Trọng Sinh Chi Tối Cường Kiếm Thần

Chứng kiến thông báo liên tiếp của hệ thống thế kia, Thạch Phong lấy làm kinh ngạc.

Mười nghìn điểm kinh nghiệm EXP đối với hắn đã level 4 mà nói, cũng không phải rất nhiều, chỉ có điều giúp tăng lên tới level 4 27%, khoảng cách đến level 5 cũng đã thiếu một đoạn.

Ngược lại những vật khác, làm cho hai mắt hắn tỏa sáng.

Chẳng qua là giết một ác ma Tinh Anh ngốc nghếch mà thôi, lại có thể đạt được hồi báo danh vọng phong phú như vậy, thật sự không dám tưởng tượng.

Thứ danh vọng này ở trong Thần Vực đặc biệt rất trân quý, có rất ít nhiệm vụ có thể tăng lên danh vọng, cho dù có tăng lên cũng cực nhỏ.

Chỉ cần danh vọng đủ cao, có thể nhận được nhiệm vụ cao cấp bình thường không tiếp đến, tương tự cũng có thể mua được những thứ bình thường không mua được, ví dụ như trang bị Thanh Đồng, thuốc đặc biệt, vân vân, đồng thời lúc mua đồ còn có thể được giảm giá, hơn nữa có thể tăng lên độ thiện cảm của NPC, mang tới lợi ích rất nhiều.

Chớ nói chi là đạt tới trình độ nhất định, trở thành quý tộc.

Trong Thần Vực, giai cấp quý tộc, được hưởng đặc quyền rất nhiều. Đây cũng là tượng trưng cho thân phận, nếu bình dân trêu chọc quý tộc, hậu quả rất nghiêm trọng. Nhẹ thì giam giữ, nặng thì xử tử, cho nên không có người chơi nào dám trêu chọc quý tộc. Thậm chí ở khu vực an toàn quý tộc đánh bình dân, vệ binh cũng sẽ không quan tâm, đây là thân phận chênh lệch.

Nó cũng là nguyên cớ khiến Thạch Phong kinh ngạc.


Có được danh hiệu qúy tộc trấn Hồng Diệp, từ nay về sau đi làm nhiều việc cũng thuận tiện rất nhiều, Thạch Phong cũng nhớ tới nhiều cái nhiệm vụ cao cấp quý tộc mới có thể nhận.

“Không biết cái danh hiệu Liệp Ma Nhân này có ích lợi gì?” Thạch Phong mở ra cột hệ thống, nhấn chọn danh hiệu Liệp Ma Nhân (kẻ săn ma).

Liệp Ma Nhân, dũng sĩ làm cho người ta kính sợ, đã được người đời tôn kính là nhà trừ ma, khắp nơi đều có được địa vị như quý tộc, là Tử thần mà sinh vật hắc ám e sợ, có thể làm thuộc tính của quái vật hệ hắc ám chung quanh phạm vi 100m giảm xuống 10%, đồng thời thương tổn với quái vật hệ hắc ám tăng lên 10%.

“Móa, cái danh hiệu này quá đã.” Thạch Phong xem hết giới thiệu có chút xíu kích động.

Nếu như không phải người khá hiểu rõ về Thần Vực, căn bản không biết rõ ý nghĩa danh hiệu này đại biểu cái gì, giống như là chó hoang không biết giá trị của bảo thạch vậy.

Hắn ở trấn Hồng Diệp có danh vọng đạt tới 100 điểm mới được làm quý tộc, nhưng quý tộc hạn chế ở trấn Hồng Diệp, bước ra khỏi trấn Hồng Diệp, ai cũng sẽ không công nhận.

Đương nhiên, nếu như là quý tộc thành Bạch Hà, như vậy ở trong phạm vi quản hạt của thành Bạch Hà, đều nhận được sự công nhận. Áp dụng càng rộng rãi hơn, so sánh với quý tộc của tiểu trấn, hai địa vị chênh lệch vừa xem liền hiểu ngay.

Mà Liệp Ma Nhân khắp nơi đều có được địa vị quý tộc, điều này đại biểu rằng dù ra khỏi vương quốc Tinh Nguyệt, ở các quốc gia khác cũng thừa nhận địa vị qúy tộc của hắn. Phải biết rằng tất cả quốc gia cũng không phải rất hữu nghị, thậm chí có cả đối địch, muốn đi quốc gia khác làm nhiệm vụ, cũng không phải dễ dàng như vậy, rất dễ dàng bị chĩa mũi nhọn vào. Nếu có cái danh hiệu này, sẽ không bị NPC nhằm vào. Có thể thấy danh hiệu Liệp Ma Nhân đáng quý cỡ nào, so sánh với qúy tộc trấn Hồng Diệp, đã không coi vào đâu.


Thạch Phong cầm lên trang bị rơi xuống từ phân thân ác ma.

Mặt Nạ Ác Ma, vật phẩm đặc biệt, sau khi đeo vào có thể ngụy trang thành một người khác, không có kỹ năng quan sát cấp cao, không cách nào xem thấu ngụy trang.

“Thực là đồ tốt, nhiệm vụ này thật kiếm lợi lớn.” Thạch Phong vui vẻ cất Mặt Nạ Ác Ma đi, thứ này quả thực chính là thần khí cướp bóc. Tuy nhiên hắn không định sẽ làm như vậy, bất quá hắn không ngại dùng để làm chuyện khác.

“Người mạo hiểm, nghi thức đã hoàn thành, lần nghi thức này khiến tôi kiệt sức không ít, tôi muốn đi thành Bạch Hà tĩnh dưỡng một thời gian ngắn, nếu như muốn biết rõ tin tức về Hắc Ám Thánh Kinh, thì mang theo thù lao đi thành Bạch Hà tìm tôi… tôi sẽ tại đó chờ anh.” Charlene bấy giờ có vẻ rất yếu ớt, hoàn toàn đã không còn thông minh lanh lợi dĩ vãng, nói dứt lời xong liền trực tiếp mở ra cách cửa ma pháp truyền tống, đi thành Bạch Hà nghỉ ngơi.

Nhìn xem bóng hình Charlene xinh đẹp rời đi, Thạch Phong âm thầm thán phục.

Nghi thức Nguyệt Chi Tích lần này, có lẽ không có đơn giản như hắn tưởng tượng. Bằng không một Thần Quan chức nghiệp bậc ba, không có khả năng kiệt sức thế kia, mà ngay cả Thạch Phong cũng cảm giác được, hắn hiện tại có thể đánh bại Charlene, có thể thấy Charlene bây giờ suy yếu đến cỡ nào.

“Quên đi, những chuyện này không liên quan mình, hiện tại nguyền rủa đã giải trừ, thuộc tính khôi phục, cũng có thể bắt đầu luyện cấp nhanh hơn rồi, sớm một bước lên tới level 10, cũng có thể mở ra cánh cổng truyền tống đi thành Bạch Hà trước.” Thạch Phong nhún vai, không suy nghĩ chuyện của đại nhân vật nữa, tiểu nhân vật như hắn còn có rất nhiều chuyện muốn làm, dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng, rất nhiều việc cần phải hoàn thành, chớ nói chi là còn phải tranh đấu với những công hội đó một trận, chỉ bị một con đại ác ma để mắt tới đã đủ nhức đầu, hắn cũng không có thời gian rảnh rỗi nghĩ những chuyện khác.

Sau đó Thạch Phong rời khỏi Thư viện, đi đến hiệp hội đầu bếp nhìn Tử Yên Lưu Vân hiện tại thế nào.


Khu thương mại trấn Hồng Diệp.

Thạch Phong vừa mới đi vào, liền phát hiện có chút không ổn.

Hiện tại mặt trời đã dâng cao, theo lý mà nói người chơi đều nên đi thăng cấp, nhưng hiện tại người chơi đi đầy đường đang nghị luận sôi nổi, xôn xao vô cùng, giống như đang ăn mừng ngày lễ vậy. Thỉnh thoảng còn có thể trông thấy vài cao tầng công hội lớn chạy trên đường lớn hô, gào lên thu tiền trò chơi giá cao cực gấp, tiền trò chơi càng nhiều, giá cả càng cao.

Nếu như ngày thường thấy được, Thạch Phong cũng sẽ không coi nó là việc quan trọng, thế nhưng đầy đường đều có người thu tiền trò chơi, điều này có chút không bình thường.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Vậy mà khiến các nguyên lão của công hội lớn cũng bắt đầu thu tiền của trò chơi từ các người chơi bình thường, theo lý mà nói, những công hội lớn này đều có đoàn cày tiền riêng của mình hoặc ký hợp đồng cùng đoàn cày tiền chuyên nghiệp, có được tiền trò chơi đến giờ không thiếu. Ấy vậy mà làm như bây giờ, nói rõ cả đoàn cày tiền cũng đều cung không đủ cầu rồi.

Vốn Thạch Phong còn đang rầu rĩ hư thế nào mới xúc tiến những công hội lớn này tiêu phí, hiện tại xem ra thật sự là lo thừa rồi.

Vì vậy mở ra trung tâm giao dịch ảo, kiểm tra tình hình giao dịch.

“Trời ạ, tình huống gì thế, nhanh như vậy liền bán hết rồi!” Thạch Phong nhìn 2 kim 70 ngân còn dư đã bán đi, hơn 15 000 điểm tín dụng đang chuyển khoản.


Thế là lại mở ra xem tình huống buôn bán tiền trò chơi Thần Vực.

Giá 1 ngân tệ cao nhất đã đạt đến 72 điểm tín dụng, phần lớn người ta đều dùng giá 68 điểm tín dụng để thu mua số lượng lớn, giá cả tăng lên không chỉ một chút mà thôi.

Ngay lúc Thạch Phong đang vui vẻ vì bán đi tất cả kim tệ, sau lưng nghe được tiếng quát lớn, xé nát tâm trạng tốt của Thạch Phong.

“Đại ca, chính là tên này, hôm trước nhìn hắn ta có thể thoải mái lấy ra mười ngân tệ, nhất định rất có tiền, hiện tại công hội chúng ta đang cần tiền thế này, không cho thằng ranh kia xuất ra chút máu thì sao có thể xứng đáng với việc em bị giam lâu như vậy.” Tây Môn Phiêu Huyết dẫn một đám người, chỉ vào Thạch Phong cười lạnh nói.

“Thằng ranh kia, mày là đứa đánh người anh em của tao hả?” Người được gọi là đại ca, hừ lạnh một tiếng, quát Thạch Phong.

Thạch Phong quay đầu xem xét, khẽ nhíu mày.

Trước mắt cái này bị gọi đại ca người, hình thể cao lớn có thể so với Khả Nhạc, mặt mũi tràn đầy dữ tợn, chừng ba mươi tuổi, ở kiếp trước Thạch Phong cùng hắn đã từng quen biết, tên là Thiết Kiếm Cuồng Sư, tương tự là kiếm sĩ, Võ Lâm Minh vài cái cao thủ đứng đầu bên trong, thực lực rất mạnh, từng tại dã ngoại đoạt quái đánh qua mấy trận, đem Viêm Hổ giết qua hai lần, nhiều lần làm cho bọn hắn tiểu đội tổn thất nặng nề, không thể không ảm đạm đào tẩu.

Mà ngay cả Thứ Tâm của Thích Khách Liên Minh đều ăn thiệt thòi của Thiết Kiếm Cuồng Sư, từ đó về sau khiến cho danh tiếng Thiết Kiếm Cuồng Sư vang xa, làm Võ Lâm Minh trở thành công hội tam lưu.

Thạch Phong vốn còn muốn nói điều gì, kết quả bị Thiết Kiếm Cuồng Sư cắt ngang.

Thiết Kiếm Cuồng Sư xem Thạch Phong gầy xương không, trang bị trên người trái lại không tệ, nhưng không có khí thế cao thủ, hơn nữa trên người không có huy hiệu công hội. Đoán Thạch Phong là game thủ giải trí, nhất định đi mua vài trang bị liền nghĩ mình tài giỏi, lập tức kiêu ngạo nói rằng: “Người anh em này, ra đời lăn lộn, luôn cần phải trả, chú đã đánh thủ hạ của tôi, chú mày chỉ cần bồi thêm 20 ngân tệ, chuyện này coi như xong, bằng không đừng trách Thiết Kiếm tôi đây không có tình người.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận