Lâm Lạc Nhiên đăng nhập vào tài khoản trên mạng của mình, theo lời Tiểu Kim đeo kính vào, mang theo quang não nằm lên trên giường tiến vào thế giới ảo.
Mở mắt tháo kính ra liền phát hiện bản thân đang ở một ngã tư náo nhiệt.
Bước đầu tiên bước xuống đường, có một loại cảm giác chân thật đến không thể tin.
Thời gian trong thế giới ảo và hiện thực là đồng nhất, hiện tại là buổi sáng, nhìn bầu trời xanh thẳm, hít một ngụm thật sâu luồng không khí "mới mẻ" này, Lâm Lạc Nhiên lục lại ký ức đi tới quảng trường lớn của Tâm Thành, tìm nơi người đi đường nghỉ ngơi, ngồi xuống một chiếc ghế dựa, bắt đầu liên hệ với Thanh Minh.
Quang não kết nối với mạng của Tâm Thành được hiển thị dưới dạng đồng hồ đeo tay, Lâm Lạc Nhiên tìm thông tin, liếc mắt nhìn lại, tất cả đều là lịch sử những cuộc trò chuyện với Thanh Minh, nhận mệnh thở dài, nhấn gọi.
Không đến vài giây, hình ảnh Thanh Minh liền xuất hiện ở màn hình nhỏ trước mắt.
"Woah! Tôi không nằm mơ chứ?! Tiểu Lạc cũng có ngày chủ động liên hệ với tôi?!" Thanh Minh có một mái tóc vàng, hai tay che miệng làm bộ dạng không thể tin được hết sức khoa trương.
Lâm Lạc Nhiên vừa nhìn thấy một người trẻ tuổi có mái tóc vàng cũng rất có hảo cảm, có thể do ảnh hưởng bởi nguyên thân của 'Lâm Lạc Nhiên', cười nói: "Sao nào, không tin? Tôi đây cúp máy vậy."
"Đừng đừng đừng!" Thanh Minh vừa nghe thế thì gấp đến độ cả khuôn mặt dán lại gần màn hình cười hì hì nói: "Khó lắm mới có cơ hội, chúng ta nhất định phải tâm sự từ từ chứ!"
Thanh Minh có đồng tử đen thuần cùng với làn da trắng nõn, nhìn ra hắn hẳn là con lai, đương nhiên đây chỉ là con lai trong mắt người Trái Đất, còn ở hành tinh Hy Vọng đã sớm không còn phân chia về chủng tộc.
Tuy rằng trong đầu Lâm Lạc Nhiên đã tìm được ký ức về Thanh Minh, biết được bộ dáng của hắn, nhưng cũng không thể tránh khỏi cảm thán khi mới nhìn thấy vẻ đẹp của thiếu niên này.
"Tôi sắp kết hôn." Lâm Lạc Nhiên nói thẳng: "Muốn mời..."
"Nà ní!!!" Nói còn chưa xong liền bị tiếng kêu kì quái của Thanh Minh cắt đứt: "Sao cậu lại nghĩ quẩn thế?! Không đúng! Sao cậu lại muốn kết hôn sớm như vậy?! Một chút dấu hiệu cũng không có! Là thật hả! Đối tượng là ai?! Là nam hay nữ? Là người hay là yêu?" Thanh Minh lắc lắc mái tóc vàng của mình, hưng phấn hỏi, cả khuôn mặt như mang theo vòng hào quang lấp lánh.
Lâm Lạc Nhiên cảm thấy giống như hắn mới là người sắp kết hôn, đầu không tránh nổi gân xanh, sang sảng như vậy khó trách có thể cùng đứa nhỏ kia trở bạn bè, mở miệng nói: "Vừa mới quyết định thôi, tôi cũng cảm thấy rất độ ngột, nhưng cũng không có biện pháp, ngày kia chính là hôn lễ, đối tượng là Thiệu Dật Hoài, cậu hẳn đã từng nghe nói qua." Tên của Thiệu Dật Hoài hầu như những người trẻ tuổi đều sẽ nghe qua một lần.
"Thiệu Dật Hoài hả? Không đúng, cậu nói...!là cái người...!Thiệu Dật Hoài của Dật Phong?" Thanh Minh mở to hai mắt, bộ dạng không dám tin khiến tâm tình Lâm Lạc Nhiên trở nên rất tốt, cười nói: "Đúng vậy, chính là Thiệu Dật Hoài đó."
Thanh Minh ngốc ngốc không biết nói cái gì cho phải, một lát sau đột nhiên hỏi: "Lạc Nhiên cậu ở đâu? Tôi có thể tới tìm cậu không?"
"Tôi đang ở quảng trường lớn của Tâm Thành, cậu cũng đang ở Tâm Thành sao? Đến đây có thể tìm thấy tôi." Lâm Lạc Nhiên đáp.
Mời bạn gia tham gia hôn lễ nên gặp mặt cũng là việc nên làm.
"OK, chờ tôi mười phút! Tôi tới ngay đây!" Thanh Minh vội vàng nói, sau đó liền tắt tín hiệu liên lạc.
Lâm Lạc Nhiên cười lắc đầu, tính cách người này thật sự rất khó để người khác chán ghét.
Quả nhiên không đến mười phút sau, Lâm Lạc Nhiên liền nhìn thấy Thanh Minh cách đó không xa đang nhìn xung quanh tìm người, chủ yếu là do hắn có một đầu cái vàng quá mức nổi bật.
"Thanh Minh! Ở đây!" Lâm Lạc Nhiên lớn tiếng hô lên.
Thanh Minh thấy Lâm Lạc Nhiên liền chạy nhanh tới.
"Lần đầu tiên gặp mặt! Tôi là Lý Thanh Minh!" Đầu tiên Thanh Minh tự giới
thiệu, cười vô cùng sáng lạng.
"Lâm Lạc Nhiên." Lâm Lạc Nhiên cũng giới thiệu tên.
"Hehe, luôn có cảm giác cậu đã thay đổi rất nhiều! Không trầm mặc ít lời giống như trước kia!" Thanh Minh mang theo ý cười đánh giá Lâm Lạc Nhiên, rồi khen ngợi.
"Bởi vì tôi sống lại đó." Lâm Lạc Nhiên nửa thật nửa giả cười nói.
Lý Thanh Minh tất nhiên sẽ không tin, chỉ coi như cậu đang nói đùa, cũng không hỏi thêm nữa, hắn lại hỏi cậu về chuyện kết hôn: "Sao cậu lại đột nhiên muốn kết hôn? Đã suy nghĩ cẩn thận rồi hả?" Hắn nói chuyện rất trực tiếp, nhưng Lâm Lạc Nhiên lại biết người này thật lòng quan tâm mình, cười nói: "Ừm, kết hôn là chuyện tất yếu, đối phương là một người vĩ đại, tôi sẽ không buôn bán lỗ vốn."
"Là Thiệu Dật Hoài sao..." Lý Thanh Minh trầm ngâm một lúc nói: "Quả thực chưa từng nghe qua tin tức nói là anh ta có ý phản đối cuộc hôn nhân này." Vô luận như thế nào, chúc cậu hạnh phúc
Lâm Lạc Nhiên bắt gặp Lý Thanh Nhiên nhìn mình bằng ánh mắt chân thành, trong lòng cũng có chút cảm động, cười nói: "Tôi muốn mời cậu tham gia hôn lễ, ngày kia có rảnh không?"
Thanh Minh sửng sốt, vui mừng nói: "Thật sự muốn mời tôi hử? Không ngờ tôi có tham gia hôn lễ của Tiểu Lạc! Cảm động quá đi! Tôi rốt cục cũng cảm hóa được Tiểu Lạc!" Thanh Minh làm bộ dạng vừa vui mừng vừa cảm kích khiến Lâm Lạc Nhiên dở khóc dở cười.
"Tóm lại trước tiên nói địa chỉ của cậu cho tôi biết đi, nhà họ Thiệu sẽ gửi thiệp mời tới." Thiệp mời vẫn cần gửi qua.
Lâm Lạc Nhiên kinh ngạc vì nơi này mọi tập tục liên quan đến hôn lễ đều được bảo tồn vô cùng tốt.
"Chậc chậc, thật muốn biết ngày mai các tạp chí lớn sẽ đăng tiêu đề gì, những người u mê Thiệu Dật Hoài sẽ có biểu tình như thế nào." Lý Thanh Minh nâng cằm, bộ dạng chờ xem kịch vui.
"Thiệu Dật Hoài rất được hoan nghênh sao?" Lâm Lạc Nhiên có chút kinh ngạc, tuy rằng cậu biết người đàn ông kia thật vĩ đại, nhưng không nghĩ tới mọi người có độ chú ý cao tới hắn như vậy, có lẽ thần tượng quốc dân chính là như vậy đi.
"Cậu cần phải chuẩn bị sẵn sàng." Lý Thanh Minh gửi cho Lâm Lạc Nhiên một ánh mắt muốn cậu cẩn thận: "Fan não tàn của Thiệu Dật Hoài rất nhiều, anh ta không chút khách khí cự tuyệt tình cảm của rất nhiều nam nữ nổi tiếng, nhưng vẫn có rất nhiều người giống như thiêu thân muốn bò lên giường của anh ta.
Bây giờ tình nhân quốc dân kết hôn, chỉ sợ bọn họ phát điên luôn."
"Nhà họ Thiệu hình như không có ý tứ giấu diếm tin tức kết hôn." Lâm Lạc Nhiên bất đắc dĩ nói.
Cậu mới cùng quản gia Thiệu Tuyền đi chọn này nọ, rất nhiều đồ đều chỉ dùng trong ngày cưới, nhìn số lượng liền biết số người tới tham dự tiệc chiêu đãi hẳn không ít.
"Hê hê, lần này phỏng chừng tôi có thể mượn cơ hội nhìn thấy thật nhiều nhân vật lớn đi! Nghe nói cao tầng của Liên Minh có quan hệ rất chặt chẽ với nhà họ Thiệu!"
Thanh Minh buôn chuyện mà khí thế bừng bừng.
Lâm Lạc Nhiên thở dài, cậu chỉ hy vọng hôn lễ sẽ kết thúc thuận lợi.
Tán gẫu với Lý Thanh Minh một lát, Lâm Lạc Nhiên liền rời đi, cậu còn phải đưa địa chỉ của Lý Thanh Minh cho Thiệu quản gia.
Ước định ngày kia sẽ gặp lại, hai người liền từ biệt.
Lâm Lạc Nhiên liên hệ lại với Thiệu quản gia, báo địa chỉ cho Thiệu Tuyền, Thiệu Tuyền lần đầu tiên xuất hiện biểu tình "kinh ngạc" trên mặt, khiến Lâm Lạc Nhiên cũng có chút xấu hổ, chỉ có một người bạn tham gia hôn lễ thật sự là...
Cũng may Thiệu quản gia rất nhanh điều chỉnh vẻ mặt, nói với Lâm Lạc Nhiên: "Tôi sẽ sắp xếp.
Sau khi tới đây cậu Lâm hẳn sẽ có rất nhiều việc cần ngài bận tâm, đến lúc đó ngài nhất định có thể quen biết thêm rất nhiều bạn bè."
Lâm Lạc Nhiên không nghĩ tới Thiệu quản gia sẽ nói ra những lời này, cậu sửng sốt một hồi mới kịp phản ứng: Đây là...đang an ủi mình sao? Nhìn bộ dạng ông vẫn nghiêm túc như trước, trong lòng Lâm Lạc Nhiên ấm áp, thản nhiên cười nói: "Cám ơn bác, Thiệu quản gia.
Tôi sẽ cố gắng."
Thiệu Tuyền thấy hình như Lâm Lạc Nhiên không hề có vẻ uể oải cũng yên lòng, hơi gật đầu một cái, liền kết thúc cuộc gọi.
Thời gian tiếp theo Lâm Lạc Nhiên cũng không còn việc gì bận rộn, nhớ tới cuộc hẹn với Thanh Minh, đột nhiên lại nhớ ra hình như hắn còn không biết mình học chuyên ngành gì...
Gõ đầu mình, về ký ức vừa tìm về được khiến cậu có chút cạn lười: Nghiên cứu lịch sử Trái Đất? Này là cái gì?
Quyết tâm bắt đầu sửa sang lại tri thức chuyên ngành trong quá trình học tập trước đây, mới phát hiện tư liệu về nền văn minh của Trái Đất trong lúc trên đường bay tới Hành tinh Hy Vọng, bởi vì phải trải qua đủ các cuộc chiến đấu nên phần nhiều đều bị hủy hoại, rất nhiều thứ chỉ có thể dựa vào lúc đặt chân lên Hành tinh Hy Vọng thuận lợi thì mọi người mới truyền miệng cho nhau, thực đáng tiếc, sau khi Hành tinh Hy Vọng ổn định và bắt đầu phát triển, trừ bỏ lúc mọi người sinh hoạt cùng nhau luôn luôn sử dụng ngôn ngữ cùng một ít tập tục, còn lại thì tất cả những gì có liên quan đến Trái Đất đều bị xói mòn, mọi người bắt đầu hao hết tâm lực tìm kiếm dấu vết về quê hương Trái Đất, bởi vậy nghiên cứu nền văn minh của Trái Đất cũng là một trong những ngành đứng đầu.
Lại tiếp tục tìm kiếm những tài liệu có liên quan đến lịch sử Trái Đất, Lâm Lạc Nhiên chỉ cảm giác liệu sau này có khi nào cậu có thể giả mạo thành một chyên gia: Một con mèo hóa thạch cũng có thể khiến cho toàn bộ Liên Minh chấn động, các chuyên gia phải phân tích, nghiên cứu, thảo luận xem đây là loài động vật gì?
Kỳ thật điều này về phương diện tình cảm có thể tha thứ, bởi vì trước lúc nhân loại đi tới Hành tinh Hy Vọng, đều cố gắng hết khả năng mang theo lương thực, trừ bỏ các nhà khoa học cố gắng bảo tồn tư liệu điện tử cùng với đám gia cầm gia súc do quân đội mang theo dùng để nuôi dưỡng cung cấp thức ăn cho mọi người lên tàu, rất ít người mang theo động vật sống.
Mà các giống loài trên Hành tinh Hy Vọng hoàn toàn khác so với Trái Đất, khiến cho cho những dấu vết ngày xưa của Trái Đất dần dần biến mất..