Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Giờ khắc này, Thiết Kiếm Cuồng Sư đã chờ quá lâu, không áp chế nổi kích động trong lòng mình nữa.

Lúc trước hắn tiến công chiếm đóng không thành, liền buông tha công lược phó bản, vẫn luôn mai phục ngoài nghĩa địa Ám Nguyệt. Chứng kiến mấy người bên Thạch Phong an toàn đi ra từ trong Nghĩa Địa Ám Nguyệt, sau đó nghe được hệ thống thông cáo, Thiết Kiếm Cuồng Sư lắp bắp kinh hãi.

Võ Lâm Minh bọn họ thế mà ở nghĩa địa Ám Nguyệt không có bất kỳ thu hoạch, không nghĩ tới đoàn đội của Thạch Phong lại qua cửa rồi, hơn nữa còn là nghĩa địa Ám Nguyệt cấp Địa Ngục.

Hắn mặc dù là một người thô tục, bất quá cũng biết qua cửa nghĩa địa Ám Nguyệt thu hoạch chắc chắn không ít, huống chi là cấp Địa Ngục, không cần nói cũng biết thu hoạch kinh người.

Mới vào Thần Vực, Võ Lâm Minh bọn họ cũng không có tài nguyên hay tài sản gì, hơn nữa cũng chưa quen thuộc trò chơi Thần Vực này, công hội phát triển rất khó, vẫn dựa vào việc đoạt quái vật tinh anh, đánh chết người chơi có trang tốt để lấy được số lượng lớn trang bị và kim tệ, còn có một phần là dựa vào hạ phó bản tiểu đội.

Bất quá công hội lớn thế này, tài nguyên và tài phú càng ngày không đủ dùng, thế nhưng lại không tìm thấy chuyện gì để kiếm kim tệ, chỉ có thể vẫn luôn dựa vào hành động cướp bóc để duy trì công hội vận hành.

Hiện tại đám phe Thạch Phong qua cửa, không thể nghi ngờ là một tốt tin tức với tên đó đấy, không chỉ có thể báo thù, còn có thể kiếm một món tiền lớn, một mũi tên trúng hai con chim nha.

“Lão đại Thiết Kiếm, anh xem cái tấm thuẫn của thủ hộ kỵ sĩ kia, trên bề mặt có khắc phù văn, còn tản ra ánh sáng màu tím nhàn nhạt mà trang bị cấp Bí Ngân mới có, đó nhất định là trang bị lấy được từ nghĩa địa Ám Nguyệt.”

“Lão đại, anh nhìn miếng lót vai của thằng ranh kia kìa, cũng phát ra ánh sáng tím, cũng là trang bị cấp Bí Ngân.”

Vài đứa đàn em sau lưng Thiết Kiếm Cuồng Sư chỉ vào trang bị trên người đội viên nhóm Thạch Phong, chảy nước miếng. Bởi vì thành viên tiểu đội Thạch Phong, trang bị tệ nhất đều là cấp Thanh Đồng, cũng không có thiếu trang bị cấp Huyền Thiết, mà thời điểm bọn họ đi vào cũng không thấy những trang bị này, nhất định là đạt được từ trong nghĩa địa Ám Nguyệt, trang bị cấp Huyền Thiết và cấp Bí Ngân level 5, tất cả đều có giá trị liên thành.

“Lão đại, nếu làm trang bị của bọn họ tuôn ra rồi đem toàn bộ nó bán đi một ít, liền có thể giải quyết vấn đề phát triển công hội chúng ta rồi.” Tây Môn Phiêu Huyết nhìn về phía trang bị của Thạch Phong, cười nói.

Thiết Kiếm Cuồng Sư gật đầu nhẹ, cảm thấy có đạo lý.

Hiện tại công hội phát triển thong thả, nguyên nhân chủ yếu chính là tài chính, nếu bạo hết tất cả trang bị của tiểu đội Thạch Phong, vấn đề tài chính đã được giải quyết.

Tuy thực lực Thạch Phong không tệ, còn lên tới level 7, đẳng cấp cao hơn bọn họ hai level, nhưng là mặt đối với hơn trăm người bọn chúng, lợi hại hơn nữa, thì có thể thế nào?

“Thằng ranh kia, hôm nay mày đừng muốn chạy trốn rồi, thức thời thì dâng tất cả trang bị lên, bồi thường 10 kim tệ, để ông đây giết mày về level 0, chuyện này coi như xong, bằng không xóa nick chơi lại đi.” Thiết Kiếm Cuồng Sư trợn trừng đôi mắt như chuông đồng, cười lạnh nói.

Thạch Phong nhìn khắp bốn phía, Thiết Kiếm Cuồng Sư mang đến ước chừng hơn 130 người, trong đó đại đa số là người chơi khoảng level 3, trang bị cực kém, chỉ có hơn ba mươi người đạt tới level 5, trang bị trên người đều là cấp Thanh Đồng, trong đó bản thân Thiết Kiếm Cuồng Sư mặc bốn món trong bộ trang phục cấp Thanh Đồng, thực lực mạnh nhất.

“Đợi chút nữa các cậu vừa đánh vừa chạy, tiến vào trong rừng cây, bọn họ nhiều người, bị bọn họ vây giết sẽ nguy hiểm.” Thạch Phong nói trong kênh chat đoàn đội.

“Được, tôi đã sớm ngứa tay, muốn PK và những người khác một chút.” Hắc Tử xoa tay nói.

Những người khác trong tiểu đội Thạch Phong nở nụ cười, bọn họ đã sớm muốn cảm thụ một chút thực lực thân trang bị mình, giết một người đủ vốn, giết hai đứa còn lợi nhuận được một đứa, nếu có thể giết ba bốn, vậy thì phát đạt rồi.

Bạch Khinh Tuyết lúc này đứng dậy, nhìn về phía Thiết Kiếm Cuồng Sư nhẹ giọng nói: “Dạ Phong là bạn của tôi, không biết có thể nể mặt Phệ Thân Chi Xà chúng tôi một lần, chuyện này coi như bỏ qua.”

Mấy người Phệ Thân Chi Xà đã nhìn ra, Võ Lâm Minh tới trả thù, mục tiêu chính là Thạch Phong. Cũng không biết Thạch Phong làm sao chọc tới Võ Lâm Minh này, lại một người muốn chiến đấu với một công hội, để bọn họ chẳng biết nói cái gì luôn cho phải.

Quả nhiên mỗi cao thủ đều là người rất có cá tính, mà ngay cả Thạch Phong cũng không ngoại lệ.

Bất quá Võ Lâm Minh chỉ là một công hội không nhập lưu, Phệ Thân Chi Xà bọn họ ra mặt, cấp cao của Võ Lâm Minh chỉ cần có óc, sẽ nhường một nấc thang, dù sao Phệ Thân Chi Xà mạnh hơn Võ Lâm Minh quá nhiều.

“Đàn bà thúi, cút sang một bên, ông đây mới không quản Phệ Thân Chi Xà tụi bay là cái quái gì, nếu như mày nghĩ giúp thằng ranh này, tao thu thậo luôn cả mày.” Thiết Kiếm Cuồng Sư khó chịu mà quát lớn.

Bạch Khinh Tuyết đúng là xinh đẹp đến kinh thiên động địa, bất quá một thân trang bị lại càng hoa lệ vô cùng, thanh Phù Văn Đại Kiếm đen nhánh trong tay, nhìn thấychính là vũ khí cực phẩm cấp Bí Ngân, hắn vừa vặn thiếu một thanh vũ khí như vậy, hơn nữa nếu giết chết Bạch Khinh Tuyết, cũng có thể làm cho tên của hắn vang vọng Thần Vực, quả thực một công đôi việc.

Thiết Kiếm Cuồng Sư không biết rõ tí nào, bởi vì một câu của hắn, cả đám người ở Nghĩa Địa Ám Nguyệt đều im thin thít, ai ai cũng khiếp sợ nhìn về phía Thiết Kiếm Cuồng Sư, bội phục Thiết Kiếm Cuồng Sư có dũng khí.

“Vậy ý của ngươi là muốn khai chiến cùng Phệ Thân Chi Xà sao.” Bạch Khinh Tuyết sầm mặt lại, đột nhiên lạnh giọng nói.

Tuy Bạch Khinh Tuyết nói rất tùy ý, bất quá tản ra khí lạnh, ngay cả người ngoài đều cảm thấy rùng mình một trận.

Thành viên Phệ Thân Chi Xà cũng không phát ra một chút thanh âm ra ngoài, lẳng lặng theo dõi.

Dáng vẻ Bạch Khinh Tuyết tức giận, bọn họ từ trước tới nay chưa từng gặp qua, tương tự cũng không muốn thấy, bây giờ lại có một thằng ngu dám mắng Bạch Khinh Tuyết, đây tuyệt đối là lần đầu tiên bọn họ gặp được, bọn họ đã không dám tưởng tượng sẽ phát sinh cái gì tiếp theo.

“Đàn bà thúi, người khác sợ Phệ Thân Chi Xà tụi bay, nhưng ông đây không sợ.” Thiết Kiếm Cuồng Sư liếm khoé miệng một cái, tham lam nhìn trang bị mê người trên thân Bạch Khinh Tuyết, bất quá hắn còn nhớ muốn nhất giết Thạch Phong, lập tức tầm mắt chuyển qua trên người Thạch Phong, hô to nói: “Thằng ranh đừng tưởng rằng có một đàn bà thúi bao che mày, hôm nay mày liền có thể còn sống sót. Yên tâm, tao sẽ không bỏ qua một ai trong hai người bọn mày. Các anh em lên, xử lý bọn họ, bạo ra trang bị rồi mọi người cùng chia nhau.”

Lập tức hơn trăm người giết đến phía tất cả mấy người Thạch Phong.

Thiết Kiếm Cuồng Sư một người một ngựa xông lên trước, phóng tới Thạch Phong, bảo kiếm của hắn đã khó nhịn rồi, chỉ có hút được máu tươi Thạch Phong, mới có thể thỏa mãn.

“Vừa đánh vừa tiến vào cánh rừng, không cần phải dây dưa lâu chi.” Thạch Phong rút ra song kiếm, lần nữa nói trong đội.

Vào lúc Hắc Tử bọn người vừa chạy vài bước, đột nhiên phát hiện mấy người Bạch Khinh Tuyết thậm chí ngay cả động cũng không động chút nào, muốn đánh chính diện, thật không biết Bạch Khinh Tuyết là nghĩ như thế nào.

Bất quá Bạch Khinh Tuyết là vì Thạch Phong ra mặt, Thạch Phong tự nhiên cũng không thể bỏ chạy ra cánh rừng, đánh du kích chiến.

Mấy người Hắc Tử cũng nhìn về phía Thạch Phong, trong ánh mắt mang theo nghi vấn. Thạch Phong thở dài, đành nói rằng: “Khả Nhạc cậu chặn ở phía trước mặt, nhớ kỹ không cần đứng quá xa về trước, Tên Lười Ngủ Gật chú ý trị liệu, Hắc Tử dùng Địa Ngục Liệt Diễm vào hướng chỗ có nhiều người, Tiểu Thử Tham Ăn ở phía sau giết máu tan, còn Tịch Mịch Như Tuyết cậu đi theo tôi đi.”

Song phương còn không có tiếp cận, ma pháp đã đánh tới.

Từng hỏa cầu băng tiễn oanh tạc va chạm, Quỷ Trảm đứng gánh ở phía trước nhất, Khả Nhạc cũng chạy đến, giơ lên Phù Văn Chi Thuẫn, mở ra Tấm Thuẫn cứng cỏi, ma pháp đánh lên lá chắn của hai người, đồng thời trị liệu phía sau cũng đã rơi vào trên thân họ.

Quỷ Trảm toát ra từng cái tổn thương hai ba mươi điểm, trên người Khả Nhạc toát ra hơn mười điểm tổn thương, thương tổn cao nhất mới tạo thành hơn ba mươi điểm, mà đó là do một Nguyên tố sư một thân trang bị Thanh Đồng level 5 đánh ra đấy.

Sau đó trị liệu rơi xuống, hai người trong nháy mắt đầy máu.

Võ Lâm Minh sau khi thấy trực tiếp ngây ngẩn cả người, nhất là Nguyên tố sư level 5 kia, bình thường một cái Viêm Bạo có thể đánh rơi MT ít nhất hơn một trăm thương tổn, đến đây mới hơn ba mươi điểm, phòng ngự này cũng quá cao rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui