[ Thuê bao quý khách vừa gọi tạm thời không liên lạc được..]
" Đồ khốn nạn....Aaaa...."
Đã gọi đây lần thứ ba, hai lần trước đều đỗ chuông nhưng đến lần này lại tắt máy.
Người phụ nữ gạt phăng toàn bộ chén dĩa trên bàn xuống đất vừa la hét như điên như dại không ngừng.
Cô không thể nào chịu nổi khi phải sống một mình trong căn nhà rộng lớn này, từng lời chửi rủa của cộng đồng mạng trên weibo đều luôn ám ảnh cô.
Không phải tại cô, là tại bọn chúng chúng, tại bọn chúng.
Hai ngày trước, cô có cùng chồng đi tham gia tiệc sinh nhật của cô bạn thân.
Cũng vì không khí vui vẻ nên cô đã uống quá chén, sáng hôm sau tỉnh dậy, tìm dáo dát xung quanh thì không thấy chồng cô đâu, nhưng tự nhận thấy phía dưới đau đớn bất thường.
Nghi ngờ trong lòng chưa bao lâu thì liền nhận được cuộc điện thoại.
Phía bên kia vang lên âm thanh giận dữ của người đàn ông: " Lục Lạc, cô đã làm cái gì vậy hả?"
" Tôi? Tôi đã làm gì? Tôi không có làm gì hết."
" Cô không làm gì? Bây giờ clip lăng loàn của cô đều đang có khắp nơi ở trên mạng.
Cô có biết cô đã làm cái gì không? Công ty đang chịu biết bao nhiêu tổn thất."
" Clip gì của tôi? Tôi không biết."
" KHÔNG BIẾT! Cô cứ không biết không có làm gì thì sao cái clip đó xuất hiện, nếu cô không biết thì lên mạng mà xem."
Lo sợ cùng bất an càng ngày càng dấy lên trong lòng, tay bấm điện thoại cũng không kìm được run rẩy từng cơn.
"Ầm..." tiếng nổ lớn vang lên trong đầu, nhìn đoạn clip được lan truyền đầy rẫy trên mạng, cô không tin được mình đã thấy được những gì.
Trong đoạn clip, cô bị 3 đến 4 tên đàn ông thay phiên nhau cưỡng hi*p, đoạn clip dài tầm mấy chục giây liền kết thúc.
Tuy chỉ mấy chục giây nhưng vẫn thấy được mặt cô rõ ràng, cô nằm im bất động, những tên đàn ông đó hì hục như trâu mà thay phiên làm nhục cô.
>
>
Cô không có làm gì sai, không có là gì cả.
Chính cô mới là nạn nhân, cô là người bị cưỡng hi*p cơ mà.
Sao tất cả mọi người đều tấn công cô, cô không tài chịu nổi nữa.
Lục Lạc đã hỏi chồng vì sao không bảo vệ khi cô uống say, sao không nhận thấy sự mất tích của cô.
Chồng cô nài nỉ van xin xin lỗi, hắn ta kêu cô di chuyển đến biệt thự trên núi chờ đợi mọi chuyện lắng xuống.
Đừng đem truyện đi nơi khác, không , truyện được sáng tác bởi Xunnieee
Chờ.
Biết chờ đến khi nào.
Sao phải bắt cô chờ, không phải lỗi của cô, là lỗi của hắn ta, tại hắn ta không chú ý đến cô nên cô mới bị bắt đi, tại hắn ta không quan tâm đến cô, nên cô mới bị những tên đó cưỡng hi*p.
Tất cả là tại hắn ta, vậy mà giờ đây lúc cô đang bị tra tấn tinh thần, lúc cô cần hắn nhất ở bên cạnh vậy lại không thấy hắn.
Cô thật sự chịu hết nổi, sự nghiệp tiêu tan, không khí ở đây thì ngột ngạt.
Lục Lạc nhanh chóng cải trang kĩ càng rồi đi ra khỏi nhà, bắt một chiếc taxi đi đến căn chung cư thường ngày trước cô cùng chồng hay ở.
Khi mở cửa ra, đập vào mắt là chiếc giày cao gót màu đỏ quen thuộc.
Là đôi giày cao gót màu đỏ bóng loáng, quà sinh nhật mà hai hôm trước Lục Lạc đã tặng cho bạn thân.
Chuyện không nên suy nghĩ từ từ len lỏi lên trong lòng khôn ngừng.
Sơ mi trắng, quần lót bị xé nát vứt lung tung ở dưới đất, càng nhìn cả người cô đều run rẩy vì không thể tin điều đang suy nghĩ trong đầu là sự thật.
Càng bước về phía phòng ngủ của cả hai vợ chồng, hai giọng nói kinh tởm đó càng vang lên rõ ràng.
" Anh sẽ dựa vào cái clip đó để lấy hết tiền tài sản chung vợ chồng và anh sẽ li hôn với cô ta.
Em giỏi thật đó, đúng là bảo bối của anh, ý tưởng tuyệt vời vậy mà em cũng nghĩ ra."
" Hahaha, chứ sao nữa, em chỉ mong anh mau nhanh chóng li hôn với cô ta, rồi lấy hết tài sản về sống chung với em."
" Em đã đợi lâu lắm rồi, yêu anh mà chỉ được vụng trộm phía sau thôi, em ghen tị với nó gần chết."
" Hahaha, bảo bối, em không cần chờ lâu nữa đâu.
Anh sẽ mua căn nhà mới cho em ngay lập tức."
" Đợi lúc đó, gia đình cô ta phá sản, thì không liên quan gì đến chúng ta nữa, hha......"
" Sao các người dám...." từng lời nói kinh tởm của bọn chúng, cơ thể cô không kìm được run lên từng đợt.
Những ngày qua cô phải sống trong tra tấn tinh thần và thể xác, tất cả, tất cả là tại " người bạn tốt" và người chồng của cô.
" Lục.....Lục Lạc!!!"
Đôi nam nữ kia lập tức giật mình, vội vàng túm chăn che đi cơ thể.
Gương mặt tái xanh đi khi biết cô đã nghe hết lời nói của bọn họ.
" Không phải như em nghĩ đâu! "
" Lục Lạc hãy nghe anh giải thích."
" Không cần phải giải thích, chính mắt tôi thấy chính tai tôi nghe, các người cùng nằm chung trên chiếc giường, vừa thốt ra những lời đó, tôi đều chứng kiến hết.
Từ nãy các người làm gì nói cái gì, tôi đều quay rồi lưu giữ.
Tôi sẽ đăng lên mạng để thấy bộ mặt giả tạo của các người!!!"
" Tài sản chung à? Đừng có mơ mà có được."
" Lục, Lục Lạc à.
Đừng như vậy.
Tụi mình là bạn thân mà."
- --------------------------
Mong mọi người ủng hộ Xunnieee_ với nha.
Yêu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...