TSCPTĐK - Chương 30
Chương 30: Kỳ Thiếu Vinh đến Hoàng Đô
"Thiếu gia nếu ngươi đến Thiên Lan học viện thì có thể chạm trán Dịch Phàm."
Dịch Hỏa, Dịch Băng học ở Thánh Hoàng học viện, Dịch Phàm lại bị Dịch Tầm tống cổ đến ban đặc thù của Thiên Lan học viện, người vào ban đặc thù trên cơ bản đều là ăn no chờ chết, dưới tình hình chung, thành viên trong đại gia tộc nếu không đến vạn bất đắc dĩ sẽ không tiến vào ban đặc thù của Thiên Lan học viện, người đi ra từ ban đặc thù đều luôn bị người khác chướng mắt.
"Thiếu gia, ngươi tính phải làm sao bây giờ?"
"Nông thôn bên kia xử lý thế nào rồi?
"Đình Hiên tìm một người giả mạo ngươi, xe ngựa hẳn là sắp đến Hoàng Đô rồi, thiếu gia, ngươi tìm chút thời gian tráo đổi với người nọ để xuất hiện đi."
Kỳ Thiếu Vinh cau mày: "Thật quá phiền toái!"
Kỳ Hằng nhìn biểu tình Kỳ Thiếu Vinh, "Thiếu gia, ngươi dù sao cũng vẫn là người Kỳ gia."
"Nói cũng đúng a!" Kỳ Thiếu Vinh nhắm mắt lại, sau khi hắn đầu thai tới thân phận này, Kỳ gia chính là số mệnh hắn không thể trốn thoát.
"Đêm nay ta đổi người xuất hiện đi, nếu như có người hỏi về Tà Y, cứ nói ta ra ngoài đi dạo." Kỳ Thiếu Vinh nói.
Kỳ Hằng gật đầu đáp ứng.
............
Trang gia.
"Đại ca, ngươi biết không, Kỳ Thiếu Vinh sắp tới Hoàng Đô." Hai mắt sáng ngời Trang Khiêm nhìn Trang Hạo.
Trang Hạo nhìn biểu tình hưng phấn của Trang Khiêm: "Kỳ Thiếu Vinh sắp tới Hoàng Đô cũng không phải chuyện lớn gì, hắn vốn chính là người Hoàng Đô, hiện tại trở về mà thôi, cũng không có gì ghê gớm?"
"Đại ca, ngươi không muốn đi xem vị hôn thê này sao?"
Trang Hạo nhìn Trang Khiêm, sửa lại lời nói: "Là vị hôn thê tiền nhiệm."
Trang Khiêm đánh giá Trang Hạo một hồi: "Đại ca, ngươi không phải là đang ngại đi?"
"Ngại cái gì?"
"Đại ca, ngươi thích Tà Y a, vậy nên mới không muốn Tà Y hiểu lầm."
Trang Hạo nhìn Trang Khiêm, nắm chặt nắm tay: "Ai nói cho ngươi ta thích Tà Y?"
Trang Khiêm chớp chớp mắt: "Không cần ai nói cho ta, ngươi đã viết hết trên mặt."
Trang Hạo che mặt, bên trên nhiễm vài phần hồng nhạt, "Ngươi không nên nói bậy."
Trang Khiêm không thèm để ý đến Trang Hạo giấu đầu lòi đuôi, "Đại ca, Tà Y tiền bối đã bảy mươi tuổi."
"Nói bậy! Tà Y tiền bối nói hắn vĩnh viễn mười tám!"
Trang Khiêm: "......" Nhìn dáng vẻ này xem ra đại ca là thật sự thích Tà Y rồi.
"Đại ca, hình như Tà Y tiền bối không phải rất thích ngươi."
Trang Hạo nhìn chằm chằm Trang Khiêm, mày khẽ nhíu lại: "Ngươi cảm thấy hắn không thích ta sao?"
Trang Khiêm gật đầu: "Đúng vậy!"
Trang Hạo: "......"
"Không nói cái này, đại ca, ngươi thật sự không đi nhìn Kỳ Thiếu Vinh một cái sao?"
Trang Hạo lắc đầu: "Không đi."
Trang Khiêm chuyển chuyển tròng mắt một chút: "Nếu ngươi không đi, một mình ta đi là được."
...........
Thẩm Nguyên cùng Trang Khiêm song song ngồi trong tửu lâu.
Thẩm Nguyên nhìn Trang Khiêm: "Ngươi cảm thấy hứng thú với Kỳ Thiếu Vinh như vậy?"
"Tà Y nói Kỳ Thiếu Vinh lớn lên rất đẹp, bằng hữu kỳ kỳ quái quái kia của Tà Y cũng nói Kỳ Thiếu Vinh là tuyệt sắc giai nhân." Trang Khiêm nói.
Thẩm Nguyên: "...... Đó là bởi vì thẩm mĩ quan của bọn họ dị thường, ta đã nói với ngươi rồi, đó chính là một tên quái vật."
"Một người thẩm mĩ quan dị thường thì thôi đi, cả hai người đều thẩm mĩ quan dị thường sao?" Trang Khiêm không cho là đúng nhìn Thẩm Nguyên.
Thẩm Nguyên: "......"
Mấy con từ huyết long mã kéo một chiếc xe ngựa đi qua tửu lâu, Trang Khiêm đứng lên, có chút kích động nói: "Tới rồi."
Trang Khiêm vội vội vàng vàng thăm dò nhìn về phía dưới lầu, chỉ thấy cửa xe ngựa đóng chặt, giống như là cảm ứng được tâm tình vội vàng của Trang Khiêm, người bên trong xe ngựa vén rèm lên, nhìn về phía tửu lâu.
Trang Khiêm kéo tay Thẩm Nguyên một cái: "Đó chính là Kỳ Thiếu Vinh sao? Lớn lên có chút giống Kỳ Thiếu Phúc, nhưng so với Kỳ Thiếu Phúc thì đẹp nhiều."
Thẩm Nguyên nhìn thiếu niên như lan như ngọc bên trong xe ngựa, tâm tình sửng sốt một chút: "Ta không biết."
"Không biết? Sao ngươi có thể không biết chứ? Không phải ngươi đã thề son thề sắt nói
Kỳ Thiếu Vinh lớn lên rất xấu sao?" Trang Khiêm hỏi.
Thẩm Nguyên: "...... Lúc ấy hắn hóa trang như con khỉ, ta cũng thấy tướng mạo vốn dĩ của hắn."
Trang Khiêm nhẹ kêu một tiếng: "Hắn đang lên đây!"