Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích



TSCPTĐK - Chương 213

Chương 213: Đế Lan thành

Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo ngồi Thanh Thiên Bằng, phi hành gần nửa tháng mới tiến vào lãnh địa của Đế Lan Thành.

"Đây là Đế Lan thành sao?" Thanh Thiên Bằng ngừng lại bên ngoài Đế Lan thành.

Đế Lan Thành là thánh địa ma pháp, mọi người sau khi tiến vào Đế Lan thành chỉ có thể đi bộ.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn thấy từng tòa cổ tháp cao ngất trong mây, cùng với tường thành chạy dài vạn dặm mang hơi thở uy nghiêm nói không nên lời.

"Thật nhiều tháp! Mấy tòa tháp này xây cao thật!" Kỳ Thiếu Vinh ngẩng đầu nhìn, nhịn không được cảm thán.

"Đúng vậy! Nghe nói ma pháp sư cổ đại cảm thấy xây càng cao càng có thể tiếp xúc với chân lý của ma pháp, cho nên mấy tòa tháp này mới xây cao như vậy."

"Đúng là có không ít!" Kỳ Thiếu Vinh toái toái niệm.

"Mặc kệ mấy tòa tháp này, chúng ta vào thành đi." Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được."

"Tường thành này có chút nát, hẳn là đã tồn tại mấy vạn năm rồi đi." Kỳ Thiếu Vinh thuận miệng nói.

"Nó đã ở đây mấy chục vạn năm lịch sử."

"Sao không có ai tu sửa lại?" Kỳ Thiếu Vinh nghi hoặc hỏi.

Trang Hạo cười khổ: "Thật ra có rất nhiều người muốn, bất quá, không ai dám động tay làm, trên tường thành này có rất nhiều chú ngữ ma pháp, một phần trong đó đã mơ hồ, bởi vì tường thành bị tổn hại, chỉ còn lại một nửa."

"Nếu muốn tu bổ tường thành, khẳng định là phải di dời chú ngữ bên trên đi, như vậy sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định......"

"Phải biết rằng mỗi năm đều có rất nhiều ma pháp sư tới tường thành này tìm hiểu ma pháp."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Như vậy a! Nơi này quả thật có không ít chú ngữ ma pháp, nếu là bởi vì chú ngữ, sao chép lại là được rồi."

"Không đơn giản như vậy, rất nhiều chú ngữ ma pháp nơi này là dùng pháp ngữ thượng cổ viết, văn tự thượng cổ đã thất truyền nhiều năm, cho nên đại bộ phận chú ngữ ma pháp đều không thể dùng được." Trang Hạo giải thích.


Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Thì ra là thế!"

"Bên trong kinh đô của ma pháp có rất nhiều cao thủ, sau khi đi vào nhất định phải điệu thấp." Trang Hạo dặn dò.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Ta biết, ta biết, ta vẫn luôn là một người điệu thấp."

Trang Hạo: "......"

...........

Đi vào Đế Lan thành, Kỳ Thiếu Vinh liền cảm nhận được hơi thở nồng hậu của ma pháp.

Cửa hàng quyển trục, pháp khí, nguyên liệu ma pháp khắp nơi đều có......

Ở Đế Lan thành, chuyện hưng thịnh nhất chính là trộm mộ.

Đế Lan thành là kinh đô của ma pháp, nơi mai táng vô số hiền tiên, mỗi mộ địa một hiền tiên được khai phá ra liền đại biểu cho một kho báu tài phú kếch xù được phát hiện, đương nhiên, mộ địa của thánh giả cổ đại thông thường đều được lấp kín bởi các cơ quan, hơi không lưu ý một chút liền vạn kiếp bất phục.

Kỳ Thiếu Vinh đi trên đường, hai mắt sáng lên, "Trình độ ma pháp của người ở nơi này cao hơn Nguyên Quốc rất nhiều a!"

Trang Hạo gật đầu, "Đó là đương nhiên, ngươi cũng không nhìn xem giá đất ở nơi này cao hơn ở Nguyên Quốc tận mấy chục lần a!"

"Nói cũng phải!" Nguyên Quốc so với Đế Lan thành quả thật không khác gì nông thôn.

"Vì sao giá đất ở nơi này lại cao như vậy?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Nơi này là cái nôi của vô số cường giả thánh cấp, tồn tại rất nhiều di tích cổ, không chừng nơi nào đó còn có cả y bát thánh nhân thượng cổ lưu lại, hơn nữa, trình độ nồng đậm của ma pháp ở nơi này cao hơn ở Nguyên Quốc mấy chục lần." Trang Hạo nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Quả thật như vậy!"

Trang Hạo kéo tay Kỳ Thiếu Vinh: "Đi thôi, nghe nói tới Đế Lan thành rồi không thể không đến Hiệp Hội Lính Đánh Thuê ở đây một chuyến."

............

Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh mới vừa tới hiệp hội, một lính đánh thuê đã đi đến.

"Hai vị thiếu gia cũng là vì thăm dò lăng mộ của Hỏa Ma Vương Côn Phong mà đến sao?" Lính đánh thuê làn da ngăm đen, diện mạo trung hậu thành thật hỏi.


Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh trước khi tiến vào Đế Lan thành đã tiến hành ngụy trang dung mạo cùng tu vi, hai người hiện tại quả thật rất giống con em quý tộc bình thường.

Ánh mắt Kỳ Thiếu Vinh đảo qua, phát hiện bên trong Hiệp Hội Lính Đánh Thuê có không ít con em quý tộc trang phục ngăn nắp.

Hắn gật đầu cười: "Đúng vậy! Chúng ta cũng tới vì lăng mộ của Hỏa Ma Vương Côn Phong."

"Thiết Huyết dong binh đoàn chúng ta mới vừa từ chỗ lăng mộ của Hỏa Ma Vương Côn Phong trở về, khai quật được không ít đồ trân quý." Nam tử mặt đen nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nghe không tồi!"

"Hai vị thiếu gia nếu muốn, dong binh đoàn chúng ta có thể mang hai vị đi, bất quá, phí bảo hộ......"

"Cần bao nhiêu?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

"Một trăm vạn đồng vàng."

Kỳ Thiếu Vinh nhăn mày: "Được rồi!" Một trăm vạn đồng vàng ở Nguyên Quốc đã được coi là không ít, nhưng tới Đế Lan thành, cái giá này lại tương đối phúc hậu.

Nam tử mặt đen chà xát tay: "Cái này, hai vị có thể trả trước một phần tiền đặt cược được không?"

Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày lại: "Tiền đặt cọc, bao nhiêu?"

"40 vạn."

Thấy Kỳ Thiếu Vinh sảng khoái thanh toán, nam tử đầy mặt tươi cười, đưa Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đến lãnh địa của Thiết Huyết dong binh đoàn.

Kỳ Thiếu Vinh vào bên trong lều trại lớn nhất, nhìn thấy một đôi tỷ đệ ngồi vây quanh đoàn trưởng Thiết Huyết dong binh đoàn, nghe hắn kể về công tích vĩ đại của mình.

Nhìn thấy có người tiến vào, thiếu nữ mặc váy bồng chuyển người qua hỏi, "Baal, hai người kia là ai?"

"Qua Nhã tiểu thư, hai vị thiếu gia này cũng muốn tới lăng mộ của Hỏa Ma Vương Côn Phong, ta thuận đường mang theo bọn họ." Baal đáp.

Thiếu nữ mặc váy bồng cau mày lại: "Baal, ta đã giao 300 vạn đồng vàng thuê dong binh đoàn các ngươi, ngươi lại kéo hai người lạ tới đây như vậy, nếu gặp phải nguy hiểm, các ngươi sẽ bảo vệ ta cùng đệ đệ hay bảo vệ hai tên này?"

Baal cười cười: "Nếu gặp phải nguy hiểm, chúng ta đương nhiên sẽ ưu tiên bảo hộ Qua Nhã tiểu thư."


Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Baal, mày nhăn chặt lại: "Ngươi có ý gì?"

"Tiểu thiếu gia, ngài đừng gấp gáp, nếu ngài đã giao tiền, ta đương nhiên sẽ phái người bảo hộ, chẳng qua, người bảo hộ hai vị không phải tinh anh, dù sao Qua Nhã tiểu thư cũng trả gấp ba ngài, một phân tiền một phân hàng a." Baal nói.

Kỳ Thiếu Vinh cau mày, hít sâu một hơi, thầm nghĩ: Cái tên bộ dáng thành thật này hoàn toàn không thành thật chút nào a! Hắn đã nói mà, sao phí bảo hộ có thể tiện nghi như vậy, hắn còn tưởng rằng nhặt được của hời, thì ra chỉ là đi nhờ xe.

..........

Trang Hạo đi tới một bên, thả ra một ngọn lửa, đưa thịt lên nướng.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Ngươi đúng là có thể thích ứng trong mọi hoàn cảnh!"

Trang Hạo cười cười: "Có gì không thể thích ứng đâu, dù sao cũng sớm không trông cậy vào đám người này được."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói cũng phải!"

Qua Nhã tiểu thư đi ra khỏi lều trại: "Hai người các ngươi cũng muốn tới lăng mộ của Côn Phong sao?"

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy!"

Qua Nhã nhìn thịt nướng của hai người, nhăn mày lại: "Các ngươi ăn cái này?"

"Hương vị của thịt nướng cũng không tệ lắm." Kỳ Thiếu Vinh nói.

Qua Nhã trợn trắng mắt: "Thịt nướng thì có gì ngon, vào ăn một ít đi, dù sao ta cũng mang theo rất nhiều, ăn không hết."

Kỳ Thiếu Vinh đứng lên,đi vào trong lều trại: "Được rồi."

Qua Nhã nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo: "Hai người các ngươi từ đâu tới? Ta cùng đệ đệ tới từ Phàm Nguyệt thành, phụ cận Đế Lan thành, gia gia ta là thành chủ."

Lấy Đế Lan thành làm trung tâm, xung quanh có không ít tiểu thành, mỗi tiểu thành đều có một vị thành chủ, thông thường thực lực của thành chủ đều không kém đi đâu được.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Qua Nhã, thầm nghĩ: Muội tử này thật chân thành a! Vừa tới cửa liền tự động báo gia môn.

"Các ngươi từ đâu tới?" Qua Nhã tò mò hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Chúng ta tới từ một quốc gia nhỏ cách rất xa nơi này."

Qua Nhã nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo: "Các ngươi đường xá xa xôi đuổi tới như vậy thật không dễ dàng."

"Cũng thường thôi."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn đồ ăn đầy bàn, không khỏi chấn kinh một phen, "Tiểu thư ra ngoài còn mang theo đầu bếp?"


Qua Nhã lắc đầu: "Không có, đầu bếp nhà ta làm rất nhiều, ta đặt trong nhẫn không gian."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Thì ra là thế! Tiểu thư chuẩn bị thật đầy đủ."

Qua Nhã cười cười: "Đệ đệ ta tương đối kén ăn, đồ ăn bên ngoài hắn không nuốt trôi được."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn về phía Qua Lâm bên cạnh Qua Nhã: "Tiểu thư đúng là một tỷ tỷ tốt!"

Hai tên tiểu tử này không phải đi thám hiểm, là đi du lịch đi!

Qua Nhã cười cười, không nói gì thêm.

............

"Qua Nhã tiểu thư, ta ra ngoài tuần tra trước một chút." Kim Cách nói.

Qua Nhã gật đầu: "Cứ tự nhiên."

Qua Nhã nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo: "Đó chính là Kim Cách tiên sinh của Thiết Huyết dong binh đoàn, hắn năm nay mới 30 tuổi, vậy mà đã có thể lập nên đại dong binh đoàn này, thật ghê gớm!"

Kỳ Thiếu Vinh cười khan: "Ghê gớm, rất ghê gớm!"

Qua Nhã nhìn Kỳ Thiếu Vinh, lại nhìn Trang Hạo: "Tuổi của các ngươi có vẻ không cách biệt hắn bao nhiêu, vậy mà tựa hồ vẫn chưa làm nên trò trống gì, các ngươi nên học tập hắn một chút!"

Kỳ Thiếu Vinh chuyển tầm mắt: "Đương nhiên."

Kỳ Thiếu Vinh không cao hứng nghiến răng, thời điểm hắn tới nơi này tuy rằng đã dịch dung cho tướng mạo thành thục hơn một chút, nhưng cũng không đến mức nhìn như 30 tuổi đi.

"Qua Nhã tiểu thư, ngươi cảm thấy có hứng thú với lăng mộ của Hỏa Ma Vương?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Qua Nhã cười cười: "Ta nghĩ không phải chỉ có mình ta có hứng thú, nghe nói bên trong lăng mộ của Hỏa Ma Vương có cất giấu mồi lửa."

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Là như vậy sao!"

.................

Méoo: Chị gái tui trans truyện nhé, các tình yêu vào đọc nào XD XD


//


Link đây: https://dreamhouse2255.wordpress.com/2020/02/05/dou-trabinh-thienquang/


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận