Trọng Sinh Chi Phế Tài Đột Kích

TSCPTĐK - Chương 67

Chương 67: Sau khi kết thúc đại chiến

Thiên Lan học viện đoạt được vị trí nhất khiến cho trên dưới học viện tràn đầy những âm thanh ủng hộ, Kỳ Thiếu Vinh cùng Thiên Diện, nhất chiến thành danh trở thành nhân vật phong vân trong học viện.

Thiên Lan học viện bên này một mảnh vui mừng, Dịch gia lại là một mảnh bi thảm.

"Mẫu thân, Zorro hiến tế nói thế nào?" Dịch Sơ Tuyết hỏi.

Dương Mạn lắc đầu, đầy mặt ảm đạm: "Zorro hiến tế nói, trừ khi là thần Quang Minh tái thế, nếu không rất khó khởi sắc."

Dịch Sơ Tuyết cúi đầu: "Rốt cuộc là ai hạ tay chứ?"

Dương Mạn lắc đầu: "Không biết."

Dịch Băng đánh dấu trên thất thải thạch tìm được, người xuống tay kia đoạt thất thải thạch đi, Dịch Tầm phái người tra xét toàn toàn bộ thất thải thạch tuyển thủ tham dự thi đấu nộp lên, lại không tìm được phần của Dịch Băng kia, người xuống tay thật sự quá cẩn thận, thất thải thạch Dịch Băng tìm được cũng không ít, vậy mà người nọ không dùng một viên nào!

Dịch Sơ Tuyết cúi đầu: "Nếu nhị ca không được, vậy......" Không phải Dịch Băng sẽ trở thành phế vật đi? Nhị ca mà mình lấy làm tự hào bấy lâu nay sẽ không yếu hơn cả phế vật Dịch Phàm kia đi?

Dịch Hỏa đi đến, thần sắc Dương Mạn phức tạp nhìn về phía Dịch Hỏa, Dịch Hỏa nhíu chặt mày, trong lòng hiện lên vài phần không vui.

Dịch Tầm trầm mặt nhìn Dịch Hỏa: "Ngươi...... đi ra ngoài với ta."

Dịch Hỏa không nói một lời đi theo Dịch Tầm ra ngoài, "Phụ thân, có chuyện gì sao?"

"Dịch Băng bị thương, có phải do ngươi hạ tay hay không?" Dịch Tầm hỏi thẳng vào vấn đề.

Dịch Hỏa trầm mặt: "Phụ thân, chính ngươi cũng nghĩ là ta?" Hắn đúng là có chút khúc mắc với Dịch Băng, nhưng còn chưa tới muốn nông nỗi phải phế Dịch Băng đi.

"Đệ đệ ngươi tốt xấu gì cũng là một trong Hoàng Đô Thất Tú, học viên tiến vào bí cảnh không mấy người là đối thủ của hắn." Dịch Tầm đã tra rõ thông tin của người dự thi, ma pháp sư hỏa hệ trong đó rất hữu hạn, người có thể làm Dịch Băng bị thương, loại trừ xuống cũng chỉ còn một Dịch Hỏa.

Dịch Hỏa nắm chặt nắm tay: "Nếu phụ thân đã nhận định là ta, ta có nói gì cũng đều là dư thừa."

Dịch Hỏa híp mắt, nếu hắn thật sự muốn động thủ, hà tất phải lựa chọn phương thức rõ ràng như vậy, ngay cả Dịch Tầm cũng cảm thấy là hắn xuống tay, vậy những người khác chỉ sợ càng là như thế, đến tột cùng là ai phế Dịch Băng đi, tựa hồ đối phương còn cố ý giá họa việc này trên đầu hắn, đối phương là có thù oán với Dịch Băng, hay là có thù oán với Dịch gia a?

"Đại ca, ngươi không sao chứ?" Dịch Sơ Tuyết hỏi.

Dịch Hỏa lắc đầu: "Ta không có việc gì, Sơ Tuyết, ngươi cảm thấy Dịch Băng bị thương là ai hạ tay?"

"Cái đó còn phải nói sao, nhất định là Dịch Phàm làm, chính hắn là phế vật, liền cũng muốn nhị ca biến thành phế vật, tên kia thích nhất là nhìn chúng ta gặp xui xẻo." Dịch Sơ Tuyết nghiến răng nghiến lợi mắng.


Dịch Hỏa nhìn Dịch Sơ Tuyết, trong lòng hiện lên vài phần bất đắc dĩ, có lẽ Dịch Phàm hận huynh đệ bọn hắn thấu xương, nhưng lấy bản lĩnh của Dịch Phàm, tuyệt đối không có khả năng làm được cái này, "Dịch Phàm không có tham gia thi đấu."

"Nhưng hắn có thể sai sử người khác!" Dịch Sơ Tuyết chắc chắn địa đạo.

Người xuống tay với Dịch Băng ít nhất là ma pháp sư cấp năm, Dịch Hỏa không quá cảm thấy một tên phế vật đã bị trục xuất khỏi gia môn như Dịch Phàm có thể sai sử được người như vậy vì hắn mạo hiểm.

............

Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm dịch dung thành Thiên Diện đi dạo trong vườn trường.

Dọc theo đường đi, học viên xung quanh gặp được hai người nhịn không được mà nhìn chằm chằm, một bộ muốn chào hỏi lại không dám tiến lên.

Kỳ Thiếu Vinh thấy một tên béo nhìn đến mình liền rụt đầu, kinh hoảng lách mình tránh ra.

"Đó là ai vậy? Hình như hắn rất sợ ta, ta có đáng sợ như vậy sao? Rõ ràng ta ngây thơ đáng yêu, ôn nhuận vô hại như vậy." Kỳ Thiếu Vinh nhỏ giọng nói thầm.

Dịch Phàm: "......" Ngây thơ đáng yêu, ôn nhuận vô hại? Lời này phát ra từ trong miệng người vừa mới xé áo Trang Hạo, mức độ đáng tin thật sự không cao.

Dịch Phàm cười cười: "Ngươi nhận không ra sao? Đó là Kỳ Hà a! Trước đó chính là hắn muốn cướp ký túc xá của ngươi."

Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: "A, ta còn tưởng là ai chứ! Thì ra là hắn! Một thân thịt mỡ, sắp nhìn không ra được ngũ quan luôn rồi, lại nói tiếp, ta bị trục xuất khỏi Kỳ gia vẫn là nhờ phúc tên mập chết tiệt này, ta hẳn là phải cẩn thận cảm ơn hắn mới đúng, tiểu tử này đã khôi phục rồi sao? Cư nhiên lại chạy tới học viện."

"Hiện tại tình cảnh tên kia chỉ sợ không tốt lắm đâu."

Kỳ gia đã hối hận trục xuất Kỳ Thiếu Vinh khỏi gia môn, trưởng lão Kỳ gia quyết định việc này không hạ được mặt mũi nhận sai, Kỳ Hà đương nhiên trở thành nơi trút giận.

"Phải vậy không?" Kỳ Thiếu Vinh phe phấy quạt, không thèm để ý tới.

Kỳ Hà đứng xa xa nhìn Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm đi qua, thấy hai người không có ý định tìm hắn gây phiền toái, âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Trong khoảng thời gian này, Kỳ Hà có thể nói là nước sôi lửa bỏng, mấy trưởng lão gia tộc đều chướng mắt hắn, Kỳ Hà ở lại trong gia tộc cực kỳ không tự nhiên, vậy nên, cho dù chán ghét đi học, Kỳ Hà vẫn trốn đến trong học viện.

Kỳ Hà cau mày, thầm nghĩ: Chuyện về Kỳ Thiếu Vinh đến tột cùng là xảy ra như thế nào? Không phải rõ ràng là phế vật sao? Bây giờ ngay cả thiên tài Kỳ gia Kỳ Thiếu Khang cũng bại trên tay hắn.

"Lại nói tiếp, ngươi đúng là hào phóng với hiệu trưởng, ba phần tiền đánh cược kia chính là một bút lớn." Dịch Phàm có chút đau lòng than thở.

Kỳ Thiếu Vinh cười cười: "Ta muốn nhờ hiệu trưởng hỗ trợ, cũng chỉ có thể bỏ máu ra! Số tiền lớn như vậy, không biết có bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm đâu."

Sau lưng các sòng bạc lớn ở hoàng đô đều có thế lực lớn làm chỗ dựa, nếu hắn tự mình đi lấy tiền, đám người đó khó tránh khỏi sẽ khi dễ hắn nhỏ tuổi, thoái thác đủ loại, có hiệu trưởng hỗ trợ thì khác, Hồ Phong là cao thủ cấp chín, lại là người có tiếng khó chơi bá đạo, các sòng bạc lớn trong hoàng đô chắc chắn đều phải cho Hồ Phong vài phần mặt mũi.


"Nói cũng đúng, tuy rằng ngươi đã rời khỏi Kỳ gia, nhưng dù thế nào vẫn là người Kỳ gia, có được số tiền lớn như vậy, ta nghĩ sắp tới Kỳ gia sẽ lại gọi ngươi về Kỳ gia lần nữa." Dịch Phàm nói.

Kỳ Thiếu Vinh cười lạnh: "Đã bị đuổi ra ngoài rồi, ta sẽ không tự tìm đường chết."

"Ngươi có tiền như vậy, căn bản là không cần Kỳ gia hỗ trợ cái gì."

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Dịch Phàm: "Dịch Băng bị người khác phế đi kinh mạch, sau nhiều nhất là ma pháp sư cấp hai, ngươi biết không?"

Dịch Phàm nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Ta đương nhiên đã biết, hiện tại việc này đã truyền khắp nơi, chỉ sợ có có không ít người, nghe nói Dịch Băng bị thương là do ma pháp sư hỏa hệ xuống tay, thực lực vị ma pháp sư hỏa hệ này không tầm thường đâu, tục truyền, vô cùng có khả năng là Dịch Hỏa xuống tay, huynh đệ bất hoà."

"Trong bí cảnh có lắp đặt rất nhiều thiết bị theo dõi, ngươi xác định ngươi không lòi đuôi?" Kỳ Thiếu Vinh đè thấp thanh âm hỏi.

"Yên tâm đi, ta có chừng mực, không thành vấn đề." Dịch Phàm lạnh giọng đáp.

Nếu Dịch gia đã tra, có lẽ có thể tra ra một ít dấu vết để lại, nhưng lấy tâm đa nghi của Dịch Tầm, hơn phân nửa sẽ nghĩ do Dịch Hỏa xuống tay, Dịch Băng đã bị phế đi, Dịch Tầm sẽ không vì một nhi tử bị phế đi mà phế bỏ một nhi tử khác.

"Đáng tiếc, tên vương bát đản Trang Hạo kia cuối cùng lại lừa ta một đạo, nếu không, ta chính là quán quân giải cá nhân, nếu như vậy, ta sẽ kiếm được càng nhiều." Kỳ Thiếu Vinh chuyển tới đề tài nói.

Dịch Phàm cười cười: "Nên thấy đủ đi, ngoại trừ ba phần cho hiệu trưởng, hai ngàn vạn còn lại đã đủ dùng rất lâu."

Kỳ Thiếu Vinh híp mắt: "Có ai ngại tiền nhiều đâu?"

Dịch Phàm nhàn nhạt nhìn về phía Kỳ Thiếu Vinh: "Nói thật đi, thân thể Trang đại thiếu sờ lên thế nào?"

Kỳ Thiếu Vinh dư vị cười cười: "Làn da tên kia vẫn rất không tồi......"

Dịch Phàm: "......"

Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm đi vào thư viện Thiên Lan học viện, Lý Hồng đi đến, nói: "Hai vị đồng học, hiệu trưởng công đạo, thư viện Thiên Lan học viện hoàn toàn mở ra với hai vị, mời hai vị đồng học đi theo ta xác nhận quyền hạn một chút."

Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm theo Lý Hồng đi tới khu vực cao cấp nhất của Thiên Lan học viện.

............

Hồ Phong hành sự có thể nói sấm rền gió cuốn, không đến ba canh giờ, Hồ Phong đã đi khắp tất cả các sòng bạc trong hoàng đô, thu toàn bộ tiền thắng cược về.

Hồ Phong trở lại học viện liền gọi Kỳ Thiếu Vinh cùng Dịch Phàm vào phòng họp.

Hồ Phong đưa một chồng thẻ tiền cho Kỳ Thiếu Vinh: "Tiền thắng cược của ngươi, còn cả tiền vốn lấy về, tổng cộng là ba ngàn bốn trăm tám mươi vạn đồng vàng, ba phần quyên góp trợ cấp cho học viện là một ngàn linh bốn mươi bốn vạn đồng vàng, đều ở chỗ này, dựa theo yêu cầu của ngươi, ta đã đổi hết thành thẻ một trăm vạn một tâm."


Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Cảm ơn sư phụ."

"Đồ đệ, ngươi khách khí với vi sư làm cái gì!" Hồ Phong nói.

Kỳ Thiếu Vinh lấy một chồng thẻ ra, kiểm kê một chút, Hồ Phong tán thưởng nói: "Đồ đệ, bây giờ ngươi đã trở thành người có tiền nhất hoàng đô!"

Thời điểm thiếu niên trong các đại gia tộc bằng tuổi đồ đệ mình vẫn còn duỗi tay lĩnh tiền từ trưởng lão trong gia tộc, đồ đệ nhà mình đã kiếm được một tuyệt bút tài sản, đúng là nhân sinh người thắng!

Kỳ Thiếu Vinh lấy thẻ tiền, ném bảy tấm cho Dịch Phàm, Dịch Phàm thong dong tiếp nhận.

Hồ Phong nhìn thẻ tiền trong tay Dịch Phàm, không tự giác mà có chút thèm mắt.

"Nhân sinh người thắng? Vẫn còn sớm lắm, ta còn phải trả nợ đây." Kỳ Thiếu Vinh than thở.

"Trả nợ?" Hồ Phong có chút hoang mang hỏi.

Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Đúng vậy! Không phải sư phụ cho rằng tiền đánh cược đều là của ta đi? Đó là ta mượn tới, hiện tại kiếm chút tiền lời, đương nhiên phải phân cho người ta." Kỳ Thiếu Vinh cúi đầu, tiền đánh cược lần này đều là rút từ của hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, còn may là cược thắng, nếu không, vốn xoay vòng của cửa hàng mỹ phầm sẽ xảy ra vấn đề.

"Thì ra là thế! Có những ai cho ngươi mượn vậy?" Hồ Phong tùy ý hỏi.

"Nhân duyên của ta tốt, có rất nhiều người cho ta mượn." Kỳ Thiếu Vinh nhàn nhạt đáp.

"Đúng vậy, đúng vậy, nhân duyên của đồ đệ ngươi có thể không tốt sao."

"Nếu phải tính ra, vẫn là Tà Y cho ta mượn nhiều nhất!"

Hồ Phong: "......" Hình như gần đây hắn thường xuyên nghe đến cái tên Tà Y này! Hình như đồ đệ nhà mình bị trục xuất khỏi gia môn chính là bởi vì đồ đệ nhà mình bị Tà Y bao dưỡng.

Hồ Phong nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Đồ đệ, quan hệ của ngươi cùng Tà Y thật tốt a!"

"Đương nhiên, chúng ta gắn bó keo sơn!" Kỳ Thiếu Vinh không cần nghĩ ngợi đáp.

Dịch Phàm: "......"

Hồ Phong: "......"

Kỳ Thiếu Vinh nhìn Hồ Phong: "Hiệu trưởng, thời điểm ngài đi thu tiền, có gặp trợ ngại gì không?"

Hồ Phong ngẩng đầu: "Thật ra có mấy sòng bạc định quỵt nợ, bất quá, có bổn hiệu trưởng ở đây, đám người kia vẫn phải ngoan ngoãn giao tiền ra thôi, đại đa số sòng bạc vẫn rất thủ quy củ, chỉ là, hình như có mấy sòng bạc có quan hệ với Kỳ gia, một hai bắt ngươi phải tự mình đi lấy tiền, bị ta dạy dỗ một trận."

Kỳ Thiếu Vinh cười lạnh: "Phải vậy không?"

"Nói tóm lại, xem như tất cả đều thuận lợi." Hồ Phong nói.

......


Thẩm gia.

Thẩm Mạn Vũ thở phào nhẹ nhõm, lắc đầu nói: "Ta sớm nên nhận ra, bỗng dưng có một bút tiền khổng lồ như vậy đánh cược Thiên Lan học viện đoạt giải nhất, khẳng định là có vấn đề."

Thẩm Nguyên thở ra một hơi: "Tỷ tỷ, hiện tại ngươi nói cái này cũng đã quá muộn, người ta đã sớm lĩnh tiền đi rồi."

"Kỳ Thiếu Vinh sợ là muốn phát tài."

"Đúng vậy!" Thẩm Nguyên xoa trán, so sánh với Kỳ Thiếu Vinh, hắn quả giống dân chạy nạn nhà chỉ có bốn bức tường.

"Chỉ là có một việc rất kỳ quái, Kỳ Thiếu Vinh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?" Thẩm Mạn Vũ nheo mắt lại thầm hỏi.

Thẩm Nguyên xoa mũi: "Quan hệ của hắn với Tà Y rất tốt, có lẽ là Tà Y cho hắn mượn."

"Kỳ Thiếu Vinh hạ cược tổng cộng hai trăm vạn đồng vàng, một thân áo giáp kia của hắn cũng yêu cầu không ít tiền, cho dù Tà Y mang toàn bộ tiền cho hắn mượn, sợ là cũng không đủ, hơn nữa, tính tình Tà Y kia keo kiệt, cho dù quan hệ của hắn với Kỳ Thiếu Vinh có tốt, cũng không đến mức đưa toàn bộ tiền cho Kỳ Thiếu Vinh mượn đi?"

Thẩm Nguyên nhìn Thẩm Mạn Vũ: "Tỷ tỷ, có phải ngươi có suy đoán gì hay không?"

"Cửa hành mỹ phẩm Khuynh Thành." Thẩm Mạn Vũ nói.

Thẩm Nguyên vừa uống vào một ngụm nước liền phun ra: "Cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành? Hắc điếm mấy năm nay nhanh chóng mở rộng quy mô kia?"

Thẩm Mạn Vũ gật đầu: "Đúng vậy, Lạc Hoa Hiên Bích Lưu Vân rất có thể có quan hệ với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, mà theo ta được biết, Kỳ Thiếu Vinh cũng có chút quan hệ với Bích Lưu Vân này, lão bản sau màn của cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành thập phần thần bí, tục truyền, sau lưng cửa hàng này có tổng cộng một đại lão bản, bốn tiểu lão bản, Bích Lưu Vân rất có thể là một trong bốn tiểu lão bản."

Thẩm Nguyên trừng lớn mắt: "Không thể nào!"

Kỳ Thiếu Vinh có một thân bản lĩnh kia cũng đã rất khủng bố rồi được không? Nếu tiểu tử này lại có quan hệ với cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, vậy cũng quá nghịch thiên rồi.

Thẩm Mạn Vũ lạnh mặt nhìn về phía Thẩm Nguyên, "Ta nói ngươi cũng quá hồ đồ! Hôn sự của Trang Hạo thì có quan hệ gì với ngươi, ngươi nhất định phải cắm một chân vào, vô duyên vô cớ chọc giận Kỳ Thiếu Vinh."

Thẩm Nguyên buông tay: "Ta nào biết Kỳ Thiếu Vinh lại là người hung tàn như vậy!" Vì chuyện từ hôn, hắn đã hối hận không biết bao nhiêu lần, tiểu tử Kỳ Thiếu Vinh này cư nhiên còn xé áo Trang Hạo, chiếm tiện nghi của Trang Hạo trước mặt nhiều người như vậy.

Thẩm Mạn Vũ thở dài: "Ngươi xem đi, việc này phỏng chừng còn chưa xong đâu."

Thẩm Nguyên có chút khó hiểu nhìn Thẩm Mạn Vũ: "Tỷ tỷ, sao việc này còn chưa kết thúc?"

Thẩm Mạn Vũ cười nhạo một tiếng: "Có phải ngươi cho rằng ngươi thay Trang Hạo từ hôn, Trang gia sẽ cảm kích ngươi không? Kỳ Thiếu Vinh có thiên phẩm tinh thần lực, tâm trí, thực lực, bộ dạng, mọi thứ đều không tồi, tuy rằng vẫn kém Trang Hạo một chút, nhưng cũng tính là nhân trung long phượng, người như vậy cũng dư dả xứng với Trang Hạo, nói không chừng, sau này Trang Hạo sẽ coi trọng Kỳ Thiếu Vinh."

Thẩm Nguyên nhăn chặt mày nhìn Thẩm Mạn Vũ: "Không có khả năng!"

Thẩm Mạn Vũ cười lạnh: "Không có khả năng? Sao lại không có khả năng?"

"Trang Hạo thích Tà Y." Kỳ Thiếu Vinh xuất sắc thì xuất sắc, nhưng không khỏi quá hung tàn, Trang Hạo làm sao chịu nổi một người có tính tình như vậy!

Thẩm Mạn Vũ nhún vai: "Trang Hạo thích không thích Kỳ Thiếu Vinh thì vừa lúc, nếu hắn thích Kỳ Thiếu Vinh, vậy ngươi trong ngoài đều là sai."

Thẩm Nguyên: "......"


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận