rồi. Còn đòi nhiều thêm vài người nữa, ngươi cho rằng Ninja đạt trình độ cao là củ cải trắng, có bán tùy ý ở trên đường chắc.

Trên mặt Ôn Uyển không biểu lộ ra ngoài nhưng trong lòng lại vừa tức vừa giận, Bạch Thế Niên chết tiệt, lại khiến cho nàng thành bia đở đạn. Nếu không phải bên người nàng có nhiều hộ vệ như vậy, bản thân nàng lại có chút hiểu rõ về Ninja,thì bây giờ nàng đã thành oan hồn rồi. Cứ coi như chính là Bạch Thế Niên và mấy thị vệ của hắn mà gặp phải ba Ninja đạt trình độ cao này, dù là Đại La Thần tiên cũng không ngăn được hắn đi gặp Diêm vương báo tên.

Ôn Uyển nghiến răng, trong lòng kêu gào, Bạch Thế Niên, ngươi thiếu bản Quận Chúa một mạng. Sau này trở về, ta phải đem cả vốn lẫn lời đòi lại, nếu không ta cùng họ Bạch với người…


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận