Trọng Sinh Chi Vườn Trường Nam Thần


Sáng sớm ngày thứ hai, các học sinh đều chen lấn tại trước bảng xếp hạng thứ điểm, một là để tự kiểm tra thành tích của bản thân, hai chính là muốn xem Ngôn Thanh Nhiên mang cho bọn họ trò cười, nhưng đến lúc các bạn học nhìn cái tên nằm trên bảng điểm kia thì liền sợ ngây người!
Ngôn Thanh Nhiên! Cư nhiên! Đem Dung Tích Triều chen xuống vị trí thứ 2! Cố hội trưởng chen xuống vị trí thứ 3!
Thực sự là vô số quan niệm của các bạn học đối với Ngôn Thanh Nhiên đã bị xoay mòng mòng rồi, cảm giác này cứ như là bị người hung hăng tát một cái, không ít người trước đây trào phúng chê cười Ngôn Thanh Nhiên đều cảm thấy thật mất mặt!
Cái loại cảm giác nóng rát này nhượng các bạn học vô cùng xấu hổ.

Trước đây Ngôn Thanh Nhiên học tập rất kém, lớn lên còn xấu xí, tính cách thì hèn mọn, quả thực chính là kẻ địch của toàn trường, không ít bạn học đều thích tranh nhau trêu chọc cô.

Nhượng Ngôn Thanh Nhiên tại trường học thật sự khó có chổ đặt chân, không có bằng hữu nào, chỉ có mỗi Lạc Chanh Manh bằng lòng cùng cô kết giao bạn bè, còn lại tất cả đều không để mắt tới cô!
Ngày hôm nay, Ngôn Thanh Nhiên một lần nữa, lần thứ hai tát cho các nàng một cái, khiến cho các nàng nhận ra một điều, chính là Ngôn Thanh Nhiên đó giờ chỉ đang giả ngu mà thôi.

Mộ Dung Tử trừng to mắt nhìn ba cái chữ đỏ tươi đang nằm chiễm chệ ở đầu bảng kia, Ngôn Thanh Nhiên.

Cô cư nhiên lại thi đứng nhất bảng! Thật sự điều này khiến cho người ta khó có thể tin là thật, đây thật sự là cái tên vương bát đản luôn luôn lót đế đây sao!
Lạc Chanh Manh thì hài lòng cực kỳ, nàng tất nhiên là biết thực lực của Ngôn Thanh Nhiên, nàng cũng là người mê muội Ngôn Thanh Nhiên số một!
Ngôn Thanh Nhiên thực bình tĩnh nhìn tên của mình trên bảng xếp hạng, nhìn cái thành tích này thực thoả mãn, không nghĩ tới bản thân nhiều năm đã không đọc sách vậy mà còn có thể thi đứng nhất, cô từ khi sống lại đến nay thì mới phát hiện ra kỹ năng mới của mình, chính là đã gặp qua thì không thể quên được.

Hoàn tất thi đứng nhất bảng, cô không ngại những ánh mắt rơi trên người mình, cũng không ngại khi được mọi người xem là thần tượng.

Rất nhiều người đều dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn Ngôn Thanh Nhiên, không phải là ánh mắt trào phúng trước đây, lúc này đột nhiên có một đạo âm thanh truyền đến "Ai biết hắn có phải hay không làm bừa! Trước đây thành tích học tập thật kém, chỉ vọn vẹn trong hơn một tuần lễ, học tập có thể tiến bộ lớn đến như vậy sao? Đây là việc không có khả năng!" Đạo âm thanh này là đến từ miệng Triệu Phàm, người đã từng bị Ngôn Thanh Nhiên đánh bại.

Triệu Phàm nhìn đến cái tên đang nằm ở đầu bảng này mà cảm giác trong lòng tràn gập khó chịu, Ngôn Thanh Nhiên đánh bóng rổ thắng hắn liền đã ghi hận, khi kiểm tra cư nhiên lại dám cao hơn so với Dung Tích Triều? Khẳng định là làm bừa!
Những lời này của Triệu Phàm cũng giống như một cục đá được ném xuống mặt nước tĩnh lặng, sau đó nổi lên từng trận rung động.

Rất nhiều người không quen nhìn Ngôn Thanh Nhiên tỏa sáng như vậy, ánh mắt mang theo đố kị nhìn Ngôn Thanh Nhiên, bắt đầu lớn tiếng sôi nổi tỏ vẻ không tin, một đám người đều như nhau.

Còn những bạn học trong lòng đang tương đối sùng bái Ngôn Thanh Nhiên thì đều dùng loại ánh mắt chờ đợi nhìn cô, mong muốn Ngôn Thanh Nhiên sẽ lên tiếng giải thích rõ ràng.

Mộ Dung Tử trực tiếp nóng nảy, thầm mắng Triệu Phàm cái tên vương bát đản, chính là không thể chấp nhận người khác giỏi hơn đúng không! Ngôn Thanh Nhiên chính là người ưu tú như vậy!
Lạc Chanh Manh cũng trừng mắt nhìn Triệu Phàm, người này như thế nào ghê tởm như vậy!
Có rất nhiều bạn học bắt đầu hoài nghi, không ít bạn học gọi Ngôn Thanh Nhiên lấy ra chứng cứ, lúc này Ngôn Thanh Nhiên một ánh mắt cũng đều xem thường nhìn bọn họ, giải thích cái gì? Có cần phải giải thích sao? Không nên cùng những kẻ ngu ngốc thảo luận, sẽ khiến cho bản thân ngu ngốc theo, đầu óc là một thứ tốt không nên để cho nó nhiễm bẩn.

Ngôn Thanh Nhiên xoay người, một câu nói cũng không nói, như thế liền thản nhiên đi xa, các bạn học sinh kêu gào ngơ ngác nhìn theo bóng lưng cô rời đi!
Ngôn Thanh Nhiên quá kiêu ngạo rồi! Đã làm bừa còn kiêu ngạo! Không ít bạn học đã hướng tới chủ nhiệm mà lên án.

Chỉ chốc lát Ngôn Thanh Nhiên liền bị gọi vào phòng làm việc chủ nhiệm, tay xoa nhẹ đầu, này mẹ nó xảy ra chuyện gì, trường học có muốn học sinh thi tốt không chứ?
Gõ cửa một chút, sau đó mở cửa đi vào liền thấy chủ nhiệm vẻ mặt xanh mét, thực sự là hận không thể đem Ngôn Thanh Nhiên đánh chết, trường học các nàng ít nhiều gì cũng là trường học dành cho quý tộc, không nghĩ tới cư nhiên sẽ xuất hiện một cái học sinh như Ngôn Thanh Nhiên!
Ngôn Thanh Nhiên ình tĩnh ung dung đứng đó, chủ nhiệm thực sự bị chọc giận rồi, cư nhiên còn dám tỏ ra kiêu ngạo như vậy? Tốt! Không cho ngươi nếm mùi lợi hại ta liền không phải họ Lý!
"Ngôn Thanh Nhiên! Nói, ngươi đã dùng phương pháp nào làm bừa! Đĩnh lợi hại a, cư nhiên còn đứng nhất!" Trong lời nói chủ nhiệm còn mang theo cảm giác châm chọc, trong giọng nói có ý khẳng định không muốn cho Ngôn Thanh Nhiên có cơ hội cãi lại.

Ngôn Thanh Nhiên nghe nói như thế liền ha ha cười, đây cũng được xem là lão sư sao? Không rõ ràng điều tra chân tướng mà đã trực tiếp phán tội học sinh?
"Ta đây dựa vào sức lực của bản thân mà làm, lão sư ngươi không điều tra rõ tình huống mà đã buộc tội danh cho ta, ta cần tìm hiệu trưởng để làm rõ ràng sự việc" Ngôn Thanh Nhiên ngữ khí băng lãnh, thành tích đạt được cũng là dựa vào khả năng chính mình mà thi! Hoàn toàn không phải là làm bừa!
Chủ nhiệm nghe nói như thế liền nổi giận lôi đình, chỉ bằng ngươi? Ngôn Thanh Nhiên mà muốn gặp mặt hiệu trưởng a?
- --.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui