Trọng Sinh Chi Thú Hồn

“Giá trị tinh thần là 0? Sao có thể? Chẳng lẽ BUG?” Nhân viên điều khiển trò chơi nhìn số liệu gia tăng, lập tức kiểm tra, bất quá không phát hiện
có BUG nào cả.

“Sếp, người chơi mới có thể nào kiểm tra lực tinh thần là 0 không?” Tổ viên nghi hoặc hỏi.

“Cũng không phải không có khả năng.” Tổ trưởng nhóm điều khiển game vuốt nhúm râu trên cằm nói: “Đại khái là cao thủ nào đó của liên minh đang chơi ý mà, chúng ta đặt quét hình có giá trị lớn nhất là 200, bởi vì nếu đặt
cao quá đại não của một số ít ngoạn gia sẽ bị quá tải, vì thế chỉ cần
người chơi có trị số lực tinh thần ngoài 400 thì có thể che chắn sóng
quét hình.”

“Ai? ! Hóa ra là vậy?” Mấy tổ viên đều lắng tai nghe.

“Bất quá cũng kì quái, cư nhiên có người lại che chắn quét hình, rốt cuộc là cao thủ nào?” Tổ trưởng nhìn chằm chằm màn hình máy tính, lâm vào trầm
tư.

Trong liên minh người có lực tinh thần vượt qua 400 chỉ có
thể đếm trên đầu ngón tay, phần lớn đều làm việc trong quân bộ và chính
phủ, bên hệ điều trị cũng có người có lực tinh thần vượt qua 400, bất
quá bọn họ đều là bác sĩ nổi tiếng ở liên minh.

“Tra số liệu của mũ giáp đó.” Tổ trưởng ra lệnh.

“Đã tra xong, số thứ tự là XS009287321, thuộc nhóm thứ 10, nhóm này được
phân bố chủ yếu ở khu trường học trong nội thành, cụ thể là trường nào
cần phải điều tra kĩ hơn.”

“Trường học sao?” Tổ trưởng cào cào
mái tóc như tổ quạ của mình: “Khó trách, trong trường rất thường có nhân tài ngọa hổ tàng long, như vậy đi, cứ chú trọng hoạt động của trò chơi, chờ lúc rãnh rỗi thì tra tiếp.”

“Đã biết, sếp.”

La Tố sau khi được thông báo kết quả là 0 thì bắt đầu lựa chọn khế ước thú, bởi
vì giá trị tinh thần 0 nên La Tố chỉ có thể lựa chọn khế ước thú ở khu
1-5. La Tố cũng không vội vàng chọn lựa mà rời khỏi trò chơi, chắn quét
hình là phạn xạ có điều kiện, bất quá cậu cũng ý thức được nó không ổn.

So với việc có giá trị tinh thần cao, giá trị 0 cũng làm người ta chú ý,
tuy không biết công ty trò chơi có tìm được người chơi thông qua mũ giáp hay không, bất quá vì tránh phiền toái, La Tố vẫn quyết định đổi mũ
khác, trước đó La Tố muốn điều tra làn sóng kia một chút.

“Ngao~
ô~” Cự lang vốn tưởng La Tố sẽ chơi rất lâu, không ngờ mới đó đã cởi mũ
ra, cự lang đoán có thể La Tố chơi thua nên mới không chơi nữa, vì thế
nó tới bên cạnh La Tố cúi đầu kêu một tiếng, giống như đang an ủi cậu
vậy.

La Tố cũng thấy cự lang đang cúi đầu dúi vào người mình, vì
thế cậu theo bản năng vươn tay xoa xoa đầu cự lang, tuy gương mặt vẫn
hung hãn như cũ bất quá hai lỗ tai cự lang khẽ run nhẹ vài cái, giống
như đang lấy lòng La Tố.

Trước lúc ngủ, La Tố lên mạng tra một
chút tin về làn sóng quét hình, cậu tự nhiên cũng tra được trị số cao
nhất là 200, bởi thế chuyện che chắn quét hình cũng không phải chuyện
không có khả năng. La Tố còn tra được vài tin tức khác, tỷ như cấp bậc
của lực tinh thần cùng trị số cao nhất, thú nhân bình thường ở mức
50-100, có trị số hơi cao khoảng 100~150, rất cao thì khoảng 150~300,
nếu lực tinh thần vượt quá 350 sẽ được liên minh liệt vào hàng nhân tài
đặc biệt.

Lực tinh thần trên 350, bất luận là hồn thú hay khế
thú, thận chí là á thú cũng có được sức mạnh rất lớn, hồn thú cùng khế
thú sẽ thể hiện qua sức chiến đấu, còn á thú là ở các mặc phụ trợ, tỷ
như hệ chữa trị v…v….. Mặc khác tiên đoán sư, ảo thuật sư cũng có lực
tinh thần trên 300, nói cách khác nếu không có lực tinh thần cao thì
không thể sử dụng 2 năng lực này.

Trước mắt trong liên minh thú
nhân, người có lực tinh thần cao nhất là 600, theo tư liệu trên mạng thì đó là một đại sư tiên đoán hơn 100 tuổi, nghe nói vị này từng trợ giúp
liên minh gặp dữ hóa lành vài lần, là một trong những công thần của liên minh.

La Tố cũng không rõ cấp bậc lực tinh thần của mình, bất
quá cậu tra được liên minh có đạo cụ kiểm tra và đo lường lực tinh thần, nó giống một quả cầu thủy tinh, là sản phẩm duy nhất về mặc này, chỉ
cần đưa lực tinh thần vào bên trong quả cầu thủy tinh thì có thể đo
lường được trị số, giá trị cụ thể sẽ hiển thị trên quả cầu.

“Ngao ô~” Cự lang cúi đầu kêu một tiếng, nó đã nằm trên giường La Tố, tứ chi
cuộn lại, đầu gối trên gối mềm của La Tố, cái đuôi lang thật dài đặt
sang bên giường còn lại, giống như một cái thảm lông xù. Cự lang lúc này đang dùng đôi mắt xám tro chăm chú nhìn La Tố, giống như nhắc nhở cậu
thời gian không còn sớm, nên nghỉ ngơi sớm một chút.

La Tố nhìn

thấy đôi ngươi kiên nghị của cự lang, khẽ thở dài, cậu tắt màn hình ánh
sáng đi tới bên giường, ngay lúc La Tố nâng tay định nhấc đuôi cự lang
lên thì cái đuôi đã tự động giơ lên, đợi đến lúc La Tố nằm trên giường,
cái đuôi lại nhẹ nhàng thả xuống, nhanh chóng khoát lên bụng nhỏ của
cậu.

La Tố liếc mắt nhìn cự lang một cái, đáng tiếc lúc này cự
lang đã nhắm mắt lại nghỉ ngơi, tuy trên mặt không nhìn ra biểu tình
nhưng không hiểu sao cứ có ảo giác cự lang đã hoàn thành sứ mệnh của
mình, thỏa mãn đi vào giấc ngủ…….

La Tố đẩy ý tưởng nhàm chán này trong đầu mình đi, có lẽ cậu nghĩ nhiều quá rồi…. La Tố kéo chăn, cũng nhắm mắt lại.

Buổi sáng lúc rời giường, La Tố theo thường lệ rửa mặt xong sẽ lau mặt cho
cự lang, tuy không biết giám thị của quân bộ tới bao giờ mới chấm dứt,
bất quá bên đó cũng không có thêm hành động nào, hẳn cũng không tin
tưởng cậu là Kì Lân.

Tới gần trưa, cự lang có việc xuất môn. La
Tố một mình tới cửa hàng mua quả cầu thủy tinh đo lường lực tinh thần
cùng mũ giáp mới, cái mũ kia La Tố không muốn dùng lại nữa, tuy giá mũ
giáp cũng rất cao bất quá đối với La Tố có thể điều khiển kim đản thú mà nói tiền không thành vấn đề.

Bình thường kim đản thú chỉ sau khi hợp thể với chủ nhân mới có thể sản xuất kim loại hiếm, nhưng kim đản
thú sau khi tiến hóa có thể tự sản xuất. La Tố cũng không xuống tay với
kim đản đản của Milan, dù sao đó cũng là khế ước thú của người khác. La
Tố sử dụng kim đản thú trong rừng nhân tạo, số lượng kim đản thú không
nhiều, cả rừng nhân tạo cũng chỉ có hơn mười con.

Lần này La Tố
trực tiếp mua được mũ giáp, có thể vì giai đoạn hút hàng đã qua, phần
lớn thú nhân đều có mũ giáp nên cửa hàng trong trường học còn rất nhiều
sản phẩm.

Trở về phòng ngủ, La Tố một mình một phòng sử dụng quả
cầu thủy tinh, bởi vì nó là sản phẩm duy nhất hơn nữa cũng không có
thiết bị kết nối nên La tố yên tâm đem tất cả lực tinh thần dồn vào.

Theo lực tinh thần tăng lên, quả cầu thủy tinh càng lúc càng sáng, thẳng đến cuối cùng nó sáng rực lên, chiếu sáng hết cả phòng. Nếu không phải bây
giờ là ban ngày, Hải Nhân Tư cùng bọn Milan đang ở phòng khách thì cảnh
tượng này sẽ làm cả 3 chú ý.

Bởi vì ánh sáng quá chói nên La Tố
không thấy được con số trên quả cầu thủy tinh. Căn cứ theo hướng dẫn thì ánh sáng càng chói đại biểu lực tinh thần càng lớn, lúc ngừng đưa lực
tinh thần vào thì ánh sáng sẽ dần dần giảm đi sau đó hiện lên con số
chính xác nhất. Bởi vì lực tinh thần của La Tố vẫn còn rất nhiều nên cậu tiếp tục truyền vào quả cầu thủy tinh, nhưng giây tiếp theo âm thanh
thủy tinh nứt vang lên.

Quả cầu thủy tinh đột ngột vỡ nát, ánh sáng trong nháy mất biến mất, mãnh vỡ rớt xuống mặt đất phát ra tiếng vang thanh thúy.

La Tố khẽ nhíu mày, quả cầu thủy tinh bị vỡ ý là sức mạnh tinh thần của
cậu đã vượt quá giới hạn nó có thể thừa nhận sao? Cậu nhớ mức giới hạn
cao nhất của quả cầu thủy tinh là 1000, nói cách khác lực tinh thần của
cậu trên 1000. Đây chỉ là con số ước đoán, bởi vì trong đầu cậu vẫn còn
không ít lực tinh thần, tuy không thể suy đoán con số chính xác nhưng
lực tinh thần của cậu có lẽ dao động ở mức 1500.

Vì để đảm bảo,
La Tố lại lấy một quả cầu thủy tinh nữa, bắt đầu chuyển lực tinh thần
vào trong, lần này cậu không dốc hết toàn lực mà thu lại, cuối cùng con
số trên quả cầu thủy tinh dừng lại ở con số 950.

Bởi vì đo lường
một lần quả cầu thủy tinh sẽ bị hỏng, trở thành thủy tinh bình thường
nên La Tố đặt nó qua một bên. Như vậy cơ bản cũng xác định được cấp bậc
lực tinh thần của cậu. Về phần làn sóng ánh sáng, La Tố cũng tra qua,
theo tin tức trên mạng cùng người chơi đưa tin thì nó không ảnh hưởng gì tới đại não, ngược lại bước sóng này còn có thể gia tăng phản xạ thần
kinh cùng lực tinh thần của người chơi lúc cảm xúc kích động.

La
Tố đội mũ giáp mới, bởi vì đã từng vào trò chơi một lần nên La Tố quen
thuộc thiết lập nhân vật, lúc đặt tên, không biết vì sao trong đầu La Tố lại hiện lên bóng dáng cự lang, vả lại cũng không tìm được tên khác nên La Tố liền đặt là ‘Uy Vũ Lang’, sở dĩ có thêm 2 chữ ‘uy vũ’ vì tên Lang đã bị người chơi khác sử dụng.

Sau đó là quá trình quét hình
kiểm tra lực tinh thần, bởi vì La Tố nắm rõ trị số lực tinh thần của
mình nên cậu chỉ che lại phần lớn bước sóng, cuối cùng bước sóng chỉ có
thể quét được một phần rất nhỏ trong não cậu.

【Quét hình hoàn
tất, người chơi Uy Vũ Lang có lực tinh thần 150, trước mắt mở ra khế ước thú cấp 2, xin ngoạn gia lập tức lấy mẫu.】


La Tố xem xét mẫu khế ước thú một chút, cấp 2 trên cơ bản chính là khế ước thú ở khu 11-30
của rừng nhân tạo, La Tố chọn chế độ tự động lấy mẫu.

【Lấy mẫu
hoàn tất, người chơi Uy Vũ Lang lấy mẫu khế ước thú kim đản thú, khế ước thú đã được mở, có truyền tống tới đại sảnh trò chơi hay không?】

La Tố nhíu mày, xem ra vận khí của cậu khá tệ, trong khu 11-30 loại nào
cũng hữu dụng hơn kim đản thú. Sức chiến đấu của kim đản thú cũng sàn
sàn như năng lực may mắn của ngốc ngốc thú vậy.

La Tố lựa chọn
truyền tống tới đại sảnh trò chơi, mỗi người chơi đều có phòng riêng của mình, La Tố cũng có vì thế cậu được truyền tống tới thẳng phòng mình.
Bên trong có thức ăn của khế ước thú và một ít công cụ bồi dưỡng khế ước thú, nói cách khác lúc không chiến đấu, có thể xem trò chơi này thành
trò dưỡng sủng vật.

Mặc khác nếu chăm sóc khế ước thú cẩn thận,
tư chất của khế ước thú cũng thay đổi. La Tố vì chăm sóc khế ước thú
thường xuyên nên tự nhiên quen thuộc phương thức nuôi nấng kim đản thú.

La Tố ở trong phòng huấn luyện kim đản thú một lát, đồng thời thử năng lực duy nhất cậu tưởng tượng được, mãi tới khi khá quen thuộc, La Tố mới
tìm kiếm người chơi mình có thể khiêu chiến. Kim đản thú kì thực không
phải không thể chiến đấu, mấu chốt là không ai nghĩ đến việc dùng phương thức chiến đấu như vậy.

Thực lực kim đản thú không cao, hơn nữa
trong trò chơi La Tố cũng không thể nâng cấp cho kim đản thú, vì thế cậu chọn một người chơi tên là Trọng Tân Khai Thủy khiêu chiến, thành tích
của người chơi này là 0 thắng 0 bại, khế ước thú là la mật khâu, theo
thành tích có thể thấy đối phương cũng là người mới, cũng giống như La
Tố vậy.

Đơn khiêu chiến của La Tố rất nhanh được đối phương chấp
nhận, hệ thống truyền tống cả hai tới một bản đồ random. Hệ thống sẽ
random bản đồ trong vòng 10s trước khi nêu tên.

Lần này bản đồ
được random là sa mạc, có thể nói tình huống không thuận lợi ch La Tố,
la mật khâu là khế ước thú hệ thổ, như vậy bản đồ này chính là thiên
đường của la mật khâu.

【Thời gian bắt đầu đếm ngược, 10, 9, 8…… Chiến đấu bắt đầu!】

La Tố đầu tiên lợi dụng bão cát để che dấu bóng dáng của mình, La Tố nắm
rõ năng lực của la mật khâu trong lòng bàn tay, dù sao cậu cũng chăm sóc Tiểu Hoàng một thời gian dài như vậy.

La mật khâu lúc đầu không
có năng lực viễn không, cho dù hợp thể với chủ nhân cũng chỉ có khả năng tố hình, nói cách khác chỉ cần kéo giãn khoảng cách như vậy cậu sẽ an
toàn.

Bởi vì là trò chơi nên La Tố cũng có thể hợp thể với khế
ước thú, cậu cũng không vội, một bên kéo giãn khoảng cách, một bên xác
định vị trí đối thủ.

Bởi vì đối phương ngay từ đầu đã sử dụng
năng lực tố hình nên mặc dù trong bão cát, La Tố vẫn có thể tìm được vị
trí đại khái của đối phương. La Tố cũng không phải lần đầu tiên chiến
đấu, thời tận thế không biết cậu đã sống sót khỏi tay bọn tang thi biết
bao nhiêu lần, vì thế càng chiến đấu khẩn trương, cậu lại càng tỉnh táo.

Xác định vị trí chính xác xong, La Tố quyết định hợp thể với kim đản thú,
sau khi hợp thể kim đản thú có thể sản xuất kim loại hiếm, loại kim loại này sở dĩ quý giá như vậy bởi vì nó cực kì cứng rắn, có thể nói nó là
nguyên liệu tuyệt hảo để chế tạo vũ khí.

La Tố sản xuất kim loại
hiếm xong còn tạo bộ phận gia tăng áp lực không khí để bắn ra các mảnh
kim loại, bởi vì trước đó đã tính toán vị trí nên các mảnh kim loại
chuẩn xác dừng ở vị trí phụ cận đối thủ.

“Thảo! Có lầm không a,
đối phương thực sự đang sử dụng kim đản thú sao?” Người chơi có chút
thiếu kiên nhẫn, ngay lúc định phản kích thì có vô số mảnh kim loại từ
trên đầu rơi xuống.

Nhìn hàng loạt mũi tên kim loại lóng lánh từ
trên trời giáng xuống, người chơi Trọng Tân Khai Thủy hoàn toàn trợn mắt há hốc, may mà một giây cuối cùng cậu ta cũng phản ứng kịp, lập tức sử
dụng năng lực tố hình của la mật khâu tạo thành tường đất chống đỡ,
nhưng hơn mười mũi tên kim loại vẫn phá nát bức tường, nện lên đầu cậu
ta cùng la mật khâu.


【Đối chiến chấm dứt, người chơi Uy Vũ Lang
chiến thắng, được thưởng 10 điểm tích phân, người chơi Trọng Tân Khai
Thủy bị trừ 5 điểm tích phân, hiện tại cả hai người chơi sẽ được truyền
tống về phòng riêng.】

Sau một trận bạch quang, người chơi Trọng
Tân Khai Thủy bắt đầu chửi ầm lên trong phòng riêng của mình: “Mẹ nó,
lão tử phải kiện! Lão tử tuyệt đối không thừa nhận thứ đối phương dùng
là kim đản thú, hack rồi! Tuyệt đối là hack!”

Không thể thừa nhận mình chết trong tay kim đản thú, người nào đó đem đoạn thu hình trận
chiến đó up lên diễn đàn trò chơi, hơn nữa còn trách cứ công ty game
không chịu giám sát để cho hacker hoành hành! Trận đấu chỉ ngắn ngủn vài phút nhưng hấp dẫn hơn 10.000 lượt view.

La Tố sau khi trở về
phòng riêng không hề biết gì cả, kim đản thú một ngày bị giới hạn số
lượng kim loại hiếm có thể sản xuất, vừa nãy cậu cơ bản đã dùng hết toàn bộ, phương thức cầu may như vậy chỉ có thể dùng một lần, nếu gặp cao
thủ không có tác dụng. Vì thế La Tố dùng 10 điểm tích phân để đổi mới
khế ước thú, cậu đổi một bé hắc cầu, tuy hắc cầu thú là khế ước thú
trong khu vực 2, cho dù năng lực khá yếu nhưng nếu sử dụng phối hợp
thích đáng nhất định có thể đánh bại đối thủ vượt cấp. La Tố rất tin
tưởng thế giới này không có khế ước thú yếu, chỉ có chủ nhân không biết
sử dụng.

La Tố dùng hắc cầu thú khiêu chiến vài đối thủ, bởi vì
biết rõ rất cả ưu điểm cùng khuyết điểm của khế ước thú, La Tố dựa vào
tuyệt chiêu cùng phối hợp các chiêu liên hoàn, cậu lại thắng vài trận,
lúc này La Tố đã có 40 điểm tích phân.

Trò chơi có không ít người bắt đầu chú ý La Tố, là người mới có thể thắng liên tục 5 trận là
chuyện không dễ dàng gì, huống chi người chơi này còn dùng hắc cầu thú,
vì thế có không ít người chơi khiêu chiến La Tố, bất quá La Tố cự tuyệt
hết, cậu biết đạo lí dừng lại đúng lúc.

Sau khi rời khỏi trò
chơi, La Tố thấy tin nhắn Milan gửi tới, tuy không biết xảy ra chuyện gì nhưng cậu vẫn mở cửa phòng ra ngoài phòng khách.

“A Tố! Rốt cuộc cậu cũng ra! Lần này chuyện lớn thật rồi!” Milan kích động nói: “Đêm
qua không phải bên nhà ăn quân bộ mở tiệc sao? Lại chết người! Lần này
người chết là quan lớn của chính phủ, tên là Pháp Tạp Kì, Pháp Tạp Kì ở
liên minh rất có tiến, ông ta lập ra không ít pháp luật của liên minh,
tin tức vừa mới được thông báo a!”

“Tìm được hung thủ không?” La Tố khẽ nhíu mày, đã là vụ án thứ 2.

“Là Tu Lôi! Quân bộ đã định phán cậu ta tử hình!” Milan thở dài: “Tu Lôi
không phải được một vị quan lớn bão lãnh ra sao? Hôm qua cậu ta làm bảo
tiêu tới tham gia buổi tiệc, nghe nói lúc Pháp Tạp Kì chết Tu Lôi ở ngay hiện trường!”

“Vì sao cậu ta muốn giết Pháp Tạp Kì?” La Tố đưa ra vấn đề mấu chốt.

“Không biết, mình cũng thấy rất kì quái.” Milan tỏ ra rối rắm.

“Nói không chừng Pháp Tạp Kì nói gì đó làm Tu Lôi không vui, vì thế cậu ta
nhất thời nhịn không được đã giết ông ta, kẻ điên kia làm ra chuyện như
vậy cũng không kì quái.” Hải Nhân Tư nằm trên sô pha nói.

La Tố
lâm vào trầm tư, Hải Nhân Tư nói cũng không phải không có khả năng,
nhưng cậu cảm thấy Tu Lôi không đơn giản như ngoài mặt, nếu cậu ta thực
sự muốn giết vị quan lớn kia chỉ cần âm thầm xuống tay, chứ không phải
để mình bị vướng vào cục diện bị động như vậy. Hơn nữa buổi tiệc này…..
nếu cậu nhớ không lầm thì Ôn Tư Đặc cũng tham gia, tuy lí do Ôn Tư Đặc
tới đấy vì gặp gỡ vị hôn phu. La Tố khẽ thở dài, vì sao cảm giác bất an
trong lòng cậu lại mãnh liệt tới vậy?

La Tố không bỏ qua bất an
trong lòng, bởi vì khi lực tinh thần của một người đạt tới mức nào đó sẽ sinh ra một năng lực dự cảm, kiếp trước La Tố cũng có năng lực này, hơn nữa nó còn cứu La Tố vài lần. Dự cảm bất đồng với tiên tri, nó chỉ mơ
hồ là một loại cảm giác, tỷ như cảm thấy con đường này có nguy hiểm hay
hôm nay có thể sẽ gặp chuyện gì đó xúi quẩy.

Buổi tối, Tư Lôi Tạp vẫn không quay lại, La Tố đoán có thể quân bộ gọi Tư Lôi Tạp trở về hỗ
trợ. Bởi vì trong lòng cứ có cảm giác bất an nên La Tố gọi cho Ôn Tư
Đặc, hỏi thăm một chút tình huống ngày hôm đó.

“Sao vậy? Cư nhiên gọi cho tôi vào giờ này?” Hình ảnh Ôn Tư Đặc hiện lên trên màn hình ánh sáng, bởi vì buổi tối nên Ôn Tư Đặc đang mặc áo ngủ nằm trên sô pha.

“Tôi muốn hỏi anh về chuyện vụ án giết người.” Bởi vì đối phương là Ôn Tư Đặc nên La Tố đi thẳng vào vấn đề.

Ôn Tư Đặc có chút chấn động, sau đó mới mỉm cười nói: “Từ lúc nào cậu bắt
đầu có hứng thú với án giết người? Định đổi nghề làm trinh thám à? Tình
hình cụ thể thì tôi cũng không rõ lắm, bởi vì tối đó tôi đều ở cùng vị
hôn phu, bất quá anh ta là thiếu tướng, nếu cậu cần tôi có thể tìm hiểu
một chút, tuy tôi cảm thấy cậu hỏi Tư Lôi Tạp có thể nhanh hơn a.”

“Đối phương là người thế nào?” La Tố hỏi đối tượng kết hôn của Ôn Tư Đặc.

“Cậu chuyển đề tài nhanh thật.” Ôn Tư Đặc cười nhẹ, bất quá anh hiển nhiên
không muốn nói tới chuyện này, vì thế mở miệng: “Có tin tôi sẽ báo cho
cậu, cúp đây.”

“…….” La Tố nhìn màn hình ánh sáng tối lại, khẽ
thở dài, tuy không biết vì nguyên nhân gì, bất quá Ôn Tư Đặc rõ ràng
không muốn nói chuyện về người hôn phu kia, phỏng chừng người kia hoàn

toàn bị Ôn Tư Đặc chán ghét cũng không chừng.

Khoảng 9 giờ, La Tố nhận được tin nhắn từ Tư Lôi Tạp, ý tứ đại khái là tối nay không về,
mặc khác Tư Lôi Tạp báo cho cậu một tin, chính là quân bộ đã hủy bỏ giám thị.

La Tố cũng nhắn tin lại, trử bỏ hỏi tình hình cụ thể của vụ giết người, cậu còn nhờ Tư Lôi Tạp thêm một chuyện. Tư Lôi Tạp không
lập tức trả lời, phỏng chừng bị chuyện khác kéo chân.

Trụ sở
chính của quân bộ ở trường học, Tư Lôi Tạp cùng Ngải Địch sóng vai bước
đi, Tư Lôi Tạp bởi vì nghe theo đề nghị của Lô Tạp nên mấy ngày nay đều
bớt chút thời gian chạy tới chỗ Ngải Địch, Tư Lôi Tạp cùng Ngải Địch đều là người không thích nói nhiều, hành trình cơ bản của hai người chính
là tới phòng huấn luyện đối chiến.

Sau khi giao thủ, Tư Lôi Tạp
cùng Ngải Địch đều rất thưởng thức đối phương, tuy tính cách hơi bất
đồng nhưng Tư Lôi Tạp và Ngải Địch có khá nhiều điểm chung, đồng dạng
trầm mặc ít lời, đồng dạng nghiêm túc, vì thế hai nam nhân tuy không nói chuyện nhiều nhưng ở chung cũng không tệ lắm. Đương nhiên, người khác
rất khó nhìn ra điểm này từ gương mặt không chút biến sắc của họ.

Hôm qua, Ngải Địch rốt cuộc nhận được lời mời gia nhập của quân bộ, bởi vì
thực lực Ngải Địch rất mạnh nên quân bộ đặc biệt phái Tư Lôi Tạp từng
tiếp xúc với anh tới làm việc này.

“Chọn bộ phận nào chưa?” Tư Lôi Tạp hỏi.

“Vẫn chưa.” Ngải Địch không có biểu tình gì, ngay cả giọng điệu cũng không hề phập phồng.

“Có thể chọn chỗ tôi.” Tư Lôi Tạp lúc đầu tiếp xúc với Ngải Địch có lẽ vì
La Tố, nhưng thông qua khoảng thời gian này ở chung, anh thực sự xem
Ngải Địch là bằng hữu chân chính.

“Tôi sẽ suy nghĩ, gần nhất
chuyện em trai tôi phải phiền cậu rồi.” Ngải Địch biết chuyện quân bộ
giám thị La Tố, quân bộ muốn mượn sức của anh cũng khá lâu rồi, bất quá
lo lắng cho nhiều phương diện nên anh vẫn chậm chạp chưa đáp ứng.

“Không khách khí, đây là việc tôi phải làm.” Tư Lôi Tạp trả lời rất thành
khẩn, chỉ tiếc Ngải Địch căn bản bản không hiểu được ngụ ý của anh.

Ngay lúc hai người đi qua cửa phòng tạm giam, bên trong cánh cửa đột nhiên
vang lên tiếng gầm gừ điên cuồng của một nam nhân: “Ha ha ha ha! Lại là
mùi này! Xem ta chúng ta rất có duyên! Để người ngoài cửa tiến vào, nghe không? Nếu không ta sẽ giết ngươi!”

Tư Lôi Tạp hơi ngừng cước
bộ, Ngải Địch không chút biến sắc quay đầu nhìn về phía Tư Lôi Tạp, ngay lúc này bên trong cánh cửa trại tạm giam có một quân nhân bước ra,
người này thấy Tư Lôi Tạp thí bừng tỉnh vỗ vỗ ót, sau đó lập tức chào
theo kiểu quân đội: “Tư Lôi Tạp đại nhân, có thể phiền ngài một lát
không? Bị giam bên trong chính là Thao Thiết Tu Lôi, vừa nãy lúc ngài đi ngang qua dường như cậu ta cảm ứng được mùi của ngài, còn nói phải gặp
ngài mới chịu nói rõ mọi chuyện.”

Tư Lôi Tạp trầm mặc, nhiệm vụ
của anh hôm nay không phải thẩm vấn Tu Lôi mà là đưa Ngải Địch tới gặp
tổng đại tướng. Ngải Địch không chút biến sắc quét mắt nhìn Tư Lôi Tạp
cùng sĩ quan trước mặt, sau đó âm thanh lạnh lùng cứng nhắc như máy móc
nhẹ nhàng vang lên: “Tôi có thể đi một mình.”

Quân nhân vốn không biết thân phận Ngải Địch, bất quá vừa nghe câu nói cứng nhắc không chút phập phồng này thì lập tức nhận ra, quân nhân rốt cuộc hiểu ra danh
hiệu ‘người máy Ngải Địch’ thực sự tồn tại, nam nhân này tuy đứng trước
mặt nhưng anh không hề cảm nhận được chút nhân khí nào, hơn nữa người ta nói chuyện…… sao âm thanh có thể lạnh nhạt tới vậy a?

“Thật có lỗi.” Tư Lôi Tạp nhíu mày thật sâu, đôi ngươi màu xám khó có dịp lộ ra áy náy.

“Không sao.” Ngải Địch nói xong liền rời đi, theo gương mặt anh thì không có
tý cảm xúc nào dao động, thật giống như một cỗ máy đang vận hành, vĩnh
viễn không có gì làm tình tự của nó dao động.

“Dẫn đường đi.”
Tiếng nói trầm thấp của Tư Lôi Tạp rốt cuộc cũng kéo tâm thần của quân
nhân canh trại tạm giam quay về, vừa nãy anh có cảm giác hồn phách của
mình cũng bị đôi ngươi xinh đẹp không hề có chút tình cảm nào của Ngải
Địch hút đi, rõ ràng anh đâu nói chuyện nhiều với Ngải Địch, sao lại như vậy a?

Quân nhân lắc đầu, không nghĩ tới chuyện này nữa mà dẫn
đường cho Tư Lôi Tạp tiến vào trại tạm giam. Tuy gọi là trại tạm giam
nhưng bên trong giống như một ngục giam nhỏ, trừ bỏ nhà tù giam giữ Tu
Lôi, trái phải còn có vài phòng giam khác, bất quá hiện tại đều trống
không, không có tù nhân bị nhốt bên trong. Mỗi gian tù đều có thiết bị
điện tử theo dõi, trại tạm giam áp dụng hình thức khóa kép, người trông
coi một chìa, hệ thống máy tính trung ương khống chế một chìa khác, như
vậy cho dù phạm nhân lấy được chìa khóa của nhân viên trông coi cũng
không trốn thoát được, bởi vì máy tính trung ương sẽ điều khiển tất cả
thiết bị.

Tu Lôi cách hàng rào chấn song chăm chú nhìn Tư Lôi Tạp bên ngoài, trừ bỏ song sắt chung quanh còn có một lồng năng lượng vô
hình, quân bộ vì có thể nhốt Tu Lôi, mỗi ngày phải bỏ ra một con số năng lượng rất kinh khủng để duy trì cái lồng này.

“Lại gặp mặt, Tư
Lôi Tạp chuẩn tướng, ta không nhớ lầm tên của anh đi?” Tu Lôi nhếch khóe môi, đôi ngươi đỏ như máu dưới ánh đèn u ám của phòng giam lóe lên
quang mang quỷ dị.

Tu Lôi ngồi dưới đất, lưng dựa vào vách tường, tuy bộ dáng thực tùy ý bất quá trên người nam nhân này vẫn tản mát ra
hơi thở nguy hiểm, Tu Lôi áp đầu lên gối, nhìn Tư Lôi Tạp bên ngoài chắn song, gằn từng tiếng: “Ta bị oan, anh có tin không?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận