TSCPTĐK - Chương 138
Chương 138: Hôn lễ tiến hành
Phủ đệ Dịch Phàm, Trang Hạo triệu tập một đám người, hỗ trợ bày mâm, bưng thức ăn.
Trang Hạo vừa phải chiêu đãi khách nhân, vừa phải an bài tất cả công việc, vội vã vô cùng.
Thẩm Nguyên đi tới bên người Trang Hạo hỏi: "Dịch Phàm đâu?"
"Đang trang điểm." Trang Hạo nói.
Thẩm Nguyên xoa xoa mũi: "Trang điểm đến bây giờ? Tiểu tử này cũng quá màu mè."
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Trước đây không có nhận ra hắn màu mè như vậy, kỳ thật, có trang điểm thêm bao nhiêu đi chăng nữa thì cũng vẫn là cái bộ dạng kia, điều kiện bẩm sinh kém, có làm cái gì cũng không cứu vớt lại được."
Thẩm Nguyên: "......"
"Cách bày biện này thật kỳ quái! Đây là lần đầu tiên ta thấy được." Thẩm Nguyên đổi đề tài nói.
Trang Hạo chung vinh dự gật đầu: "Nghe nói là Thiếu Vinh đề nghị, Thiếu Vinh nói loại hình thức này gọi là tiệc đứng, khách khứa muốn ăn cái gì liền có thể tự mình đi lấy."
"Thật có ý tứ!"
"Đúng vậy!"
"Không nghĩ tới Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên lại thành thân nhanh như vậy, nếu không phải ta nhanh chóng đuổi về sợ là không kịp mất."
Trang Hạo tựa tiếu phi tiếu gật đầu: "Cũng không biết tiểu tử Dịch Phàm kia gấp như vậy làm cái gì."
Thẩm Nguyên nhìn bộ dáng không ăn được nho thì nói nho xanh của Trang Hạo, khóe miệng khẽ run rẩy.
"Đúng rồi, A Hạo, ta nghe nói ngươi mang theo một con gấu về hoàng đô, còn giao hắn cho Võ Thành bồi dưỡng, con gấu kia có lai lịch gì, sao ngươi chiếu cố hắn như vậy?" Thẩm Nguyên tò mò hỏi.
Trang Hạo cười cười: "Trên đường ngẫu nhiên gặp được, hắn giúp ta chút chuyện, ta thấy tư chất của hắn không tồi, nghĩ rằng có lẽ Võ Thành đạo sư sẽ có hứng thú, liền dẫn hắn về hoàng đô."
Thẩm Nguyên tràn đầy hoài nghi nhìn Trang Hạo: "Thật sự chỉ như vậy thôi sao?"
Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy! Chỉ như vậy thôi, bằng không ngươi cho rằng còn có chuyện gì?"
Thẩm Nguyên: "......"
............
Kỳ Thiếu Phúc đi tới đi lui trong sân.
"Thiếu Phúc, ngươi cũng ở đây a!" Nhìn thấy Kỳ Thiếu Phúc, Trang Khiêm chạy tới bắt chuyện.
Kỳ Thiếu Phúc gật đầu: "Dịch thiếu mời ta, ta cũng cảm thấy rất ngoài ý muốn."
Nhìn thiệp mời trên tay, khóe miệng Kỳ Thiếu Phúc cong lên, Dịch Phàm mời hắn thật sự là khiến hắn có chút khiếp sợ, phải biết rằng Dịch Phàm còn không thèm mời bất cứ người Dịch gia nào cơ mà.
"Dịch Phàm bố trí phủ đệ thật không tồi! Đèn lưu li bát bảo này là đèn cung đình đi, ta từng xem thử giá cả, một ngàn đồng vàng một cây, Dịch Phàm đúng là xa xỉ!" Kỳ Thiếu Phúc tràn đầy hâm mộ nói.
"Cái này tính là gì, bố trí trong hôn phòng mới chân chính là xa xỉ!" Trang Khiêm hơi ghen ghét thêm vào.
Kỳ Thiếu Phúc cười cười: "Xem ra Dịch Phàm rất coi trọng lần thành thân này!"
"Tên kia đúng là điên rồi, vì hôn lễ lần này, hình như hắn đã ném tất cả của cải vào, nói không chừng Mộ Đình Hiên vừa gả sang đã phải thay hắn trả nợ."
Kỳ Thiếu Phúc: "......"
Đủ loại đồ ăn được đặt lên bàn.
Thức ăn tinh xảo hoa hoè loè loẹt, mùi hương tản ra khắp nơi.
Bàn dài trong đại sảnh bày không ít hỏa thạch, đồ đặt nóng bên trên hỏa thạch liền không cần lo lắng bị nguội mất.
Đồng dạng cũng có một bàn dài đặt hàn thạch, đồ ăn đặt bên trên có thể giữ lại vị băng mát lạnh.
Dịch Phàm đi ra khỏi phòng, Thẩm Nguyên nhìn Dịch Phàm, kinh hô một tiếng.
"A Phàm, hôm nay ngươi rất tuấn tú a!" Thẩm Nguyên tán thưởng nhìn Dịch Phàm, thầm nghĩ: Người làm tân lang lúc nào cũng vô cùng tuấn tú, quả nhiên không phải giả!
Trang Hạo trợn trắng mắt: "Cũng tạm được."
Dịch Phàm nhìn Trang Hạo: "Trang đại thiếu, ta đi đón Đình Hiên, nơi này liền giao cho ngươi chiếu ứng vậy."
Trang Hạo gật đầu: "Ta làm việc ngươi còn không yên tâm sao? Mau đi đi!"
"Trang đại thiếu, ngươi ngàn vạn đừng làm hỏng cái gì!" Dịch Phàm kéo tay Trang Hạo qua nghiêm túc dặn dò.
Trang Hạo bình tĩnh nói: "Yên tâm, nếu hôm nay có hỏng cái gì, vậy vấn đề chắc chắn nằm trên người của ngươi."
Dịch Phàm khẽ hừ một tiếng, phẩy tay áo rời đi.
............
Kỳ Hằng đi trên đường, phát hiện một tráng hán mặt mũi bầm dập khập khiễng đi về phía phủ đệ của Dịch Phàm.
Kỳ Hằng nguyên bản còn tưởng rằng khất cái, đến gần mới nhìn ra là Vân Hổ.
"Hổ gia, sao ngươi lại ở chỗ này?" Kỳ Hằng hài hước nhìn Vân Hổ hỏi.
Vân Hổ lấy ra một tấm thiệp mời: "Dịch thiếu gia mời ta tham gia hôn lễ, ta cố ý xin nghỉ với sư phụ tới đây."
Kỳ Hằng cười cười nhìn mặt mũi Vân Hổ sưng lên một vòng: "Ngươi còn khỏe không?"
Vân Hổ cười đáp: "Vẫn tốt, sư phụ ta rất thích huấn luyện thực chiến, hắn cảm thấy như vậy thực lực sẽ tăng nhanh hơn."
Kỳ Hằng: "...... Phải vậy không? Sư phụ ngươi thật khắc nghiệt a!"
Kỳ Hằng nhìn bộ dáng Vân Hổ, thầm nghĩ: Trang Hạo đúng là lòng dạ hẹp hòi! Nhìn xem, hiện giờ tiểu tử Vân Hổ này thảm như thế nào!
Vân Hổ lắc đầu: "Không có, sư phụ nói đúng, ta cảm thấy thực lực của ta tiến bộ rất lớn, lại nói tiếp, ta còn muốn cảm ơn Trang đại thiếu gia, tìm cho ta một sư phụ tốt như vậy."
Kỳ Hằng: "......"
Vân Hổ nhìn Kỳ Hằng: "Kỳ Hằng quản sự, ngươi cũng tới tham gia hôn lễ của Dịch thiếu gia sao?"
Kỳ Hằng gật đầu: "Đúng vậy."
"Hôn lễ của Dịch thiếu gia nhất định rất náo nhiệt! Ta nghe nói yến tiệc trong hôn lễ là Dịch thiếu gia mời Trù Thần ra tay, không biết có phải thật không."
Kỳ Hằng: "Là thật......"
Hai mắt Vân Hổ sáng lên: "Nói vậy ta có lộc ăn rồi!"
Kỳ Hằng: "......" Loại thời điểm này không phải nên lo xử lý vết thương một chút sao?
Kỳ Hằng ném một quyển trục cho Vân Hổ: "Đây là quyển trục chữa trị, ngươi cầm đi khôi phục một chút đi."
Vân Hổ tràn đầy cảm động nhìn Kỳ Hằng: "Cảm ơn Kỳ Hằng quản sự, ngươi đúng là người tốt!"
"Không cần nghĩ quá nhiều, ta chỉ là không muốn ngươi lấy bộ dáng ngốc nghếch này vào làm mất mặt A Phàm cùng Đình Hiên mà thôi." Kỳ Hằng nói.
Vân Hổ ngốc nghếch cười: "Ta biết."
Mấy thiếu niên nhìn bóng dáng Kỳ Hằng cùng Vân Hổ rời đi, sắc mặt thay đổi liên tục.
"Dịch Phi, hôn lễ của đường đệ ngươi làm rất long trọng a!"
"Nghe nói viện trưởng của mấy học viện cùng tứ hoàng tử cũng có tham dự."
"Dịch Phi, Dịch gia các ngươi thật sự không có ai được mời sao? Dịch Phàm ngay cả tên quê mùa Vân Hổ kia cũng mời, sao lại không mời người Dịch gia chứ?"
Sắc mặt Dịch Phi không khỏi nóng lên, hiện giờ Dịch Phàm đã trở thành một từ cấm kỵ trong Dịch gia.
"Hắn đã bị trục xuất khỏi gia môn, đương nhiên sẽ không phát thiệp mời cho Dịch gia chúng ta."
"Vì sao Dịch gia các ngươi lại trục xuất hắn khỏi gia môn vậy?"
Dịch Phi cười khổ một tiếng: "Đây là quyết định của trưởng bối trong gia tộc."
Hiện tại đám trưởng lão Dịch gia đã hối hận đến xanh ruột, nhưng vậy thì làm được gì chứ, Dịch Phàm đã không còn là người mà trưởng lão Dịch gia có thể kiểm soát.
Nghe nói người mà Dịch Phàm cưới về lần này có phụ thân là cao thủ cấp chín, có nhạc phụ như vậy chống lưng, sau này Dịch Phàm phỏng chừng sẽ càng thêm khó đối phó.
............
Phủ đệ Kỳ Thiếu Vinh.
Mộ Đình Hiên mặc một thân hồng y, khuynh thành tuyệt diễm.
"Đình Hiên, hồng y rất thích hợp với ngươi a." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Mộ Đình Hiên xoay người, cúi mình làm lễ với Kỳ Thiếu Vinh, "Thiếu gia, cho tới nay, cảm tạ ngươi chiếu cố."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Mộ Đình Hiên, đột nhiên có loại cảm giác phải gả nữ nhi, "Nếu sau này Dịch Phàm bắt nạt ngươi, cứ nói với ta, ngươi yên tâm, ta sẽ giúp ngươi giáo huấn hắn."
Mộ Đình Hiên cười cười: "A Phàm, hắn...... sẽ không."
"Đình Hiên, ngươi rất tín nhiệm hắn a!"
"Cũng bình thường."
Một hộ vệ đi đến bẩm báo: "Thiếu gia, đoàn xe của Dịch thiếu sắp tới rồi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết rồi."
Dịch Phàm tươi cười đi vào, thời điểm nhìn thấy Mộ Đình Hiên, hai mắt lộ ra vài tia kinh diễm.
Kỳ Thiếu Vinh cười cười nhìn cẩm y đỏ rực của Dịch Phàm: "A Phàm, hôm nay ngươi rất là minh diễm động lòng người!"
"Thiếu gia, ngươi vẫn thích nói giỡn như vậy." Dịch Phàm ngượng ngùng đáp.
Dịch Phàm đi qua, nắm lấy tay Mộ Đình Hiên, "Thiếu gia, ta mang Đình Hiên đi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, nhìn Dịch Phàm cùng Mộ Đình Hiên nắm tay nhau rời đi, trên mặt mang theo tươi cười nhàn nhạt.
"Thiếu gia, hâm mộ sao? Nếu thiếu gia hâm mộ, ngươi cứ nhả ra tin nói muốn thành thân cùng Trang Hạo, ta nghĩ Trang Hạo cũng sẽ gấp không chờ nổi chuẩn bị hôn lễ." Bích Lưu Vân đi tới lên tiếng.
"Hôn nhân là phần mộ tình yêu, ta có cái gì phải hâm mộ." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Bích Lưu Vân cười cười: "Hôn nhân là phần mộ tình yêu, đúng là cách nói mới lạ, ý tưởng của thiếu gia quả nhiên độc đáo!"
Kỳ Thiếu Vinh run rẩy khóe miệng một chút, cách nói lạn trên địa cầu tới đây lại trở nên mới lạ.
Mộ Hành Chi từ trong bóng tồi đi ra, Kỳ Thiếu Vinh nhìn Mộ Hành Chi hỏi: "Mộ tiền bối, sao vừa rồi ngài không ra?"
Mộ Hành Chi thở dài: "Ta cảm thấy mình không có tư cách."
"Đình Hiên là người rất rộng lượng, ta nghĩ hắn hẳn là đã tha thứ cho ngài, cũng hy vọng được ngài chúc phúc."
Mộ Hành Chi cười cười: "Hy vọng là như thế."
...........
Dịch Phàm ngồi trước xe ngựa, thỉnh thoảng quay đầu lại nhìn người ngồi trong xe, trên mặt không che dấu được ý cười.
Thanh thế đoàn xe vô cùng rầm rộ, hai bên có hộ vệ phát kẹo mừng cho đám nhỏ ven đường.
Mộ Tuyết Lam nhìn Dịch Phàm dẫn đầu đoàn xe, trên mặt là mất mát nồng đậm.
Mộ Tuyết Lam nhắm mắt lại, trong ấn tượng của nàng, trên người Dịch Phàm luôn có một cỗ không khí âm trầm không hợp với tuổi, nhưng hiện tại Dịch Phàm tươi cười sáng lạn, tối tăm trước đó hoàn toàn trở thành hư không, nhìn qua thật sự giống như một nam hài trưởng thành dưới ánh mặt trời.
Mộ Tuyết Lam cười khổ một tiếng, thầm nghĩ: Có vẻ thành thân cùng Mộ Đình Hiên khiến cho Dịch Phàm vô cùng cao hứng.
Mộ Tuyết Lam nhìn Mộ Đình Hiên ngồi trong kiệu hoa, nhịn không được cảm thán: "Mộ Đình Hiên lớn lên thật đẹp mắt!"
Trước đây Mộ Đình Hiên chưa khôi phục dung nhan, Dịch Phàm đã nguyện ý vì hắn vượt lửa băng sông, hiện giờ dung mạo của Mộ Đình Hiên khôi phục, Dịch Phàm hẳn là càng thêm lo được lo mất.
"Tiểu thư, cũng không có gì đẹp, chúng ta trở về đi." Hương Vân rầu rĩ thúc giục.
Hương Vân từng thiếu chút nữa đã bị Dịch Phàm dọa điên, qua một thời gian tu dưỡng đã khỏe trở lại, nhưng tính cách lại trở lên nhát gan vô cùng.
Mộ Tuyết Lam gật đầu: "Được." Chuyện cũ không thể đeo đuổi, Dịch Phàm chưa bao giờ thuộc về nàng, cho dù nàng có sớm biết thì cũng không có khả năng thay đổi.