TSCPTĐK - Chương 259
Chương 259: Tranh lão đại
Thiên Lan học viện.
"Trang thiếu, ngươi lựa chọn Thiên Lan học viện chúng ta tuyệt đối là chính xác, giáo viên chúng ta thực lực hùng hậu, tuyệt đối có thể để nhi tử ngươi được hưởng thụ giáo dục tốt nhất." Hồ Phong đầy mặt tươi cười nói.
Trang Hạo cười cười với Hồ Phong: "Sau này A Vân liền làm phiền hiệu trưởng chiếu cố."
Hồ Phong gật đầu: "Yên tâm, yên tâm." Hồ Phong thầm nghĩ: Trang gia đối ngoại tuy rằng là Trang Hạo chủ sự, bất quá, Trang Hạo vẫn phải nghe lời Kỳ Thiếu Vinh.
"Tiểu bằng hữu, ngươi có yêu cầu gì không?"
Trang Vân lạnh lùng nâng mắt lên, nói: "Ta muốn cùng một ban với Dịch Minh."
Hồ Phong sửng sốt, "Có thể, có thể."
Hồ Phong thầm nghĩ: Trang Vân cùng Dịch Minh lớn lên, hai tiểu tử này quan hệ có vẻ không tồi! Sau khi Dịch Minh gia nhập Thiên Lan học viện, Trang Vân cũng theo sát tới đây.
Trang Vân được một lão sư của Thiên Lan học viện đưa tới một phòng học.
Bên trong phòng học có một lão sư đang viết chữ, bên dưới là một đám củ cải nhỏ cầm bút lông phủi trên giấy, thời điểm Dịch Minh ở nơi thần bỏ, cả ngày đi theo Dịch Phàm học tu luyện thể thuật của thần huyết tộc, nhưng chữ lại chưa từng học qua, viết ra xiêu xiêu vẹo vẹo, nói là một đống giun cũng không kỳ quái.
"Hôm nay ban chúng ta có một đồng học mới, sau này đồng học mới sẽ cùng mọi người học tập." Đạo sư nhìn Trang Vân ngoài cửa, nhiệt tình nói: "Tiểu bằng hữu, ngươi tới tự giới thiệu mình một chút đi."
Trang Vân đi đến, nói: "Chào mọi người, ta là Trang Vân."
Mấy tiểu đồng học châu đầu ghé tai, "Lão đại, tên này vì sao không nói nhiều thêm mấy câu?"
Dịch Minh nắm bút lông: "Đại khái là bởi vì hắn nói thêm mấy câu nữa liền sẽ bị mọi người phát hiện ra hắn cà lăm."
"Thì ra hắn cà lăm a!" Tiểu hài tử mập mạp hiểu mà gật đầu.
Trang Vân ánh mắt bén nhọn nhìn về phía Dịch Minh, mặt Dịch Minh đã biến thành mặt mèo, toàn bộ khuôn mặt nhỏ nhăn thành một đoàn.
"Lão đại, tên kia quá kiêu ngạo, ngươi biểu diễn cho hắn xem một chút, đó mới là phấn chấn nhân tâm a! Lúc ấy, đạo sư cũng bị ngươi dọa sợ." Tiểu mập mạp nói.
Dịch Minh ngạo nghễ cười cười: "Thiên tài giống như ta đâu phải ngày nào cũng có."
Lúc trước Dịch Minh đi học là giới thiệu như vậy, "Chào mọi người, ta là Dịch Minh, mục tiêu cuộc đời của ta là chơi soái ca đẹp nhất, ăn mỹ thực tốt nhất, uống rượu ngon nhất, kiếm thật nhiều tiền, trở thành người thắng nhân sinh, xưng bá thiên hạ......"
............
Thời gian tan học.
"Trang Vân, đây là địa bàn của ta, ngươi biết không?" Dịch Minh chống eo, ngạo nghễ nói.
Trang Vân nhìn khuôn mặt dơ hề hề của Dịch Minh: "Ta không biết, bất quá, ta biết ngươi nên rửa mặt."
"Lão đại, tên này quá cuồng ngạo!" Tiểu mập mạp nói.
Dịch Minh bất mãn nhìnTrang Vân, "Này, ngươi mang cái gì ăn không?"
"Có mang!"
"Quá tốt, giao đồ ăn ra đây!" Dịch Minh nâng cằm nói.
"Dựa vào cái gì?" Trang Vân hỏi.
"Bởi vì ta là lão đại a! Làm tiểu đệ, lão đại đã đói bụng, liền phải chủ động giao đồ ăn." Dịch Minh chống eo.
Trang Vân nhìn Dịch Minh: "Ta tới, cái ghế lão đại của ngươi liền không giữ được."
Dịch Minh không vui nhìn Trang Vân: "Các ngươi, mọi người cùng nhau lên!"
Dịch Minh làm lão đại không tệ, vừa phát lệnh, cư nhiên có thể khiến đám tiểu hài tử này nhào về phía Trang Vân, bất quá, bị Trang Vân ném ra một khối nước xối lạnh thấu tim.
...........
Dịch Minh tức giận trở về nhà, Dịch Phàm nhìn Dịch Minh, hỏi: "Làm sao vậy, tâm tình không tốt sao?"
"Vị trí lão đại bị Trang Vân đoạt, tên kia đúng là cặn bã!" Dịch Minh chống eo, đầy mặt không vui nói.
Dịch Phàm xoa xoa mũi, thầm nghĩ: Nhanh như vậy đã bị đoạt, hắn nguyên bản còn tưởng rằng nhi tử có thể trụ thêm hai ngày nữa.
"Sao lại bị đoạt?"
"Hôm nay thời tiết quá nóng, tiểu tử thối Trang Vân kia ngưng ra một khối băng, thời điểm uống nước trái cây, hắn nói nguyện ý phân cho người nào muốn làm tiểu đệ của hắn, kết quả, đồng học trong ban đều muốn, cho nên bọn họ đều trở thành tiểu đệ của Trang Vân." Dịch Minh không vui nói.
Dịch Phàm đảo đảo mắt, thầm nghĩ: Tiểu quỷ Trang Vân này thật biết thu mua nhân tâm, bất quá, nếu Trang Vân có thể ngưng tạo ra khối băng, nói lên tiểu tử này đã có thể sử dụng ma pháp băng hệ, không hổ là nhi tử của Trang Hạo, đủ lợi hại.
"Tên hỗn đản, ta hỏi hắn muốn một khối băng, hắn chỉ cho ta hai khối, quỷ hẹp hòi, chờ ta có thể phóng khối băng, ta liền lấy khối băng đập chết hắn."
Dịch Phàm: "......"
"Ngươi không có tìm tiểu bằng hữu quần ẩu Trang Vân sao?" Dịch Phàm hỏi.
Dịch Minh càng thêm sầu: "Ngươi đừng hỏi, đám cỏ đầu tường kia vừa thấy Trang Vân lợi hại liền đầu hàng, một đám không đáng tin cậy!"
Dịch Phàm: "......"
"Phụ thân, ngươi có biện pháp nào đối phó với Trang Vân không?" Dịch Minh ngẩng đầu nhìn Dịch Phàm, mong đợi hỏi.
"Cái này......" Dịch Phàm đau đầu xoa trán, vấn đề này, thật sự là khó khăn, hiện tại hắn tuy rằng có thể xem như là có chút thực lực, nhưng nếu đánh lên với Trang Hạo, thật sự không có chút phần thắng nào.
Mộ Đình Hiên đi tới, hỏi: "Hai phụ tử các ngươi đang nói cái gì đấy?"
Dịch Phàm xấu hổ cười cười: "Không có gì, nhi tử đang thỉnh giáo ta chút vấn đề."
"Thỉnh giáo vấn đề gì?"
"Trang Vân đoạt vị trí lão đại của ta, phụ thân đang nghĩ cách giúp ta đối phó hắn." Dịch Minh nói.
Mộ Đình Hiên nhìn về phía Dịch Phàm, Dịch Phàm bất đắc dĩ nhún vai.
Mộ Đình Hiên nhéo nhéo mặt Dịch Minh: "Có câu nói là, quân tử báo thù mười năm không muộn, chờ mười năm sau, ngươi lại nghĩ cách trả thù hắn đi."
Dịch Minh khó hiểu hỏi, "Mười năm sau sẽ có biện pháp trả thù hắn sao?"
"Mười năm sau ngươi có thể đoạt lão bà hắn." Mộ Đình Hiên nói.
Dịch Minh hưng phấn reo lên, "A! Cái này nghe không tồi!"
Dịch Phàm cười cười với Mộ Đình Hiên: "Đình Hiên, vẫn là ngươi nhìn xa trông rộng!"
Dịch Minh sùng bái nhìn Mộ Đình Hiên: "Ý kiến hay a!"
Mộ Đình Hiên: "......" Đôi phụ tử ngu ngốc này chẳng lẽ nghe không hiểu hắn đang nói giỡn sao?
Mộ Đình Hiên nhìn Dịch Phàm cùng Dịch Minh, "Được rồi, A Minh, sắc trời không còn sớm, đi ngủ đi, nếu có quầng thâm mắt liền không soái."
Dịch Minh gật đầu: "Được."
......
Trang gia.
"Ngươi trở thành lão đại?" Trang Hạo hỏi.
Trang Vân gật đầu: "Đúng vậy."
"Ngươi hình như rất bình tĩnh!" Trang Hạo nói.
Trang Vân khó hiểu nhìn Trang Hạo: "Chuyện đã nắm chắc cần phải có phản ứng gì khác sao?"
Trang Hạo: "......" Nhi tử nhà hắn tuổi còn nhỏ đã rất có phong độ đại tướng a!
"Ngươi đoạt vị trí lão đại của Dịch Minh, hắn không có tức giận sao?" Trang Hạo hỏi.
Trang Vân gật đầu: "Ta nghĩ hắn hẳn là tức giận, hắn vẫn luôn làm bộ hắn là lão hổ, còn muốn cắn ta, hắn học viết chữ làm cho mặt dơ hề hề, không giống lão hổ, giống hoa miêu, còn là loại miêu cực kỳ ngu xuẩn."
Trang Hạo xoa xoa mũi, thầm nghĩ: Lấy trình độ cưng chiều hài tử của Dịch Phàm, nghe được lời này của nhi tử nhà hắn, cũng không biết có chạy tới đây tìm hắn huyết đua hay không.
"Hôm nay ở học viện học cái gì?" Trang Hạo hỏi.
"Học viết chữ." Trang Vân đáp. "Cùng với lại ma pháp vỡ lòng."
"Có gì khó khăn không?"
"Rất đơn giản!" Trang Vân không thèm để ý nói: "Dịch Minh ngu ngốc kia chữ còn không biết viết cũng muốn làm lão đại."
Trang Hạo: "......"
............
Thiên Lan học viện.
Dịch Minh mang theo mấy đồng học mênh mông cuồn cuộn giết ra ngoài, Trang Vân ngăn cản đường đi của Dịch Minh: "Các ngươi muốn đi đâu?"
"Ta dẫn bọn họ ra ngoài thấy việc đời."
Từ sau khi vị trí lão đại bị Trang Vân đoạt, Dịch Minh liền suy nghĩ cướp trở về, Dịch Minh thử rất nhiều biện pháp, đều không có thành công, hôm nay, Dịch Minh tiểu bằng hữu rốt cuộc cũng quyết định ra đòn sát thủ, làm một phiếu lớn.
Trang Vân ôm hai tay, lạnh lung bễ nghễ nhìn mọi người, "Thấy việc đời, đi nơi nào thấy việc đời?"
Dịch Minh ngẩng đầu ưỡn ngực, không ai bì nổi nói: "Nói ra hù chết ngươi, chúng ta đi thanh lâu thấy việc đời."
Trang Vân nhìn Dịch Minh, trên trán toát ra mấy cây hắc tuyến, "Ngươi biết thanh lâu là cái gì lâu không?"
Dịch Minh hai tay chống lưng, khinh thường nhìn Trang Vân: "Ngươi sao lại không có kiến thức như vậy, thanh lâu chính là lâu màu xanh lá, ngươi ngay cả cái này cũng không biết?"
"Ngươi biết thanh lâu là làm gì không?" Trang Vân bình tĩnh hỏi.
"Thanh lâu chính là chỗ tốt! Có soái ca có mỹ nữ bồi ăn thịt uống rượu." Dịch Minh tràn đầy đắc ý nói.
Trang Vân: "......"
Dịch Minh nhìn Trang Vân: "Hôm nay đại gia ta tâm tình tốt, tiểu tử, ngươi có muốn đi cùng chúng ta không?" Dịch Minh vỗ vỗ túi tiền, nói: "Đại gia có rất nhiều tiền."
Trang Vân: "......"
"Nhìn dáng vẻ của ngươi liền biết ngươi không dám đi. Đừng chặn đường, chúng ta phải đi." Dịch Minh khoát tay.
Trang Vân: "......"
"Ta cũng đi." Trang Vân lên tiếng.
Dịch Minh quay đầu lại, vỗ vỗ bả vai Trang Vân, ông cụ non nói: "Tiểu quỷ, lá gan của ngươi đủ lớn không, không sợ cha ngươi đánh ngươi sao?"
Trang Vân không thèm để ý nhìn Dịch Minh: "Ngươi cũng không sợ, ta tự nhiên không sợ."
Dịch Minh mang theo mấy tiểu đồng học đi tới cổng lớn, bị hộ vệ của học viện đuổi về.
"Lão nhị, có người chặn đường, làm sao bây giờ?"
Dịch Minh cau mày, từ sau khi Trang Vân thành lão đại, hắn liền thành lão nhị, Dịch Minh phi thường chán ghét xưng hô này.
Dịch Minh chu môi, nói: "Không sao, đi theo ta."
Dịch Minh mang theo mấy tiểu đồng học đi tới tường học viện, "Bên này có cái động, có thể chui ra, mọi người mau đi đi."
Mấy tiểu đồng học hơi do dự một chút, lần đầu tiên từ lỗ chó tường viện bò ra ngoài, Trang Vân cùng Dịch Minh đi sau cùng.
Dịch Minh nhìn Trang Vân: "Ngươi ra ngoài trước, hay là ta ra ngoài trước?"
"Ngươi trước đi." Trang Vân nói.
Dịch Minh nằm sấp xuống, từ lỗ chó bò ra ngoài. Trang Vân lăng không nhảy qua trên đỉnh đầu Dịch Minh đang bò được một nửa.
Dịch Minh vừa dò được nửa thân mình ra từ trong lỗ chó liền nhìn thấy Trang Vân đứng ở trước mặt, từ trên cao nhìn xuống hắn, không khỏi hận đến ngứa răng.
Trang Vân nhìn Dịch Minh: "Ngươi bò ra được không? Ngươi béo như vậy, không phải là bị kẹt không ra được đi?"
Dịch Minh tức giận từ trong lỗ chó bò ra, nói: "Ta không mập, đương nhiên có thể ra được."
"Hiện tại đi nơi nào?" Trang Vân hỏi.
Dịch Minh nhíu mày: "Cái này......"
Trang Vân hai tay chống lưng: "Hiện tại đi như thế nào?"
Dịch Minh cắn ngón tay, khó xử: "Cái này......"
Trang Vân nhìn Dịch Minh: "Chẳng lẽ ngươi không biết thanh lâu ở nơi nào sao?"
"Đương nhiên không phải! Ta sao có thể không biết! Mọi người đi theo ta!" Dịch Minh bất mãn hô lên.
Dịch Minh mang theo mấy tiểu hài tử hứng thú ngẩng cao đi tìm thanh lâu, đạo sư của Thiên Lan học viện phát hiện tiểu hài tử biến mất, lập tức nổ tung nồi.
**********
Giới thiệu truyện edit kế tiếp:
Tin tức tố của ta có độc (Nhất Hồ Nhiệt Thủy)
Tình trạng bản gốc: Hoàn ( 109 chương + 3 phiên ngoại)
Văn án:
Hai nhà Vạn Du nhiều đời sản xuất vô số Alpha đỉnh cấp, hài tử nhà hai từ khi sinh ra đến khi ngỏm củ tỏi, so bộ dáng, so chiều cao, so tố chất, so bạn lữ, so công quân trác tuyệt, không chết không ngừng.
Thế nhưng Du Việt cư nhiên lại phân hoá thành Omega đỉnh cấp, khuôn mặt mê hoặc, hơn nữa mùi vị tin tức tố có độc, cường A ngửi một cái, hôn mê ba ngày hai đêm!
Du Việt: "Ta nhất định phải đi trường quân đội!"
"Không muốn sống nữa sao? Trường quân đội Đế Đằng toàn bộ đều là Alpha, nếu ngươi cái gì kia... sẽ chết rất sảng khoái."
"Không sao, tin tức tố của lão tử có độc."
- ------------------
Bên trong trường quân đội, Du Việt khổ cực giả A khổ không thể tả, "Các ngươi có bệnh sao! Lão tử là Alpha! Không làm A A Luyến!"
Làm kẻ đè trên đầu vô số Alpha, nhưng thủy chung luôn bị Vạn Dương Trạch đè một đầu.
- ------------------
Huấn luyện sinh tồn dã ngoại, Du Việt ngoắc ngoắc tay, "Họ Vạn, ta cảm thấy tin tức tố của ta không đúng lắm, giúp ta xem một chút thế nào?"
Độc ngươi ba ngày hai đêm, thứ nhất liền là của ta!
Đêm đó, Vạn Dương Trạch đúng như hắn mong đợi ở trong lều ba ngày hai đêm, ở cùng hắn.
Lần kia thành tích của hai người, có thể nói là sỉ nhục quân huấn của Đế Đằng.
- ----------------------------
Thịnh thế mỹ nhan tin tức tố có độc O x Phúc hắc khốc gay chỉ có phản ứng với tin tức tố của thụ A
Trời đất tạo nên, nhất vãng tình thâm, tuyệt mỹ AO luyến
Thiết trí rất nhiều yêu đương * vô căn cứ * không chừa thủ đoạn
Tag: Nguyên sang, Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Ngọt sủng, ABO, Cường cường, Chủ thụ, Nhẹ nhàng, Cải trang giả dạng, 1v1