Ngôn Thanh Nhiên ôm Cố Tư Huyền vội vã đi tới bệnh viện, trong lòng Cố Tư Huyền không an phận giãy dụa, tay cũng quơ quơ lung tung.
Ngôn Thanh Nhiên đỡ cố Tư Huyền nằm lên giường, bác sĩ bình tĩnh xem qua tình huống sau đó quyết định tiêm thuốc cho Cố Tư Huyền.
Trong quá trình tiêm thuốc cho Cố Tư Huyền khiến cho Ngôn Thanh Nhiên rất là dằn vặt, bởi vì Cố Tư Huyền là người sợ đau! Tay dùng sức nắm lấy tay nàng, mơ mơ màng màng Cố Tư Huyền cảm thấy sự mát lạnh trong lòng người kia tiêu tán, trên tay truyền đến cảm giác đau nhức nhượng nàng kêu một tiếng, tay liền ra sức né tránh...!
Rốt cục mất sức của chín trâu hai hổ mới có thể tiêm thuốc cho nàng, Cố Tư Huyền cuối cùng cũng chịu an tĩnh, Ngôn Thanh Nhiên đặt mông ngồi xuống bên cạnh thở hổn hển, đột nhiên cảm giác một trận ánh mắt hướng cô bắn tới.
Bác sĩ một bộ mặt 'ta cái gì cũng hiểu' nhìn cô "Ngươi là thanh niên, nên biết tiết chế một chút, muốn làm cái gì đó thì cũng không nên xài loại thuốc như vậy" Bác sĩ bình tĩnh nói lời này sau đó liền đi ra ngoài, aizz, hiện tại người trẻ tuổi quá sức táo bạo.
Ngôn Thanh Nhiên há miệng muốn giải thích lại phát hiện mẹ nó không biết nên giải thích như thế nào!
Ngồi ở bên giường lẳng lặng nhìn Cố Tư Huyền nhắm mắt ngủ, không khỏi mỉm cười, suy nghĩ tới lúc nãy ở phòng thay đồ mới thấy được bộ mặt khác Cố Tư Huyền, thế nhưng bây giờ lại phát hiện Cố Tư Huyền cũng có loại khí chất an tĩnh như vậy.
Quả nhiên, yên tĩnh như xử nữ, động đến thì điên như thỏ.
Nhớ tới ngày hôm nay đã đem Cố Tư Huyền nhìn trống trơn, liền xoa xoa đầu, thật hy vọng sau khi Cố Tư Huyền tỉnh lại đừng hỏi tới chuyện này...!.
ngôn tình hay
Thời gian chậm rãi qua đi, toàn thân Cố Tư Huyền cũng chậm rãi khôi phục đến nhiệt độ cơ thể bình thường, nàng chậm rãi mở mắt, đột nhiên cảm giác toàn thân đau nhức.
Lập tức mở to hai mắt nhìn, nàng đây là phát sinh chuyện gì!
Xoa đầu nhớ lại, một trận hình ảnh đột nhiên ùa về, cảm giác cả người đều không tốt!
Nhanh tay xốc cái mền lên phát hiện dưới thân vẫn đang mặc váy, hoảng sợ vỗ vỗ ngực, hoàn hảo hoàn hảo, trên người cũng không có vết tích gì.
Đột nhiên cảm giác cổ tay đau xót, tên vương bát đản nào dám làm nàng ra như vậy! Trên cổ tay còn lưu lại vết tích một vòng màu đỏ nhàn nhạt khiến trong lòng nàng giận dữ, lúc này cổ tay bên kia cũng đau nhức, quay đầu nhìn thấy mình đang truyền nước biển.
Cảm thấy được một đạo ánh mắt đang hướng mình nhìn tới, ngẩng đầu liền thấy Ngôn Thanh Nhiên ngồi ở nơi đó nhàn nhạt nhìn mình.
"Tỉnh rồi sao? Cảm giác thế nào?" Ngôn Thanh Nhiên lời này nói ra nhượng Cố Tư Huyền hoảng hồn, Ngôn Thanh Nhiên vì cái gì lại xuất hiện ở đây! Vừa mới phát sinh chuyện gì! Trong đầu bắt đầu chợt lóe một ít hình ảnh, trong nháy mắt khuôn mặt cực hồng!
Nàng mẹ nó mới làm ra cái việc gì vậy chứ! Tựa như một nữ thổ phỉ ức hiếp Ngôn Thanh Nhiên, chiếm tiện nghi của Ngôn Thanh Nhiên! Không được, nàng không thể thừa nhận mình là nữ thổ phỉ!
"Tàm tạm đi..." Cố Tư Huyền ánh mắt bắt đầu né tránh, nàng thật sự không biết như thế nào đối mặt Ngôn Thanh Nhiên...!Trong lòng, một bên là thiên thần, một bên là ác ma đang tranh cãi "Ngươi đã chiếm tiện nghi người khác còn không chịu nói xin lỗi sao?" Tiểu thiên sứ màu trắng tức tối nói.
"Ngươi nói cái gì vậy! Ta đây cũng đã bị nhìn trống trơn! Nói không chừng hắn mới là người ăn đậu hủ của ta!" Một tiểu ác ma màu đen không phục lên án.
Hai dòng suy nghĩ này tranh cãi một hồi, Cố Tư Huyền lắc lắc cái đầu...!
Có chút thấp thỏm mở miệng, "Vừa rồi không có phát sinh chuyện gì đi?" Trong âm thanh mang bất an nhượng Ngôn Thanh Nhiên nhướn đầu mi, khóe miệng nổi lên một mạt cười, tà mị nhìn Cố Tư Huyền, "Ân? Ngươi thực mong chờ chúng ta sẽ phát sinh chuyện gì sao?" Ngôn Thanh Nhiên không có hảo ý nhàn nhạt nói, điều này làm cho mặt Cố Tư Huyền đã hoàn toàn đỏ rồi...!
Nàng không hề nghĩ đến Ngôn Thanh Nhiên sẽ hỏi ngược lại nàng, thông thường tình huống này không phải đều là bác bỏ sao! Mặt nhanh chóng xoay qua một bên, lắp bắp nói "Không có, không có, không thể nào! Cám ơn ngươi..." Cố Tư Huyền phi thường không bằng lòng nói ra lời này, dùng tay che lại khuôn mặt mình.
Ngôn Thanh Nhiên nhìn bộ dáng của nàng mà cười một thoáng, vừa rồi mới còn vênh váo, hiện tại sao như con cừu nhỏ đây? Ngôn Thanh Nhiên nghĩ sai rồi, Cố Tư Huyền hoàn toàn không phải là con cừu nhỏ, mà là sói đội lốt cừu...!
Giữa hai người không nói gì, Cố Tư Huyền lâu lâu trong đầu chợt lóe lên một ít hình ảnh ngắn ngủi, tự hỏi mình đã làm cái gì đây...!Khoảnh khắc đó Ngôn Thanh Nhiên vẻ mặt nhìn nàng tựa như một thiếu nữ bị ức hiếp, còn sức lực của nàng tựa như một con trâu, lớn vô cùng...!
Cũng khó trách Ngôn Thanh Nhiên phải bắt chặt cổ tay của nàng, bằng không trong sạch của Ngôn Thanh Nhiên khó giữ được...!Nàng cư nhiên mạnh hơn một nam sinh a...!
Cố Tư Huyền nghĩ nghĩ, trong đầu lại nhớ tới cái tên phục vụ là đầu xỏ gây sự kia! Suy nghĩ trôi phiêu xa, mình đã có ý tứ cự tuyệt hắn rồi vậy mà người nọ da mặt dày cứ nhìn chăm chăm nàng như vậy.
Cố Tư Huyền cắn chặt răng, mẹ nó, cái tên phục vụ chết tiệt! Nàng sẽ không để hắn được yên ổn! Cư nhiên dám đánh thuốc mình! Trong lòng sớm đã phán tội nam phục vụ, có bản lĩnh làm thì cũng phải có bản lĩnh gánh chịu.
Cố Tư Huyền sống mười mấy năm qua đây chính là lần đầu tiên bị người khác tính toán, thông thường chỉ có nàng là người tính toán và chỉnh đốn người khác, khiến cho ai đều bị nàng chỉnh qua đều không thể nào quên được.
Đoạn lịch sử đen tối này nàng nhất điịnh sẽ khắc cốt ghi tâm....