Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

TSCPTĐK - Chương 173

Chương 173: Hải Lăng vs Trang Hạo

Kỳ Hằng đi vào đại sảnh, sắc mặt ngưng trọng nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh uống một ngụm trà, ngẩng đầu lên quan tâm hỏi, "A Hằng, làm sao vậy?"

"Lưu Vân khi nào mới trở về?"

Kỳ Thiếu Vinh bất đắc dĩ nói: "Trong thời gian ngắn sợ là sẽ không trở lại."

"Không trở lại?" Kỳ Hằng xoa xoa trán, cảm thấy vô cùng đau đầu.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Thế nào, ngươi rất nhớ hắn sao?"

"Có một chút, nếu trong thời gian ngắn hắn không trở về, có phải là sẽ không thể giúp ta không?" Kỳ Hằng sầu lo nói.

"Gần đây ngươi rất bận?"

"Có nhiều việc không thể lo hết nổi, sau khi mặt nạ số lớn cùng mặt nạ số nhỏ đẩy ra, có rất nhiều hải tộc đều yêu cầu đưa ra các loại mặt nạ kiểu hình mới, tỷ như hải tinh tộc muốn mặt nạ hình sao, hải xà tộc muốn mặt nạ tam giác......"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Nếu thật sự lo không hết việc, ngươi đi tìm tam ca ta đi."

Kỳ Hằng hơi ngoài ý muốn: "Có thể chứ?"

Kỳ Thiếu Vinh nhún vai: "Năng lực của hắn không tệ, không thể bởi vì hắn là người Kỳ gia mà quá mức kỳ thị hắn."

Kỳ Hằng gật đầu: "Ta đã biết, đúng rồi, thiếu gia, hiện tại Lưu Vân sẽ không gặp phiền toái đi."

"Nhân Ngư Chi Tâm cùng Hải Vương Tam Xoa Kích đều đang nằm trên tay hắn, nếu muốn giải quyết hoàn toàn vấn đề của nhân ngư tộc, hắn liền phải bận tâm không ít, bất quá, có Hải Lăng ở đó, Hải Lăng có thể chống đỡ cho hắn, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì quá lớn."

"Ta không phải là sắp được uống rượu mừng của Lưu Vân cùng Hải Lăng đi?" Kỳ Hằng cười nói.

Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm, tùy ý hỏi: "A Hằng, sao ngươi lại nghĩ như vậy?"


"Lấy năng lực của Lưu Vân, chỉ sợ là không thể bãi bình đám trưởng lão nhân ngư tộc, mà biện pháp tốt nhất lúc này là dựa thế, nếu Lưu Vân cùng Hải Lăng kết hôn, vấn đề đương nhiên liền có thể giải quyết, cho nên Lưu Vân cùng Hải Lăng hẳn là sẽ nhanh chóng kết hôn."

Trang Hạo mở cửa đi đến, chỉ nghe được nửa đoạn sau, không khỏi kích động lên: "Bích Lưu Vân cùng Hải Lăng sắp thành thân?"

Kỳ Hằng: "......"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Có lẽ đi."

Trang Hạo: "...... Nhanh như vậy?"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt vặn vẹo của Trang Hạo, cố ý kích thích: "Đúng vậy."

Hắc Sa đi đến, nói: "Kỳ thiếu, Hải Lăng thiếu chủ tới."

Kỳ Thiếu Vinh nhướng mày: "Đúng là vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo liền tới! Không biết tiểu tử kia tới làm cái gì."

............

"Hải Lăng thiếu chủ, đã lâu không gặp!" Kỳ Thiếu Vinh khách sáo chào hỏi.

Hải Lăng đầy mặt tươi cười gật đầu: "Đã lâu không gặp."

"Khí sắc thiếu chủ nhìn qua không tồi!"

"Đều là nhờ phúc của Kỳ thiếu, kỳ thật lần này ta tới là có chuyện muốn nhờ Kỳ thiếu hỗ trợ." Hải Lăng đi thẳng vào vấn đề.

"Tìm ta hỗ trợ, ta có thể giúp được gì cho Hải thiếu chủ sao?"

"Giúp được, giúp được, thực tế là ta muốn nhờ ngươi khuyên nhủ Lưu Vân gả cho ta, Lưu Vân rất nghe lời ngươi a, nếu là Kỳ thiếu khuyên nhủ, ta nghĩ hắn sẽ đồng ý."

Kỳ Thiếu Vinh lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Sắc mặt Trang Hạo khó coi muốn chết, đi đến trước mặt Hải Lăng: "Tiểu tử ngươi đừng có được một tấc lại muốn tiến một thước! Thiếu Vinh đã giúp ngươi lừa Bích Lưu Vân tới chỗ ngươi, hiện tại ngươi còn muốn hắn giúp ngươi khuyên nhủ Bích Lưu Vân thành thân, ngươi nghĩ cũng quá đẹp rồi đi."

Hải Lăng nhìn Trang Hạo: "Trang thiếu gia, ngươi đừng kích động như vậy, ta là nhờ Kỳ thiếu, cũng không phải nhờ ngươi."

Trang Hạo nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Hải Lăng một cái, "Ta chỉ là cảm thấy ngươi si tâm vọng tưởng!"


"Trang thiếu gia, ngươi quá kích động."

Trang Hạo: "...... "

"Hải Lăng thiếu chủ, vì sao ngươi lại cảm thấy ta sẽ giúp ngươi trong chuyện này?" Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, tò mò hỏi.

Hải Lăng cười cười, bộ dáng như đã định liệu trước: "Thực tế ta cùng Lưu Vân là lưỡng tình tương duyệt, nhưng Lưu Vân da mặt mỏng, ngượng ngùng thừa nhận, vậy nên Kỳ thiếu nếu có thể giúp ta khuyên nhủ Lưu Vân, đó chính là một chuyện vô cùng tốt, cho dù là ta hay Lưu Vân cũng sẽ đều cảm kích ngươi."

"Ngươi nói lưỡng tình tương duyệt chính là lưỡng tình tương duyệt sao? Ta thấy Bích Lưu Vân là không xem trọng ngươi đi!" Trang Hạo lạnh căm căm nói.

"Trang thiếu gia, ngươi nói chuyện đừng chua như vậy, nếu không phải ta biết ngươi nhất vãng tình thâm đối với Kỳ thiếu, sẽ còn nhầm tưởng ngươi là thích Lưu Vân, ghen tị ta."

Trang Hạo nghiến răng nghiến lợi nhìn Hải Lăng, "Ngươi......" Tiểu tử Hải Lăng này thật thiếu đánh.

"Trên thực tế, ta cũng rất muốn biết, Hải Lăng thiếu chủ làm cách nào biết được Lưu Vân là thích ngươi?" Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hải Lăng hỏi.

"Đuôi của hải long tộc chúng ta bình thường không thể chạm vào, chạm vào đuôi cũng coi như là cầu hoan, Lưu Vân từ nhỏ đã thích ta, thường xuyên nắm đuôi của ta." Hải Lăng lộ ra vẻ mặt thật ngượng ngùng thú nhận.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn bộ dáng ngượng ngùng lại mang tính khoe mẽ kia, trong lòng không khỏi ác hàn một trận.

Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, điều chỉnh lại sắc mặt: "Nghe nói Hải Lăng thiếu chủ khi còn nhỏ vừa lùn lại vừa béo, Lưu Vân lại chỉ thích người xinh đẹp, ngươi cho rằng hắn thật sự là thích ngươi sao?"

Hải Lăng cười cười: "Thật là, Lưu Vân luôn thích nói xấu ta, kỳ thật khi còn nhỏ ta ngọc tuyết đáng yêu, coi như là thanh mai trúc mã với Lưu Vân."

Trang Hạo cười khan một tiếng: "Cái từ thanh mai trúc mã này dùng cũng quá gượng ép đi!"

Hải Lăng nhìn Trang Hạo: "Sao có thể? Nói tóm lại, ta cùng Lưu Vân chính là lưỡng tình tương duyệt, hơn nữa, hải long tộc cùng nhân ngư tộc nhiều thế hệ liên hôn, chúng ta chính là được ông trời tác hợp."

Trang Hạo: "......"

Hải Lăng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu, ngươi cũng rõ ràng về duyên phân giữa ta cùng Lưu Vân đi?"

"Khi còn nhỏ bất tri bất giác coi ngươi thành mồi câu cá thì được coi là duyên phận cái gì?" Trang Hạo nói.

Hải Lăng: "......"


Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hải Lăng: "Hải Lăng thiếu chủ, ta nghĩ chuyện này ta không giúp được, ta vẫn luôn tôn trọng yêu thích tự do, đây là chuyện của Lưu Vân, ta hi vọng hắn có thể tự quyết định."

Hải Lăng không thèm để ý cười nói: "Kỳ thiếu là người có nguyên tắc, cái này ta đương nhiên biết."

"Nếu Kỳ thiếu có thể giúp ta chuyện này, ta sẽ vô cùng cảm kích." Hải Lăng lấy ra ba cái hộp, mỗi hộp đều là một kiện trân bảo hải tộc.

"Hải Lăng thiếu chủ, ngươi không phải là muốn thu mua ta đi?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Hải Lăng lắc đầu: "Không có, ta chỉ là muốn biểu đạt một chút tâm ý của mình, ta nghĩ Kỳ thiếu cũng rõ ràng, muốn biết một người có quý trọng ngươi hay không liền xem người đó có thể vì ngươi tiêu bao nhiêu tiền, ta so với Trang thiếu gia đây coi như đã là nam nhân tốt tuyệt hảo đi."

Trang Hạo tức giận nhìn Hải Lăng: "Vì sao so với ta ngươi lại là nam nhân tốt tuyệt hảo? Ngươi có chỗ nào mạnh hơn ta sao?"

"Ít nhất ta có thể tiêu tiền vì Lưu Vân a, mà nhờ phúc của Vưu Đạt tiền bối, toàn bộ hải tộc đều đã biết Trang thiếu gia là một kẻ ăn cơm mềm."

Trang Hạo: "......"

Hải Lăng làm như không nhìn thấy bộ dáng nghiến răng nghiến lợi của Trang Hạo, cười nói: "Trang thiếu gia, ngươi đừng tức giận, có thể ăn cơm mềm cũng là phúc, có rất nhiều người muốn ăn mà không ăn được đâu."

Trang Hạo: "......"

Hải Lăng chuyển ánh mắt tới trên người Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ thiếu, ngươi phải biết rằng ta đã rất có thành ý."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết."

Hải Lăng nói xong đứng lên: "Nếu Kỳ thiếu có thể hỗ trợ, ta nhất định sẽ khắc ghi ân đức của ngươi, vô cùng cảm kích."

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta sẽ suy xét."

"Vậy, ta đi trước."

Trang Hạo chống eo, nhìn bóng dáng Hải Lăng rời đi: "Tên hỗn đản này, chỉ biết đi đường ngang ngõ tắt, đầu cơ trục lợi!"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Không thể không nói, tên kia còn rất cơ trí."

"Hắn thì tính là cơ trí cái gì, không biết xấu hổ!." Trang Hạo rầu rĩ mắng.

Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay: "Được rồi, không cần tức giận như vậy."

Trang Hạo xoay đầu nói: "Ta có việc, ra ngoài một chuyến, buổi tối có khả năng sẽ không trở lại."

Trang Hạo nắm chặt nắm tay, tiểu tử Hải Lăng vương bát đản kia, cư nhiên khinh thường hắn, một tên nhị thế tổ, dựa vào cái gì mà khinh thường hắn a!


Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được!"

Kỳ Hằng nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, tâm tình Trang đại thiếu tựa hồ không tốt lắm!"

"Vẫn còn là tiểu hài tử, nói không chừng là tuổi dậy thì tới rồi."

"Tuổi dậy thì sẽ thế nào?" Kỳ Hằng tò mò hỏi.

"Sẽ miên man suy nghĩ, làm ra một ít chuyện ngu xuẩn."

"Trang đại thiếu sẽ không có chuyện gì đi?"

Kỳ Thiếu Vinh lắc đầu: "Chắc là không đâu."

...........

Đường Thiên Phong đi đến, nói: "Kỳ tứ thiếu, ta vừa mới nhìn thấy Trang Hạo chạy ra ngoài."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết."

"Sắc mặt hắn nhìn qua không tốt lắm!"

"Đúng vậy! Tên kia tâm tình không tốt liền thích chơi tính tình tiểu hài tử."

Đường Thiên Phong: "...... Kỳ tứ thiếu không lo lắng sao?"

Kỳ Thiếu Vinh lắc lắc chân: "Có gì phải lo lắng, tên kia tuy rằng thích chơi tính tình tiểu hài tử, nhưng hắn cũng không phải là tiểu hài tử thật." Lấy thực lực của Trang Hạo hiện giờ, cho dù gặp phải cao thủ thánh cấp, đánh không lại thì cũng vẫn có thể chạy.

Đường Thiên Phong: "......"

Đường Thiên Phong đi ra khỏi đại sảnh, một hắc nhân y lập tức tiến tới, gọi một tiếng,

"Nhị hoàng tử."

"Trang Hạo mới vừa đi ra ngoài, tìm người theo dõi hắn chưa?"

"Đã tìm người theo dõi, bất quá, cần thiết sao?"

"Không biết, ta luôn cảm thấy lần này Trang Hạo sẽ làm ra một ít chuyện cực đoan."

"Người vừa tới bái phỏng hình như là thiếu chủ cửa hàng Thiên Long, quan hệ quả nhiên không tồi!" Đường Thiên Phong lẩm bẩm nói.

Trang Hạo ra khỏi phủ thành chủ, trực tiếp đi đến cửa hàng Mạc Vân.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận