TSCPTĐK - Chương 220
(dreamhous2255)
Chương 220: Thánh cấp thần bí
Trang Hạo huy động pháp trượng, năm loại thuộc tính kim mộc thủy hỏa thổ cân bằng rót vào trong mắt trận trung tâm, sau một tiếng "phanh" giòn vang, khung đỉnh phía trên trận văn lập tức biến mất.
Huyền Lương kinh nghi nhìn Trang Hạo, vừa nãy khi Trang Hạo ra tay, pháp lực đạt tới độ cân bằng hoàn mỹ, trình độ như vậy cho dù là ma pháp sư thánh cấp cũng khó lòng đạt tới.
"Thành chủ đại nhân, có phải được rồi không?" Trang Hạo nhìn Huyền Lương hỏi một tiếng.
Huyền Lương sửng sốt một chút, gật đầu: "Có thể, có thể, lực khống chế của Trang thiếu thật cường hãn, ngay cả ta cũng phải cam bái hạ phong."
Trang Hạo cười cười: "Thành chủ đại nhân nói đùa, ta sao có thể so sánh với ngài!"
Kỳ Thiếu Vinh cười khan: "Hiện tại chúng ta phải làm gì bây giờ, bay qua sao?" Cho dù không có thứ bên trên, nhưng độc trì bên dưới cũng vẫn rất kinh tủng a!
"Đa tạ các vị mở đường." Một tiếng cuời trầm thấp truyền tới.
Một cự long bạch cốt mang theo một ma pháp sư vong linh gào thét bay qua.
"Thạch Chiếm!" Huyền Lương phẫn nộ gào lên.
Thân ảnh Thạch Chiếm giống như lưu quang, lướt qua độc trì, biến mất trong thông đạo.
(dreamhous2255)
Kỳ Thiếu Vinh nhìn bóng dáng Thạch Chiếm biến mất, không vui mắng: "Tên hỗn đản, cư nhiên nửa đường chạy tới tiệt hồ!"
"Thành chủ đại nhân, chúng ta nhanh đuổi theo đi, bằng không chỗ tốt đều bị tên yêu vu đáng chết kia cầm mất!" Một ma pháp sư cấp chín khó chịu nói.
"Nói rất đúng, chúng ta đuổi theo!" Huyền Lương nghiến răng nghiến lợi hét lớn.
Trang Hạo cuốn lên ma pháp phong hệ, mang theo Kỳ Thiếu Vinh lướt qua huyết trì.
Những người khác cũng tự hiện thần thông, lục tục đuổi sau.
Mọi người bay trong thông đạo chốc lát, một tiếng ầm ầm như đá đổ vang lên.
Kỳ Thiếu Vinh đau đầu nhìn Trang Hạo một cái: "Lại làm sao vậy?"
Trang Hạo lắc đầu: "Không biết, bất quá, có thể là đường đi phía trước bị ma pháp sư vong linh kia hủy hoại."
Kỳ Thiếu Vinh cau mày lại: "Đúng là phiền toái!"
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đi phía sau mọi người, tiến về phía trước.
"Đường bị chặn rồi, là tên Thạch Chiếm vương bát đản kia làm." Một ma pháp sư cấp chín kinh giận mắng.
(dreamhous2255)
"Tên kia chạy trước hẳn là đã đả động đến rất nhiều cơ quan, đường đi tới chỉ sợ sẽ có vấn đề." Huyền Lương nặng nề nói.
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Bởi vì Thạch Chiếm tác động tới rất nhiều cơ quan, dọc theo đường đi, mọi người phải đối mặt với đủ loại nguy cơ, đường xá gian nguy vô cùng.
Một tiếng gào cổ quái truyền vào trong tai Kỳ Thiếu Vinh.
"Thanh âm gì vậy?" Kỳ Thiếu Vinh nói thầm.
"Hình như là tiếng dơi." Trang Hạo đáp.
"Tiếng dơi? Có dơi ở nơi như thế này?"
Một cao thủ cấp chín bên cạnh hai nhíu chặt mày lại: "Có dơi là có khả năng, Hỏa Ma Vương khế ước với một con hỏa dơi thánh cấp."
"Ý ngươi là trong lăng mộ này có một con hỏa dơi thánh cấp?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Chắc không phải đâu, hỏa dơi kia sau khi Hỏa Ma Vương chết không bao lâu cũng qua đời, bất quá, bên trong lăng mộ này có lẽ có hậu đại của nó."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Như vậy a!" Hậu đại của hỏa dơi thánh cấp, thực lực hẳn cũng không kém đi đâu được.
(dreamhous2255)
"Ta hình như nghe được một tiếng kêu thảm thiết, ta nghe lầm sao?" Kỳ Thiếu Vinh nghiêng đầu nói.
Trang Hạo lắc đầu: "Ngươi không nghe lầm, vừa rồi ta cũng nghe được, hẳn là của ma pháp sư vong linh kia."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Ma pháp sư vong linh hung tàn cư nhiên kêu thảm như vậy, tên kia tuy rằng nhân phẩm không tốt lắm, nhưng thực lực cũng tới thành cấp, không tệ mới đúng.
"Tên kia làm sao vậy?" Kỳ Thiếu Vinh nhỏ giọng hỏi.
Trang Hạo lắc đầu: "Không biết!"
Kỳ Thiếu Vinh chần chờ một chút: "Tên kia kêu thảm như thế, chúng ta có phải cũng không nên vào không?"
Trang Hạo nhíu mày lại: "Có cái gì đó tới đây."
Một đàn dơi đỏ như máu bay tới.
Kỳ Thiếu Vinh nhăn chặt mày: "Thật nhiều dơi! Chẳng lẽ nơi này không phải lăng mộ gì đó, mà là ổ dơi sao?" Đám dơi đáng chết này ăn cái gì, sao lớn lên có thể to như thế!
Một tảng dơi lớn nhào về phía Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo.
Kỳ Thiếu Vinh huy động pháp trượng, phát động ma pháp chống đỡ hỏa dơi công kích.
(dreamhous2255)
Một đầu hỏa dơi cắn tới cổ một ma pháp sư cấp chín đứng bên người Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, ma pháp sư kia lập tức bị hút thành thây khô.
Kỳ Thiếu Vinh trái tim đập bình bịch, một đầu hỏa dơi đột phá chắn phong tỏa của Kỳ Thiếu Vinh, ập tới trước mặt hắn.
Trái tim Kỳ Thiếu Vinh lập tức co thắt lại.
Trang Hạo thét dài một tiếng, đánh một quyền qua, đầu hỏa dơi kia lập tức bị đánh bay ra ngoài, biến thành một đống thịt nát.
Trang Hạo tóc dài phi dương, bảy hệ ma pháp từ trong thân thể tán ra, hình thành một quang cầu thật lớn, hóa ra một mảnh đất chân không ma pháp xung quanh khó có thể tiến vào.
"Lĩnh vực bảy hệ ma pháp." Huyền Lương nhịn không được trừng lớn mắt.
Tiêu chí để tiến vào hàng ngũ của cao thủ thánh cấp chính là lĩnh vực, Trang Hạo nếu đã hình thành lĩnh vực, vậy liền đại biểu hắn đã tiến vào thánh cấp.
Thánh cấp chưa đến hai mươi tuổi, trái tim Huyền Lương đập bình bịch.
Trang Hạo phất tay, bảy hệ ma pháp hóa thành bảy đầu long bay về phía đám hỏa dơi, sôi nổi xé xác
"Thành chủ, chúng ta có cần đi vào không?" Trang Hạo hỏi.
Huyền Lương nghĩ nghĩ nói: "Vào đi."
(dreamhous2255)
Lướt qua thông đạo thật dài, Kỳ Thiếu Vinh nhìn thấy một màn khó có thể tin nổi, mồi lửa tinh giá trị liên thành xếp thành một tòa tiểu sơn, trên tiểu sơn, khắp nơi đều là ổ dơi, Kỳ Thiếu Vinh cuối cùng cũng rõ ràng vì sao dơi ở nơi này lại tráng như vậy, chúng nó đều dùng mồi lửa tinh làm thức ăn, nếu không tráng một chút, vậy thật quá có lỗi.
Mấy đầu dơi vây quanh Thạch Chiếm, phun lửa phun lửa.
Cốt long mà Thạch Chiếm mang tới đây bị đám hỏa dơi vây công, toàn bộ thân thể bị hòa tan thất thất bát bát.
Đám hỏa dơi phát hiện ra đám người Huyền Lương, nhào tới, giúp cho Thạch Chiếm giảm bớt một phần áp lực.
Đối mặt với đám hỏa dơi công kích, Kỳ Thiếu Vinh cũng có chút luống cuống tay chân.
Trang Hạo kéo Kỳ Thiếu Vinh qua, một quả cầu thất sắc bao phủ bên ngoài Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo, đám hỏa dơi vừa động vào liền chết oan uổng.
"Thạch Chiếm, ngươi cũng có ngày hôm nay!" Huyền Lương hưng phấn nói.
Thạch Chiếm bị đám dơi vây công đến không có kẽ hở, tiêu hao rất nhiều, Huyền Lương liền nhân cơ hội đánh với hắn một trận.
Hai cao thủ thánh cấp tranh đấu, dư ba uy lực thật sự không thể khinh thường.
Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày, thầm nghĩ: Lúc này chẳng lẽ không phải nên giải quyết đám dơi đi trước sao?
(dreamhous2255)
Thạch Chiếm bởi vì lúc trước tiêu hao quá độ, cốt long bị hủy, hoàn toàn rơi xuống hạ phong, nhưng nói thế nào thì cũng là cao thủ thánh cấp, Huyền Lương nhất thời cũng không làm gì được.
Thạch Chiếm cùng Huyền Lương vội vàng đánh nhau, cao thủ cấp chín còn lại chỉ có thể cùng đám hỏa dơi đối chấp.
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo nhìn nhau một cái, trốn sang một bên âm thầm thu thập mồi lửa tinh.
Bên ngoài, một khối mồi lửa tinh nhỏ bằng nắm tay cũng có thể bán được mấy chục vạn đồng vàng, ở đây, hỏa tinh xếp thành núi, bán đi khẳng định ít nhất mấy trăm trăm triệu.
Thạch Chiếm bị Huyền Lương đánh một quyền lên ngực, chật vật chạy ra ngoài.
......
Trong hang động vẫn còn rất nhiều hỏa dơi, nhưng đám dơi trong chiến đấu với Thạch Chiếm đã tổn thất không ít, còn dư lại sôi nổi chết trong tay cao thủ cấp chín.
Sau khi giải quyết xong đám hỏa dơi, mọi người bắt đầu phân chia mồi lửa tinh.
Dựa theo ước định lúc trước, Huyền Lương lấy sáu phân, Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo lấy ba phân, còn dư lại tám cao thủ cấp chín mỗi người một phần, nhưng trong chiến đấu kịch liệt, hai cao thủ cấp chín đã chết, hiện tại lại cần lần nữa phân phối.
(dreamhous2255)
Trang Hạo cùng Kỳ Thiếu Vinh lúc trước đã âm thầm thu thập không ít mồi lửa tinh, nhưng thời điểm phân phối, bọn họ vẫn nhận lấy phần của mình.
"Trang thiếu, đa tạ." Qua Hồng cảm kích nói.
Lúc trước, khi chiến đấu với hỏa dơi, Trang Hạo từng giúp hắn một lần, Qua Hồng mới may mắn thoát nạn.
"Không cần khách khí." Trang Hạo nhàn nhạt đáp.
Qua Hồng cười cười, âm thầm may mắn trước khi tiến vào lăng mộ đã xoát hảo cảm với Trang Hạo, bằng không hắn liền giống như hai cao thủ cấp chín đã chết oan kia.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn hang động: "Phía sau hẳn chính là chủ mộ thất."
Huyền Lương gật đầu: "Phải."
Huyền Lương hít sâu một hơi, hai mắt phát sáng, đồ vật trân quý nhất luôn sẽ nằm bên trong chủ mộ thất.
"Chủ mộ thất không biết có thứ gì?" Kỳ Thiếu Vinh cũng khó nén nổi mong chờ.
"Mặc kệ chủ mộ thất có thứ gì, cũng đều không liên quan gì tới các ngươi, các ngươi có thể đi được rồi." Một đạo thanh âm âm trầm vang lên.
Kỳ Thiếu Vinh quay đầu, tiếng lòng căng thẳng, "Là hắn?"
(dreamhous2255)
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh hỏi: "Ngươi biết hắn là ai?"
"Chính là quái nhân bên trong Tháp Ma Pháp quang minh kia." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Nam tử hắc y ngẩng đầu, nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh, ánh mắt nóng rực, Trang Hạo nhíu mày, chắn Kỳ Thiếu Vinh ra phía sau.
Nam tử hắc y nhấc tay, đánh vỡ đại môn, Thánh Quang Thạch lập tức chiếu vào trong ánh mắt Kỳ Thiếu Vinh.
"Thánh Quang Thạch a!" Kỳ Thiếu Vinh nhịn không được nói.
Nam tử hắc y không vui nhìn bọn họ: "Các ngươi còn chưa cút?"
Kỳ Thiếu Vinh nhíu mày, thầm nghĩ: Người này thật quá kiêu ngạo, Huyền Lương vẫn còn ở đây mà cũng dám nói ra mấy lời này.
"Vị pháp sư này, ngươi làm như vậy không quá thích hợp đâu." Huyền Lương không vui nói.
Nam tử hắc y nâng mắt lên, lạnh lùng quét qua Huyền Lương một cái, đánh một chưởng về phía Huyền Lương.
Huyền Lương bay ngược ra ngoài, hộc ra một ngụm máu.
Kỳ Thiếu Vinh không dám tin tưởng trừng lớn mắt, "Sao có thể?"
Huyền Lương chính là cao thủ thánh cấp a! Người này rốt cuộc là ai, cao thủ thánh cấp đối diện cũng không có lực đánh trả? May mắn thời điểm ở Tháp Ma Pháp hắn không có trêu chọc lão quái vật này.
Trang Hạo tràn đầy đề phòng nhìn Kỳ Thiếu Vinh nói: "Chúng ta ra ngoài trước đi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu; "Được!"
Tuy rằng Thánh Quang Thạch khiến người ta phải đỏ mắt, nhưng nếu lão quái vật kia đã mở miệng, vậy phỏng chừng cũng không có phần cho bọn họ, bọn họ vẫn nên thức thời một chút là tốt nhất, dù sao cũng lấy được nhiều mồi lửa tinh như vậy rồi, chuyến đi này coi như không quá tệ.
"Đi thôi." Trang Hạo kéo tay Kỳ Thiếu Vinh đi ra ngoài.
(dreamhous2255)
____________________
Méoo: Hqua chơi high quá, quên đăng truyện cho mọi người, xin lỗi xin lỗi (;人;)