Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

TSCPTĐK - Chương 162

Chương 162: Dạ hành giả hải tộc

Thẩm Nguyên cùng Kỳ Thiếu Phúc ở lại phủ thành chủ, bởi vì đám người Kỳ Thiếu Phúc lấy danh hỗ trợ mà tới, vậy nên Kỳ Thiếu Vinh tống cổ tất cả bọn họ tới chỗ thủ hạ của Kỳ Hằng làm việc.

Thủ hạ của Kỳ Thiếu Vinh đều là cao thủ, Kỳ Thiếu Phúc cũng không dám xem thường Kỳ Hằng, thập phần sảng khoái mà phục tùng an bài.

Kỳ Thiếu Phúc không có bất mãn, mấy đệ tử Kỳ gia đi theo Kỳ Thiếu Phúc tới đây lại bất mãn vô cùng, Kỳ Thiếu Vinh là hoàn toàn không để ý đến bọn họ, toàn giao cho Kỳ Hằng xử lý.

Thẩm Nguyên vừa đến đã bị Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo trước sau đe dọa một hồi, sống cực kỳ an phận.

"Trang đại thiếu, có người xông vào!" Hắc Sa đi tới tìm Trang Hạo.

"Ngươi không ngăn lại sao?" Trang Hạo hỏi.

"Dạ hành giả đại nhân chính là vinh quang của hải tộc chúng ta, ta sao có thể ngăn cản được!"

Trang Hạo nhíu mày, dạ hành giả đại nhân! Người tới cư nhiên được Hắc Sa xưng là đại nhân!

Trang Hạo vừa đi vào đại sảnh liền thấy một nam tử sắc mặt tái nhợt, hai mày khóa chặt, im lặng ngồi trên ghế uống trà.

Trang Hạo đi tới cười cười chào hỏi, "Thì ra là tiền bối! Tiền bối thần long thấy đầu không thấy đuôi, trước đó ta đã muốn tìm ngài, bất quá, ngài đã đi, không nghĩ tới lại gặp lại nhanh như vậy!" Người tới đúng là người đã lấy giá ba ngàn vạn đồng vàng bán tinh thạch nửa thánh cấp cho Trang Hạo trước đó.

Tu giả áo đen nhìn Trang Hạo: "Vận khí của ngươi không tồi, nhìn dáng vẻ này xem ra viên tinh thạch bảy màu kia đã giúp ngươi một đại ân phải không?"

"Đều là nhờ phúc của tiền bối."

Vật như tinh thạch nửa thánh cấp đặt ở nhà đấu giá nếu gặp được người hiểu chuyện không phải mấy trăm triệu đồng vàng thì chưa chắc đã mua được.

"Ngươi chạm đến tầng chắn kia rồi sao?"

Trang Hạo sửng sốt một chút, minh bạch cái mà tu giả áo đen muốn nói là tầng chắn đến thánh cấp, có chút ảm đạm lắc đầu: "Còn chưa có."

"Không cần nóng nảy, ngươi vẫn còn trẻ tuổi, vẫn còn rất nhiều thời gian." Tu giả áo đen nặng nề nói.

"Không biết tiền bối tới là có chuyện gì?" Trang Hạo đổi đề tài hỏi.


"Ta tới tìm lĩnh chủ."

Trang Hạo gật đầu: "Ta đi gọi hắn."

"Không cần gọi, ta tới." Kỳ Thiếu Vinh tò mò nhìn tu giả áo đen: "Dạ hành giả đại nhân tìm ta là muốn nhờ ta làm chỉnh dung sao? Tiền bối muốn làm cái gì? Hút mỡ, kéo da, cắt mắt hai mí......"

Tu giả áo đen âm thầm cân nhắc, không phải tới chỉnh dung thì chính là tới xem bệnh, bệnh của hải tộc không giống nhân tộc, nếu người này đã tới tìm hắn, vậy hơn phân nửa là y sư hải tộc không có biện pháp chữa trị, mà vậy cũng có nghĩa là bệnh này có chút khó giải quyết.

"Không biết tiền bối có chỗ nào không thoải mái?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Tu giả áo đen nhìn Kỳ Thiếu Vinh, hỏi ngược lại: "Ngươi nói đi! Y sư cao minh hẳn là có thể nhìn ra được người bệnh có chỗ nào không khoẻ."

Kỳ Thiếu Vinh âm thầm trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Tìm hắn xem bệnh mà còn kiêu ngạo như vậy, đúng là không biết sống chết!

Hiểu rõ lão đầu này là đang khảo thí hắn, Kỳ Thiếu Vinh lấy ra một cái máy quét quang thạch tự chế, soi khắp người tu giả áo đen một vòng.

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh, đè thấp thanh âm hỏi: "Có nhìn ra cái gì không?"

Kỳ Thiếu Vinh quét qua một vòng, nhíu mày đáp: "Hình như không có gì."

"Ngươi xem kỹ lại đầu của hắn đi."

Kỳ Thiếu Vinh nhắm máy quét đến phần đầu tu giả áo đen, vừa quét xong, kết quả liền rõ ràng.

Trang Hạo tò mò hỏi: "Làm sao vậy?"

"Hình như có một con sâu ở trong đầu của hắn."

Trang Hạo nhìn hình ảnh hiện bên trên, không khỏi trừng lớn mắt, tuy rằng không phải lần đầu tiên xem Kỳ Thiếu Vinh sử dụng máy quét, nhưng đối với loại dụng cụ liếc mắt một cái liền có thể nhìn thấu mọi thứ bên trong thân thể này, Trang Hạo vẫn cảm thấy thần kỳ không thôi.

Nghe thấy Kỳ Thiếu Vinh nói, tu giả áo đen đột nhiên run lên một chút.

Nhìn phản ứng của tu giả áo đen, Trang Hạo âm thầm đánh giá, vị tiền bối này hẳn là đã biết mình bị bệnh gì rồi.

"Sâu, hẳn là Phệ Linh Trùng!" Trang Hạo nửa suy đoán nói.


Tu giả áo đen nghe xong, thân thể lại run lên.

Trang Hạo xem phản ứng, liền biết hắn hẳn là đoán đúng rồi.

Loại sinh vật như Phệ Linh Trùng này, ăn uống ít ỏi, vậy nên cho dù có bị nó ký sinh thì trong thời gian ngắn cũng không ảnh hưởng quá lớn đến sinh mệnh, nhưng mỗi lần phệ linh trùng hút tuỷ não đều sẽ khiến cho ký chủ sống không được, chết không xong, nghe nói người bị loại sinh vật này ký sinh sẽ chặt đứt con đường thăng cấp trong tu luyện.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn tu giả áo đen: "Tiền bối, bệnh của ngài ta tạm thời còn chưa có manh mối gì, nếu tiền bối không ngại, có thể ở lại chỗ ta mấy ngày, chúng ta cùng nhau nghĩ biện pháp."

Tu giả áo đen gật đầu, đi đến phòng cho khách.

.....

Tiễn tu giả áo đen rời đi, Kỳ Thiếu Vinh âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

"Phệ Linh Trùng là thứ gì?"

Trang Hạo giải thích đơn giản lại cho Kỳ Thiếu Vinh một lần.

"Xưa nay người bị Phệ Linh Trùng ký sinh có ai từng được chữa khỏi hay không?"

"Theo ta được biết người bị Phệ Linh Trùng ký sinh phần lớn đều đau đầu mà chết, sau khi bị loại sinh vật này xâm lấn, ký chủ đau đầu sẽ càng ngày càng nghiêm trọng, có người không chịu nổi loại đau đớn này, liền tự mình đập vỡ đầu, bất quá, nghe nói cũng có người tránh được một kiếp."

Kỳ Thiếu Vinh tràn đầy tò mò hỏi: "Phải vậy không? Tránh thế nào?"

"Nghe nói có một con Song Đầu Xà từng bị Phệ Linh Trùng ký sinh, sau đó, nó liền tự thân chém rớt một cái đầu của mình."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Bởi vì Song Đầu Xà có hai cái đầu, cho nên nó chém đi một cái, vẫn còn một cái có thể sống được."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Lấy năng lực của ngươi hẳn là có thể cứu sống hắn, chỉ cần bổ đầu hắn, lấy con sâu kia ra ngoài là được."

"Ta quả thật có thể thử bổ đầu hắn ra, nhưng cũng không biết tên kia có nguyện tin tưởng ta hay không." Hải tộc không giống nhân tộc, lão đầu kia tựa hồ cũng không tín nhiệm hắn cho lắm, "Kỳ thật ta còn có một băn khoăn nữa, nếu Phệ Linh Trùng được lấy ra lại đi công kích người khác thì làm sao bây giờ?"


Trang Hạo lắc đầu: "Cái này không cần lo lắng, Phệ Linh Trùng trước khi tìm được ký chủ chỉ có thể sống trong nước, yêu cầu về hoàn cảnh phi thường cao, nếu là ở trên mặt đất, thứ kia liền không có lực công kích gì."

"Như vậy sao!" Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, tâm cũng dần hạ xuống.

Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đơn sinh ý này ngươi có định nhận không?"

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Ta cũng không biết! Để lão đầu kia chờ mấy ngày trước đi."

Tốt nhất là chờ đến khi lão đầu kia chủ động mở miệng, nếu như hắn vội vàng, không chừng còn bị người khác cho rằng có ý đồ gây rối. Dù sao sâu cũng không phải đang ở trong đầu hắn, không cần nóng nảy.

......

Kỳ Thiếu Vinh đi đến đại sảnh, gặp được Kỳ Thiếu Phúc.

"Tam ca, ngươi trở lại rồi! Tới Bích Hải Bình Nguyên đã quen chưa?" Kỳ Thiếu Vinh tùy ý hỏi.

Kỳ Thiếu Phúc cười cười: "Cũng tạm được."

Trước khi tới, Kỳ Thiếu Phúc còn cho rằng Bích Hải Bình Nguyên là nơi rất nguy hiểm, sau đó mới phát hiện, nơi này kỳ thật cũng khá tốt, đương nhiên nguyên nhân chủ yếu ở đây vẫn là do tứ đệ có bản lĩnh.

"Tứ đệ, người trông cửa của ngươi là hải tộc?" Kỳ Thiếu Phúc hỏi.

"Đúng vậy!"

"Sao ngươi lại nghĩ tới chuyện dùng hải tộc?"

"Tiện nghi a!"

Kỳ Thiếu Phúc: "......"

Hắc Sa đi đến, Kỳ Thiếu Phúc nhìn sắc mặt Hắc Sa, biết Hắc Sa có chuyện muốn nói, tự giác ngoan ngoãn rời đi.

"Hắc sa tiền bối, có chuyện gì sao?"

"Kỳ thiếu, dạ hành giả đại nhân là vinh quang của hải tộc chúng ta, nếu ngươi có biện pháp, mong ngươi có thể cứu dạ hành giả tiền bối, ta có thể không cần tiền công......"

Kỳ Thiếu Vinh âm thầm trợn trắng mắt, thầm nghĩ: Ta vốn dĩ đã không định trả bao nhiêu tiền công cho ngươi.

"Y giả đều mang tâm phụ mẫu, tiền bối yên tâm, ta nhất định sẽ tận lực, chẳng qua......"

Hắc Sa ngẩng đầu nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Chẳng qua cái gì......"


"Chẳng qua, muốn trị liệu cho dạ hành giả đại nhân, cần có mấy vị linh dược."

Hắc Sa vội không ngừng nói: "Ta đi tìm."

Kỳ Thiếu Vinh lập tức đưa ra một đơn tử thật dài: "Linh dược yêu cầu đều được ghi bên trên."

Hắc Sa gật đầu: "Ta lập tức phái người đi tìm, nhất định sẽ nhanh chóng tìm đủ tới."

Trang Hạo nghi hoặc nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Cần nhiều linh dược như vậy sao?"

"Nếu thật sự làm giải phẫu, phía sau quả thật phải bồi bổ một chút." Bất quá, cho dù bồi bổ cũng không cần phải dùng nhiều được như vậy.

Trang Hạo lý giải cười cười: "Nói không sai."

"Dạ hành giả tiền bối đâu?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Ta vừa thấy hắn ở hậu viện nghe Bích cầm sư đánh đàn."

Kỳ Thiếu Vinh chuyển động tròng mắt một chút, thầm nghĩ: Dạ hành giả không phải là nhìn thấu thân phận của Bích Lưu Vân rồi đi.

......

"Tiền bối, ngươi tới rồi!" Kỳ Thiếu Vinh vừa định đi hậu viện tìm người, người liền tới.

Tu giả áo đen nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Bệnh của ta lĩnh chủ có biện pháp phải không?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Có thì có, nhưng tính nguy hiểm rất lớn, cần phải......"

"Mở đầu ra phải không?" Tu giả áo đen nhìn bộ dáng muốn nói lại thôi của Kỳ Thiếu Vinh, nói tiếp phần sau giúp hắn.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Quả thật như vậy."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng của tu giả áo đen, khẩn trương nói: "Nếu tiền bối không tiếp thu được phương án trị liệu của ta, vậy ta cũng chỉ có thể bất lực."

"Tiền của ta đều dùng để mua thuốc, vậy nên không có vàng trả ngươi." Tu giả áo đen đánh gãy lời Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh run rẩy khóe miệng một chút, thầm nghĩ: Không có tiền còn dám tới xem bệnh! Coi hắn là Bồ Tát sống sao? Hắn cũng phải kiếm tiền nuôi nhà a!

"Xài hết rồi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Tu giả áo đen gật đầu: "Trước khi đi tìm ngươi, ta đã tìm các y sư khác, mua không ít dược." Tìm một đám lang băm xài hết tiền mới nghĩ tới chuyện tìm hắn, đức hạnh gì không biết!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận