Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Nhìn Bạch Khinh Tuyết tự tin mỉm cười, Thạch Phong đã đang âm thầm cười trộm rồi.

Lông cừu mọc trên thân cừu, muốn kiếm tiền tự nhiên là kiếm người có tiền nhiều. Mà Phệ Thân Chi Xà thuộc về nhất lưu công hội không thể nghi ngờ là lựa chọn vô cùng tốt.

Theo tư liệu Thạch Phong biết, công hội Phệ Thân Chi Xà này đã chinh phục qua hơn mười Game Online. Bất quá Thần Vực xuất hiện, đưa tới giới Game Online náo động, được khen là thế giới nhân loại thứ hai, để những công ty Game Online khác dồn dập đóng cửa, sau đó vô số tập đoàn tài chính lớn càng là giống như bị điên đầu tư vào Thần Vực. Bồi dưỡng công hội của mình, kiến thiết thế lực của bản thân. Nghĩ tại trong thế giới tài chính giả lập thành lập địa vị của mình, Phệ Thân Chi Xà tự nhiên cũng tiến vào Thần Vực, muốn từ vô số tập đoàn sở hữu tài sản lớn chia một chén canh.

Hơn nữa Phệ Thân Chi Xà không riêng gì tài chính, bối cảnh cũng rất cứng. Thủ hạ trong trò chơi là cao thủ càng vượt quá ngàn người, một ngàn người này tên tuổi tại Thần Vực vang dội vô cùng, được gọi là Đồ Thần Quân. Cũng bởi vì một ngàn người cao thủ này tồn tại, mới khiến cho Phệ Thân Chi Xà thành lập một đế quốc giả lập không nhỏ, thống trị hơn tám mươi thành thị nhân khẩu chừng trăm vạn trong Thần Vực, là bá chủ trong Thần Vực thực sự.

Phệ Thân Chi Xà thời kỳ toàn thịnh độ ảnh hưởng trải rộng bản đồ tương đương với toàn bộ Vương quốc Tinh Nguyệt, mà thời điểm toàn thịnh của U Ảnh bất quá là nắm giữ mười thành thị nhân khẩu không tới trăm vạn mà thôi. Cứ như thế địa vị trong thực tế đã là thế lực bá chủ rồi, địa vị của Phệ Thân Chi Xà như thế nào quả thực không dám tưởng tượng.

Phải biết vương quốc Tinh Nguyệt trong mấy trăm vương quốc tại Thần Vực cũng không tính nhỏ, có thể nói là đã trên trung đẳng, có thể thấy được Phệ Thân Chi Xà lợi hại bao nhiêu.

Công hội vừa cường đại vừa giàu có như vậy, Thạch Phong làm sao có khả năng không muốn hợp tác, chỉ là hợp tác với Bạch Khinh Tuyết mạo hiểm quá lớn. Bạch Khinh Tuyết nắm giữ tình báo về Thần Vực rất nhiều, dù sao thân phận không bình thường, không thể không cẩn thận. Vì lẽ đó hắn mới cố ý lộ ra một ít sơ hở, đặc biệt là phương pháp phối chế dược sơ cấp gia tăng sức mạnh, muốn nhìn xem biểu hiện của Bạch Khinh Tuyết.

Bất quá tình huống bây giờ, không thể nghi ngờ là kỳ vọng của Thạch Phong.

“Cô đã nói như vậy, tôi muốn giá không cao, hai mươi ngân tệ.” Thạch Phong rất lạnh nhạt nói.

Hiện tại hai mươi ngân tệ đối với một cái tiểu công hội mà nói, đã là toàn bộ tài sản, đối với công đoàn cỡ trung cũng là thương gân động cốt. Coi như là đoàn trăm người cày tiền, cũng phải hai ba ngày thời gian mới có thể tồn đủ, mà xuống một chuyến Tử Tịch Lâm cấp Phổ Thông thu nhập bất quá là một hai ngân tệ. Bất quá hắn cảm thấy cái giá này rất hợp lý, Tử Tịch Lâm cái phó bản này rất đặc thù, chỉ cần có thể qua cửa phó bản, liền có thể giúp sau đó hạ xuống cơ sở vững chắc.


Nghe được Thạch Phong thuận miệng liền muốn hai mươi ngân tệ, Triệu Nguyệt Như cũng hít một hơi lạnh, suýt chút nữa tức giận nhảy dựng lên, trừng mắt Thạch Phong cả giận nói: “Anh tại sao không đi đoạt, thế nhanh hơn đấy.”

“Nếu như đi đoạt có thể đoạt được nhiều tiền như vậy, tôi cũng đi làm.” Thạch Phong cười nói, “Cô phải biết, đây là Tử Tịch Lâm, bên trong có lượng lớn sách kỹ năng có thể trang bị cho người chơi học tập, để người chơi nhanh chóng tăng cao thực lực, nếu như có thể sớm một bước thông qua Tử Tịch Lâm, đối với phát triển về sau không cần nói cũng biết.”

“Anh… anh không thể ra giá rẻ hơn sao, đây là hai mươi ngân tệ, coi như là Phệ Thân Chi Xà chúng tôi cũng không khả năng một hơi lấy ra nhiều tiền như vậy.” Triệu Nguyệt Như triệt để đối với Thạch Phong cảm thấy căm ghét, bất quá nghĩ đến tầm quan trọng Tử Tịch Lâm, vẫn là mở miệng chịu thua nói.

“Thật không thể hạ giá, nếu như các cô không đáp ứng, tôi có thể cân nhắc cùng công hội khác hợp tác.” Thạch Phong một mực chắc chắn, hắn đối với Bạch Khinh Tuyết đã rất thành ý, nếu như không được chỉ có thể cân nhắc Liên Minh Thích Khách. Liên Minh Thích Khách cũng là tài đại khí thô, trước đó mua lại Đại Thuẫn Thanh Đồng level 5, vậy mà hao tốn hơn hai mươi ngân tệ.

“Tôi biết rồi, hai mươi ngân tệ cũng được, bất quá chúng tôi cần thời gian xoay sở, dù sao phạm vi thế lực Phệ Thân Chi Xà chúng tôi cũng không ở phụ cận thành Bạch Hà, mà là Vương thành Tinh Nguyệt. Ở phụ cận thành Bạch Hà có thành viên Phệ Thân Chi Xà cũng không nhiều, cho tôi thời gian một ngày, đây là bảy ngân tệ tiền đặt cọc. Sau một ngày lại cho anh mười lăm ngân tệ bồi thường.” Bạch Khinh Tuyết cũng không nghĩ đến Thạch Phong giở công phu sư tử ngoạm, đối với hai mươi ngân tệ cũng không chịu nổi. Nhưng qua cửa Tử Tịch Lâm quá trọng yếu, nhất định phải nhanh chóng bắt, cũng tương tự biết thời kỳ đầu ngân tệ càng đáng giá, vì lẽ đó cấp thêm nhiều một chút lợi tức.

“Được rồi, đây là địa đồ rừng cây Tử Tịch Lâm, còn có vấn đề cần phải chú ý khi đánh BOSS.”

Thạch Phong cũng biết Bạch Khinh Tuyết nói là sự thật, muốn một hơi lấy ra hai mươi ngân tệ không dễ dàng, không thể so Liên Minh Thích Khách có thế lực tương đối tại thành Bạch Hà, tài chính đầy đủ hơn Bạch Khinh Tuyết nhiều. Lập tức truyền một phần bưu kiện cho Bạch Khinh Tuyết, bên trong là giới thiệu cặn kẽ đối với Tử Tịch Lâm, lấy thực lực của đám người Bạch Khinh Tuyết, hẳn là ung dung thông qua cấp Phổ Thông.

Nhận được hướng dẫn Tử Tịch Lâm, Bạch Khinh Tuyết nhìn sơ một chút, trong lòng thầm giật mình.

Không nghĩ tới Tử Tịch Lâm đáng sợ như vậy, chỉ là đường nhỏ thì có ba mươi sáu ngõ, mà ba mươi ba ngõ đều là tử lộ, càng thêm một cái Ám Dạ Du Hiệp tùy thời mà động, đối với chiêu thức của BOSS cùng thời gian phóng thích cũng giới thiệu cặn kẽ. Xác thực tác dụng vượt qua giá trị hai mươi ngân tệ. Nếu như phái người đi dò đường hướng dẫn, phải trả cái giá lớn hơn hai mươi ngân tệ nhiều.


Nhất thời cách nhìn của Bạch Khinh Tuyết đối với Thạch Phong lại thay đổi. Cảm giác Thạch Phong không đơn giản, tuyệt đối là một đại cao thủ. Chỉ có đại cao thủ mới có thể đối với phó bản có nhận thức sâu như thế, bất quá trong trí nhớ của cô, thật giống không tìm được ai giống Thạch Phong, lại là đại cao thủ Kiếm Sĩ.

“Sau ba ngày Phệ Thân Chi Xà chúng tôi chuẩn bị hạ phó bản đoàn đội hai mươi người đầu tiên – nghĩa địa Ám Nguyệt level 5, không biết anh có hứng thú đến hay không?” Đôi mắt đẹp của Bạch Khinh Tuyết nhìn về phía Thạch Phong, đưa ra lời mời hạ phó bản đoàn đội. Cô đã tán đồng thực lực Thạch Phong, nếu như hạ phó bản đoàn đội level 5 có Thạch Phong tại, nói không chắc sẽ dễ dàng hơn một chút.

Một bên Hắc Tử con mắt đều trừng lớn, đối với Thạch Phong là phục sát đất. Không nghĩ tới Thạch Phong lợi hại như vậy, nhanh và gọn đem nữ thần thu phục, còn để nữ thần muốn mời cùng vào phó bản. Đây là vinh dự lớn đến nhường nào, bao nhiêu đàn ông nằm mộng cũng muốn cùng Bạch Khinh Tuyết vào phó bản nha.

Bất quá Triệu Nguyệt Như vừa nghe, tâm tình thật xấu. Thạch Phong chẳng qua là một Phong Trắc Giả mà thôi, nhiều nhất chính là thể nghiệm sinh hoạt Thần Vực nhiều thêm mấy ngày, đối với Tử Tịch Lâm hiểu khá rõ, thế nhưng phó bản đoàn đội hai mươi người là hiện tại mới xuất hiện. Thạch Phong căn bản không có khả năng biết cái gì, hơn nữa Thạch Phong lại không phải là cao thủ lợi hại, gọi hắn đến thì được ích lợi quái nào, như thế là lãng phí một cái danh ngạch.

Thạch Phong suy nghĩ một chút, phó bản đoàn đội hai mươi người thật sự rơi ra nhiều vật phẩm tốt. Đặc biệt là nghĩa địa Ám Nguyệt ra rất nhiều trang bị Kiếm Sĩ tốt, thuộc tính trang bị phó bản tuyệt đối so với trang bị do BOSS dã ngoại mạnh hơn, chẳng qua hắn lại tổ chức không được hai mươi đội viên, cùng Bạch Khinh Tuyết đi một chuyến cũng không tệ.

“Được, nhưng để cho tôi mấy cái vị trí, còn có trang bị nghề nghiệp Kiếm Sĩ và bản thiết kế rèn đúc, nhất định phải ưu tiên tôi.” Thạch Phong gật đầu đáp ứng.

“Anh không biết khiêm tốn một ít sao?” Triệu Nguyệt Như giận dữ nhìn về phía Thạch Phong, cảm thấy Thạch Phong hơi quá đáng. Khinh Tuyết mời người khác, người khác là không nói hai lời đáp ứng, thậm chí trang bị cũng không muốn. Thạch Phong ngược lại thì hay, không chỉ có đến rồi, còn muốn ưu tiên trang bị, không hề khách khí một chút nào.

Bạch Khinh Tuyết không nghĩ tới Thạch Phong và những người khác khác nhau như thế, không làm bộ chút nào, muốn cái gì nói ra cái nấy, ngược lại cũng thú vị. Lập tức liếc mắt nhìn đội viên sau lưng Thạch Phong, tuy rằng nhìn thiếu kỹ thuật một ít, bất quá trang bị cũng không tệ, miễn cưỡng có thể hạp hó bản đoàn đội hai mươi người, thế là nói ra: “Có thể, chúng ta thêm bạn đi, đến thời điểm đó thì liên hệ.”

“Mấy tiếng trước khi hạ phó bản liên hệ tôi liền đi, tôi sẽ đến đúng giờ.” Thạch Phong tiếp nhận Bạch Khinh Tuyết xin hảo hữu.


Sau đó đám người Thạch Phong rời khỏi ao đầm nhỏ, hướng về sơn cốc Ám Nguyệt đi đến.

Đi ngang qua phó bản Tử Tịch Lâm lúc trước, Thứ Tâm của Liên Minh Thích Khách đột nhiên gọi Thạch Phong lại.

“Huynh đệ Dạ Phong, dáng dấp anh thế kia làm tôi suýt chút nữa không nhận ra được, không nghĩ tới anh dĩ nhiên lại quen biết nữ thần Băng Tuyết đại nhân vật như vậy, sau này đừng quên huynh đệ tôi nha.” Thứ Tâm bước lên phía trước nói đùa.

“Làm sao như thế được, tôi và cô Bạch bất quá là bèo nước gặp nhau.” Thạch Phong cười nói.

“Huynh đệ Dạ Phong quá khiêm nhường rồi, bằng thực lực của anh, tuyệt đối có tư cách làm bạn của nữ thần Băng Tuyết, dù sao đều là cao thủ cùng một cấp độ.” Thứ Tâm cho rằng Thạch Phong rất khiêm tốn, không hổ là đại cao thủ, khí độ chính là bất phàm, càng là muốn kết giao càng tốt, “Chúng tôi Liên Minh Thích Khách chuẩn bị vào Tử Tịch Lâm, không biết huynh đệ Dạ Phong có hứng thú sao? Đương nhiên trang bị tùy anh chọn.”

“Huynh đệ Thứ Tâm khách khí quá, bất quá tại hạ còn có chuyện quan trọng, lúc khác có cơ hội nhất định đi.” Thạch Phong uyển chuyển lời nói cự tuyệt.

Thứ Tâm nói vô cùng lớn tiếng, người chơi bốn phía đều nghe rất rõ ràng.

Vốn tưởng rằng Thạch Phong chẳng qua là dân mới gà mờ, được nữ thần gọi đi chỉ là vận khí may mắn, thế nhưng Thứ Tâm của Liên Minh Thích Khách đều muốn kết giao Thạch Phong, đây rốt cuộc là tình huống thế nào?

Liên Minh Thích Khách ở phụ cận thành Bạch Hà mang danh là công hội lớn, Thứ Tâm càng là phó đoàn trưởng đoàn Tinh Anh. Đại nhân vật như thế căn bản sẽ không cùng người chơi bình thường gặp nhau, thế nhưng lại muốn kết giao Thạch Phong, mà Thạch Phong cự tuyệt, đây cũng quá kỳ lạ rồi.

Nếu như nói Thạch Phong là gà mờ, ai cũng sẽ không tin, việc này tất có điểm ẩn giấu.

Mọi người suy đoán Thạch Phong nhất định là ẩn sĩ cao thủ, chỉ là người chơi bình thường không biết thôi, bằng không làm sao từng người từng người là đại nhân vật đều sẽ muốn kết bạn với Thạch Phong.


“Lão đại Thiên Võng, Thứ Tâm kia dĩ nhiên lại muốn cùng tên gà mờ kia kế bạn, không phải tôi nằm mơ đi.” Bất Ngữ Hạ Dạ ngây dại, Thạch Phong này thực sự là tên gà mờ bọn họ đã gặp sao?

Lúc bấy giờ trong lòng Thiên Võng Huy Huy cảm giác rất khó chịu, vốn là còn ôm ấp hi vọng, bây giờ bị đại nhân vật Thứ Tâm đánh nát toàn bộ. Thạch Phong không phải gà mờ, tuyệt đối là cao thủ, giống Tịch Mịch Như Tuyết nói, thậm chí càng lợi hại. Có thể nói theo Thạch Phong, tương lai ở Thần Vực khẳng định tiền đồ vô lượng, mà bọn họ lại đem người đuổi đi… bỏ mất cơ hội kết giao tốt với cao thủ.

“Lão đại, bằng không chúng ta đi nhận sai, cao thủ khẳng định đại nhân đại lượng, nói không chắc liền tha thứ chúng ta, đến thời điểm đó chúng ta cũng có thể ôm bắp đùi cao thủ rồi.” Nhất Chiến Đáo đề nghị.

Bất Ngữ Hạ Dạ gật gật đầu, thập phần tán thành.

Ngay lúc tiểu được Thạch Phong đi đến lối ra, đám người Thiên Võng Huy Huy chạy tới.

“Cao thủ đại ca, trước đó chúng ta có chút hiểu lầm, chúng tôi xin lỗi anh, hi vọng anh có thể tha thứ chúng tôi vô tri. Đây là một ngân tệ coi như tâm ý của chúng tôi, hi vọng cao thủ đại ca anh có thể nhận lấy.” Thiên Võng Huy Huy hoàn toàn không còn ngạo khí lúc trước, cợt nhả nói.

Bất Ngữ Hạ Dạ và Nhất Chiến Đáo cũng không ngừng thành khẩn xin lỗi, muốn cùng Thạch Phong đi đánh quái.

“Nếu như các ngươi không có chuyện gì khác, xin mời rời đi đi, tôi còn có việc, không có thời gian lãng phí với các người.” Thạch Phong nói xong cũng xoay người rời đi, đối với hành vi của đám người Thiên Võng Huy Huy, hắn hoàn toàn không để ở trong lòng. Nhưng bảo hắn mang đám người Thiên Võng Huy Huy, không có cửa.

Đối với cảnh tượng này Tịch Mịch Như Tuyết chỉ là nhìn đám người Thiên Võng Huy Huy, thản nhiên lắc đầu, sớm biết có ngày hôm nay sao lúc trước còn như thế?

Nhìn thấy Tịch Mịch Như Tuyết theo Thạch Phong rời đi, Bất Ngữ Hạ Dạ bĩu môi, chua xót nói ra: “Xùy, có gì đặc biệt, sau này tôi đây cũng có thể trở thành cao thủ như thế.”

Chỉ có Thiên Võng Huy Huy biết, Tịch Mịch Như Tuyết sau đó nhất định thăng quan tiến chức, cùng bọn họ đã không còn là người của một thế giới rồi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận