Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

TSCPTĐK - Chương 52

(dreamhoouse2255)

Chương 52: Tà Y đang ở đâu

Kỳ Thiếu Vinh trở lại ký túc xá, phát hiện trong ký túc xá có nhiều thêm một vị khách không mời.

"Sao ngươi lại tới đây, có người thấy ngươi không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Dịch Phàm lắc đầu: "Ta lén lút tới, bất quá, cho dù có người thấy cũng không sao, hai tên phế vật bị trục xuất khỏi gia môn giao lưu cảm tưởng một chút cũng không có gì ghê gớm."

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Nói cũng đúng."

"Thiếu gia, chúc mừng ngươi! Đơn giản như vậy liền thoát khỏi Kỳ gia, ta phải dùng đến thời gian mười mấy năm mới thoát khỏi Dịch gia, ngươi lại chỉ cần dùng một câu, thiếu gia không hổ là thiếu gia, đúng là làm ta theo không kịp." Dịch Phàm tràn đầy kính nể nhìn Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh: "......" Dịch Phàm này xem như đang khích lệ hắn sao?

Ánh mắt Dịch Phàm nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh, khóe miệng khẽ cong lên, "Thiếu gia, hình như Trang Hạo rất bất mãn chuyện ngươi bị Tà Y bao dưỡng"

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Không nói cái này, ngươi đã li hôn với Mộ Tuyết Lam, có tính toán cưới lại một người khác không?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.

Dịch Phàm nhún vai: "Chuyện này về sau rồi nói."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

(dreamhoouse2255)

"Đúng rồi, thiếu gia, Dịch Hỏa đã gần như khôi phục." Dịch Phàm nói.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Phải vậy không? Tiện nghi tên kia."

Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Sau khi Dịch Hỏa khôi phục lại liền muốn tìm Tà Y gây phiền toái, bất quá, Tà Y đã biến mất, hắn nghe nói quan hệ của ngươi cùng Tà Y không tồi, có lẽ sẽ......"

"Tìm ta gây phiền toái?"

Dịch Phàm gật đầu: "Có khả năng."


Kỳ Thiếu Vinh cười lạnh một tiếng: "Thật quá không hiểu chuyện! Một người hai người đều coi ta thành quả hồng mềm."

............

Trong hoàng cung.

"A Hạo, ta đã tra qua số hiệu thẻ tử kim trên tay ngươi, ban đầu tấm thẻ này vẫn luôn ở trên tay phụ hoàng, gần đây phụ hoàng mới cho Tà Y, tại sao tấm thẻ này lại ở trên tay ngươi? Sau khi Tà Y cầm thẻ tử kim này đã biến mất, chẳng lẽ ngươi gặp được Tà Y sao? Ngươi gặp được Tà Y thì mời hắn đến khám lại cho hổ con chút đi." Đường Thiên Anh nói.

"Hổ con có vấn đề gì sao?" Trang Hạo hỏi.

Đường Thiên Anh lắc đầu: "Không có, tuy rằng Tà Y đã biến mất nhưng trước đõ hắn đã để lại đủ dược dùng cho thời gian dài, chỉ là hình như hổ con có chút nhớ hắn."

(dreamhoouse2255)

"Ta không biết hắn đang ở đâu." Trang Hạo cô đơn nói.

Đường Thiên Anh khó hiểu nhìn Trang Hạo, "Ngươi không biết?"

Trang Hạo gật đầu: "Đúng vậy, tấm thẻ này là ta dùng thêm một vạn đồng vàng mua lại từ trong tay Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh nói tấm thẻ tử kim này là Tà Y đưa cho hắn."

Đường Thiên Anh: "...... Thêm một vạn đồng vàng mua lại? A Hạo, ngươi cũng thật có tiền, bất quá, nói đi cũng phải nói lại, giá trị tấm thẻ tử kim này khó có thể đánh giá, chỉ thêm một vạn đồng vàng vẫn là ngươi chiếm tiện nghi."

Trang Hạo: "......"

Đường Thiên Anh nhìn Trang Hạo một lúc lâu: "Tà Y cư nhiên đưa thẻ tử kim cho Kỳ Thiếu Vinh, nói như vậy, hiện tại vị hôn thê tiền nhiệm này của ngươi chính thức biến thành tình địch ngươi? Trang Hạo, không phải ta nói ngươi, ngươi không nên từ hôn, nếu ngươi không lùi hôn, hiện tại liền tốt rồi, có thể cười cả Kỳ Thiếu Vinh cùng Tà Y về, ngươi xem hiện tại...... Tự làm bậy, không thể sống!"

Trang Hạo u ám nhìn Đường Thiên Anh, Đường Thiên Anh xấu hổ cười cười: "Ta chỉ đùa một chút, vui đùa mà thôi."

Trang Hạo nắm chặt nắm tay: "Ngươi có tin tức gì về Tà Y không?"

Đường Thiên Anh lắc đầu: "Không có, Tà Y này đúng là đủ thần bí, mấy năm gần đây thanh danh hắn mới nổi lên, nhưng chưa từng có ai biết dung mạo cùng lai lịch thật của hắn, phụ hoàng cũng đang tra, đáng tiếc, không có kết quả gì."

(dreamhoouse2255)

"Hình như hắn rất chán ghét ta." Trang Hạo nói.

Đường Thiên Anh khó hiểu nhìn Trang Hạo: "Tà Y chán ghét ngươi? Vì sao chứ? Ngươi lớn lên soái như vậy? Không phải Tà Y thích soái ca sao?"

Trang Hạo lắc đầu: "Ta cũng không biết."


............

Thư viện.

Kỳ Thiếu Vinh ngồi một góc trong thư viện, lật xem các loại thư tịch, Trang Linh tiến đến ngồi xuống đối diện Kỳ Thiếu Vinh.

Kỳ Thiếu Vinh ngẩng đầu nhìn Trang Linh: "Sao Trang Linh đạo sư tới đây?"

"Tôn lâm đ*o sư đã nhận được được dược Tà Y đưa, làm phiền Kỳ tứ thiếu lo lắng rồi." Trang Linh nói.

Kỳ Thiếu Vinh vuốt ve trang sách trên tay, "Nữ nhi Tôn lâm đ*o sư có thể có được tạo hóa này là do mệnh nàng tốt, Trang Linh đạo sư không cần cảm tạ ta."

Trang Linh nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ tứ thiếu đọc sách rất nhanh a!"

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta chỉ là tùy tiện xem một chút."

(dreamhoouse2255)

Trang Linh nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tà Y quả nhiên là Tà Y, sau khi dùng bộ dược này, Phù Dung đã tốt hơn rất nhiều."

"Đó là do vận khí tiểu nha đầu kia tốt."

"Kỳ tứ thiếu có biết mấy ngày nữa là đại chiến trăm viện không?" Trang Linh hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Linh: "Đó là cái gì?"

"Là một cuộc thi đấu rất có ý tứ, trong nước có mấy trăm học viện, mỗi học viện chọn ra mười tuyển thủ dự thi tiến vào Huyết Nguyệt Bí Cảnh, tìm kiếm đá bảy màu cường giả thánh cấp đã đặt trong bí cảnh trước đó, đá có màu sắc khác nhau đại biểu cho giá trị tích phân khác nhau."

"Sau khi thi đấu chấm dứt, các học viện sẽ thống kê tích phân, chọn ra mười học viện mạnh nhất, số lượng tích phân các học viện đạt được sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới danh dự một học viện."

"Ban chủ sự còn dựa theo số lượng tích phân chọn ra mười học viên ưu tú nhất để khen thưởng phong phú."

Kỳ Thiếu Vinh mang theo suy nghĩ chăm chú nhìn Trang Linh: "Hoàng Đô Thất Tú đều tập trung trong Thánh Hoàng học viện, nếu cứ như vậy, Thánh Hoàng học viện hẳn là đã nắm chắc thắng lợi đi?"

Trang Linh gật đầu: "Đúng vậy! Trang Hạo cũng sẽ tham gia, hắn là người có tiềm năng đoạt giải quán quân lớn nhất lần này."

"Là như vậy sao?" Kỳ Thiếu Vinh ôm hai tay, không biết đang suy nghĩ cái gì.


(dreamhoouse2255)

Trang Linh thở dài: "Thánh Hoàng học viện được trời cao ưu ái, lần này xuất hiện không ít gương mặt mới, lão nhân Lộ Danh bên Thánh Hoàng học viện kia đi ra ngoài cũng hùng dũng oai vệ, khí phách hiên ngang, lão nhân kia đã mong trận thi đấu này rất lâu, chỉ chờ mấy học viên trong Thánh Hoàng học viện quét ngang tám phương trong đại chiến."

"Hiệu trưởng cũng sắp phải phát sầu rồi."

"Đúng vậy! Hiệu trưởng cùng vị Lộ Danh bên Thánh Hoàng học viện kia tranh đấu gay gắt nhiều năm, vẫn luôn bị đối phương áp một đầu, bây giờ Thánh Hoàng học viện như mặt trời ban trưa, gần đây tâm tình hiệu trưởng rất không tốt, đáng tiếc, Thiên Lan học viện lại không có nhân tài gì, năm vừa rồi, Thiên Lan học viện miễn cưỡng giữ được ví trí trước mười trong đại chiến trăm viện, lần này không biết sẽ như thế nào. Kỳ tứ thiếu có hứng thú gì với thi đấu lần này không?"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Linh: "Trang Linh đạo sư, ngươi đang nói đùa cái gì vậy? Thi đấu lần này là dành cho thiên tài đi, một ma võ phế nhân như ta đi xem náo nhiệt cũng không có ích gì."

Trang Linh cười cười: "Cái này ai mà biết được, ta chỉ biết nếu Kỳ tứ thiếu ngươi đi tham gia thi đấu, thực lực của học viện chúng ta sẽ tăng lên gấp bội."

Kỳ Thiếu Vinh: "......"

"Trang Linh đạo sư, Trang Hạo tìm ngươi." Một đạo sư đi tới lên tiếng gọi.

Sắc mặt Trang Linh thay đổi liên tục, hiển nhiên là có chút ngoài ý muốn đối với chuyện Trang Hạo đến tìm.

Trang Linh quay lại nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Kỳ tứ thiếu, ta đi trước, chuyện thi đấu ngươi nhất định phải suy xét cẩn thận!"

(dreamhoouse2255)

Kỳ Thiếu Vinh vẫy vẫy tay với Trang Linh, nhìn bóng dáng Trang Linh rời đi.

............

"A Hạo, sao ngươi lại tới đây?" Trang Linh hỏi.

Trang Hạo vội vàng hỏi: "Trang Linh tỷ tỷ, có phải ngươi có tin tức về Tà Y hay không?"

"Ngươi nghe ai nói? Ta cũng đang tìm hắn đây!" Trang Linh nói.

Trang Hạo nhìn chằm chằm Trang Linh: "Trang Linh tỷ tỷ, nếu có tin tức về Tà Y, ngươi ngàn vạn đừng gạt ta! Sau khi Tà Y mai danh ẩn tích liền không còn tiếp sinh ý, duy chỉ tiếp mỗi chứng bệnh của nữ nhi Tôn Lâm đ*o sư đồng sự ngươi."

"Việc này nói đến cũng may mắn, Tôn Lâm viết chứng bệnh của Phù Dung thành thư gửi đến biệt viện Tà Y, hình như người bên đó có biện pháp liên hệ với Tà Y, Tà Y vừa lúc có hứng thú với bệnh của Phù Dung, liền thuận tay đưa mấy phần dược cùng một phương thuốc."

"Trang Linh tỷ tỷ, ta đã hỏi thăm đến biệt viện Tà Y, người bên đó chỉ là thu thư xin giúp đỡ gửi cho Tà Y, mỗi ngày có hàng trăm người gửi thư tới xin giúp đỡ, chẳng lẽ hắn chỉ để ý tới đồng sự ngươi?"

Trang Linh gật đầu: "Đúng vậy! Tà Y rất biết giảng tình nghĩa! Ta viết một phong thư đề cử giúp Tôn Lâm đ*o sư, muốn nhờ hắn giúp đỡ, hắn cư nhiên thật sự hỗ trợ."

Trang Hạo có chút thất vọng thở dài một hơi: "Ta còn tưởng rằng...... Bỏ đi."

(dreamhoouse2255)

Trang Linh nhìn Trang Hạo, thử nói: "A Hạo, quan hệ của ngươi cùng Kỳ Thiếu Vinh thế nào?"


Trang Hạo khó hiểu nhìn Trang Linh: "Trang Linh tỷ tỷ, ngươi hỏi cái này làm cái gì?"

Trang Linh cười cười: "Tùy tiện hỏi một chút."

"Ta không thích hắn." Trang Hạo nhíu mày nói.

Trang Linh bất đắc dĩ nhìn Trang Hạo: "A Hạo, ngươi từ hôn, nghiêm khắc mà nói là ngươi không đúng trước, ta cảm thấy ngươi nên thử làm tốt quan hệ với Kỳ Thiếu Vinh xem?"

Trang Hạo kinh ngạc nhìn Trang Linh: "Trang Linh tỷ tỷ, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?"

Trang Linh gật đầu: "Ta biết."

Trang Hạo: "......"

Trang Linh nhìn Trang Hạo: "A Hạo, ngươi có biết cái gì gọi là yêu ai yêu cả đường đi không? Tà Y thích Kỳ Thiếu Vinh, nếu ngươi muốn có hảo cảm của Tà Y, làm tốt quan hệ với Kỳ Thiếu Vinh cũng là một lối tắt."

Trang Hạo nhìn chằm chằm Trang Linh một hồi lâu: "Trang Linh tỷ tỷ, ngươi thật sự không phải đang nói chuyện cười đi?"

(dreamhoouse2255)

Trang Linh cười cười: "Làm ngươi sợ rồi, ta đang nói giỡn."

Trang Hạo thở dài nhẹ nhõm một hơi: "Làm ta sợ muốn chết, Trang Linh tỷ tỷ, ta còn tưởng rằng ngươi thật sự hy vọng ta nên làm tốt quan hệ với Kỳ Thiếu Vinh."

Trang Linh: "......"

Trang Hạo đứng lên: "Trang Linh tỷ tỷ, nếu không có chuyện gì khác, vậy ta đi trước."

Trang Linh vẫy vẫy tay: "Đi đi, đi đi."

Trang Linh nhìn thân ảnh Trang Hạo biến mất khỏi tầm nhìn, bất đắc dĩ thở dài.

Trang Linh vừa định đứng dậy đã bị Tôn Lâm đè bả vai lại, "Trang Linh đạo sư, biểu đệ ngươi thật tuấn tú, cũng rất có năng lực."

Trang Linh cười khổ một tiếng: "Năng lực mạnh thì có ích lợi gì, lớn lên y như một cái đầu heo, ta đã nói rõ ràng như vậy, hắn còn trách ta nói đùa hắn, hắn sớm muộn gì cũng có ngày hối hận."

Tôn Lâm: "......"

"Trang Linh đạo sư, ngươi đang nói cái gì vậy?" Tôn Lâm khó hiểu hỏi.

"Không có gì." Trang Linh lắc đầu.

Tôn lâm: "......"

(dreamhoouse2255)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận