Edit: Lạc Yên
Lăng Sầm ăn no uống đủ, người cũng đã chọc ghẹo xong, thỏa mãn bước ra khỏi nhà xe.
Carl cùng Hailey đứng ở xa chờ cậu, rũ mi, xấu hổ.
“Tiên sinh… cô ấy không phải cố ý.” Carl vừa thấy Lăng Sầm đã giải thích giúp Hailey ngay.
Hailey đứng phía sau lưng Carl, tội nghiệp nhìn sang, một bộ dáng ỷ lại.
Lăng Sầm mang khuôn mặt nghiêm túc, định sẽ nói chuyện đàng hoàng với Hailey, yêu cầu cô không được có thái độ khác lạ đối với chồng mình.
Dù Lục Kiêu đã không còn để ý đến những chuyện này thì cậu cũng không muốn sơ sót, một chút xíu không thoải mái cậu cũng không cho phép.
Ai mà ngờ, chưa kịp nói gì đã bị hai người này làm cho ngạc nhiên, lại còn thấy buồn cười, không biết hai người này dính với nhau từ khi nào.
Nở một nụ cười nghiền ngẫm, Lăng Sầm hỏi:
“Hai người… bắt đầu từ khi nào?”
Hailey đang lú đầu ra nhìn Lăng Sầm, vừa nghe hỏi thì trốn sau lưng Carl luôn.
Da mặt rám nắng khỏe mạnh của Carl thì đỏ lên một cách bất thường, lỗ tai cũng hơi đỏ, nhoẻn miệng cười, ý cười lan cả vào đáy mắt: “Hôm nay mới xác định quan hệ, nhưng trước đó…” ‘tình trong như đã, mặt ngoài còn e’ một thời gian dài.
Hailey không nhìn nỗi bộ dạng cười ngu của Carl, thẹn quá hóa giận bước lên một bước, dùng giày cao gót 9cm của mình đạp lên boot quân đội của Carl một cái.
“Hailey, bỏ chân em ra đi, với anh thì có gì mà phải xấu hổ.” Lăng Sầm khẽ cười đầy đồng tình với Carl.
Rồi quay sang Hailey: “Hôm nay chạy nhiều việc như vậy sao em lại mang giày cao gót?”
Hailey ngượng đỏ cả mặt, lén lút vờ như không ai thấy rụt chân lại, ra vẻ thục nữ.
Lăng Sầm bất đắc dĩ hỏi thêm: “Mà không đúng, chân em lần trước mới bị trật, phải 3 tháng mới được tiếp tục mang giày cao gót, đi tìm nhân viên công tác mượn một đôi dép lê đi.”
“Chân em mới bị thương?” Carl không quan tâm chân mình còn đau, vội vã quay sang ân cần hỏi thăm.
“Không có sao hết mà.” Hailey nhỏ giọng đáp.
Cô chỉ cao có đến bả vai Carl, phải mang giày cao gót vào nhìn hai người mới xứng đôi chứ, cô là vì ai?
Carl không có tiếp tục hỏi nhưng vẫn nhìn Hailey đầy lo lắng, Lăng Sầm bị vứt qua một bên buồn cười không thôi, tâm trạng người mới yêu cậu hiểu, nhưng không phải là tìm cậu để xin lỗi sao, sao chưa gì đã quên cậu mất tiêu vậy nè.
Lăng Sầm cười: “Hai người đi đổi dép đi, anh vào tiếp tục chụp hình, cũng không cần theo anh đâu.”
Một đoạn thời gian hỗn loạn vừa qua, vì muốn chuyển hình tượng nên khá nhiều quảng cáo Lăng Sầm phải từ chối để chuẩn bị thời gian đắp nặng hình tượng mới, đi con đường cao cấp, không hiểu tại sao, bên cậu chưa thật sự tìm đến một số thương hiệu cao cấp, thì họ đã gửi thư mời trước, xem ra quảng cáo của Pailipek mang lại ảnh hưởng thật tốt.
Hailey mỗi khi nhận được thư mời đều cười không khép miệng.
Thỉnh thoảng đụng mặt Trần Lị còn kể lể bản thân bận rộn, phải từ chối bên này, nhận lời bên kia, nhãn hàng này cao cấp lắm không ngờ cũng có ngày hợp tác, chọc cho Trần Lị tức điên đến nổi gân xanh mà vẫn phải cố mỉm cười, nhìn khá là thú vị.
Carl và Hailey sóng vai cùng đi, Carl nghiêng đầu, nói nhỏ gì đó với Hailey, Hailey do dự một chút cũng gật gật đầu, sau đó Carl ngồi xổm xuống, cõng Hailey vững vàng đi xa.
Lăng Sầm quay lưng nhìn thấy một màn này cũng khẽ cười, xem ra cậu nên chuẩn bị quà cưới từ giờ là vừa rồi.
Sau khi kết thúc màn quay chụp đầu giờ chiều, Lăng Sầm trở về phòng nghỉ đã thấy Hailey ngồi chờ cậu.
“Lăng ca, đạo diễn Caleb liên hệ, [Thiên lý chi ngoại] đã làm xong hậu kỳ, chuẩn bị bước vào giai đoạn tuyên truyền, ông hỏi chúng ta có thể sắp xếp thời gian tham dự không?”
Nghe nói chi phí tuyên truyền của bộ phim này cũng khủng như kinh phí quay phim, có lẽ mấy tháng tiếp theo, sẽ thấy thông tin tuyên truyền ở khắp mọi nơi, nhưng để tham gia sẽ mất rất nhiều thời gian, Hailey sầu mi khổ kiểm suy nghĩ, không biết Lăng ca sẽ quyết định sao.
Cô nghe nói, Đỗ Nhược vì được Hòa Thịnh dốc lòng nâng đỡ nên có được kha khá tài nguyên, kèm theo đó là càng ngày càng kiêu ngạo, trước màn hình là một bộ ngây thơ, ngoan ngoãn, sau hậu trường thì ngạo mạn, hạch sách.
Trần Lị nhét hắn vào mấy bộ phim truyền hình, vừa tiến tổ mấy ngày đã đắc tội một loạt nhân viên công tác, chỉ xum xoe lấy lòng đạo diễn và các diễn viên tiền bối, thái độ đội trên đạp dưới cực kỳ chuyên nghiệp.
Fan của Đỗ Nhược còn cười nhạo bọn họ không có tác phẩm, đợi bộ phim này tuyên truyền rồi công chiếu, cô không tin có ai dám mở miệng nói Lăng ca không có tác phẩm.
Cũng mong phim của Đỗ Nhược chiếu ra xem ai mới là người chỉ có thể dựa vào nhan sắc kiếm cơm.
Lăng ca nói đúng, nếu chỉ dựa vào thứ này hay thứ kia để nổi tiếng mà không tự xây dựng thực lực ở bản thân mình thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đánh hiện nguyên hình thôi.
“Hailey, em qua đây, chúng ta nói chuyện.” Lăng Sầm đợi chuyên viên trang điểm hoàn tất rời đi mới gọi Hailey.
Hailey thấp thỏm trưa giờ, thấy Lăng Sầm bận rộn không để ý tới mình thì âm thầm cảm thấy có lẽ không sao, không ngờ cũng không tránh được, ũ rủ lếch qua.
“Lăng ca… Em biết sai rồi.” Cô biết hét lên như vậy là thiếu lễ phép, nhưng lúc đó thật sự bị bất ngờ, dù cô biết quan hệ của Lăng Sầm và Lục thượng tướng, nhưng cho đến khi nhìn thấy tận mắt, vẫn có chút không thể tin Lăng ca lại chủ động đến mức này.
Cô không thể hiểu được làm sao Lăng Sầm khi đối diện với khuôn mặt như vậy, lại còn có thể hôn xuống.
“Em trả lời cho đạo diễn Caleb, anh sẽ tham gia tuyên truyền, có yêu cầu gì chỉ cần báo trước, anh sẽ cố gắng phối hợp.”
“Dạ, em sẽ báo lại với ông ấy.” Hailey vội ghi chú vào đầu cuối cá nhân.
“Hailey, em qua đây ngồi với anh.” Lăng Sầm dịch người chừa một phần ghế sô pha cho Hailey.
Hailey bước đến do dự ngồi xuống.
“Hailey, anh biết em không phải cố ý, anh cũng không muốn trách em.” Lăng Sầm cố gắng ôn hòa, lựa lời nói, “Nhưng anh thật sự rất yêu anh ấy, phản ứng của em lại kịch liệt như vậy, rất dễ làm tổn thương người khác.
Em có thể đồng ý với anh, lần sau sẽ không phản ứng thái quá như vậy, được không?”
“Dạ vâng, em nhất định sẽ chú ý.” Hailey hiểu ý của Lăng Sầm, cúi đầu hổ thẹn, nhưng trong lòng vẫn hơi lấn cấn, cuối cùng hỏi ra, “Vì cái gì vậy anh?”
“Cái gì là cái gì?” Lăng Sầm khó hiểu.
Hailey do dự, “Anh thật sự yêu thượng tướng sao? Em biết thượng tướng là người tốt, chính là… tình huống của ngài ấy, đòi hỏi anh sẽ phải nhượng bộ rất nhiều thứ, sự nghiệp, tiền tài chúng ta có thể không để ý, nhưng… anh không sợ sao?” Cô biết rõ Lục Kiêu là một anh hùng đáng được kính trọng, cũng đáng để một Omega tin cậy, nhưng nhân chi thường tình, con người ai lại không biết sợ hãi.
Cô biết hỏi ra có thể làm Lăng Sầm nổi giận, nhưng vì lo lắng, vẫn không thể không hỏi.
Lăng Sầm cũng không tức giận, chỉ đạm mạc cười nhẹ, “Vậy ta hỏi em, nếu Carl bị thương, giống như Alpha của anh, em có sợ không?”
“Không sợ.” Hailey không chút do dự, miệng nhanh hơn não, không cần suy nghĩ đã đáp ngay.
Tuy hai người chỉ mới xác định quan hệ nhưng cũng đã thầm mến rất lâu, những gì cần hiểu cũng đã hiểu rõ.
“Nhưng anh với Lục thượng tướng đâu có giống tụi em, rõ ràng hai người là ghép đôi gen, trước đó không có tình cảm mà.” Hailey cùi không sợ lở quyết định đã nói thì hôm nay nói cho hết suy nghĩ trong lòng.
Lăng Sầm cười hỏi lại: “Làm sao em biết anh không có?” Trải qua sinh tử, Lục Kiêu đã trở thành điều quan trọng nhất trong nhân sinh của Lăng Sầm.
Hailey như chợt bừng tỉnh.
Lúc trước cô cũng chưa bao giờ nghĩ rằng mình và Carl sẽ thành một đôi, giờ thì chỉ cần nghĩ đến Carl đã thấy vui vẻ.
Xem ra, cái thể loại tình yêu này, chỉ có người trong cuộc mới biết là phù hợp hay không, xứng đáng hay không.
Phải chăng cô đã nghĩ quá nhiều??
Lăng Sầm lấy tay chọt chọt vào ấn đường đang nhíu tít của Hailey, nhắc nhở: “Anh hy vọng đây là lần cuối cùng chúng ta thảo luận vấn đề này, từ nay về sau, anh không muốn lại nghe em nói anh ấy không tốt, biết không?”
“Vâng, thực xin lỗi anh…” Tuy rằng cô chỉ muốn quan tâm Lăng ca, nhưng xác thật đã chen quá sâu vào đời sống cá nhân.
Lăng Sầm cười lắc đầu.
Không nói chuyện cá nhân nữa, Hailey lấy đầu cuối cá nhân, bắt đầu liên hệ đạo diễn Caleb sắp xếp công việc.
Vừa xong thì Tinh Võng có âm báo, là trang cá nhân của Đỗ Nhược mới đăng tin mới.
Hailey bật lên coi, Đỗ Nhược đăng hình khoe thân ở phòng tập thể hình, cơ thể thon dài hoàn mỹ, cơ bắp nhỏ nhắn xinh đẹp.
Lăng Sầm có nhân viên công tác vào gọi ra chụp hình.
Hailey nhàn rỗi bấm vào bình luận lướt xem, lướt lướt vậy mà xem mãi đến tận khi Lăng Sầm chụp hình xong quay trở lại, trên mặt lại tăng thêm sự rầu rĩ, viết đầy mấy chữ bảo bảo không vui.
“Làm sao vậy? Ai chọc ghẹo em?” Lăng Sầm cũng không tẩy trang, chỉ vỗ vai Hailey tỏ ý công việc đã hoàn tất, họ có thể đi về.
Hailey đứng dậy thu dọn đồ đạc, cùng Lăng Sầm chào hỏi, cám ơn nhân viên công tác.
Đến tận bãi đỗ xe mới nói chuyện Đỗ Nhược với Lăng Sầm.
Lăng Sầm nghe cũng chỉ hơi nhướn mày, không có ý kiến gì.
Sau khi bật chế độ tự động lái, Hailey lại mở tấm hình ra coi lần nữa, cố gắng tìm ra dấu vết photoshop.
“…Em không cần như vậy, Trần Lị chắc chắn đã tìm người chuyên nghiệp chỉnh.” Dám bày ra trước mấy trăm triệu nhân dân Liên Bang thì hoặc là thật, hoặc là đã tìm người thật sự chuyên nghiệp, mắt thường sao có thể tìm ra tỳ vết.
“Vâng…” Hailey tắt đầu cuối, không thèm coi nữa.
Loay hoay so sánh trong đầu một hồi lại nói: “Lăng ca, em thấy dáng người của anh còn tốt hơn của Đỗ Nhược.” Cơ bắp của Lăng ca là thật nha, cô không cảm thấy mấy đứa yếu nhớt như Đỗ Nhược có thể nhanh chóng luyện ra cơ bắp, chắc chắn là photoshop.
“Em thấy lúc trước dáng người anh đã đẹp, nhưng gần đây, em lại cảm thấy càng đẹp hơn, anh mới đổi huấn luyện viên thể hình hả? Em phát hiện cơ bụng, vòng eo, cả bắp chân nữa, đường cong so với trước đây càng thêm lưu loát.” Hailey nghĩ đến điều gì, kích động nói: “Hay là anh cho em thông tin huấn luyện viên đó đi, em cũng đăng ký tập.” Cô không mong có được cơ thể thon dài như Lăng Sầm, sinh ra đã lùn thì không thể cao thêm, nhưng nghĩ đến trên người có thêm cơ bắp gì đó, cũng thật là tuyệt vời nha.
Với lại ốm hơn thì cũng có vẻ cao hơn.
“Ha ha, không có, anh đâu có đổi huấn luyện viên thể hình…” Lăng Sầm cười giả trân, cậu dạo này làm gì có thời gian mà tập thể hình, chỉ có vài lần ở nhà tranh thủ tập trong khi Lục Kiêu rèn luyện chức năng thôi.
“Anh cũng không biết như thế nào.” Lăng Sầm nuốt lệ lấp liếm, rèn luyện chủ đạo của cậu là đêm đêm vận động cùng Lục Kiêu, không có ngày nào không mệt đến nằm bẹp, thậm chí còn có khi phải khóc lóc xin tha, nhưng một chút chống cự cũng không có, chỉ cần nhìn thấy biểu tình ẩn nhẫn của Lục Kiêu, cậu lại mềm lòng, chỉ muốn chiều chuộng anh, thành ra anh nói mấy lần là mấy lần.
Nhớ tới mấy ngày đầu khi mới đánh dấu, có đêm là từ khi trăng lên, đến khi được buông tha, nhìn lại ra cửa sổ, đã thấy bình minh ló dạng, thật sự rất hung tàn.
Tất nhiên mấy cái này sao có thể nói với Hailey.
Cậu dốc lòng ‘rèn luyện’ như vậy, lượng ‘huấn luyện’ cũng lớn như vậy, huấn luyện viên cá nhân cũng ‘tận tâm’ như vậy, sao có thể không có một cơ thể xinh đẹp.
Lăng Sầm khẽ thở dài, mỉm cười nói thêm một câu: “Anh cũng không rõ lắm, dáng người chắc là do gen di truyền đó.”
Hailey buồn ghê.
Vì sao người ta sinh ra đã có dáng người tốt như vậy, cô cũng không thấy Lăng Sầm rèn luyện nhiều lắm, ăn uống không nhiều nhưng cũng không thật sự phải kiêng cử gì, trừ lúc đóng phim yêu cầu đặc biệt, đúng là chỉ số đánh giá tổng hợp thể năng và tinh thần lực là do gen quyết định nhưng cũng thật tức chết người khác.
Người bình phàm như cô đây, mỗi ngày ăn gì cũng cân, còn tính calo, có khi còn đổi toàn bộ thành dịch dinh dưỡng kinh tởm để khống chế năng lượng, vậy mà chỉ cần lơ đãng một hai bữa, liền nhiều ra thêm vài ký mỡ, thiên lý ở đâu chứ?
Tiểu kịch trường:
Lăng Sầm: Nói ra mọi người không chịu tin, dáng người của tôi là trời sinh.
Lục lão đại: Tôi là một huấn luyện viên thể hình cá nhân rất kính nghiệp.
Lạc Yên: Dạo này mình cũng mập lên, không biết sao bắt đầu từ khi ra 30 tuổi, dù không đổi chế độ ăn ngủ, thì cân nặng vẫn cứ thong thả tăng lên, một năm tăng 3 ký.
……….
.